Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự Dưng Lật Thuyền?

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

"Xem nào, dựa theo nội dung cốt truyện phát triển, nếu như lão đại gặp phải tình huống này, nhất định sẽ hô 'Cơ hội', nhưng ai có thể nói cho ta biết mấu chốt là gì được không !?" Nhìn rượu thấm ướt mặt đất rất nhanh hình thành một cái ao nhỏ, Phùng Xuân gấp đến đầu đầy mồ hôi. Cùng La Triệt chơi với nhau đã được 7 năm, 7 năm kinh lịch này giúp bản năng hắn hiểu được nơi này có mấu chốt để đột phá vấn đề, nhưng đó cụ thể là gì hắn làm sao biết được a.

"Tên ngu ngốc này . . ." Nhìn Phùng Xuân ngơ ngác dáo diếc nhìn quanh, La Triệt đầu đầy hắc tuyến không biết nói gì.

'Đúng rồi, rượu, khẳng định có quan hệ với rượu . . ."Phùng Xuân một bên tụng niệm, một bên hết nhìn rượu lại nhìn Thụ nhân chiến sĩ quét tới quét lui: "Trên đất tất cả đều là rượu, đối diện thì có Thụ nhân chiến sĩ, fvck, cuối cùng có liên hệ cái quái gì thế? Chẳng lẽ bảo mình chuốc say thằng kìa?"

Càng cấp bách, Phùng Xuân cảm giác đầu óc mình càng hỗn loạn, cảm giác này thật giống như bên trong não là một đống tương hồ đang liên tục bị khuấy lên vậy: "Thảm rồi thảm rồi, lão đại có nói dường như sẽ đến quan chiến đấy, trận này kệ cha nó có chết hay không thì bị nướng là chắc con mẹ nó rồi. Chết thì trực tiếp đưa lên dàn hỏa táng, mà không chết cũng bị lão đại treo ngược lên nướng . . ."

"Chờ một chút nào! Nướng? Lửa? !" Phùng Xuân lúc này dường như mới kịp phản ứng, đảo rất nhanh qua Thụ nhân chiến sĩ cùng rượu đổ dưới đất: "Cây? Rượu? A! Đúng, lửa! !"

"Đây là ngu ngốc đến nhường nào a . . ." Chứng kiến bạn học tiểu Hoa có lối tư duy đường vòng cung dài ngoằng này, đứng trên cành Thụ nhân chiến sĩ, Lầu 36 Đầu Hướng Xuống khóe miệng giật giật mấy cái: "Với đầu óc tên này, gần 150 vạn đó rốt cuộc là làm sao có được hả! ?"

Sau khi nhìn thấy rượu, hắn trước tiên đã phát hiện ra nguy cơ, bây giờ nhìn lại vị 'bán thiên tài' Phùng Xuân thật vất vả mới phản ứng lại khiến hắn cảm giác IQ của mình cũng theo gió mà bay đi rồi: "Đối phó loại ngu ngốc này mà mình còn nghiêm túc thật sự là vũ nhục chỉ số thông minh của mình mà . . ."

Hít một hơi dài, điều chỉnh một chút tâm tình bản thân, thế nhưng hắn phát hiện, mặc kệ hắn có điều chỉnh làm sao, đối mặt với cái tên ngu ngốc này, hắn lại không đề được chút cảm xúc mạnh mẽ gì: "Thì ra thắng cũng là một loại bắt nạt với anh bạn nhỏ, nhưng mà . . . Thụ nhân chiến sĩ, công kích cho ta."

Thụ nhân chiến sĩ thân là sinh vật triệu hoán, sẽ không bị bất kỳ ảnh hưởng gì tới tâm tình cả, dù cho phải đối mặt với một tên ngốc, Thụ nhân chiến sĩ cũng sẽ không như người triệu hoán chẳng đề được chút cảm giác sảng khoái nào.

Sau khi tiếp nhận mệnh lệnh công kích, cánh tay tráng kiện của Thụ nhân chiến sĩ bỗng giơ lên, nặng nề đập tới Phùng Xuân

Xem đợt công kích lần nữa đánh đến, Phùng Xuân cả kinh, vội vàng nghiêng người lật sang một bên, tránh thoát trong gang tấc.

Cành cây tráng kiện nện lên mặt đất dính đầy rượu nhất thời đem chỗ rượu nồng nặc kia đánh văng lên, nhìn thân thể Thụ nhân chiến sĩ dính rượu, đứng trên cành Lầu 36 Đầu Hướng Xuống nhướng mày:"Không ngờ lại có thể né được? Theo lý thuyết, bị Thụ nhân chiến sĩ truy sát lâu như vậy, thể lực của một tên Pháp Sư dù không có hao hết thì cũng phải giảm xuống thấp nữa mới đúng . . ."

"Không, không đúng!" Dường như phát hiện cái gì đó vẻ mặt hắn thoáng đổi: "Không phải thể lực của tên ngu ngốc đó khôi phục, mà là động tác của Thụ nhân chiến sĩ trở nên chậm lại . . ."

Ánh mắt hắn rất nhanh chú ý dưới chân Thụ nhân chiến sĩ, hai chân do rễ cấu thành giờ đang được ngâm trong dung dịch rượu. Gỗ hấp thu rượu! Hút vào lượng lớn chất lỏng như vậy, thân thể Thụ nhân chiến sĩ đã trở nên nặng hơn! !

"Quên mất!" Ý thức được điểm này, thầm mắng trong lòng một tiếng: "Đem lực chú ý tập trung vào lửa, lại quên mất điểm này, rượu cũng là chất lòng! !"

So với vẻ có chút hơi hoảng của Lầu 36 Đầu Hướng Xuống, Phùng Xuân hoàn toàn không biết rõ trạng thái lúc này của địch nhân liền bắt lấy cơ hội này tiến vào trong phế tích tìm loạn cả lên. Chợt nghe thấy âm thanh mừng phát điên truyền tới: "Tìm thấy rồi!"

Xem chiếc bật lửa được Phùng Xuân mang ra ngoài, Lầu 36 Đầu Hướng Xuống sắc mặt nhất thời đen lại, trong giọng mang theo mầy phần bất ngờ: "Làm sao có thể? Sao có thể nhanh như vậy được! ?"

"Hừ hừ . . . . "Nghe đối phương kinh hô đầy khó tin, Phùng Xuân nắm chiếc bật lửa trong tay đầy đắc ý cười: "Tìm vật, tiểu gia đã luyện thuần thục rồi . . ."

"Từ nhỏ ta đã làm chân chạy vặt cho lão đại, còn bị quy định phải trong mấy phút tìm được một đống thứ đồ vật nhỏ như viên bi ngọc châu, còn đặc biệt phải không chớp mắt tìm ra vật nữa. . ." Biểu tình đắc ý không có kéo dài vài giây, nghĩ tới chuyện xưa mà Phùng Xuân nói chuyện càng ngày càng nhỏ nhẹ, cuối cùng trực tiếp tiến nhập trạng thái 'Thất ý thể trước khuất': "Hồi tưởng lại, trước đây mỗi lần ta làm chuyện ngu xuẩn gì là ta đều bị lão đại chỉnh cho thê thảm đó, chẳng biết lần này ta có chết hay không đây . . ."

Thấy một màn này, đang quan chiến đầu đầy hắn tuyến của La Triệt càng đen hơn vài phần. Được rồi, hắn thừa nhận, thời gian trước đây khi mới quen, chẳng qua là bởi vì tên ngốc này rảnh rỗi đến phiền, hắn liền tìm lấy một cái lý do để đem bỏ rơi nó, ai đè thắng ngố này lại có thể làm được.

Mà một đầu khác, không biết tại sao tinh thần Phùng Xuân lại trở nên bi thương như vậy, Lầu 36 Đầu Hướng Xuống cũng không đoái hoài làm gì, toàn bộ phương hướng phát triển hiện giờ tất cả đều gây bất lợi cho hắn. Nếu hắn còn tiếp tục đứng trong cái phế tích đầy rượu này chờ đợi, vậy chuyện hắn lật thuyền sẽ trở thành sự thật.

Thua, cũng không đáng buồn, nhưng nếu thua trong tay một tên ngu ngốc, vậy thật là thẹn đến chết mất! !

Nghĩ đến đây, tâm tình hắn không khống chế được mà trở nên hỗn loạn: "Thụ nhân chiến sĩ, mau cách xa người này!"

"Nhưng bây giờ tính thế nào . . ." Nào biết, mệnh lệnh vừa ra, còn không chờ Thụ nhân chiến sĩ dịch chuyển cái thân, trước một khắc Phùng Xuân còn đang trong chìm đắm trong bi thương tự dưng lúc sau đã đứng lên như không có việc gì, còn "Tách" một tiếng đem bật lửa đốt lên trong tay: "Mà nói chung phải thắng trước đã . . ."

"Ngươi khôi phục cũng quá nhanh rồi đó!"

"Cùng lão đại lăn lộn nhiều năm như vậy, một chút năng lực chịu đựng cũng không có thì thật đáng thất vọng rồi! !" Vừa nói, Phùng Xuân chợt vung tay đem bật lửa đang cháy ném về phía Thụ nhân chiến sĩ.

Thụ nhân chiến sĩ thể tích quá lớn, hơn nữa vì hấp thụ một lượng lớn rượu dẫn đến thân thể trở nên nặng hơn, hành động chậm chạp đi, nghĩ không muốn ném trúng cũng khó.

Ngọn lửa nhỏ màu cam từ chiếc bật lửa rất nhanh dính lên cơ thể thấm đẫm rượu của Thụ nhân chiến sĩ. Ngắn ngủi trong một chốc, toàn bộ thân thể khổng lồ dễ dàng bị ngọn lửa cắn nuốt, trong hỏa diễm không ngừng kịch liệt vang lên tiếng kêu đầy thảm thiết.

"Kiệt kiệt kiệt, tên Thụ Yêu ngu xuẩn, vậy mà dám đối nghịch với Tiên Huyết Chi Chủ vĩ đại, đây chính là . . ." Còn không chờ Phùng Xuân nói hết câu, thế lửa trên người Thụ nhân chiến sĩ lan tràn với tốc độ cực nhanh, thuận theo lượng rượu tràn lan trên mặt đất, hỏa diễm nóng rực nhất thời nuốt toàn bộ mảnh phế tích vào trong biển lửa!

"Cái gì? !Ta, ta chửi, cốt truyện không phải viết như vậy mà! Nóng quá nóng quá, ngất mất, y phục của ta . . ."

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.