Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lập Phương Bị Trộm

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

Nhưng thấy cô Thanh nhiệt tình quá nên hắn từ chối không được, thế là đành nghe theo.

Vào trong hắn ngồi xuống ghế salon để thư giản, còn Nhã Vy thì chạy lên lầu thay đồ.

Đợi một hồi thì Nhã Vy bước xuống với chiếc váy ngủ màu đen, làm hắn không khỏi liếc nhìn vài cái.

Phương Nhã Vy biết hắn đang nhìn mình nhưng không quan tâm, mà đem bánh ngọt ra cho hắn ăn.

Thấy cũng đói đói, nên Khương Tử Nguyên không từ chối, trực tiếp làm nửa mâm bánh ngọt.

Ăn uống xong, hắn chạy lên phòng Nhã Vy chơi thêm một tí rồi về nhà chúc tuổi ông nội.

Lần này hắn được ông nội lì xì cho một trăm nghìn, tuy không nhiều nhưng vui là được.

Nhận lì xì xong, Khương Tử Nguyên nằm lướt Facebook một lúc thì thấy Nhã Vy đăng hình với caption "lâu lắm mới đi coi pháo hoa", rồi tag hắn vào.

Khương Tử Nguyên thầm than, tag nhau như vậy, người khác hiểu nhầm thì làm sao tán gái?

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy chứ hắn không dám ý kiến ý cò gì, mất công lại bị giận.

Bất quá ngồi được một lúc thì có tin nhắn tới, mở ra thì thấy Nhã Vy gửi cho hắn một cái clip.

Trong clip, Nhã Vy làm mấy cái động tác dễ thương, rồi ghép nhạc đưa cho hắn xem.

Có điều cô nàng không có đem cái clip này đăng lên mạng, mà chỉ gửi riêng cho hắn.

Nhìn động tác dễ thương của Nhã Vy trong điện thoại, Khương Tử Nguyên không khỏi mỉm cười.

Bất quá chuyện khiến hắn đau đầu nhất không phải chuyện Nhã Vy tag mình vào Facebook, mà là cho tới giờ vẫn không tìm được chút thông tin về khối lập phương.

Cho dù cố gắng thế nào cũng không tìm được chút tin tức, tựa như thứ này không hề tồn tại trên thế gian này vậy.

Cầm khối lập phương nhìn tới nhìn lui một hồi, Khương Tử Nguyên đem nó cất vào chỗ bí mật.

Sau đó hắn lên giường xem phim rồi ngủ lúc nào không hay, một mực không có chú ý đến sự khác thường ở bên ngoài.

Trong đêm tối, cửa sổ phòng hắn bị mở ra một cách lặng lẽ, không để lộ chút âm thanh nào.

Đợi khi cửa sổ đã mở ra hoàn toàn, bên ngoài có bốn cái bóng đen đột nhiên vọt vào.

Tốc độ của bốn cái bóng đen này vô cùng nhanh, hơn nữa cũng không có tạo ra chút tiếng động nào.

Cái bóng đen lặng lẽ bước tới gần chiếc giường, tiếp đó lấy trong người ra một cái lọ nhỏ.

Cũng không biết đây là gì, nhưng cái bóng đen đã mở nấp rồi đem cái lọ để gần mũi Khương Tử Nguyên.

Động tác người này vô cùng thuần thục, vô cùng nhanh chóng và gọn lẹ, tựa như đã làm rất nhiều lần.

Thời điểm Khương Tử Nguyên phát hiện có điều không đúng, hắn định mở mắt nhưng phát hiện hai mắt của mình đột nhiên nặng trĩu.

Khương Tử Nguyên biết có chuyện không ổn sắp xảy ra nhưng hắn không cách nào tỉnh táo, sau đó rơi vào hôn mê.

Thời gian ước chừng 15 giây sau, cái bóng đen mới đưa tay kiểm tra trạng thái của hắn.

Khi xác định Khương Tử Nguyên đã hôn mê, cái bóng đen lập tức ra hiệu cho những người còn lại lục lọi.

Không đến một giây sau, cái bóng đen đột nhiên nhìn tới khối lập phương nằm lăn lóc trên bàn.

Người đó cẩn thận nhặt khối lập phương lên kiểm tra, sau đó ra hiệu cho những người còn lại rồi phóng ra ngoài cửa sổ.

Mà đứng bên ngoài là một thiếu niên chừng mười chín hai mươi tuổi, hai tay đang bối sau lưng chờ đợi cái gì đó.

Lúc này cái bóng đen phóng tới, đưa khối lập phương vừa trộm được trong phòng cho thiếu niên trước mặt, thấp giọng nói:

"Cậu chủ, đã tìm thấy khối lập phương khả nghi."

Thiếu niên kia nhận lấy khối lập phương kiểm tra, sau đó nhẹ gật đầu một cái, trong mắt hiện lên một tia tham lam.

Mặc dù thiếu niên không biết khối lập phương của Khương Tử Nguyên là thật hay giả.

Nhưng tìm thấy tung tích của nó mà không chịu đoạt lấy thì đúng là quá ngu ngốc.

Tuy đây đã là khối lập phương thứ mười mà hắn tìm thấy, nhưng cũng không dám chắc đây là đồ thật.

Lại nói, đoạt đồ mà không cần giết người, bọn hắn tự nhiên hoan nghênh.

Chỉ có những kẻ ngốc, làm việc không bao giờ suy nghĩ mới làm ra loại chuyện giết người cướp của.

Làm như vậy không có chút lợi ích nào, hơn nữa có khi còn phản tác dụng, chỉ kẻ ngu mới làm ra loại chuyện ngu ngốc này.

"Làm tốt lắm!" Thiếu niên nhẹ gật đầu, sau đó lạnh nhạt nói: "Tất cả rút về!"

Lời nói vừa dứt, thiếu niên đột nhiên đạp không mà đi, rất nhanh đã biến mất khỏi bầu trời.

Cùng lúc đó, tại một chỗ cách căn nhà không xa, ông lão mặc áo bà ba màu xám đang nhìn về phía này.

Thấy người kia chỉ lấy đồ chứ không lấy mạng thì thở dài một hơi.

Sau đó ông lão đưa mắt nhìn về phía căn phòng của Khương Tử Nguyên, trong con ngươi hiện lên vẻ chờ mong.

Hồi lâu sau, bên cạnh lại vang lên âm thanh già nua của một ông lão khác:

"Tông chủ, người nghĩ thế nào về Khương tiểu tử?"

Ông lão mặc áo bà ba màu xám đưa tay vuốt râu, nhẹ gật đầu một cái, không nhanh không chậm đưa ra lời đánh giá:

"Có chút thông minh, làm việc đều biết tính trước lường sau, ắt hẳn sẽ làm được việc lớn. Bất quá tính cách có chút bốc đồng, cần thời gian để mài giũa, có như vậy mới chân chính trưởng thành được."

Ông lão kia nghe vậy thì nhẹ gật đầu một cái, hiển nhiên cũng thấy được sự thông minh của Khương Tử Nguyên.

Hai người nói chuyện một lúc thì biến thành làn khói, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Đến sáng sớm hôm sau, Khương Tử Nguyên ngồi dậy một cách mệt mỏi.

Hắn đưa tay ôm đầu, mơ mơ màng màng nhớ tới chuyện gì đó, sau một lúc thì con ngươi không khỏi co rụt lại.

"Đêm qua có trộm?!"

Nhớ đến sự tình đêm qua, Khương Tử Nguyên đứng dậy đi xung quanh kiểm tra.

Hắn phát hiện ví tiền cùng những thứ đắt tiền vẫn còn nguyên, chỉ là khối lập phương tạo ra từ máy in 3D đã bị trộm mất, chuyện này để hắn giật mình không thôi.

"Xem ra chuyện mình lo lắng nhất đã xuất hiện, khối lập phương kia quả nhiên thu hút người khác."

Nhẹ lắc đầu một cái, cũng may trước kia đã tính tới, nên khối lập phương vẫn còn ở chỗ hắn.

Ngồi trên giường gần nửa ngày, hồi lâu Khương Tử Nguyên mới thở ra một hơi, sau này hắn phải cẩn thận mới được.

Nghĩ thông suốt như vậy, Khương Tử Nguyên lập tức gọi một tô bún cho đỡ sợ.

Ăn xong, hắn liền xóa hết lịch sử tìm kiếm của mình về khối lập phương.

Mặc dù biết đây không phải biện pháp tốt nhất, nhưng hắn đã hết cách, vì xóa dữ liệu của nhà mạng là chuyện không thể đối với một sinh viên.

Nếu đối phương có thể liên hệ với nhà mạng, vậy những thông tin tìm kiếm trước kia sẽ bị lộ hết.

Bất quá hắn đã chuẩn bị cho mình một câu trả lời thỏa đáng, cho dù bị hỏi cũng có thể qua ải một cách dễ dàng.

Dù sao đây cũng là tò mò mà thôi, không ai biết hắn đã tạo ra bản sao của khối lập phương.

Cho dù người kia phát hiện khối lập phương trộm được là giả thì cũng không có chứng cứ nói hắn đang giữ đồ thật.

Sau khi suy nghĩ kỹ, Khương Tử Nguyên không có đem chuyện này nói cho ông nội biết.

Hắn biết khối lập phương này không bình thường, lỡ như kéo ông nội vào nguy hiểm thì biết làm sao?

Vì lẽ đó, những ngày tiếp theo hắn không có tìm đến chỗ giấu khối lập phương, tránh cho người khác âm thầm nhìn trộm.

Những ngày sau đó, việc tìm hiểu về khối lập phương đã bị hắn dẹp qua một bên.

Rồi thì năm mới lại bắt đầu, việc học hành của hắn vẫn diễn ra bình thường.

May là không bị rớt môn nào, bằng không phải mất kha khá thời gian để cày lại.

Bạn đang đọc Siêu Năng Lập Phương sáng tác bởi thaithuonglao_17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaithuonglao_17
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.