Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến lợi phẩm

Tiểu thuyết gốc · 3846 chữ

Sau một lúc nghỉ ngơi ăn uống và chờ đợi hồi phục thêm chút năng lượng, Trần Phi và Mạnh Quân tiếp tục lên đường. Hắn để ý thấy Mạnh Quân đã thay đổi vũ khí, đang cầm trên tay một thanh đao to bản, trông khá ngầu và sắc bén, chắc hẳn phẩm chất cao hơn Dao Mổ Chó. Bọn hắn cùng nhau giết thây ma nhưng tay thiếu tá cảnh sát lại có thu hoạch tốt hơn Trần Phi nhiều, chỉ có thể nói số hắn quá đen đủi.

Lần này cả hai người càng giết càng sung, một đường tiến sâu ra đằng sau quân khu.

Trần Phi vừa chém chết một thây ma, bất ngờ nhận được thông báo từ hệ thống:

"Người Chơi đã tích lũy đủ kinh nghiệm tăng lên Nghiệp Dư trung cấp, nhưng để lên cấp, Người Chơi cần phải hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp được hệ thống giao cho. Kể từ lúc này, kinh nghiệm của Người Chơi sẽ không được tích lũy cho tới khi làm xong nhiệm vụ."

"Nhiệm vụ cấp E: Tiêu diệt 1 thây ma tiến hóa bậc 1 (cấp E)."

Trần Phi ngẩn người. Hắn cứ tưởng chỉ cần chăm chỉ chém giết thây ma thì sớm muộn gì cũng lên cấp vù vù, không ngờ sau khi thăng lên cấp độ Nghiệp Dư, mỗi lần muốn lên cấp đều phải hoàn thành thêm nhiệm vụ được hệ thống giao cho. Coi bộ khó nhằn rồi đây.

Thây ma tiến hóa bậc 1? Chẳng lẽ là con quái vật hắn từng chạm trán trên tầng 7 trường học?

Má nó, thứ quái quỷ đó với năng lực hiện tại của hắn làm sao giết nổi? Mặc dù Trần Phi đã mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần, nhưng hắn chưa ảo tưởng đến mức tự cho mình đủ sức đương đầu con khốn đó. Vậy mà hệ thống lại giao nhiệm vụ này, khác nào bắt chẹt hắn chứ?

Nhưng nếu không hoàn thành xong nhiệm vụ, kể từ nay Trần Phi sẽ không thể luyện cấp, đồng nghĩa với việc hắn sẽ dậm chân tại chỗ mãi, chút lợi thế của hắn so với những người khác sớm muộn gì cũng bị bọn họ san bằng.

- Sao vậy? Có vấn đề gì à? - Phát hiện Trần Phi có một thoáng thất thần, Mạnh Quân hỏi.

- Không. - Trần Phi lắc đầu, lảng sang chuyện khác - Sắp tới kho vũ khí mà anh nói chưa? Chúng ta vào sâu lắm rồi.

Mạnh Quân gật đầu:

- Tới rồi. Vòng qua bên phải tòa nhà này là tới.

Hai người đi theo hướng Mạnh Quân chỉ dẫn, quả nhiên đến trước một dãy nhà kho hơn chục cái to lớn nằm san sát nhau. Toàn bộ các căn nhà kho đều mở cửa toang hoác, giống như đã bị xâm nhập.

Phần lớn thây ma ở đây đều bị tiếng ồn thu hút đi hết ra phía ngoài, chỉ còn lại vài chục con không đáng kể.

Hai người Trần Phi lao vào giết chúng như cắt rau, chớp mắt đã diệt sạch, máu thịt đọng thành từng vũng lớn.

Mạnh Quân dẫn đầu hồ hởi lao vào trong nhà kho, đưa mắt tìm kiếm, thất vọng phát hiện ở đây trống rỗng, có bao nhiêu vũ khí đều bị binh lính đem ra sử dụng và nhiễm bẩn cả rồi. Chuyến đi này chỉ sợ công cốc.

- Tìm nơi khác xem sao. - Cực khổ lắm mới xông vào được đến đây thế nhưng lại chẳng thu hoạch được gì, tâm trạng Trần Phi không mấy vui vẻ, di chuyển sang nơi khác.

Hai người chia nhau lục tung cả dãy nhà kho, đúng là không phát hiện được gì thật, vô cùng thất vọng.

Lúc chuẩn bị rời đi, Trần Phi nhìn thấy một thùng nhỏ nằm sát góc nhà kho ở vị trí kín đáo. Hắn định bỏ qua nhưng chợt như có linh tính, bước tới kiểm tra, phát hiện bên trong có hai khẩu súng tiểu liên. Cả hai khẩu súng đều rất mới, còn có chục băng đạn đặt kế bên.

- Ồ, hai khẩu Micro Uzi?! Súng tốt đấy. - Mạnh Quân vui mừng cầm một khẩu lên săm soi.

Trong đầu Trần Phi đột nhiên hiện ra một mớ thông tin. Đây là loại vũ khí hiện đại do Israel sản xuất, được chính phủ trang bị chủ yếu cho bộ đội đặc công, chuyên dùng để đột kích. Súng có trọng lượng 1,5 kg, dài 486 mm, cỡ đạn 9 x 19 mm, tốc độ bắn 850 viên/phút, tầm bắn 100 mét, 1 băng đạn có 40 viên. Loại súng này thiết kế gọn nhẹ, giúp người sử dụng dễ dàng di chuyển và xoay trở, điểm lợi hại nhất là tốc độ bắn cực khủng. Sấy vài giây là đi sạch một băng đạn.

Trần Phi không rành súng ống như Mạnh Quân, nhưng cầm khẩu súng mát lạnh trên tay lại có cảm giác vô cùng quen thuộc, dường như am hiểu nó đến tận chân tơ kẽ tóc. Thậm chí hắn tin chỉ cần mình muốn, lập tức có thể tháo rời linh kiện khẩu súng và lắp trở về như cũ chỉ trong chục giây. Đây là công dụng của kỹ năng bị động Học Viên Khí Tài vừa học khi nãy.

Mạnh Quân ném một nửa số băng đạn cho Trần Phi:

- Chúng ta chia đôi. Thứ tốt thế này mà chỉ có hai khẩu thật đáng tiếc, nhưng tiếc nhất vẫn là đạn quá ít, cần sử dụng thật tiết kiệm.

Mạnh Quân đeo mấy băng đạn vòng qua vai không khác gì Rambo trong phim Mỹ.

Trần Phi không thích phô trương, nạp đạn vào súng xong thì ném hết số còn dư vào trong nhẫn.

Có được chút thu hoạch, hai người hào hứng kiểm tra xung quanh thêm một lần nữa, tới khi xác định không bỏ sót thứ gì, định rời đi thì đột ngột nghe tiếng động cực lớn phát ra ngay cửa, nhìn qua phát hiện một con quái vật to lớn, toàn thân trần trùng trục màu đỏ bầm đứng chặn ngay lối ra.

Cặp mắt con quái vật đỏ ngầu với đôi đồng tử hẹp dài như mắt rắn đang lạnh lẽo xạ tia nhìn khát máu lên mặt bọn họ, dãi nhớt nhễu nhão lòng thòng.

- Thây ma tiến hóa bậc 1?!

Cầu được ước thấy ngay, vừa nhận nhiệm vụ tiêu diệt nó xong, nó liền xuất hiện???

Trần Phi lùi về sau mấy bước. Hình dáng con quái vật này không khác con đã rượt hắn chạy trối chết ở trường đại học là mấy, thậm chí cảm giác áp bách nó mang tới còn lớn hơn một chút. Có thể vì con này có thời gian tiến hóa lâu hơn, còn con ở trường học dù sao lúc Trần Phi vừa nhìn thấy là từ trong kén chui ra, kiểu như chỉ vừa lên cấp nên chưa thể nắm chắc được sức mạnh mới.

- Cậu biết thứ này sao?

Mạnh Quân chưa từng đụng độ quái vật cỡ này nhưng vẫn mơ hồ cảm nhận được sức mạnh khủng bố tràn ngập trong thân thể đầy những thớ cơ chắc nịch của nó. Gã lùi lại mấy bước sóng vai Trần Phi, tay đặt hờ lên chuôi đao, cẩn trọng phòng bị.

Trần Phi gắt gao nhìn con quái vật chưa chuyển động, thấp giọng:

- Đã gặp một lần và suýt chết.

- Kinh khủng vậy à?

Mạnh Quân giật mình. Nãy giờ kề vai tác chiến, gã biết Trần Phi rất lợi hại, lúc này nghe hắn thừa nhận như vậy thì bắt đầu thấy hơi lo.

- Lúc đó tôi yếu hơn bây giờ khá nhiều, lại chỉ có một mình. - Trần Phi trấn an - Con này đáng gờm nhưng tôi và anh hợp sức biết đâu có thể hạ được.

Lối ra duy nhất đã bị chắn ngang, vách nhà kho thì bằng sắt cực dày, không thể phá thủng. Bọn họ chỉ còn cách giết chết con quái vật, hoặc trong lúc giao chiến tìm cơ hội lẻn thoát ra ngoài, vì vậy phải đánh một trận là chuyện không thể tránh khỏi.

Hiện tại thực lực đã tăng mạnh, có thêm Mạnh Quân hỗ trợ khiến lá gan Trần Phi lớn hơn trước, không tận dụng cơ hội này giết con quái vật để hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp thì còn chờ lúc nào nữa chứ?

Đó là chưa nói đến quái vật cỡ này rơi đồ chắc chắn rất xịn, đồng thời sẽ thu được không ít điểm kinh nghiệm.

- Được, chúng ta cùng nhau giải quyết nó.

Mạnh Quân vừa nói xong, con quái vật đã gào ầm xông tới, mục tiêu chính là gã.

Khoảng cách 20 mét chỉ trong nháy mắt đã bị nó vượt qua, cái miệng lởm chởm đầy răng nhọn há rộng táp tới cổ Mạnh Quân.

Con quái vật xông đến cực nhanh khiến Mạnh Quân vô cùng bất ngờ, dù vậy vẫn mau lẹ xoay người tránh, chém một đao vào nó.

Trần Phi nhảy lên phối hợp, Dao Mổ Chó bổ một đường từ trên xuống.

Rơi vào tình cảnh một đấu hai, con quái vật không nao núng hung hãn rống lớn, cặp móng vuốt đen trũi vung ra hai hướng đỡ đòn.

Keng! Keng!

Cổ tay Trần Phi tê chồn, thân hình dội ngược trở về.

Mạnh Quân cũng bị hất văng ra sau, tái mặt:

- Móng vuốt cứng thật.

Còn chưa than thở xong, con quái vật lần nữa nhào tới, thân hình khổng lồ hóa thành tàn ảnh nhòe mờ trong không khí, móng vuốt nhọn hoắt đâm mạnh vào mặt Mạnh Quân.

Gã không kịp né, quyết đoán dùng cứng chạm cứng, đao chém thẳng vào móng vuốt nó.

Keng!

Vuốt sắt bị lực đao tác động đổi hướng đâm chếch sang bên, sượt qua vai Mạnh Quân, chỉ thiếu chút nữa đâm trúng người gã.

Mạnh Quân cắn răng tung một đá sấm sét trúng bụng con quái vật song vẫn không có tác dụng, kẻ bị bức lùi vẫn là gã. Nó như chẳng hề hấn gì, tiếp tục ào ào ập đến.

Trần Phi đã nếm qua cơ thể cứng như sắt thép của con quái vật trước đây, trông thấy nó hùng hục công kích Mạnh Quân liền phóng tới, âm thầm vung dao chém mạnh xuống gáy nó.

Con quái vật như có mắt sau lưng, không thèm quay lại mà đưa móng vuốt ra sau dễ dàng chặn đứng dao của hắn, đồng thời móng vuốt còn lại nhanh như chớp giật chụp thẳng xuống đỉnh đầu Mạnh Quân.

Gã vội ngả người, chợt nghe gió lốc cuộn thốc bên dưới, thất kinh nhìn xuống phát giác một bàn chân to cộ húc thẳng vào bụng mình.

Bốp!

Con quái vật ra đòn quá nhanh, Mạnh Quân không kịp tránh liền lĩnh trọn một đá, hệt con diều đứt dây bay vèo ra xa đập một cú như trời giáng lên vách nhà kho rồi trôi tuột xuống đất. Bất quá, gã không bị thương tích nghiêm trọng, vẫn đứng lên được, khóe miệng rỉ ra một vệt máu đỏ.

Vừa rồi, thời điểm chân con quái vật đá trúng Mạnh Quân, Trần Phi nhìn thấy ngay vị trí tiếp xúc thình lình hiện lên một tầng sáng xanh, như là Mạnh Quân kịp sử dụng kỹ năng phòng ngự. Dù thế, gã ta vẫn bị thương nhẹ, đủ thấy lực công kích của con quái vật kinh khủng cỡ nào.

Nhìn thấy Mạnh Quân vậy mà vẫn chưa chịu gục xuống, con quái vật tức giận lao đến muốn lấy mạng con mồi.

Mắt Mạnh Quân phát ra hung quang. Gã không thèm giữ lại nữa, chụp lấy khẩu súng ngắn vẫn đeo bên hông bắn liền mấy phát vào đầu con quái vật, miệng gầm lên:

- Mày chết đi!

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Đang thần tốc lao đến, hai vuốt con quái vật vội vàng giơ cao che chắn phần đầu yếu hại.

Vuốt nó cực kỳ cứng rắn, mấy phát đạn Mạnh Quân bắn trúng đều dội sạch ra ngoài, tia lửa nháng lên tứ tung.

- Khốn kiếp!

Mạnh Quân cáu tiết bắn nốt mấy viên đạn còn lại vào thân hình quái vật, song nó như đoán trước được hành động của gã, đã kịp di chuyển sang phương vị khác tránh thoát, tiếp đó lại hùng hục phóng tới quyết giết chết gã.

Từ đầu đến giờ, nói thì lâu, thực tế mọi chuyện diễn ra rất nhanh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Trần Phi cơ hồ không có cơ hội xuất thủ hỗ trợ Mạnh Quân, mỗi khi hắn sắp sửa tiếp cận thì con quái vật đã chạy sang nơi khác. Lúc này, trông thấy nó đã tiến sát trước mặt Mạnh Quân, gã ta gần như không còn cơ hội thoát thân, Trần Phi quyết đoán vác khẩu tiểu liên Uzi ra, miệng quát, tay bóp cò súng:

- Mau nằm xuống!

Tạch tạch tạch tạch tạch!

Nòng súng tóe lửa, vô số đầu đạn rú rít cuộn xoáy tới lưng con quái vật.

Mạnh Quân hối hả nằm sát xuống mặt đất, hai tay ôm đầu che chắn.

Trần Phi đột ngột bắn lén, đạn bay cực nhanh, quái vật cấp tốc lách sang bên nhưng vô phương tránh hết, bị một nửa trong số đó găm trúng lưng, máu thịt nát vụn bầy nhầy, bốc mùi khét lẹt.

Nó cuồng nộ gào rú, đột ngột từ bỏ Mạnh Quân, quay ngược trở lại tấn công Trần Phi.

Thoáng chốc đã xài cạn một băng đạn, rõ ràng nhằm vào đầu thây ma tiến hóa bậc 1 nhưng lại bắn hụt vào phần thân, Trần Phi khẩn trương lao sang vị trí khác, đồng thời nhanh nhẹn nạp thêm một băng đạn, nòng súng chĩa thẳng vào con quái vật đang truy đuổi mà khạc đạn tung tóe.

Tạch tạch tạch tạch tạch!

Vừa nếm mùi đau khổ, con quái vật đang hùng hục phóng tới liền tạt ngang khiến toàn bộ đầu đạn đều rơi vào khoảng không, ghim loạn xạ lên vách nhà kho phát ra những âm thanh chát chúa.

Khẩu tiểu liên Micro Uzi không hổ danh có tốc độ bắn thần sầu, Trần Phi chỉ siết nhẹ cò súng liền xài hết nửa băng đạn, tiếc rẻ không thôi.

Ngay từ đầu, không phải bọn hắn không nghĩ đến chuyện dùng súng hạ quái vật, nhưng làm vậy sẽ chẳng nhận được vật phẩm và kinh nghiệm. Mặt khác, đạn dược khan hiếm, rất gian khổ mới kiếm được một ít, chẳng ai muốn tiêu hao sạch.

Tình thế giờ đã khác, có muốn tiết kiệm cũng phải còn mạng mới sử dụng được, đang bị con quái vật cuồng nộ truy sát nên Trần Phi không dám giữ lại chút gì, vừa khẩn trương di chuyển vừa xả đạn như mưa về phía nó.

Tạch tạch tạch tạch tạch!

Hắn không nhằm thẳng vào con quái vật vì biết nó đã có chuẩn bị sẽ dễ dàng né được, mà bắn rải ra thành một vòng, đón đầu toàn bộ phương vị nó có thể đi qua.

Phương pháp này hơi tốn đạn nhưng đạt hiệu quả tức thì, con quái vật ăn ngay mấy viên vào người, khói tỏa xám xịt. Thế nhưng sức sống mãnh liệt giúp nó chẳng hề hấn gì, càng thêm điên cuồng xông đến chực xé xác Trần Phi, bàn tay to bè như quạt nan đưa lên che kín phần mặt yếu nhược tránh bị bắn trúng.

Trần Phi đã học kỹ năng Học Viên Khí Tài, khả năng thiện xạ khá tốt song con quái vật đang di động với tốc độ cao rất khó công kích trúng. Đã vậy, nó còn cực kỳ ranh ma, không chạy thẳng mà liên tục thay đổi hướng di chuyển theo phương chếch, móng vuốt bưng kín mặt khiến hắn càng khó nhắm vào.

Băng đạn thứ ba nháy mắt hết veo, vài viên đạn bắn trúng cơ thể con quái vật không phát huy được bao nhiêu tác dụng.

Không nghĩ dùng tới súng vẫn không thể kết liễu được nó, con khốn này quá khó chơi. Đạn trên tay chẳng còn nhiều, biết cố bắn thêm chỉ lãng phí vô ích, Trần Phi thu súng, dồn toàn lực chạy tới cửa đang được con quái vật hớ hênh bỏ trống.

Trong đầu hắn đã có biện pháp, nhưng cần phải dẫn dụ con quái vật ra bên ngoài, tránh khỏi ánh mắt dòm ngó của Mạnh Quân. Tên kia sau khi được hắn giải nguy thì không thấy có động thái hỗ trợ gì, giống như tiếc rẻ đạn dược, chỉ trơ mắt đứng đó nhìn Trần Phi bị con quái vật truy đuổi.

Vừa lao ra khỏi nhà kho một quãng, tạm khuất mắt Mạnh Quân, Trần Phi lạnh lùng nhìn con quái vật hung hãn bám theo sát sau lưng, tay trái vươn về phía nó.

Chớp Giật!

Ngay lập tức, một tia sét ngoằn ngoèo màu tím ngắt từ đầu ngón trỏ của hắn phóng thẳng tới cơ thể con quái vật.

Khoảng cách quá gần, nó không thể tránh, vội máy móc theo phản xạ né đạn nãy giờ, đưa cặp móng vuốt lên che chắn.

Tia sét nhỏ màu tím bắn trúng móng vuốt con quái vật tạo thành những âm thanh xoèn xoẹt ghê người, tiếp theo lan rộng khắp cơ thể to cộ của nó. Thoáng chốc, toàn thân con quái vật bị phủ kín trong một lớp lưới điện màu tím nhàn nhạt, không ngừng co giật vô cùng kỳ quái, ngã lăn ra đất. Móng vuốt nó cũng bị co giật buông thõng hai bên, không còn đủ khả năng che chắn chỗ yếu hại.

Lần đầu phóng xuất kỹ năng Chớp Giật lại đạt được hiệu quả cao ngoài ý muốn, phát hiện lưới điện trên thân con quái vật đang nhạt đi có lẽ rất nhanh sẽ biến mất, Trần Phi kiềm chế vui mừng, vung dao chém một nhát toàn lực xuống đầu nó đang sơ hở.

Phập!

Một nhát chém hết sức của hắn vậy mà chỉ chém ngập vào nửa sọ con quái vật, chưa thể giết chết. Nó gầm lên dữ tợn, hiệu ứng tê liệt cũng vừa tan biến liền chồm dậy toan nhai đầu Trần Phi, nhưng hắn đã hườm sẵn từ trước, ngón trỏ tay trái lần nữa chỉ thẳng vào nó.

Chớp Giật!

Xoẹt xoẹt!

Con quái vật tiếp tục lăn đùng ra đất, ngay cả cơ miệng cũng bị giật cho cứng đờ, không tài nào gầm rú nổi.

- Vĩnh biệt mày!

Trần Phi lạnh lùng chém xuống liên tục mấy nhát, kết liễu nó.

"Người Chơi tiêu diệt thây ma tiến hóa bậc 1 cấp E, gia tăng điểm kinh nghiệm." - Hệ thống thông báo.

"Người Chơi hoàn thành nhiệm vụ, tăng lên Nghiệp Dư trung cấp, mở thêm một ô kỹ năng chủ động."

Trần Phi nở nụ cười hài lòng. Nhiệm vụ cứ ngỡ khó nhằn không ngờ mới đó đã hoàn thành, rốt cuộc cũng lên trung cấp rồi. Hắn cảm thấy tố chất thân thể mình lại vừa tăng lên một tầm cao mới, mạnh hơn trước đó một ít. Cảm giác này thật tuyệt, về sau có đụng độ con quái vật này cũng không cần quá sợ hãi nữa. Sau khi hắn lên cấp, chẳng những năng lượng được hồi đầy mà mật độ năng lượng trong cơ thể cũng nhiều hơn, tinh lọc hơn.

Con quái vật chết đi, ngoại trừ cho một lượng kinh nghiệm kha khá và 5 xu, còn rơi ra mấy vật phẩm. Trần Phi nhanh tay gom lấy, thu hết vào trong nhẫn.

Hắn vừa làm xong, Mạnh Quân cũng vừa chạy ra. Trông thấy con quái vật mới trước đó còn hung tợn mà giờ đã toi mạng, cái đầu nát bét tới không thể nát hơn, gã ngẩn người hỏi:

- Cậu giết nó rồi à?

Mạnh Quân kinh ngạc quá mức nên mới buột miệng hỏi một câu thừa thãi, ở đây chỉ có hai người bọn họ, không phải Trần Phi giết thì còn ai vào đây.

- Nó trúng đạn suy yếu, tôi nhân cơ hội may mắn hạ được.

Mặc kệ Mạnh Quân tin hay không, Trần Phi tiện miệng ứng phó vài câu. Kỹ năng là con bài chưa lật của hắn, không rơi vào đường cùng thì tuyệt đối không để ai nắm được thông tin.

Mạnh Quân không tỏ thái độ nghi ngờ gì, chỉ gật đầu bảo:

- Giết được nó thì tốt rồi. Ta mau rời khỏi đây thôi, nấn ná lâu rất nguy hiểm!

Dứt lời, gã quay người chạy trước.

Trần Phi lặng lẽ bám theo phía sau, vừa chạy vừa tranh thủ thời gian kiểm kê những vật phẩm vừa thu hoạch được.

Trừ mớ xu Công Đức, thây ma tiến hóa rơi ra cả thảy 3 món, bao gồm 2 quyển sách kỹ năng một trắng một đen và 1 thanh đao sắc bén.

[Đao Trảm Ma]

- Loại hình: Vũ khí

- Độ Hiếm: E

- Mô tả: Cầm được thanh đao này, chúc mừng Người Chơi cuối cùng đã thoát khỏi kiếp đồ tể giết chó.

Thanh đao này giống hệt thanh đao Mạnh Quân đang sử dụng, là vũ khí cấp E, đương nhiên xịn hơn Dao Mổ Chó, Trần Phi liền thay vào, tiếp tục xem xét thông tin 2 sách kỹ năng kia.

[Hộ Mệnh]

- Loại hình: Kỹ năng chủ động

- Độ Hiếm: E

- Hệ: Thiên Sứ

- Mô tả: có công dụng chữa lành vết thương, tùy thuộc mức độ nặng nhẹ của thương tích mà tiêu hao năng lượng và thời gian khác nhau. Chỉ Người Chơi thuộc hệ Thiên Sứ mới có thể học.

[Trinh Sát]

- Loại hình: Kỹ năng chủ động

- Độ Hiếm: F+

- Mô tả: Lén lút xem được cấp bậc của kẻ khác, với điều kiện đẳng cấp bản thân không kém hơn mục tiêu quá xa.

Kỹ năng Hộ Mệnh rất tốt, có tác dụng chữa trị thương thế, vô cùng cần thiết. Nhưng hệ thống đã nói rõ, phải là Người Chơi thuộc hệ Thiên Sứ mới có thể học, vậy nên đành phải bỏ qua. Dù sao kỹ năng này cũng không thuộc hệ thiên phú của Trần Phi, hắn không tiếc lắm.

Về phần Trinh Sát cũng là một kỹ năng vô cùng hữu ích, Trần Phi không do dự học ngay.

P/s: Mn lên fb tìm kiếm từ khóa Sinh Tồn Ký để theo dõi fanpage của truyện sẽ được đọc nhiều và nhanh hơn nhé.

Bạn đang đọc Sinh Tồn Kí sáng tác bởi TranDongTran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TranDongTran
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.