Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khác Máu

Tiểu thuyết gốc · 2776 chữ

-Đạt ơi ôi con tôi con tôi ….

-Mau con quỷ quái kia trả lại hồn phách cho thằng bé xuất …. a a a …

….

….

-Cấp cứu cấp cứu mau lên phòng cấp cứu số 5 chuẩn bị dụng cụ đi …

… đau...đau… mình làm sao thế này….

-Tam nguyên xuất hồn…

-Á á á …. ha..ha..ha … phá.

-Tỉnh dậy tỉnh dậy đi cu tỉnh dậy

Cơ thể dùng mình một cái người như bị điện giật hai mắt hé mở

Bàn tay một người đang ấn vào giữa trán của Bi hơi ấm từ ngón tay truyền đến trong người Bi, cảm giác như nó áp đi cái lạnh lẽo trong cơ thể mình

Lúc này cánh tay buông khỏi chán của Bi gì Năm chạy đến ôm con, Bi thấy nghẹt thở miệng ú à ú ớ như muốn nói gì thì Sơn bảo gì Năm để lỏng ra cho Bi nó thở với

Bi ho mấy cái rồi thấy đầu vẫn còn ong ong tỉnh lại nhìn mọi thứ xung quanh đây là nhà của Bi trên thành phố trước mặt là ông bà và có cả bố mẹ gì Năm thì đang ôm lấy con mà khóc và hai người nữa là anh Sơn và anh Duy hai người này thường hay đến quán của gì Năm ăn nên đâm ra quen thằng Bi

Sau đó mấy tuần thằng Bi được chăm sóc tận tình của bố mẹ và ông bà trên thành phố và cũng được bà nó kể lại

Đêm đó sau khi ông về trước còn cô Hoa thì được chuyển lên bệnh viện tỉnh may sao mà giữ được cả mẹ và con không sảy thai ông về thì thấy cửa nhà bị mở toang hoang vào trong nhà thì thấy bàn thờ bị đổ xuống liền biết có chuyện không ổn liền gọi thằng Bi nhưng chả thấy đâu thế ông lại gọi mọi người đi tìm thằng Bi tìm suốt cả đêm mãi không thấy nó rồi đến khi lên của ông Tuất xin tượng phật thì biết Bi ở hướng Tây trên xóm trên tức là trên bãi mả cách đó khoảng bốn cây mọi người đèn pin trong tay chạy sồng sộc lên đó tìm vẫn không thấy thằng Bi sau một ông chú gần đó thấy có một thằng bé nó đi đâu ra ở cái bến bên kia lúc đầu cứ tưởng nó bị ma dẫn nhưng thấy có một thứ gì đó cao cao đằng sau hai tay che mắt của thằng bé nên họ cũng chỉ tưởng là có người lớn đi cùng nên cũng chả để ý đến đoạn sau thì cũng chả thấy hai người đó nữa mọi người phỏng đoán thằng Bi đã đã chết chìm dưới đáy sông rồi mọi người cũng nhảy xuống sông đi tìm không quên cẩn thận buộc vào mỗi người mỗi cái dây tránh đề phòng việc bất chắc có xảy ra tìm được một hồi thì một người thấy xác thằng bé mắc vào một cái đăng lớn của một nhà dân làm trài ở đấy cứu được thằng bé nhưng chả hiểu sao vận may nào khiến cho thằng Bi không mất mạng mang Bi đi bệnh viện trong huyện cấp cứu sơ bộ thì bị sặc nước thân thể suy yếu nằm viện được hơn tuần thằng Bi thấy không tỉnh và không chuyển biến gì ông Tuất cũng hiểu bảo mọi người thằng bé bị thứ đó hãm hại rồi mà chuyện này cũng vượt qua tầm của ông nên khuyên nhà mang cậu bé đi gặp thầy mà giải cái thứ quỷ cái kia đi ông bà liên lạc cho bố mẹ thằng Bi trên tỉnh bố mẹ nghe xong hớt hải chạy về quê ngay trong đêm và một thắng sau đó là cả một sự vất vả và ám ảnh cảu nhà gì Năm liên tiếp mang thằng bé đi mấy thầy nhưng đều chả thấy triển vọng gì đôi khi gặp mấy thầy vớ vẩn ăn quỵt của nhà gì đi trong lúc khó khăn cả nhà phải dọn lênở trên thành phố để tránh thứ kia nhưng ucng chả được yên ổn cú đêm đến gì năm nằm ôm con cứ thấy bóng con ngoài cửa hai tay cấu vào cửa khóc liên hồi gì năm hó hải chạy ra để mở cửa cho thằng bé nhưng có bàn tay kéo thằng Bi về phía bóng tối và từ trong đó cái khuôn mặt kia nó cứ như vậy khủng bố nhà gì Năm đến khi Sơn phát hiện ra chuyện này và làm phép để bắt con tà vật kia ,một lần vất vả may cũng lấy lại được hồn phách đủ cho thằng Bi và giải thích với gia đình đây là nhập táng quỷ loại này hay xuất hiện ở chỗ nhiều người chết nó muốn bắt hồn thằng bé đi nhưng may có cái vòng bạc trên cổ thằng Bi ở giữa có treo một hình cái răng lợn rừng nhưng giờ đã hóa đen Sơn móc trong đó ra một tấm phù cái này là vật mà ông cố để lại cho ông nội và ông nội truyền lại cho thằng Bi cái này cứu mạng thằng Bi cũng phải vài lần đến giờ linh lực cũng đã chả còn, còn cái con quỷ kia Sơn cũng để nó chạy thoát dự tính tháng sau sẽ đến quê của Bi để giải quyết tận gốc vụ việc này nhưng hiện tại rất bận vừa thi học kì chưa kể cách chuyện gần đây xảy ra liên tục làm hắn không nhớ ra chuyện này. Sau chuyện này Năm cảm kích vô cùng vì hắn không chỉ cứu mạng cho thằng cu nhà gì mà cả nhà gì nên Sơn từ đó mua xôi hay bánh mì nhà gì đều được gì cho thoải mái không lấy tiền coi bọn hắn như người thân trong gia đình, mấy đêm gì năm không thấy Sơn và Duy đến mua xôi nhà gì tưởng bọn nó có chuyện gì nên khi Duy béo về trợ gì liền hỏi biết Sơn trong bệnh viện mà gì không đi thăm được nên bảo Duy béo lúc nào vào bệnh viện qua chỗ gì lấy cháo gà mang vào cho hắn bồi bổ sức khỏe .

Duy béo múc cháo ra tô bê lên đút cho Sơn khuôn mặt bỉ ổi với ánh mắt đầy dâm tà của Duy béo khiến Sơn không thể há được cái miệng ra được, chung quy tại vì tay hắn đang phải cố định để truyền nước nên không thể tự sức ăn được một cảnh tượng không thể đa mĩ hơn được trong phòng bệnh tên Duy béo hớn hở đút từng miếng cho Sơn không ngừng cười

-Ăn đi nào baby ngoan anh thương

Sơn chỉ biết chửi thầm thằng chó này nếu để bố này khỏe thì mày chỉ biết khóc với ông nội mày thôi

Lúc đầu sơn định bảo Thảo đút cho ăn nhưng nghe Duy nói mới biết Thảo thức từ đêm hôm trước cho đến tận đêm nay để trông trừng hắn và Thủy sáng nay Thảo cũng bỏ một tiết ở trên trường

Sơn liền cảm thán cho Thảo qua đợt này hôm nào bao nó trà sữa mới được nó cũng vất vả vì mình rồi

Lúc này mọi người ở phòng bệnh cũng đã đi ngủ cả nhưng phòng điện vẫn còn sáng thấy Duy béo ngồi bên cạnh vẫn đang bấm điện thoại Sơn nói

-Mày ngủ đê

Duy béo trả lời:

-Bình thường ngủ làm gì tao cũng quen với thức khuya

Sơn thấy vậy cũng phải bây giờ cơ thể cũng ổn định trở lại nhưng bị trọng thương muốn ngồi dậy xếp bằng điều hòa cường khí trong cơ thể nhưng mà người phòng bệnh có thằng bệnh nhân ngồi khoanh chân trên giường giữa ban đêm thì ngay lập tức hắn sẽ bị chuyển đến khoa thần kinh trung ương mất Sơn chỉ biết bảo Duy béo lấy cái lọ đơn dược trong ba lô của hắn sơn ăn hai viên dược hoàn rồi vận cương khí cho dược liệu thấm vào người hắn nhắm mắt lại nhập định đến tận sáng mai mở mắt ra tên Duy béo bên cạnh vẫn ngồi cái dáng đó từ đêm qua đến giờ lúc này bác sĩ đi vào bảo hắn có thể đi lại các bác sĩ tháo ống tiêm trên người hắn Sơn đứng dậy vặn vẹo vài cái cơ thể cũng khỏe hơn nhiều lần bác sĩ nói:

--Cậu là người nhà bệnh nhân kia sao

Sơn gật đầu

Dạ vâng

-Thế cậu cậu cầm lấy hồ sơ bệnh án và viện phí này

Bác sĩ đưa ra một tập hồ sơ và tiền viện phí cho hắn sau khi sơn nhìn tiền viện phí của ca cấp cứu thì tim như quặn lại tiền viện phí ba mươi triệu hắn cảm giác như rơi xuống một cái hố vậy đứng đơ ở đấy mất năm phút Duy béo cũng phát hiện ra hắn thì đi lên nhìn vào tiền viện phí Duy béo lúc này cũng ngây người rồi chuồn mất kiểu tao không quen mày tao không biết mày là ai Duy béo dời đi ngay sau đó với lý do hôm nay lớp bọn nó có tiết kiểm tra để lại Sơn lạc lõng trên tay vẫn cầm tờ hóa đơn viện phí dù sao thì một năm qua khi hắn lên hà nội bươn trải cũng kiếm được gần ba mươi triệu tiền này hắn để đóng học và tiết kiệm để sau này cưới vợ mua nhà chung quy vẫn phải tính đến tương lai hắn quay sang nhìn Thủy với ánh mắt khó nói và tội nghiệp trong đầu những thứ đen tối hiện lên Thủy sẽ phải đền bù khoản viện phí này có thể cắt bớt một quả thận của Thủy hay là thủy đi làm gái gọi để có tiền trả nợ chung quy có ba mươi triệu nên cũng nhanh thôi, lúc này có tin nhắn từ Thảo

Mày lấy khăn lau người cho Thủy hộ tao với trưa nay tao đến muộn

Sơn đọc vậy cũng cảm khái rồi hải làm theo tay nắm lấy tay Thủy trên giường bệnh nhấc lên lau hắn cảm thấy như có một luồng điện từ tay thủy truyền thẳng lên não cảm giác phê thôi rồi cố trấn tĩnh lại bản thân lau người cho Thủy xong hắn ngồi lên ghế ở đầu giường người tựa vào tường rơi vào trầm tư suy nghĩ những việc xảy ra trong mấy ngày hôm nay một hồi lâu rồi cất tiếng

-Cậu tỉnh rồi à

Thủy nằm trên giường lúc này hai mắt đang hơi hé bỗng mở ra thở ra một hơi mệt mỏi rồi giọng yếu ớt nói :

-Tớ hôn mê bao lâu rồi

Sơn tính từ thì gian hôm trước đến sáng hôm nay thì cũng mất tầm hai ngày.

-Tối hôm trước cậu bị tai nạn tính đến giờ thì cũng hai ngày rồi

Sơn lúc này thắc mắc hỏi thêm

-Tớ thắc mắc tại sao cậu không có người thân sao mà tớ không thấy ai đến thăm vậy

Thủy không trả lời ánh mắt Thủy nhìn lên trần nhà như đang suy nghĩ điều gì đó trong mắt lấp lánh lên những giọt lệ.

-Cậu muốn biết tại sao tớ hay luôn giữ kín về bản thân mình không

Sơn lắc đầu kiểu tao biết chết liền

Thủy thấy vậy tiếp tục nói nhưng trong cổ giọng yếu ớt.

Tớ có một bà mẹ kế mẹ ruột của tớ mất cách đây được bảy năm rồi khi mẹ tớ mất bố đã rất đau khổ trong một thời gian dài sau khi suy nghĩ bố tớ đã quyết định cưới thêm một người vợ nữa người vợ kia có một người con trai vì bố tớ là chủ tịch công ty của một tập đoàn ở Hà Nội nên gia sản có rất nhiều của cải theo di chúc của cha thì tài sản của cha sẽ chia một phần cho tớ một phần cho vợ hai và còn lại sẽ mang đi từ thiện từ năm trước bố tớ đột nhiên bị đột quỵ nên ông không tham gia vào công ty nữa mà chuyển sang nước ngoài để điều trị vợ hai của bố tớ lúc này nhân cơ hội mua cổ phiếu của công ty bà chỉ còn hai phần trăm nữa là bà có thể nắm trong tay toàn bộ quyền điều khuyển công ty ,mà tớ đang nắm giữ 2 phần trăm còn lại bố tớ cho bà ta đã tìm cách hãm hại tớ để có thể chiếm phần cổ phiếu còn lại

Sơn nói:

-Khoan theo như cậu nói thì bà ta hãm hại cậu thì tại sao cậu không tìm đến giúp đỡ.

Thủy nói tiếp:

-Bà nắm mọi đường sống của tớ rồi làm sao được bà ta dùng cả đường âm để hãm hại tớ

Sơn lúc này gật đầu mới hiểu tại sao con tà vật trong phòng cấp cứu kia và tại sao âm khí lại bám lấy Thủy

Sơn nói :

-Ok OK OK tớ nhận vụ này cậu có ghét bà già đó không

Thủy nghe vậy cũng ngạc nhiên nhưng vẫn bình tĩnh đáp

- Có

Sơn lại nói :

-Ok thế cậu chuyển ra ngoài sống đi đừng ở nhà cậu nữa nếu không bà ta dễ ra tay cậu cầm lấy thứ này hãy nhớ luôn mang theo người đó

Sơn lấy từ trong ba lô ra một khối ngọc màu đỏ đưa vào tay cho thủy

-Đây là khối kê huyết ngọc thứ này đảm bảo cậu được an toàn đảm bảo giờ cậu sẽ không còn bị xon tà vật nào làm phiền nữa.

Thủy một tay yếu ớt nắm lấy khối ngọc trong tay bỗng nhìn thấy trên cánh tay sơn một vệt thâm to liền hỏi hắn có việc gì không sơn liền nói lại đêm qua hắn truyền máu cho Thủy , Thủy nghe xong liền ngại ngùng muốn báo đáp cho hắn nhưng hiện tại thì không làm được gì .

-Sơn cúi xuống đây tớ nói cái này

Sơn không hiểu đầu cúi xuống gần Thủy

Thủy khó chịu nói tiếp

- Cúi xuống nữa đi chưa đủ

Sơn vẫn không hiểu chuyện gì liền làm theo lời Thủy đột nhiên một thứ gì đó mềm mại chạm vào má hắn một cảm giác diệu kỳ chuyền vào trong não từ trước đến nay chưa có cảm giác nào nó tuyệt như vậy Sơn nhìn lại thì thấy bờ môi của Thủy đang hôn lên má của hắn, Sơn giật mình đứng thẳng dậy miệng không ngừng ú ớ không nói lên lời

-Ơ ơ cậu cậu có người yêu rồi.. sao ..

Thủy trên môi một nụ cười mỉm

- Có gì đâu đây coi như là lời cảm ơn của tớ đi

Sơn sờ lên má ý nghĩ nảy trong đầu hắn

- Ê cậu có thể cảm ơn nhiều hơn không

Thủy cau mày lại tên khốn nạn này đòi hỏi lại nói

-Cậu cùng nhóm máu với tớ à

Sơn gật đầu ờ thế thì mới truyền máu được chứ cũng nhóm máu A trừ cả

Thủy nghe vào ngạc nhiên

- Nhóm máu A trừ tớ nhóm máu B mà

Hai người rơi vào trầm tư Sơn đột nhiên nói

- Sao thế nhỉ rõ ràng từ xưa tớ xét nghiệm nhóm máu của tớ là nhóm máu A trừ mà sai thế nào được mà lúc y tá lúc bảo tớ truyền máu thì cũng bảo cậu nhóm máu A trừ chuyện này là sao nhể hay là cậu nhầm lẫn

Thủy lúc này lại nói :

Sao nhầm được từ nhỏ tớ đã là nhóm máu B rồi những lần tớ đi khám đều có giấy xét nghiệm nhóm máu B

Sơn đưa tay lên cằm suy nghĩ

-Không thể có chuyện này nếu truyền khác nhóm máu thì máu sẽ đông lại cậu đã không thể sống được nên tớ nghĩ cậu cùng nhóm máu với tớ còn máu của cậu B là sai hoàn toàn

Thủy bỗng nhiên im lặng đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó mặt bỗng tối sầm lại lẳng lặng nhìn lên trần nhà

Bạn đang đọc Sinh Viên Tróc Quỷ sáng tác bởi letruongsonct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letruongsonct
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.