Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Thú triều tới, thu dọn tàn cuộc

Tiểu thuyết gốc · 1769 chữ

Trường học hỗn loạn, có thể thấy, thú triều bất ngờ tập kích, lòng người hoang mang ra sao.

Phía Nam diễn ra chiến sự, võ giả liên tục từ khắp nơi tập hợp, đến nỗi những khu trọng yếu, chỉ có cảnh sát quân đội ra tay di tản người dân.

Này một trường trung học, tuy nói chưa đến mức bùng nổ chen lấn, nhưng mà số lượng đông đảo cũng đã khiến mười mấy tiểu đội bị điều đến chỉnh đốn.

Cạch!!!

Lâm Văn mở cửa ra, đập vào mắt, hành lang đông nghịt người, âm thanh kéo dài không dứt, đủ mọi biểu cảm.

Cánh cửa mở ra, thoang thoảng máu tanh tràn lan, một đám người biến sắc nhìn sang, bọn họ nghi hoặc nhìn Lâm Văn, cố gắng liếc mắt ra phía sau Lâm Văn.

Chỉ thấy bốn phía loang lổ máu tươi, lòng người chấn động.

Khiến đám người nghi hoặc là, không một thi thể bóng dáng.

"Này..."

Nam sinh gần nhất chưa biết nói gì, không tự chủ hai chân lùi sâu về phía sau, đến nỗi chạm vào người khác, hắn vẫn không có định dừng lại.

Lâm Văn thần sắc hờ hững, cánh tay giơ lên ngón cái chỉ thẳng về đằng sau.

Trên tường đồng hồ vừa chỉ đúng năm giờ tròn.

Hắn nhếch miệng cười lạnh lùng:

"Đừng khẩn trương, các ngươi sẽ sớm hội ngộ cùng nhau."

Đón lấy ghê rợn tiếng cười là một hồi huyết vũ, Lâm Văn trong tay con dao như ma khí, sắc bén gọt qua từng thớ thịt, đầu người tung bay, tanh tưởi di vị phảng phất như từ luyện ngục.

"Ác ma, hắn chính là ác ma, mọi người mau chạy đi."

"Tránh ra ta không muốn chết, mau tránh ra."

"Không đừng giết ta."

Hành lang vốn không lớn, bởi thú triều gây lên hỗn loạn, nơi này sớm bị chật cứng người, đột nhiên nhô ra một tên Lâm Văn điên cuồng vung dao đoạt mạng, lớp người gần nhất đón chịu hậu quả, tiếng hét vọng ra xa, lớp đằng sau cũng chỉ như nửa thực nửa ngờ.

Giống như domino, chỉ có chân chính đối mặt mới nhận ra, bản thân đang đối mặt chuyện gì.

Nhân số chết trong tay Lâm Văn ngày một tăng, nháy mắt hành lang trống trải không ít.

Đánh giết ra tới sảnh chính, phương Nam vọng về tiếng nổ kinh thiên, rung chấn lay động một mảng lớn đại địa, ánh mắt Lâm Văn ngưng trọng nhìn sang, chỉ thấy tường thành cao mấy chục mét bị đánh ra một khe hẹp dài, bên ngoài không ngừng có yêu thú tràn vào, quân số bọn chúng quá đông, phút chốc đánh tan phòng tuyến nhân loại.

Này tốc độ di chuyển, chỉ sợ, không đến mười mấy phút, chỗ này sẽ bị thú triều san thành hoang mạc.

Lâm Văn thân là tác giả, đương nhiên hắn biết rõ thú triều khởi nguồn từ đâu, nhưng mà lấy thực lực hiện tại của hắn, biết trước cùng không biết là một, vô pháp thay đổi thế cục.

"Coi như các ngươi may mắn một chút."

Lâm Văn nhìn sang bốn phía học sinh đang chạy loạn, hắn mặc kệ tất cả, nhanh chóng rời khỏi, thu hoạch lần này không tệ, ít nhất đã có chút lực phòng vệ sống sót.

Căn cứ Giang Nam thất thủ, rất nhanh truyền tới các loại căn cứ xung quanh, chính phủ ngoại trừ phái người thăm dò tình hình, mặt khác hợp tác với liên minh võ giả, bọn họ quyết định chia nhân số thành nhiều nhóm.

Nói đùa gì chứ, lượng người ở Giang Nam thuộc hàng đông đảo, bất kì căn cứ nào tiếp nhận di dân, nhất định sớm muộn cũng bị xáo trộn cực lớn, đến cuối cùng kinh tế bị kéo xuống thảm hại, cho nên lượng người này, bắt buộc mỗi bên căn cứ tiếp nhận một ít, dù cho ảnh hưởng xấu, cũng là trong phạm vi tiếp nhận được.

Mà tất cả những tính toán này, cùng Lâm Văn không có nửa điểm quan hệ, lúc này hắn đang trốn trong nhà, các loại cửa sổ cửa chính đều được bịt khăn ướt, tầng ngoài là băng dính dán lên, yêu thú sở hữu thính giác cực nhạy bén, chỉ cần lộ ra một tia hơi thở nhân loại, bọn chúng nhất định sẽ phát hiện ra.

Địa hình nhà ở Lâm Văn lại thuộc thiên thời địa lợi, bốn phía có nhà cao tầng chắn ngang, lối vào duy nhất là ngõ hẹp chỉ đủ hai người song song bước đi.

Đồ ăn thức uống chuẩn bị trong một tháng, hết thảy Lâm Văn chỉ việc chờ đợi, thú triều lắng xuống thời khắc, hắn sẽ ra ngoài thu thập tài nguyên, thuận tiện hiến tế đông đảo nhân loại thi thể tăng lên thực lực.

Tên: Lâm Văn

Tuổi: 17

Cấp bậc: 10,4 (Tầm thường sinh mệnh thể)

Đẳng cấp: Võ giả cấp binh

Gen tăng cường: 0

Lực chiến: 1040 ( 0,1 gen sinh mệnh thể tương đương 10,4 lực chiến.)

Cấp bậc yêu thú chia thành chín giai, thứ tự thấp lên cao, bên trên chín giai là trong truyền thuyết vương giả, đến nỗi cấp bậc này tương đương võ giả sở hữu sinh mệnh thể một vạn chấm, một khi nhân loại tạo ngộ, chẳng khác tận thế giáng lâm.

Mà yêu thú đến một mức độ nhất định, có khả năng điều binh khiển tướng, tụ tập yêu thú khắp nơi, hình thành nên thú triều càn quét các loại căn cứ.

Trước đó, thú triều tấn công Giang Nam căn cứ là do một đầu tứ giai yêu thú dẫn đầu, Cửu Châu Sư Vương, thực lực sánh ngang võ giả cấp tướng trung kì, khoảng chừng năm trăm chấm sinh mệnh thể.

Lâm Văn trú ẩn trong nhà, nơi này an toàn tuyệt đối, nhưng vẫn có thể cảm nhận bên ngoài khốc liệt, rung chấn liên miên không dứt, nhân loại gào thét chưa từng ngưng, bọn họ đen đủi biến thành thức ăn vào bụng yêu thú.

Một hồi tàn sát khéo dài trong một tuần, thẳng đến khi rung chấn đã biến mất hoàn toàn, Lâm Văn lúc này mới dám phá bỏ từng lớp bảo hộ, cẩn thận mở đại môn hướng mắt nhìn ra bên ngoài.

Nồng đậm hủ bại khí tức đập vào mặt, khung cảnh hoang tàn vô cùng, khắp các con đường là thi thể la liệt, chân tay đứt đoạn, hết thảy đang tiến vào phân hủy nghiêm trọng, hôi thối tanh tưởi tràn ngập.

[Phát hiện tầm thường sinh mệnh thể tàn khuyết, phải chăng hiến tế đổi lấy 40 gen tăng cường.]

[Phát hiện tầm thường sinh mệnh thể tàn khuyết, phải chăng hiến tế đổi lấy 60 gen tăng cường.]

[Phát hiện tầm thường sinh mệnh thể tàn khuyết, phải chăng hiến tế đổi lấy 30 gen tăng cường.]

...

"Hiến tế toàn bộ, đồng thời chuyển hóa thành sinh mệnh thể cho ta."

Lâm Văn không do dự ra lệnh, cấp bậc trên bảng trạng thái liên tục đề thăng, nguyên bản mười phẩy bốn, lập tức nhảy lên hai mươi.

Thành ra Lâm Văn một đường chẳng khác nào thu dọn xác chết.

Rất nhiều kiến trúc sụp đổ, đường cái chắn ngang các loại vật thể lớn, theo như Lâm Văn biết được, nhân loại thoát ly dựa vào cửa ở phía Đông Bắc, cho nên hắn suy đoán thi thể tập hợp nhiều nhất chính tại phụ cận giao thoa hai đường này.

[Phát hiện tầm thường sinh mệnh thể tàn khuyết, phải chăng hiến tế đổi lấy 55 gen tăng cường.]

Rắc!!!

Một loại thanh âm vỡ vụn thu hút Lâm Văn chú ý, hắn ngưng thần, thanh âm kia ngày một lớn dần, tâm sinh hiếu kì, nhịn không được bắt đầu tìm kiếm.

Xuyên qua một đống đất đá xen lẫn cót thép, từ kẽ hở vừa đủ, Lâm Văn nhìn thấy, ở một sảnh chính của khu quân đội, một đầu kim mao sư vương liên tục loạn động chân trước.

Tập trung kĩ hơn, này dưới chân trước của yêu thú, bất thình lình là nhân loại, dáng dấp là binh lính quân hàm không cao, hơn nữa người này đã chết, thi thể xuất hiện thối rữa, mà yêu thú thuần túy chỉ là chơi đùa.

Kim mao sư vương, có một chữ vương bởi vì mang huyết mạch của cửu châu sư vương, đẳng cấp cao nhất thẳng là tam giai trung kì, linh tính tương đối cao.

Thời điểm Lâm Văn quan sát yêu thú, kim mao sư vương chợt dựng thẳng đồng từ, nhằm thẳng hướng của hắn, dữ tợn khí thế nháy mắt bùng nổ, kim mao sư vương gầm lên, bỏ qua thi thể trên đất, nó bật dậy lao như tên bắn.

Mà, Lâm Văn cũng giật mình thoáng chốc, hắn không ngờ đến khoảng cách xa như này, ẩn nấp lại rất kĩ, thế nhưng vẫn bị yêu thú phát hiện, khoảng chừng không đến một phút sẽ phải giáp mặt.

Kim mao sư vương rất mạnh, có thể trước mặt kim mao sư vương chỉ là con non, thực lực cùng lắm rơi vào nhất giai trung kì, vẫn trong khoảng Lâm Văn đối phó được.

Kim sắc bóng dáng như tia chớp, xuyên thủng tầng tầng đất đá chắn ngang, nháy mắt tiếp cận Lâm Văn, nó nhìn nhân loại trước mắt, trực tiếp mở ra miệng máu vồ tới, tốc độ kinh hãi thế nhân.

Nếu bị nó căn trúng, có cho Lâm Văn mười cái mạng cũng không đủ dùng, hắn vội vàng lùi sâu về phía sau, tầm mắt rộng mở, trong đầu chiến đấu quá trình điên cuồng được thôi diễn, các loại ý niệm đồng nhất vận chuyển.

"Trước đó ta đã có luyện qua cách đấu, nhưng bởi vì hoàn cảnh khác biệt, không biết có thể vận dụng ra bao nhiêu uy lực."

Lâm Văn dù cho tính trước thất bại, hắn lại không chút nào lo lắng, bởi vì vừa rồi trải nghiệm chân thực, hắn mới nhận ra, tốc độ của kim mao sư vương chưa đến mức biến thái, ít nhất trên phương diện này hắn là kẻ thắng thế.

Đánh không lại bỏ chạy, đối phương vô pháp đuổi theo.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Gen Tiến Hóa sáng tác bởi MNM-MNM
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MNM-MNM
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.