Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thằng Ranh Này Đẹp Thật Đó

Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Tần Vũ một mình đi đến chỗ mấy cái kệ để hàng kia, cầm lấy một hộp thịt bò đóng hộp, mở nắp ra, ăn ngấu nghiến.

Những người khác thấy thế cũng đều nuốt nước bọt, họ đi ra đây là để tìm kiếm đồ ăn, bình thường cũng là bữa đói bữa no, thấy Tần Vũ ăn hăng say như thế, họ cũng thèm muốn chết.

Lưu Khôn thấy thế lập tức ho khan rồi nói:

“Mọi người tùy tiện ăn đi, còn dư lại đóng gói mang về.”

Những người khác nghe thế cũng đều vội vàng chạy đi tìm thức ăn mà mình thích, còn Tần Tiểu Vũ lại nói với Bạch Tiểu Na:

“Chúng ta cũng đi ăn cái gì đi, ta đói bụng suốt một ngày rồi.”

Mọi người đều đứng ngay tại chỗ ăn uống, người hấp dẫn sự chú ý nhất vẫn là Tần Vũ, hắn có thể ăn sạch một hộp thịt bò đóng hộp trong vòng mười giây, sau đó lại cầm một hộp khác lên đổ vào miệng, trong vòng ba phút ngắn ngủi, hắn đã ăn mười hộp rồi.

“Cái này...Đây là quỷ chết đói đầu thai hả?”

Mấy người Lưu Khôn thấy thế đều trợn tròn mắt há to miệng.

Tần Vũ lại vẫn rất bình tỉnh, hắn là tiến hóa giả, sức ăn vốn dĩ lớn hơn người bình thường rất nhiều, hơn nữa tối hôm qua hắn phải chiến đấu liên tục, bây giờ rất đói bụng.

“Chậc, vừa nhìn là biết ngay đây là một tên vừa nghèo vừa xấu.”

Trương Phong thấy thế khinh bỉ bĩu môi, tuy rằng tận thế đã đến nhưng Trương Phong vẫn còn giữ nguyên cảm giác về sự ưu việt bẩm sinh.

“Nhưng mà...Em gái của thằng ranh này đẹp thật đó!”

Trương Phong lén nhìn Tần Tiểu Vũ đang trò chuyện vui vẻ với Bạch Tiểu Na, trong lòng hắn ta lập tức trở nên nóng bỏng.

“Bạch Tiểu Na và Tần Tiểu Vũ đều là mấy cô gái xinh đẹp nhất nhì trường mình, nếu có thể để hai người họ hầu hạ mình...vậy thì sướng chết mất!”

Ánh mắt Trương Phong nóng rực, hắn ta tin chắc rằng dựa vào vẻ ngoài điển trai và cách ăn nói ưu nhã của bản thân, chắc chắn có thể bắt được trái tim của hai cô!

Bạch Tiểu Na tò mò hỏi:

“Hắn là anh của ngươi sao? Nhưng trông các ngươi không giống nhau chút nào.”

Tần Tiểu Vũ nghe thế lập tức cười hì hì nói:

“Chúng ta không phải anh em ruột, đương nhiên không giống nhau rồi, sao nào, ngươi thích anh ta sao?”

Bạch Tiểu Na lập tức nổi giận nói:

“Ngươi vẫn cứ thích nói đùa giống như trước kia.”

Nói đến chỗ này, Bạch Tiểu Na và Tần Tiểu Vũ đều nhớ đến những ngày tháng còn đi học trong quá khứ, tuy rằng rất nhàm chán bình thường nhưng cũng rất thỏa mãn, hiện tại tận thế đến, đã không thể quay về được nữa, trong lòng hai cô không khỏi có chút đau buồn.

“Giống, thật sự quá giống.”

Còn Tần Vũ, sau khi hắn ăn xong mười mấy hộp thịt bò đóng hộp, cuối cùng cũng coi như no, hắn nhíu mày âm thầm quan sát Bạch Tiểu Na, cảm giác quen thuộc kia càng lúc càng nhiều:

“Hai người họ chỉ giống như thôi, khí chất lại khác nhau hoàn toàn.”

Tần Vũ lắc đầu, kiếp trước khi hắn còn nhỏ từ gian nan sinh tồn ở trong doanh địa người sống sót, một năm nào đó, doanh địa nơi hắn ở bị một đám dị thú bao vây tấn công, lúc toàn bộ doanh địa sắp sửa bị tấn công sập đổ, một cô gái đi ngang qua, cô gái kia chém giết sạch sẽ đám dị thú kia một cách dễ dàng, để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong lòng Tần Vũ tuổi còn nhỏ.

Sau đó Tần Vũ mới biết được cô gái kia có danh hiệu là Tử Thần, là siêu cấp cường giả nổi tiếng rần rần trong bảng xếp hạng một trăm người mạnh nhất, nếu bàn về thực lực thì cô còn mạnh hơn tiến hóa giả cấp S Lâm Phong nhiều.

Lúc đó Tần Vũ từng đứng từ xa nhìn thoáng qua cô ta, cô ta cực kỳ xinh đẹp, mà hiện tại Bạch Tiểu Na lại làm hắn cảm thấy cô ta cực kỳ giống cô gái Tử Thần mà hắn từng gặp kia, nhưng khí chất của hai người lại hoàn toàn khác nhau, Tử Thần có khí chất cực kỳ lạnh nhạt, mà Bạch Tiểu Na lại là một thiếu nữ tốt bụng và tinh thần trọng nghĩa rất mạnh, khác hoàn toàn với Tử Thần chém giết vô số dị thú kia.

“Mọi người đều no hết rồi đúng không? Mau dọn dẹp rồi đi thôi!”

Lưu Khôn thấy mọi người đã ăn gần xong rồi, hắn ta lập tức nói.

Lưu Khôn vô cùng nhiệt tình nói với Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ:

“Hai người cũng là người sống sót trong thời tận thế này đúng không? Nếu các ngươi không có chỗ ở thì có thể đi theo chúng ta, chúng ta có xây dựng một doanh địa, hiện tại có hơn hai mươi người, mọi người nương tựa cùng nhau sống sót!”

Tần Tiểu Vũ dời mắt nhìn về phía Tần Vũ, những chuyện như thế này phải để Tần Vũ đưa ra quyết định mới được.

“Vậy cũng được.”

Tần Vũ hơi trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói. Bây giờ họ không có chỗ nào để đi, đi chung với mấy người Lưu Khôn cũng không có vấn đề gì.

Mấy người họ cất mấy thức ăn còn thừa trong siêu thị vào ba lô, sau đó lập tức rời khỏi nơi này.

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 512

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.