Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại dịch lan tràn(2)

Phiên bản Dịch · 1267 chữ

Trần Phi dùng hai tay ra sức giữ chặt mà vẫn không thể khiến bà chủ nằm yên được, bèn lớn tiếng gọi:

- Bà Hoa, mau tỉnh lại! Nghe cháu nói gì không??

-Mặc Trần Phi lay gọi, cơ thể bà Hoa vẫn liên hồi co rút, từ sâu trong cổ họng mơ hồ phát ra những tiếng rên hừ hừ kỳ quái. Hai bàn tay bà ta vô thức bấu chặt lấy cánh tay Trần Phi, dần dần bấm sâu vào da thịt hắn. Trần Phi thấy đau nhức liền gỡ tay bà Hoa ra, cố gắng kêu bà ta một lúc lâu mà vô ích.

- Bà ấy bị gì đây? Chẳng lẽ hạ canxi?

Trần Phi thì thào tự nhủ, nhưng rất nhanh liền gạt đi. Hắn đã từng thấy qua người bị hạ canxi hoặc lên cơn động kinh, tuy dấu hiệu khá giống nhưng không đến mức độ nặng thế này. Hơn nữa, sự việc có gì đó rất kỳ lạ, tạm thời hắn không thể lý giải.

- A, đúng rồi! Lẽ nào…

Trần Phi chợt nhớ tới tin thời sự vừa xem khi nãy, tình trạng bà Hoa mắc phải rất giống trên bản tin khuyến cáo, không lẽ...?

Thôi chết, nếu bà ta bị con gì đó cắn, vậy thì nó đâu?

Trần Phi chợt cảm thấy cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, nhanh nhẹn quay người ngó quanh một lượt. Hắn nhớ bà Hoa có nuôi một con mèo cưng, thuộc giống mèo Anh quý tộc, lông xù mũm mĩm đáng yêu, tên là Mimi. Con mèo Mimi này thường ngày rất nịnh nọt quấn quýt bà chủ, ít khi xa rời, trước kia Trần Phi cũng thường xuyên vuốt ve nó. Bây giờ bà Hoa xảy ra chuyện, Mimi đột nhiên biến mất dạng. Xâu chuỗi hai sự kiện này lại, rất có thể con mèo kia bị bệnh dại và tấn công khiến cho bà ta bị lây nhiễm.

Để xác định suy đoán, Trần Phi cúi xuống kiểm tra người bà Hoa, phát giác ở bắp chân bên trái có hai vết cào tóe máu. Vết thương sâu hoắm, vẫn đang rỉ ra từng giọt máu bầm đen, bốc mùi tanh hôi nồng nặc. Hắn lỡ hít phải một hơi, suýt chút nôn ra bát mì Hảo Hảo mới ăn khi sáng, phải gắng gượng lắm mới nuốt xuống được.

Trần Phi nhẹ nhàng đặt bà Hoa xuống sàn, nhặt điện thoại bà ta đánh rơi gần đó bấm số bệnh viện thành phố. Sự việc quá nghiêm trọng, hắn không giải quyết được, chỉ còn cách báo cho cơ quan chức năng.

Trong lúc điện thoại đổ chuông, Trần Phi cẩn thận chạy xuống bếp lấy một con dao thái thịt bản to cầm chặt trong tay, sau đó mới rón rén quay trở lại. Hắn không biết những suy đoán của mình chính xác hay không, dù sao cẩn thận vẫn hơn. Nếu thủ phạm là con mèo kia, có khả năng nó vẫn còn quanh quẩn trong nhà, chẳng may bị nó tấn công ngã lăn ra sùi bọt mép như bà Hoa thì khốn.

Chuông reo thật lâu nhưng không ai bắt máy, Trần Phi kiên trì gọi thêm vài lần. Đến lần thứ tư mới có người nghe, bên kia vừa cầm máy lên, Trần Phi chưa kịp thông báo đã bị giọng kẻ nào đó hoảng hốt thét vào tai:

-A, sao cô cắn tôi? Đau quá, mọi người mau mau bắt nhốt cô ta lại...

Tiếp đó là hàng loạt âm thanh huyên náo, la hét ầm ĩ vọng qua loa điện thoại, rồi đột nhiên mọi thứ ngưng bặt, chẳng còn nghe thêm được gì. Trần Phi đè sát điện thoại vào tai, khẩn trương nói:

-Alo, có ai không? Mau mau nói cho tôi biết, bên ấy xảy ra chuyện gì?

Đáp lại hắn chỉ là sự im lặng đáng sợ. Trần Phi chờ khá lâu, đến khi hết kiên nhẫn định bỏ điện thoại xuống thì tai hắn bắt được mấy tiếng rên hừ hừ quái đản. Âm thanh kia nghèn nghẹt trầm thấp, tựa như ai đó cố lên tiếng nhưng bị vướng trong cuống họng không cách nào thốt thành lời. Trần Phi hỏi thêm mấy lần, tiếng rên bên kia vụt biến mất.

Trần Phi bần thần đặt điện thoại xuống bàn, tâm trạng hoang mang. Bà Hoa hôn mê chưa có dấu hiệu tỉnh lại, bên phía bệnh viện trung ương thì đang xảy ra sự cố gì đó, nhất thời hắn không biết xử lý ra sao.

Không được, dù thế nào cũng không thể để bà ta nằm đây với tình trạng này!

Suy nghĩ giây lát, Trần Phi cúi xuống bế bà Hoa lên, định đưa bà ta đến trung tâm y tế gần nhà. Đúng lúc này, hai mắt bà Hoa đang nhắm chặt bỗng mở bừng ra, lộ rõ hai nhãn cầu lồi to như ốc nhồi, lòng trắng đã chuyển sang màu đỏ bầm, hằn sâu vằn vện những tia gân máu đáng sợ. Đồng thời, miệng bà ta há to gầm rú, dãi nhớt trắng đục bốc mùi tanh tưởi chảy dài hai bên mép, nhễu nhão đầy tay Trần Phi khiến hắn hoảng hốt, theo bản năng vứt mạnh bà Hoa xuống sàn nhà, chân lùi về sau vài mét, trống ngực đập dồn dập.

Hắn nhớ rõ trên tivi không hề miêu tả chuyện nạn nhân biến đổi đáng sợ thế này. Rốt cục việc quái quỷ gì đang diễn ra, chẳng lẽ mình nằm mơ?

Bà Hoa bị rơi xuống sàn dường như không hề hấn gì, cả người gồng cứng, tứ chi co sát vào cơ thể, từ từ bò dậy. Rồi như thấy quần áo quá vướng víu khó chịu, hai tay bà ta điên cuồng cào cấu khắp người, từng mảnh quần áo bị cào xé rơi lả tả, chẳng mấy chốc cơ thể người đàn bà già nua hơn sáu mươi tuổi lộ ra trần như nhộng.

Trần Phi choáng váng, là gã thanh niên bình thường đang độ sung mãn, tất nhiên hắn có hứng thú với phụ nữ nhưng già cả như bà Hoa thì không, ngược lại còn cảm thấy xấu hổ. Trần Phi toan chạy ra ngoài, nào ngờ lại bị hình ảnh trước mặt dọa sợ, toàn thân đông cứng, chỉ còn biết há hốc mồm trố mắt nhìn.

Cơ thể bà Hoa ở tuổi gần đất xa trời vốn dĩ rất xấu xí, da dẻ lốm đốm đồi mồi, nhăn nheo chảy xệ, hiện giờ đã chuyển thành màu trắng giống người bị chứng bạch tạng, thậm chí còn trắng hơn. Có thể hình dung làn da sứt sẹo, trắng ởn của kẻ bị bỏng nước sôi, da bà Hoa còn ghê tởm hơn thế, vì xen giữa màu trắng bợt bạt đó là những mảng đỏ hỏn loang lổ tựa thịt bò.

Bên dưới lớp da trắng bệch mỏng manh, Trần Phi dễ dàng thấy được vô số sợi gân xanh đỏ ngoằn ngoèo chạy khắp cơ thể bà Hoa, thoạt nhìn giống như cả bầy rắn chui lúc nhúc. Bà Hoa liên hồi há miệng gầm gừ những tiếng chỉ dành cho động vật, cơ mặt vặn vẹo, đầu hơi niễng sang một bên, chậm chạp đi tới chỗ Trần Phi, hai nhãn cầu mắt đỏ au lồi to trợn thành vòng tròn nhìn chằm chằm vào hắn, bộc lộ sự thèm khát cực độ.

- Đây... đây là... zombie ư?

Bạn đang đọc Sinh tồn ký(full) của codon22
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mathann_7
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.