Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Hội Cùng Lời Mời

Phiên bản Dịch · 2937 chữ

Câu lạc bộ Slug – luôn là nơi hỗn loạn không chịu nổi. Có thể nhận ra hôm nay là vũ hội lớn, có rất nhiều người nhận lời mời đến tham dự, thậm chí còn có thể có người bên ngoài đến tham gia vũ hội này.

Severus Snape đứng một mình trong góc phòng, trong tay cầm một ly rượu đỏ có nồng độ cồn thấp do Lucius đưa cho nó, vẻ mặt lạnh lùng nhìn những người trước mắt – Hoạt động nhàm chám cỡ nào. Sớm biết như vậy nó nên ở lại trong hầm nghiên cứu ma dược!

– “Cậu phải làm chút gì đó, Severus.”–

Đều là lỗi của con khổng tước bạch kim Lucius kia! Hại mình đồng ý đến tham gia vũ hội này. Nó sẽ không thừa nhận mình vì muốn giúp hắc y Prince mới bị ép giao thiệp với đám thiếu gia quý tộc nhàm chán này.

– Nhìn đám người này xem, kẻ nào cũng mặc áo quần vô cùng ngăn nắp xinh đẹp. Đá quý trên người gần như có thể chiếu sáng đến lóa mắt người khác. Bôi dầu bóng cùng keo xịt khiến tóc hiện ra ánh sáng ngu xuẩn, giống hệt biểu tình đần độn khiến quỷ khổng lồ cũng phải xấu hổ trên mặt họ!

Các cô gái thì lắc lắc phần eo còn chưa phát dục thành thục, kéo kéo cái váy to đùng y hệt cái dù làm bộ làm tịch trước mặt các chàng trai. Mấy thiếu niên thì cực lực biểu hiện phong độ nho nhã, làm như người khác không biết trong phòng ngủ của họ còn có đống vớ thối mang một tuần không giặt vậy.

Nga, một cái ly bị ngã đổ, ngay sau đó một giọng nữ cao bắt đầu ngâm nga về cái váy của cô nàng, tiếp theo một đám thân sĩ vây quanh xum xoe.

Chẳng lẽ chúng quên mình là phù thủy! Có một loại chú ngữ gọi là tẩy rửa (Scourgify)!–

Cau mày nhìn đám sinh vật ngoài hành tinh vô cùng hỗn loạn trước mắt, tiểu xà lại cảm thấy hối hận vì hành vi tham dự loại vũ hội này của nó.

– Đầu của họ đều bị quỷ khổng lồ làm thành quả bóng đá chơi rồi sao!

“Severus, tôi tìm cậu thật lâu!” Không cần ngẩng đầu cũng biết là con khổng tước bạch kim kia đến, trong tay còn nắm lấy tay vị hôn thê xinh đẹp của hắn – Tiểu thư Narcissa Black.

Bất kể thế nào thì khi Lucius anh tuấn đứng cùng với tiểu thư thủy tiên (Narcissus) xinh đẹp cũng khiến ánh mắt người ta phát sáng — Phải đồng ý rằng dung mạo xinh đẹp chính là tốt sao?

“Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé không quan trọng, không làm phiền đại thiếu gia ngài tự mình tiếp đãi.” Tiểu xà cũng không thèm giữ gìn mặt mũi cho người bạn khổng tước của nó trước mặt vị hôn thê của hắn, xét thấy thiếu chủ bạch kim đã là học sinh năm thứ bảy, lập tức sẽ tốt nghiệp – phải tận dụng thời cơ!

“Severus, khó trách cậu không thích chỗ này,” Tiểu thư thủy tiên mỉm cười nhìn tiểu xà đen mặt, “Phải biết rằng cậu là học sinh năm hai duy nhất ở đây, vũ hội gì đó còn chưa có sức hấp dẫn với cậu.”

“Tôi nghĩ rằng cho dù tôi đến tuổi của hai người thì vũ hội cũng không có bất cứ sức hấp dẫn gì với tôi.” Severus khô cằn nói – Thay vì ở chỗ này xoay vòng vòng, nó tình nguyện nhìn ma dược khiêu vũ trong vạc.

“Đó là bởi vì cậu còn chưa có đối tượng thích hợp, người bạn thân ái ạ.” Lucius đau thương ngâm nga, “Nếu cậu có thể cảm nhận được hạnh phúc của tình yêu, cậu sẽ không nói ra những lời khiến người ta sầu não như vậy.”

“Đầu óc anh bị nước tràn vào à, Lucius!” Tiểu xà phản bác không khách khí, “Cái đầu vốn đã rỗng tuếch kia của anh bây giờ thật sự chỉ còn có nội tiết tố sao?”

“Cissy, em thấy chúng ta có phải nên giới thiệu bạn gái thích hợp cho cậu ấy sớm một chút hay không? Cậu ấy nhất định rất cô đơn nên mới thô lỗ như vậy.” Quý tộc bạch kim có chút chịu không nổi nói.

“Em đồng ý cách nhìn của anh, Lucius thân mến.” Cô gái thủy tiên biểu hiện nụ cười mê người của mình.

“…… Hai người dứt khoát kết hôn đi……” Đã hoàn toàn không có lời bình luận gì về hai người có tướng vợ chồng này, Severus bình tĩnh nói.

“Đúng rồi, Sev, cậu biết hôm nay sẽ có một đại nhân vật xuất hiện không?” Lucius cuối cùng cũng nhớ đến chính sự.

Tiểu xà cau mày, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó. “Là người kia mà anh nói……”

“Phải, phải, Severus, cậu nhất định có thể hiểu cảm giác của tôi.” Đôi mắt màu xám tỏa ra ánh sáng hưng phấn hiếm có, ngay cả Narcissa đứng bên cạnh hắn cũng đầy vẻ chờ mong.

“Ngài ấy sẽ mang đến vinh quang cho chúng ta.” Lucius kích động nói.

“Tôi sẽ dùng đôi mắt để đánh giá.” Tiểu xà lạnh lùng trả lời – Nó sẽ không dễ dàng tin tưởng lời nói của bất cứ kẻ nào, cho dù người đó là người bạn thân nhất của nó cũng không được.

“Đương nhiên, cậu sẽ nhìn thấy.” Tiểu quý tộc bạch kim nháy mắt mấy cái đầy thần bí với tiểu xà, sau khi đổi lại một ánh nhìn trào phúng thì biết điều dẫn vị hôn thê của hắn đi giao tiếp với mấy đoàn thể nhỏ kế tiếp.

– Người kia sẽ xuất hiện? Chúa tể Hắc Ám của giới ma pháp — Lord Voldemort!

Rất nhiều năm sau, khi Severus nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Lord Voldemort, nó vẫn là không nhịn được cảm thán về cái loại rung động này. Nó biết nếu không có sự tồn tại của người nam nhân cùng tên với nó kia, nó nhất định đã sớm kính dâng lòng trung thành của mình cho Chúa tể hắc ám. Đối với việc này nó không hề nghi ngờ.

Nó nhớ rõ khi Chúa tể hắc ám từ cửa đi vào đại sảnh, tất cả những tiếng thét chói tai cùng ầm ĩ đều rời xa nó, mắt nó chỉ còn có thể nhìn thấy người nam nhân cao lớn tao nhã, nét mặt có khí tức vương giả bễ nghễ thiên hạ kia – sự tồn tại của nam nhân ấy như danh từ đại biểu cho sức mạnh cùng cường đại, khiến người ta không nhịn được muốn ca ngợi.

Nó cảm thấy trái tim của mình sắp nhảy ra ngoài, hai chân nó vô ý thức run rẩy như muốn nhũn ra, đầu gối nó muốn tuân theo bản năng gấp khúc lại, nhưng lý trí giúp nó ngăn cản việc làm kế tiếp của chính mình. Bởi vì nó nhìn thấy một bóng dáng màu đen khác, người nam nhân kia từng nói với nó, sức mạnh cũng không thể đại biểu cho tất cả.

Trong một mảnh tiếng hoan hô cùng ca ngợi cuồng nhiệt, nam nhân hắc y cao gầy vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào sự tồn tại cường đại rung động kia. Trong mắt y không có cuồng nhiệt, không có sùng bái, không có ca ngợi, cũng chẳng có mê hoặc. Hình như người kia chỉ là một bức tranh tuyệt đẹp dành ọi người thưởng thức, hoàn mỹ nhưng không chân thật, cũng không có lực hấp dẫn để y theo đuổi.

– Severus Prince, trong trường học mọi người thường gọi y là hắc y Prince, ánh mắt của nam nhân này cứ như vĩnh viễn nhìn vào sự chân thật ở phía sau ánh hào quang rực rỡ, mà không phải bản thân ánh hào quang đó.

Giống như hiện tại, y đứng ở chỗ đó, tựa như đang xem một vở hài kịch. Mà nội dung vở kịch này thậm chí không thể khiến nét mặt y có chút biến hóa nhỏ nào. Nhưng vở kịch lại như có sức hấp dẫn đặc biệt nào đó, thu hút ánh nhìn của y thật sâu, khiến y không thể dời tầm mắt dù chỉ một phút.

Xà Vương nhỏ tuổi còn không thể lý giải loại tình cảm phức tạp này của đối phương, nhưng nó có thể tinh tường cảm nhận thấy cảm xúc âm trầm băng lãnh cùng khí tức giãy giụa hậm hực của nam nhân. Bất đồng với không khí đang không ngừng lên cao trong đại sảnh, một khoảnh nhỏ bên người hắc y Prince đã sớm ngưng kết thành trạng thái chân không, không người tiếp cận.

Tiểu xà thử đến gần, nhưng cũng bị áp suất thấp nặng nề cản trở.

– Đó là lực lượng tinh thần không cho phép dễ dàng xâm nhập, dường như tôn nghiêm, dường như linh hồn.

Không hề nghi ngờ, người duy nhất ở nơi này có thể đột phá phòng tuyến mạnh mẽ như vậy, chỉ có vị ma vương mắt đỏ đang đối diện với nam nhân tóc đen mắt đen kia.

Trong hàng loạt tiếng thét được đè thấp, Chúa tể hắc ám từ từ đi về phía nam nhân đang toàn thân đề phòng. Ngón tay thon dài đặt lên bả vai y, một nụ cười khéo léo điểm xuyết trên môi hắn.

“Đã lâu không gặp, Severus.” Trong tiếng nói nhu hòa của ma vương có sự vui sướng rõ ràng, nhưng đồng thời lại mang theo chút tiếc nuối.

Hành động bất ngờ này của Chúa tể hắc ám khiến tất cả mọi người ở đây rất giật mình, mà các quý tộc trẻ tuổi sắp tiếp nhận công việc gia tộc đã bắt đầu chuẩn bị viết thư báo cáo tình huống về nhà.

Severus lạnh lùng nhìn ma vương, y biết chúa tể hắc ám, từng là học sinh giỏi nhất và hiện tại là nhà tài trợ lớn nhất của câu lạc bộ Slug, xuất hiện ở đây cũng không kỳ quái. Huống chi nơi này vốn là khu vực và không gian thuộc về Slughorn, tất cả ma pháp cùng quy tắc đều do lão quyết định, chỉ cần không uy hiếp đến Hogwarts, lão muốn làm gì ở trong này, thì ngay cả Dumbledore cũng không thể can thiệp.

Thế nhưng khi chúa tể hắc ám xuất hiện trước mặt mình, y không biết nên nói cái gì, cũng không biết nên trả lời thế nào, hành động khác thường của đối phương cũng khiến y có chút bối rối.

“Thật bất ngờ ngươi lại có thể đến trường học chỉ dạy cho đám tiểu quỷ kia,” Tay của ma vương cũng không rời khỏi bả vai của Severus, “Rất tiếc, tang lễ của Taren ta không thể tham dự.”

“Chúng tôi chỉ là những nhân vật nhỏ bé tầm thường mà thôi, không cần Chúa tể hắc ám cao cao tại thượng quá nhiều quan tâm.” Giảm bớt nọc độc của mình, Severus trả lời bình thản, y đã sớm từ bỏ ý đồ phỏng đoán tâm tư của ma vương.

Trong trí nhớ của y, thời gian này chúa tể hắc ám hẳn đã sớm mở rộng thế lực chính thức đối đầu với Hội Phượng Hoàng, bắt đầu những cuộc chiến tranh quy mô nhỏ. Mà danh từ “Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy” cũng đã sớm trở thành xưng hô của người này.

– Nhưng bây giờ những việc này đều không xảy ra. Phù thủy bình thường vẫn gọi vị này là Voldemort, cũng không vì cái tên này mà cảm thấy hoảng sợ. Phe cánh tử thần thực tử tuy rằng sớm thành lập, nhưng đến nay vẫn chưa công khai tuyên bố ngôn luận chống phù thủy lai và Muggle — tuy rằng tư tưởng của họ đích thật là như thế.

“Không, Severus, thứ ta quan tâm không phải gia tộc Prince, mà chỉ là một mình ngươi thôi.” Ma vương bỗng nhiên kề sát vào tai Severus, nhẹ nhàng nói, “Đừng quên giao ước của chúng ta.”

Tiếng nói của hắn rất trầm thấp, nhưng mấy người ở gần đó vẫn có thể nghe thấy, tiểu xà đứng bên cạnh Xà Vương nghe rõ những lời này, Lucius và Narcissa đứng phía sau ma vương cũng nghe được. Hai người liếc nhìn nhau một cái đầy thâm ý, sau đó lại chuyển tầm mắt về phía người đang là nhân vật trung tâm của vũ hội. Mà Rabastan Lestrange bên kia có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm một màn trước mắt, trên mặt lộ ra một nụ cười quái dị.

– Làm em trai của hai thuộc hạ đắc lực nhất, Rodolphus Lestrange và Bellatrix Lestrange của ma vương, hiện tại hắn hình như có dự định mới.

Severus đột nhiên lui về phía sau, y vốn đã đứng sát tường, bây giờ gần như là dán toàn bộ thân thể lên tường. Vẻ mặt y nhìn chúa tể hắc ám giống như miệng bị nhét vào một trái chanh.

Ma vương sung sướng nở nụ cười, không rõ lý do. Nhưng Lucius Malfoy quen thuộc tác phong của ma vương lại rõ ràng cảm nhận thấy tâm trạng vui vẻ của Lord, đôi mắt màu xám của hắn nheo lại. Thiếu chủ bạch kim ngay từ đầu đã cẩn thận quan sát Severus Prince bắt đầu có một chút suy đoán kỳ diệu.

– Xem ra vị giáo sư Prince này còn có ý nghĩa sâu xa hơn so với miêu tả của cha.

“Severus, nhảy với ta một bản thế nào.” Chúa tể hắc ám lại nói ra những lời khiến mọi người rớt cằm — Ma vương bệ hạ vĩ đại cư nhiên chủ động mời một người khiêu vũ, người đó còn là nam nhân, lại là một nam nhân không có dung mạo xuất chúng!

“Xin các hạ không nên đùa giỡn tôi.” Xà Vương tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ khô cằn nói, trong giọng nói không có phẫn nộ, ngược lại mang theo một chút run rẩy mất tự nhiên, “Tôi chỉ là một giáo sư bé nhỏ không đáng kể, không gánh vác nổi trọng trách như thế.”

“Vậy là ngươi muốn cự tuyệt?” Ma Vương nhướng đôi lông mày thanh tú của hắn, cười đầy nguy hiểm, “Cự tuyệt lời mời của Chúa tể hắc ám của giới ma pháp?”

Đại sảnh lập tức lặng ngắt như tờ, ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm về phía hai người. Severus dựa sát vào tường, lưng thẳng tắp, đôi mắt hắc diệu thạch mê mang mà phức tạp trừng vị ma vương đứng đối diện ẩn ẩn có dấu hiệu tức giận — Y không thể hiểu được, phải nói là y hoàn toàn rối loạn.

Chúa tể hắc ám – chủ nhân đời trước của y, đồng thời cũng là người y đã phản bội, cuối cùng là người gián tiếp giết chết y — đứng ở trước mặt y, Mời. Y. Khiêu. Vũ!

– Việc này so với việc Merlin mặc quần cỏ khiêu vũ, lão ong mật không ăn đồ ngọt còn khiến người ta không thể tin hơn!

Nhưng đây hoàn toàn là tình cảnh trước mắt của y.

– Cự tuyệt? Nói đùa, y còn chưa sống đủ. Thật khó khăn mới được trọng sinh một lần, y không muốn tùy tiện lại bị ma vương nổi giận giết chết.

– Đồng ý? Cũng tức cười như vậy. Chẳng lẽ từ lúc mình đến thế giới này liền không thể thoát khỏi số mệnh nam sủng, tình phu sao?

Nếu việc hôm nay truyền ra, y dùng đồ ngọt của lão ong mật thề, ngày mai mình lập tức sẽ trở thành một danh từ đáng cười “Nam nhân của ma vương”. Danh dự gì đó đối với y cũng không trọng yếu, nhưng quan trọng là tôn nghiêm. Đời trước y vẫn bị người mắng là tử thần thực tử dơ bẩn, nhưng y không để ý, bởi vì cho dù đúng hay sai cũng đều là quyết định của chính y, lựa chọn của chính y, nhưng bây giờ……

– Râu của Merlin! Đây thật đúng là phiền toái đời trước chưa từng gặp được!

“…… Tôi không biết khiêu vũ……” Sau khi trầm mặc thật lâu, Xà Vương rốt cục rối rắm nói một câu như vậy – y đích thật không biết, ít nhất là nhảy cực kỳ không ổn.

“Không sao, ta dạy cho ngươi.” Ma vương không chút để ý vươn tay ra, sau đó lôi kéo người đang vô cùng cứng ngắc kia đi vào giữa sàn nhảy, lão Slughorn nịnh nọt phất tay ra hiệu bắt đầu tấu nhạc. Các quý tộc trẻ tuổi trong đại sảnh đều rất có nhãn lực bắt đầu khiêu vũ hoặc trò chuyện với nhau, chỉ là ai ai đều trong lúc “Lơ đãng” len lén nhìn về phía giữa sàn nhảy.

– Tình cảnh kia thật sự là… vô cùng kỳ diệu.

Bạn đang đọc Sinh Mệnh Dữ Linh Hồn của Ly Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.