Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thụ Nhân Chiến Sĩ

Phiên bản Dịch · 1494 chữ

TranS + Edit: Nghialvmax.

“Triệu hồi Thụ Nhân! Ra đi, Thụ nhân chiến sĩ!” Nương theo giọng nói, quyển sách ma pháp trong tay đối phương đột nhiên bật mở, mang theo những quang mang lục bảo tuôn trào.

Cùng lúc đó, trước mặt hắn sáng lên một ma pháp trận thật lớn màu lục bảo trên mặt đất, từng cây dây leo cùng cành lá từ ma pháp trận lan tràn. Chỉ cái chớp mắt, một cây đại thụ cao tới 5 6 thước với thân cây cực kỳ tráng kiện xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Này vẫn chưa hết, đồng thời khi cây đại thụ xuất hiện, trên đường phố trấn nhỏ miền viễn tây vang lên hai tiếng trầm đục, hai khúc rễ cây từ dưới đại thụ dài ra tạo thành hai cái chân, đồng thời từ hai bên đại thụ mọc lên hai chi tráng kiện giống như là cánh tay, mặt ngoài thân cây còn hiện lên đầy đủ một gương mặt với hai mắt, một mũi, một miệng. Hình tượng một người cây (Thụ Nhân)!

Thấy Thụ nhân chiến sĩ được triệu hồi, La Triệt với góc nhìn Thượng đế bao quát toàn cục liền bóp vỡ hộp đồ uống 5 đồng mua từ hệ thống trong tay: “Thằng ngốc tiểu Hoa này, tới cùng làm cái gì mà ngẩn ra hả!? Nếu ta không sai, kỹ năng thứ nhất của đối phương có thời gian cooldown là 45 giây, nhiều hơn năm giây so với Huyết Ma Chỉ Thủ, vậy mà đã tới gần phút đồng hồ, cái thằng ngốc này còn đứng đó mà ngẩn người sao? !”

Giờ này khắc này, Phùng Xuân, kẻ đang đứng trên chiến trường đó, đột nhiên nhìn thấy Thụ nhân chiến sĩ xuất hiện trong tầm mắt, liền xồ lên như mèo xù lông: “Đ-, đ- má! Mang thú triệu hồi? Hai đánh một là phạm quy đó! !”

Vốn đã bị tài sản với đẳng cấp cao hơn mà sợ mất mật rồi, giờ tiểu Hoa lại thấy đối phương chỉ chớp mắt đã triệu ra thêm một em đệ Thụ Yêu nữa, cảm giác như sắp cút đến nơi rồi: “Thu con Thụ Yêu của ngươi lại, ra đây yolo với ta! !”

“Khoan đã, yolo?” Vừa nhắc đến từ khóa này, Phùng Xuân đang đơ não bỗng “Tinh” một cái nhảy số trở lại: “A, nhớ rồi, đại ca có nói, nếu như gặp phải người chơi Pháp Sư thì đừng do dự, cứ thẳng mặt đối chiến, nhưng đờ mờ thằng này là cây già tu luyện thành tinh rồi, đại ca ngài muốn ta làm sao để thẳng mặt đây! !”

“Ê này! Ta nhịn ngươi hơi bị lâu rồi đó! Cái gì mà cây già thành tinh hả, có văn hóa không đấy, đây gọi là Thụ nhân chiến sĩ! Thụ nhân chiến sĩ! !” Không biết từ lúc nào, Lầu 36 Đầu Hướng Xuống đã đứng trên chi Thụ nhân chiến sĩ, vẻ mặt khó coi hét lớn, đồng thời chỉ tay tới Phùng Xuân, hạ lệnh: “Thụ nhân chiến sĩ, công kích! !”

Nghe chỉ lệnh công kích của Lầu 36 Đầu Hướng Xuống, khắc trước dáng vẻ Thụ nhân chiến sĩ còn rất hàm hậu mà khắc sau đã phát ra tiếng rít gào đầy hung mãnh, và cẳng tay được tạo bởi những cành cây chợt đâm thẳng tới Phùng Xuân đang đứng giữa đường.

Nhìn nhánh cây còn lớn hơn cả người mình đập tới, Phùng Xuân chỉ cảm thấy trái tim đang đập từng nhịp kinh hoàng, cũng không có tâm tư rỗi rãi gì đi đoán xem đó có phải cây già thành tinh hay chiến sĩ yêu tinh không, lao người sang một bên, né hiểm một đòn nặng nề từ Thụ nhân chiến sĩ.

Cành cây thô to nện tới vị trí Phùng Xuân trước đó, đem con đường xi măng bằng phẳng đập nát tương thành cái hố ao!

Đá vụn vung vãi khắp nơi, vừa từ dưới đất bò dậy Phùng Xuân nhìn mà mí mắt giật giật: “Má ơi, một đập không chết chắc cũng mất nửa mạng quá!”

Thấy một màn này, La Triệt đang quan chiến chân mày nhăn thành một đường. Tên người chơi triệu hồi Thụ nhân chiến sĩ kia thực sự rất mạnh mẽ, mặc dù mới chỉ công kích một lần, nhưng phần lực lượng này sợ rằng còn mạnh hơn mấy phần so với Bá Lăng Chủ Kiêu Lang mở Biến thân Lang nhân.

“Pháp Sư triệu hoán sao? Mặt mũi tiểu Hoa thế này, thật đúng là quá đen đủi đến tuyệt vọng mà. . .” Nghĩ đến đây, La Triệt nhịn không được mà cười khổ, nhưng mà rất nhanh, nụ cười khổ đã thay bằng thần sắc nghiêm túc: “Lực lượng Thụ nhân chiến sĩ thực mạnh đến dọa người, nhưng nếu đối phương cứ triệu hồi một Thụ nhân chiến sĩ ra là hoàn toàn sánh ngang được một người chơi Chiến Sĩ cùng cấp, thì kỹ năng này có phần quá mạnh, khẳng định có chỗ thiếu hụt . . .”

Ánh mắt đảo nhanh trên tài sản đối phương: “Hơn 173 vạn, ta nhớ kỹ lúc đầu tổng tài sản là 180 vạn mới đúng chứ. Nói cách khác, triệu hồi Thụ nhân chiến sĩ tiêu hao có gần 7 vạn? Hơn nữa hắn là người chơi cấp 2, đối với một kỹ năng cấp 2 tiêu hao duy nhất mà nói, này là quá thấp . . .”

Chăm chú quan sát thế công mạnh bạo của Thụ nhân chiến sĩ, càng ngẫm nghĩ, chân mày La Triệt càng nhăn chặt hơn. Ngay khi ánh mắt La Triệt lần nữa xẹt qua tổng tài sản đối phương, La Triệt bất ngờ sửng sốt: “171 vạn, chuyện gì đây? Hắn lúc nãy đâu có phát động kỹ năng đâu, cũng không bị tiểu Hoa đánh trúng, làm sao đã ít đi 2 vạn?!”

Tỉ mỉ nhớ lại tất cả vừa mới phát sinh, La Triệt cảm giác dường như mình vừa nắm được cái gì đó. Đúng lúc này, bên tai lại vang lên âm thanh đối phương: “Thụ nhân chiến sĩ, công kích!”

“Đúng! Chính nó!” Nghe thanh âm này, cảm giác suy nghĩ tắc nghẽn trong đầu thoáng chốc thông suốt trở lại. Khi Thụ nhân chiến sĩ lần nữa huy động cành cây thô to phát động công kích, ánh mắt La Triệt không có xem tiếp cảnh Phùng Xuân chật vật né tránh nữa, mà nhìn chằm chằm lên tổng tài sản biểu hiện trên đầu Lầu 36 Đầu Hướng Xuống.

Quả nhiên, ngay lúc Thụ nhân chiến sĩ phát động công kích, tài sản 171 vạn của đối phương trong giây lát đã tụt xuống 2 vạn!

“Thì ra là thế, lúc hắn hạ đạt chỉ lệnh công kích cho Thụ nhân chiến sĩ, Thụ nhân chiến sĩ công kích sẽ tiêu hao tài sản của hắn! Mỗi một trọng kích tiêu tốn 2 vạn, từ lúc bắt đầu, tổng cộng Thụ nhân chiến sĩ tấn công 3 lần, nói cách khác là 6 vạn, bởi thế tính toán lúc nãy về tiêu hao kỹ năng của ta là sai lầm, kỹ năng Triệu hoán Thụ nhan tiêu hao từ đầu vốn không phải 7 vạn, mà là 5 vạn!” Lý giải rõ ràng, từng số liệu chính xác rất nhanh hiện lên trong đầu La Triệt: “Mà khoảng delay giữa mỗi lần tấn công của Thụ nhân chiến sĩ đại khái khoảng trên dưới 10 giây, một cách đơn giản, cứ mỗi 10 giây là có thể phát động chỉ lệnh công kích một lần . . .”

Kết quả nháy mắt được tính toán ra, La Triệt biến sắc: “Thật quá đắt!”

Đúng vậy! Chính là thật quá đắt! Trước không nói tới phí triệu hoán Thụ nhân chiến sĩ là 5 vạn, chỉ tính tiêu hao Thụ nhân chiến sĩ công kích thôi, cũng chính là một con số kinh khủng tởm. 10 giây một lần, 1 phút 6 lần, mỗi lần hao 2 vạn, kết quả 12 vạn!!

Mà hết lần này tới lần khác tuy rằng lực công kích của Thụ nhân chiến sĩ mạnh, nhưng tốc độ công kích lại có phần hơi chậm, điểm này có thể nhìn ra qua 3 lần Thụ nhân chiến sĩ công kích cũng không thể chính diện trúng Phùng Xuân được. Nói cách khác, một trận chiến, số lần công kích của Thụ nhân chiến ít nhất phải cao tới mấy mươi lần! Lượng tiêu hao này, chỉ thế thôi cũng khiến ai nghĩ tới phải hít mấy ngụm lãnh khí.

Cái người chơi Lầu 36 Đầu Hướng Xuống này, tổng tài sản có 180 vạn, sợ rằng không phải vì hắn yếu, mà là bởi đấu pháp của hắn tiêu hao quá lớn!!

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.