Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Kinh Tế

Phiên bản Dịch · 1988 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

"Đây là khu vực trung lập?" Bước ra khỏi truyền tống trận, nhìn một mảnh thảo nguyên rộng lớn trước mắt, xa xa đó là cánh rừng bạt ngàn, vô luận là La Triệt hay là Phùng Xuân, trên mặt đều lộ thần sắc khó tin. Ngoại trừ việc trên đỉnh đầu vẫn là một bầu trời kim sắc ra, nơi này quả thực không khác gì thảo nguyên trong hiện thực là bao.

"Tiểu Hoa, không nên lơ là." Nhìn biểu tình của Phùng Xuân đang dần buông lỏng, La Triệt vội vàng nhắc nhở một câu, đồng thời ánh mắt rất nhanh ở chung quanh quét một vòng. Tuy rằng bây giờ thời gian đã gần tới khuya, nhưng trong khu vực trung lập vẫn có không ít thân ảnh người chơi, người thì đang định ly khai, mà có người cũng giống như bọn La Triệt vừa đi qua truyền tống trận để tiến vào.

Đối với La Triệt cùng Phùng Xuân hai người mới đến, những người chơi luyện cấp trên thảo nguyên cũng không có quá nhiều biến hóa, chỉ có ý thức nhạy cảm của La Triệt phát hiện, những người chơi đang đánh quái này, đường nhìn như có như không luôn luôn đảo qua thân thể hai người, đó chính là ánh nhìn đề phòng!

Trạng thái này vẫn nằm trong dự liệu, hắn cũng không định đứng lại lâu gần nơi truyền tống trận. Túm lấy Phùng Xuân, rồi tìm lấy khu ít người chơi đi tới.

"Lão đại, trông không có vẻ nghiêm trọng như lời ngài nói." Trước khi tiến vào khu vực trung lập, La Triệt không lúc nào không căn dặn Phùng Xuân sau khi tiến vào phải hành sự cẩn thận, khiến cho Phùng Xuân còn tưởng rằng khu vực này là cái gì mà long đàm hổ huyệt (*đầm rồng hang hổ).

"Đại khái là vậy." La Triệt cũng không thả lỏng cảnh giác, vừa đi, một bên vừa đề phòng bốn phía. "Đại khái bởi vì nguyên nhân đều là tân thủ, đẳng cấp mọi người đều thấp, tài sản cũng không nhiều, vậy nên cũng không muốn mạo hiểm."

Đúng vậy, ở khu vực trung lập có thể cướp đoạt tài sản người khác, là một hành động mạo hiểm, bởi ai cũng không dám cam đoan việc cướp đoạt sẽ tuyệt đối thành công, vạn nhất đối phương thắng thì sao? Tân thủ tài sản không có nhiều, bọn họ không chịu nổi mấy cái vạn nhất như vậy.

Chọn đại một hướng rồi di chuyển chừng mấy trăm thước, một đầu quái vật ngoại hình giống trâu rừng, hình thể lại lớn hơn trâu rừng một vòng xuất hiện trong tầm mắt La Triệt, đầu Quái kinh tế cấp 1 kia (Tên gọi chung của quái vật trong trò chơi) đang bị hai gã người chơi đồng cấp 1 vây công.

Sự xuất hiện của La Triệt cùng Phùng Xuân trước tiên đã được 1 người trong đó phát hiện, nhìn bọn La Triệt với sự đề phòng nồng đậm trong ánh mắt.

Ở nơi này, cái chuyện đánh cướp tài sản xảy ra rất nhỏ, mà chuyện càng nhiều hơn chính là đoạt quái. Tuy rằng biểu hiện cũng không có khác biệt quá lớn, nhưng nếu so với việc chỉ đoạt một đầu quái kinh tế và trực tiếp cướp đoat tài sản mà nói, cái trước rõ ràng có độ nguy hiểm nhỏ hơn nhiều.

Mà hai người chơi đang vây công một đầu quái kinh tế cấp 1 kia, chắc hẳn là nghĩ rằng hai người La Triệt có tâm tư muốn đoạt quái, cho nên mới có phản ứng như vậy.

Đối với chuyện này, La triệt vốn không muốn gây chuyện vội vàng khoát khoát tay, ra hiệu bản thân không có ác ý, tiếp đó kéo Phùng Xuân hướng tới những vị trí khác đi tới.

Mà hai người chơi kia thẳng đến khi La Triệt cùng Phùng Xuân biến mất khỏi tầm mắt bọn họ, sự đề phòng trong mắt mới thoáng thu liễm lại, tiếp tục chăm chú săn giết đầu Quái kinh tế cấp 1 kia.

Lượn lờ một vòng ở khu vực trung lập này, La Triệt đại khái cũng nắm rõ phân bố quái kinh tế của khu tân thủ. Thông thường ở trên thảo nguyên đều là quái kinh tế cấp 1, mà phía sâu trong rừng rậm là thuộc về quái cấp 2.

Lại tiếp tục lượn trên đại thảo nguyên một lúc, hai người cuối cùng cũng phát hiện một đầu quái kinh tế cấp 1, ở xung quanh gần đó không có người chơi nào khác.

Nhìn thấy đầu chó săn lớn kia, Phùng Xuân đã sớm ngứa ngáy tay chân khẩn cấp muốn xông tới phát động kỹ năng, tiên hạ thủ vi cường! Lại bị La Triệt bắt lại.

"Đại ca, kéo tiểu đệ làm chi? Hai chúng ta động tác phải nhanh lên một chút, nếu không đến lúc đó có người chơi khác lại đây thì phiền phức." Nhìn đầu Quái kinh tế cấp 1 gần trong gang tấc, Phùng Xuân vội vã như thể sắp mất chỗ kêu lên.

"Không được dùng kỹ năng tùy tiện." Nhìn Phùng Xuân định động tay động chân, La Triệt có chút không biết nói gì: "Giết quái kinh tế chỉ được kinh nghiệm, không có tiền, nên, với chút tài sản của ngươi làm sao mà kham nổi việc dùng kỹ năng bừa bãi đây. Ngươi không thấy một đường đi tới, người chơi khác giết quái căn bản đều không sử dụng tới kỹ năng sao?"

"Nhưng vấn đề là không dùng kỹ năng thì đánh như thế nào? Đại ca, chúng ta dù gì cũng thuộc Pháp Sư hình, đại ca ngài đừng bảo với ta là đi tay không vật lộn nha . . ."Phùng Xuân vẻ mặt phiền muộn nói.

"Ta chưa nói là không cần, ý ta là tận lực tránh dùng kỹ năng, một mặt vì dùng kỹ năng giết kinh tế quái sẽ lỗ vốn, về phương diện khác . . .' Nói đến đây, La Triệt đột nhiên đè thấp thanh âm bản thân: "Một mặt khác là muốn ngươi lưu lại kĩ năng để phòng bị người chơi khác."

Phùng Xuân thằng này tuy rằng bình thường ngốc nghếch có tính, nhưng còn chưa tới mức ngu xuẩn. La Triệt đem lời nói rõ ràng, hắn tự nhiên là hiểu. Tại đây là khu vực trung lập, lỡ như ngươi dùng kỹ năng mà lại bị người khác trông thấy, tự nhiên người ta sẽ dâng lên một ít suy nghĩ không hay, nếu chỉ là muốn đoạt quái vậy còn không tính là quá mức, còn nếu như thật sự là muốn cướp tài sản, vậy thì phiền phức rồi, đây cũng là một nguyên nhân khác mà người chơi trong khu vực trung lập này cơ bản không cần thiết phải dùng kỹ năng giết quái.

"Nói tóm lại, ngươi so với ta cứng hơn, ngươi lên trước." Vừa nói, La Triệt vừa chỉ chỉ đầu chó săn không khác mấy một đầu ngựa con bao nhiêu.

"Hả!?" Liếc mắt nhìn đầu chó săn to lớn với hai hàm răng nanh bén nhọn lộ ra cùng móng vuốt dưới chân, Phùng Xuân nuốt nước bọt ực cái :"Đại caaa, bị bắt là thốn lắm."

"Đây chỉ là trò chơi thôi, bị bắt một lần cũng không chết đâu, lại nói, nếu có chuyện xảy ra, ta liền sử phát động kỹ năng giúp ngươi, hơn nữa ngươi có Huyết Ma Chi Thủ không phải là khống chế cứng hà? Hoàn toàn có thể tự cứu, lên cho ta."

Đã nói đến mức này rồi, Phùng Xuân cũng biết, trong hai người, thân thể mình so với La Triệt rõ ràng cứng cáp hơn, việc chặn quái, hắn là trốn không thoát. Nghĩ tới đây, hắn cũng nhận mệnh, khẽ cắn môi, vén tay áo liền xông lên.

Trò chơi thiết lập đầu Quái kinh tế kia có vẻ cũng không quá ngu, khi người Phùng Xuân vọt tới phạm vi nhất định, đầu chó săn kia trước đó còn đang thảnh thơi tản bộ, khắc sau, trong đôi mắt nó hung quanh sáng lên nhấp nháy.

"Uông!!" Một tiếng gầm rú vang lên, Phùng Xuân đang vọt đến sợ đến mức nhũn chân, trong lòng liền tục chửi bậy: "Con mụ nó, đây là chó săn quái gì? Trông cái đầu này, cái răng này, đến Ngao Tạng cũng bị nó dọa cho tè dầm!" (*Chó ngao Tây Tạng hay còn gọi là Ngao Tạng, tên tiếng Anh là Tibetan Mastiff, là một giống chó Ngao được người Tây Tạng nuôi và huấn luyện để bảo vệ gia súc và bảo vệ cuộc sống của những người dân bản địa trên vùng núi Himalaya khỏi những con thú hoang như chó sói, hổ, gấu và để canh gác các tu viện ở Tây Tạng.)

Lòng tuy nghĩ như vậy, nhưng động tác trên tay Phùng Xuân cũng không có giây nào chậm lại, hắn trong lòng cũng rõ, vào thời điểm này không thể do dự, nắm chặt nắm tay, hướng trực diện đầu chó săn phóng tới.

Có lẽ vì để bù đắp khuyết điểm thương tổn không bằng kỹ năng sát thương, làm một khống chế - tiêu hao Pháp Sư hình, hệ thống cho Phùng Xuân một thân thể không kém, vào thời khắc mấu chốt, hoàn toàn có thể làm nửa cái khiên thịt. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất La Triệt cho Phùng Xuân lên đầu, thì dù có tránh không được, lấy thể chất của Phùng Xuân, chịu phải hai phát, tổn thất cũng sẽ không quá lớn, mà nếu quả đổi lại là thân thể nhỏ yếu của hắn, vậy nói không chừng toang thật.

Đầu chó săn kia cũng không quá khó đối phó như trong tưởng tượng của bọn họ, nói cho cùng đó chỉ là một con Quái kinh tế cấp 1, đặt ở trong trò chơi khác, đó chính là thành phần hướng dẫn dành cho người mới.

Nhìn đầu chó săn hướng mình nhào tới, Phùng Xuân phản ứng cũng coi như là nhanh nhẹn, có chút chật vật né tránh chó săn công kích, đồng thời nắm tay rất nhanh rơi xuống đầu chó săn, vang lên một tiếng âm hưởng nặng nề. Trên đỉnh đầu chó săn, ống máu nhất thời rớt một khúc, dựa theo xu thế này, chỉ cần làm lại bảy tám quyền, là có thể đánh chết đầu chó săn này.

Phát hiện này, để tâm lý Phùng Xuân trước đó như rơi xuống vực thẳm nhất thời phấn chấn tinh thần: "Kiệt kiệt kiệt, con sâu ngu xuẩn kia, giờ hãy kiến thức lấy thực lực chân chinh của ngô!!"

Ngay lúc Phùng Xuân đang ngốc bức hấp dẫn sự chú ý của con chó săn, La Triệt đã đi vòng qua phía sau trực tiếp một cước đá thẳng bụng con chó săn. Đá lên phần bụng mềm, rõ rệt so với đánh vào vị trí khác dễ gây thương tổn hơn. Dưới một kích của La Triệt, con chó săn liền rớt thẳng một lượng máu so với Phùng Xuân ra một quyền kia còn nhiều hơn một phần.

Phát hiện điều này, La Triệt vội vàng đem chuyện nói cho Phùng Xuân. Nắm giữ phương pháp đối phó với đầu chó săn này, cả một trận chiến liền trở nên dễ dàng hơn rất nhiều

Một đầu chó săn hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang cứ như vậy bị La Triệt cùng Phùng Xuân một trận loạn quyền phi chân biến thành giá trị kinh nghiệm.

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.