Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu Hồn

Tiểu thuyết gốc · 2537 chữ

Đêm đến đúng 12 giờ 30 phút đêm Sơn và chị Phương đang ngồi trên ô tô cách đó khoảng 500m sơn ra hiệu bắt đầu hàng động hai người xuống xe sơn vác bao chu xa trên lưng chị Phương đằng sau cầm theo balo của hắn đi đến cạnh tường ,tường của trường xây cũng không qúa coa tầm hai mét loại tường này hay xây ở Việt Nam các cột trụ và ở giữa là dào thép sơn bò bao chu sa xuống rồi chị Phương bê lên vận chuyển vào bên trong Sơn cũng lưu ý hắn lấy ra một tấm linh phù màu trắng rán sau lưng chị Phương đây là ẩm khí phù giúp người có thể che đi được khí tức của bản thân vì tập kích con tà vật nên không để nó biết được với Sơn thì hắn tự ẩn khí tức bản thân đi được đươn giản chỉ cần thu lại cươnng khí và dương khí trên người lại nén trong đan điền là được chung quy trong khuôn viên trường khá là nhiều bóng điện nhất là ở gần hồ và rất nhiều camera hai người cẩn thận đi đến cạnh hồ nước phù một tiếng may không có người phát hiện nhưng vấn đề lại tiếp diễn trước mặt hắn là một cái camera chĩa ra chỗ hồ nếu mà loăng quang không cân thận thì bị phát hiện như, lúc này xếp Phương bỗng xuất thủ móc ra một cái súng ngắn hắm bắn vào camera trong màn đêm con chip bắn ra dính vào camera lóe lên ánh điện vài cái rồi trong phòng bảo vệ hình ảnh của cái camera không thấy nữa nhưng bảo vệ không đi xem có chuyện gì mà đập vào cái màn hình người Việt Nam là vậy sửa đồ điện tử phải gọi là thượng thừa luôn , xếp Phương bắn xong thúc dục hắn và chị chạy ra chỗ camera Sơn ở dưới cõng xếp Phương lên, xếp lấy ra một cái màn ảnh quay lại cảnh trước camera rồi để trước camera xong xuôi thảo con chip ra trong phòng bảo vệ lại có hình ảnh chị Phương nhảy xuống từ trên lưng Sơn mặt vẻ đắc ý

Sơn ngón cái dơ lên

-Ghê ghê công nhận đặc công cũng ghê đấy hôm nay tự nhiên được việc.

Xếp Phương được khen cái sướng coi như ở đây cũng không vô dụng cho lắm.

Bõng mặt hồ tỏa ra âm khí sơn cảm nhận được dao động trong không khí liền kéo chị Phương vào trong một cái cây ẩn nấp đi.

Mặt hồ một làn sương trắng bốc lên trong màn sương vặn vẹo những khuôn mặt người thống khổ những cái đầu lâu bọc ra tóc khô héo lưu thưa vào cọng trên đầu miệng há to ai oán trách gào lên nhưng tiếng thảm thiết xung quanh hồ kết giới của Sơn bị tên thầy pháp lúc sáng phá mất mang đi đốt thay vào đó và những nắm gạo trải ra xung quanh hồ trước mặt hồ còn có một cái đàn làm phép bày ra một cái lư hương lớn mân hoa quả và cây nến cháy hết sau đó một vì tấm vải màu vàng to thêu chữ tàu to đang bay trong gió, giường như cái kết giới này cũng có một chút công dụng của nó âm khí lan đến bờ hồ bị chặn lại bởi nắm gạo kia nhưng với tốc độ mắt thường có thể thấy gạo đang một ngày đen đi rồi một chỗ bị âm khí ăn mòn đụng cái bàn để pháp trận kia bị hất tung đồ đạc rơi vãi khắp nơi lổn nhổn lăn lóc trên mặt đất ngay sau đó là một tràng những tiếng kêu thảm thiết vang lên từ lòng hồ sơn lấy cương khí trấn áp đi tiếng hát kinh khủng nhưng bên cạnh xếp Phương lại không chụi được như vậy chị ôm đầu hai mắt trợn lên như gặp chuyện gì đó kinh khủng chỉ một chút nữa thôi có thể như hóa điên, Sơn liền lấy ra một đồng tiền mở miệng chị Phương ra để dưới cái lưỡi rồi miện chú chợt chị Phương chở lại bình thường nhưng tâm trạng vẫn không bình tĩnh được phải cần một thời gian chị Phương sợ sệt núp sau bóng lưng Sơn, tiếng khóc gào kia cứ tiếp diễn như vậy màn sương càng ngày càng lan ra xung quanh lan dần đến chỗ Sơn bỗng chốc cả một khu vực bao chùm trong màn sương lạnh lẽo đến thấu xương tháu thịt nhưng may màn sương không đặc cho lắm miễn cưỡng vẫn có thể quan sát được, rồi một hình bóng xuất hiện một người mặc một cái áo sơ mi trắng quần bò ngồi trên đài sen của mặt hồ khuôn mặt bị mái tóc đi hết không nhìn được rồi nữ qủy kia ngước cỗ nhìn lên trên bầu trời mặt nước bỗng dao động những bộ xương từ dưới mặt nước dần trồi lên nhưng thi thể chìm trong nước cái ngửa cái úp cái còn nguyên thịt cái bị phân hủy mất phân nửa chị Phương vừa nhì một cảnh này thì suýt nôn sư sợ hãi trong lòng cũng căng thẳng, chung uy con cái bên ngoài mạnh mẽ là vậy nhưung sâu trong tâm hồn thì vẫn có điểm yếu, chị Phương núp sau lưng hai tay bấu vào người hắn sợ sệt nhưng sợ là vậy vẫn giương mắt lên nhìn được nếu là Thủy hay Thảo ở đây thì Sơn có thể khoác ôm che chở ròi nhưng đây là chị Phương nếu không muốn vào viện sương khớp thì đừng làm điều dại dột ,giữa mặt hồ kia cái bóng của nữ quỷ bắt đầu di chuyển hai chân không chạm mặt nước cứ thế mà bay chầm chậm lên bờ các cái xác đưới nước kia cũng bắt đầu có động tĩnh mấy cái xác thối ngửa cổ lên sương khớp va vào nhau cách cách giữa đêm nghe đếm dợn ngời mấy cái xác vô hồn hành động như con vật trôi nổi đến cái bóng cảu quỷ nữ kia rồi một lúc các cái xác đã tụ tập xung quanh nữ quỷ con dùng tay con dùng miệng cố cắn vào nữ quỷ nhưng bị một kết giưới cản lại được một lúc nữ quỷ thấy phiền quá liền quay đầu gầm lên một tiếng hàm răng lộ ra rách đến tận mang tai bên trong miệng cái răng lởm trởm chĩa ra nước rãi từ trong miệng tuôn trào màu xanh xền xệt hai hốc mắt không có gì là một hố sau vô hồn mái tóc bùng lên xõa ra như hàng tram ngàn con rắn cảnh tượng vô cùng khủng bố đám xác kia liền sợ hãi tránh xa bên này xếp Phương cũng bị dọa cho sợ ngồi bệt xuống Sơn phải bịt mắt xếp lại chứ không xếp khóc mất, nữ quỷ đi ra bên ngoài cái hồ hướng kí túc xá mà bay đến khi nữ quỷ đi xa Sơn mới bắt đầu hành động

-Chị ngồi đây đợi em một lúc em quay lại ngay

Chị phương gật đầu đồng ý chung quy đây cũng là lần đầu chị Phương đi bắt quỷ cùng hắn nên có chút sợ xệt nên chỉ bản thân chỉ núp sau hắn có sao thì Sơn nó lãnh đạn đầu tiên cho , Sơn cầm cái balo nhảy qua bụi dậm thân thủ nhạy bén đã đi đến gần cái hồ lấy ra những đồng tiền xu chuẩn bị sẵn gói trong tấm phù giấu xuống lan can cạnh cái hồ, sứ thế giấu những đồng tiền xung quanh hồ ở giữa đặt một đồng mẫu to hơn gấp đôi những đồng tiền còn lại rồi hắn lấy hồng tuyến xâu những đồng tiền đó lại giấu thật kĩ quanh bờ hồ hắn ẩn đi khí tức nên mấy cái xác dưới hồ cũng không biết sự tồn tại của hắn căn bản mấy cái xác này cũng chả có gì đáng sợ cả số lượng cũng không nhiều có tầm mười lắm hai mươi cái tại sao lại không có sao thì những cái xác này toàn những linh hồn thiếu đi gần hết hồn phách nữ quỷ kia đã cắn nuốt không thiên hồn thì mệnh hồn nhưng tại sao để lại một mảnh hồn thì không biết có lẽ để tăng oán khí của cái hồ để hấp thụ tu vi mất đi phần hồn của mình những cái xác cũng chỉ như cái vỏ hành động theo vô thức không có suy nghĩ gì cả như một con vật, sau khi xắp xếp trận phá xong xuôi hắn liền quay lại chỗ chị Phương vẻ mặt lo âu chị Phương thấy vậy liền hỏi chuyẹn gì Sơn liền giải thích.

-Vừa nãy ở hồ đệ cảm nhận được một chút thi khí.

Chị phương sững sờ thi khí là gì mà nó có nguy hiểm không

Sơn gật đầu nói tay lại lấy trong balo ra mọt xấp giấy có hình những con người là người giấy vừa nói vừa pha chế pháp được

-Tử khí là mùi của thi thể đã chết loại khí tức này thường có khi có vật đì đó đã chết đi loại khí này hơi có vị mặn một chút còn thi khí là những cái xác chết đi nhưng hấp thu âm khí biến thành tà vật tương tự như cương thi của trung quốc á nếu có phảng phất thi khí thì chắc chắn đâu đây sẽ có cương thi nếu em đoán kông nhầm đưới cái hồ kia hoặc đâu đây thôi.

Chị Phương nghe vậy thì lại càng sợ đầu không ngừng quay đi quay lại sợ sệt nhìn vào bóng tối những lùm cây sợ có một thứ gì đó mà vụt ra cái là con tim của chị cũng bụp luôn, Sơn sau khi họa xong những chữ nôm lên trên con hình nhân thì hắn bắt đầu đi xung quanh nhữn cái cây gần đó mỗi cái đều dán một con hình nhân dán xong thì chấm lên trên thiên linh của môi người giấy một cái từ đầu đến cuối dán tầm hai con hình nhân lên cây chị Phương theo sát hắn đằng sau không dời một nửa bước tay khoác vào tay hắn, Sơn được như vậy cũng thấy sướng thật sự vì chung quy cái bản thân sống hai mươi năm trên đời như hắn một lần nắm tay gái cũng chưa được lần nào bố trí xong thì Sơn lôi tù trong balo ra một thanh đào mộc kiếm dài trừng bảy tấc đưa cho chị Phương và lấy thêm vài lá linh phù.

-Đây chị cầm lấy cái này

Chị phương cầm lấy thanh kiếm hí hửng khua đi khua lại lần đầu cầm vào pháp khí nên có chút hồi hộp.

Sơn nói:

-Đây là thanh đào mộc kiếm pháp khí của đệ nếu tí nữa có tà vật tấn công chị thì trực tiếp lấy kiếm mà chém nếu gặp ta vật mạnh quá dán lá bùa này lên kiếm mấy tầm bùa này không cần niệm chú đâu nó là dạng bùa kích ứng chỉ cần va chạm với âm khí là nó tự kích hoạt nếu như có tình huống xấu xảy ra thì xếp cắn đầu lưỡi hay đầu ngón day bôi lên chuôi kiếm và niệm thien địa vô cực càn khôn tá pháp hét lên tiếng phá một cái mà chém đến tà vật .

Chị phương thắc mắc hỏi :

-Sao phải là máu cái chỗ ngón tay và lưỡi mà không phải chỗ khác

Sơn nói:

-Vì á những chỗ trán này đầu lưỡi đầu ngón tay đầu ngón chân là những chỗ dương khí trên cơ thể con người mạnh nhất nhiều dương khí nhất có tính áp chế âm khí phần nào.

Chị Phương gật đầu đồng ý nhưng lúc này âm khí lại đột nhiên lan tràn Sơn cảm nhận được lièn kéo chị Phương vào đằng sau một thân cây đằng xa chính là nữu quỷ đi trước đằng sau một nữ sinh vô hồn từng bước đi theo nữ quỷ Sơn nhìn liền biết ngay nữ sinh này bị nữ quỷ câu hồn dẫn dắt đến đây nhưng trong ánh điện lập lờ khó mà quan sát được mặt mũi nư sinh kia như thê nào mà chỉ nhìn được nữ sinh mặc một bộ đồ ngủ chân không đi dép tóc xõa ra không buộc.

Chị Phương chỉ chỉ ngón tay.

-Giờ làm sao đây

Sơn nói :

-Để nữ quỷ chạm nào trận pháp thì nó sẽ tự kích hoạt còn tí nữa đệ dặn tí nữa lúc nào đệ nói thả bao chu sa này xuống hồ thì chị vác bao này rạch ra ném thẳng uống hồ nha

Chị phương nghe xong gật đầu đồng ý

Lúc này nữ quỷ dẫn nữ xinh kia đến một đoạn khá là sáng bởi ánh đèn mập mờ hai người mới có thể quan sát kĩ được nữ sinh kia khuôn mặt trong hai mắt sưng thâm môi nhợt nhạt ánh mắt khẽ hờ miệng còn đang lầm nhầm gì đó sơn liền nói:

-Theo đệ cái nữ sinh kia cũng đang thất tình kìa mắt sưng thâm vậy thì chỉ chắc là lại bị người yêu cắm sừng rồi .

Chị phương ngờ vực nói :

-Sao mày biết ghê nhỉ ngay cả chị con gái cũng chả đóan dược trong lòng con gái đâu nên đùng có phán bừa ,

Sơn thấy cũng phải cung quy hai người đều chưa bao giờ yêu ai nên hiểu thế quái nào được,

Nữ sinh bước những bước chậm dãi đến cạnh bờ hồ chân trần dẫm lên những mảnh sành cuar bát hương chân bị rách ra máu từ vết thưg không ngừng tuôn ra nhưng nữ sinh kia vẫn giữ một nét mặt thờ ơ như không có chuyện gì xảy ra bên này chị Phương thấy cảnh này không ngừng bấu lấy tay Sơn bảo đi ra cứu nữ sinh kia đi

Nữ quỷ đi đến cạnh bờ hồ bỗng đi ra đằng sau lưng nữ sinh hai tay bịt lại mắt nữ sinh miệng ghé vào tai thủ thỉ cái gì đó nữ sinh bước những bước chân máu để nhảy xuống hồ nhưng chân vừa chạm đến thành hồ thì một luồng sáng từ dưới chân lóe mạnh lên một nữ quỷ bị đánh bật ra các đồng tiền bay lơ lửng lên không chung xếp đều nhau phát ra luồng hào quang nhẹ đánh bật nữ quỷ văng ra xa nữ sinh thân thể mất đi câu đãn của nữ quỷ thì ngã xuống tâm trí cũng thức tỉnh hai mắt mơ hồ nhìn ra xung quanh định hình lại chuyện gì đang xảy ra .

Bạn đang đọc Sinh Viên Tróc Quỷ sáng tác bởi letruongsonct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letruongsonct
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.