Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gã Tóc Vàng 2

Phiên bản Dịch · 2066 chữ

Trước khi xảy ra tận thế ba người đều là phường lưu manh, côn đồ không nghề nghiệp, làm mưa làm gió khắp nơi tất nhiên khiến người ta chán ghét, mà người phụ nữ họ nhắc đến chính là một trong số những người ghét họ, bình thường tình cờ gặp họ, biểu cảm của người phụ nữ kia luôn là vẻ ghét bỏ, ánh mắt nhìn họ như rác rưởi. Tất nhiên khiến ba tên này tức giận, nhưng nhà chồng của người phụ nữ đó rất giàu, vả lại còn có chút bối cảnh, họ không dám đắc tội, nhưng về sau tận thế kéo đến, ba người càng ngày càng bạo gan làm những trò man rợ, cưỡng bức cô trước mặt chồng mình, sau đó họ giết chết người phụ nữ kia và chồng cô. Nhưng khiến họ bất ngờ là sau khi người phụ nữ và chồng mình chết không lâu lại biến thành xác sống, truy sát họ cả đoạn đường, khó khăn lắm họ mới thoát ra được, chạy vào trong khu dân cư này mới xem như được cứu. Tóc vàng liếm môi, trong mắt toát ra ánh sáng dâm tà:

“Nhan sắc của cô gái nhỏ ban nãy thật sự không tầm thường, còn đẹp hơn cả mấy minh tinh trong TV nữa!”

Tóc đỏ và tóc xanh cũng nuốt nước bọt, tóc đỏ cười bảo:

“Thằng nhóc hôm nay kiêu căng quá, giả vờ gì chứ, chờ ngày mai cho hắn đẹp mặt.”

Tóc xanh cũng hung ác gật đầu:

“Sáng mai chúng ta đến gõ cửa, giả vờ hỏi hắn chút đồ ăn, nhân lúc hắn mở cửa chúng ta cùng nhau xông lên khống chế hắn!”

Tóc vàng nở nụ cười tàn nhẫn:

“Đúng vậy, cô gái kia là em gái hay bạn gái của hắn nhỉ? Chúng ta chơi trước mặt hắn cho đã rồi giết!”

Hôm nay Tần Vũ đưa đồ ăn cho họ, chẳng những họ không biết ơn, ngược lại trong lòng còn lên kế hoạch ác độc. Câu chuyện người nông dân và con rắn dù ở thời hiện đại hay tận thế đều có thể xảy ra, ba người tóc vàng là rắn, nhưng Tần Vũ không phải nông dân.

Đêm đã khuya, ba người tóc vàng đang say giấc, với họ mà nói có thể sống tùy ý ngày nào trong thời tận thế thì hay ngày đó. Nhưng cửa sổ của căn phòng đối diện ngoài khu dân cư bỗng dưng chậm rãi mở ra, một bóng đen nhẹ nhàng đáp xuống đất, không phải Tần Vũ thì là ai? Lúc này Tần Vũ đi chân trần, cho nên đáp xuống đất không gây ra tiếng vang gì, đôi mắt của hắn lạnh lẽo như băng, tay hắn cầm theo dao gọt trái cây, chậm rãi đi về phía sô pha, tóc vàng đang ngủ say trên sô pha giữa phòng khách, không hề nhận ra cái chết đang đến gần. Căn phòng này chỉ có một chiếc giường, cho nên hai người ngủ trên giường trong phòng, một người ngủ trên sô pha trong phòng khách. Bước đến trước mặt tóc vàng, Tần Vũ dùng một tay bịt miệng và mũi tóc vàng lại, sau đó dứt khoát nhanh nhẹn cắt cổ hắn, cơn đau kịch liệt vùng cổ khiến tóc vàng giật mình tỉnh dậy, hắn thấy gương mặt lạnh lùng, vô cảm của Tần Vũ thì muốn hét lớn, nhưng không thốt được tiếng nào. Sau khi mất sức, tóc vàng bất lực mềm nhũn trên sô pha. Tần Vũ không chậm trễ, bước chân khẽ khàng như hồn ma đi vào phòng ngủ, không lâu sau hắn trầm mặc bước ra, không chút bất ngờ ba tên nhóm tóc vàng đều bị hắn giết chết, Tần Vũ thuận lợi dùng dao gọt trái cây đâm xuyên qua đầu họ, để đề phòng sau khi chết họ sẽ biến thành xác sống. Làm xong mọi chuyện Tần Vũ nhẹ nhàng đi dọc theo đường ống ga, ống nước, hàng rào ngoài cửa sổ trở về phòng mình, nhưng hắn vừa đáp xuống đất đã nghe thấy giọng nói mang theo vẻ thăm dò:

“Anh?”

Người lên tiếng là Tần Tiểu Vũ, cô vừa tỉnh dậy phát hiện không thấy Tần Vũ, khiến cô giật thót, cho nên lập tức bật dậy tìm kiếm, thấy Tần Vũ lật người từ cửa sổ vào trong, hơn nữa bên hông hắn còn cài con dao nhỏ chưa khô vết máu. Tần Tiểu Vũ ngạc nhiên nói:

“Ngươi đi làm gì vậy?”

Tần Vũ lắc đầu:

“Không có gì, mau ngủ đi.”

Không lâu sau hai người nằm trên giường, Tần Tiểu Vũ dựa vào lòng Tần Vũ, cô nhỏ tiếng nói:

“Mấy chuyện này ngươi không cần giấu ta, bất kể ngươi làm gì cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta thôi, ta sẽ không vì vậy mà cảm thấy ngươi làm sai.”

Tần Vũ khẽ sửng sốt, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp, hắn không lên tiếng, chỉ ôm Tần Tiểu Vũ chặt hơn. Người mà trong lòng Tần Tiểu Vũ sùng bái nhất chính là Tần Vũ, từ nhỏ Tần Vũ đã chăm sóc cô, tuy bình thường hắn trầm mặc ít nói, dù là cô hắn cũng không nói nhiều, nhưng cô biết Tần Vũ đã trả giá bao nhiêu vì mình, trong lòng cô bất kể Tần Vũ làm gì cũng đúng, cô luôn ủng hộ hắn, không có lý do nào khác.

Lại một ngày mới kéo đến, Tần Vũ chuẩn bị xong bèn đeo ba lô ra ngoài, hắn đã quyết định, bất kể thế nào hôm nay cũng phải lấy được đá tiến hóa trở thành người tiến hóa! Xác sống truy đuổi ba tên tóc vàng ở cổng khu dân hôm qua đã rời đi, Tần Vũ ra khỏi khu dân cư, lang thang trên đường phố tìm kiếm con mồi.

Chương 19:

Đến trưa đã có bảy tám con xác sống chết trong tay hắn, không có gì bất ngờ trong cơ thể chúng không có đá tiến hóa, Tần Vũ buộc phải thừa nhận vận may của mình tệ đến cực điểm. Tần Vũ đi ngang qua một siêu thị, hắn nghĩ muốn vào trong tìm chút đồ bổ sung, dù trong nhà vẫn còn ít đồ ăn nhưng thực phẩm có nhiều đến mấy cũng sẽ miệng ăn núi lở, cần phải thường xuyên bổ sung, nhất là theo thời gian dần trôi trong thời tận thế, việc tìm kiếm thực phẩm sẽ càng lúc càng khó khăn, cho nên dự trữ đồ ăn có nhiều đến mấy cũng không coi là nhiều.

“Ồ?”

Tần Vũ bỗng sửng sốt, hắn vội nép mình vào sau một chiếc xe buýt lớn, lặng lẽ thò đầu ra quan sát tình huống trong siêu thị, hắn thấy một con thằn lằn, một con thằn lằn dài nửa mét!

“Là thằn lằn biến dị, tốt quá rồi! Xem như vận may hôm nay không tệ!”

Ánh mắt Tần Vũ sáng lên, tất nhiên đây không phải thằn lằn bình thường mà là thằn lằn biến dị, thằn lằn biến dị là một loài trong số các loại thú biến dị, nhìn thể hình thì thực lực con thằn lằn này hẳn cũng bình thường, sức tấn công chủ yếu của nó là đầu lưỡi, chỉ cần hắn cẩn thận một chút muốn giải quyết nó hoàn toàn không thành vấn đề. Thịt của thú biến dị có thể ăn được, tất nhiên do cơ thể của chúng có virus, nên cần phải xử lý sạch sẽ, vả lại người bình thường rất khó tiêu hóa thịt của chúng, người tiến hóa mới có thể ăn được, trong cơ thể của thú biến dị còn có đá tiến hóa! Hơn nữa tỷ lệ có đá tiến hóa trong cơ thể thằn lằn cao đến 50%!

Trong lòng Tần Vũ kích động, nhưng vẫn nhịn lại ý muốn xông lên ngay lập tức, lỡ thằn lằn biến dị này chạy đi mất hắn sẽ không đuổi kịp. Tần Vũ đột nhiên nhìn thấy thằn lằn biến dị xông thẳng vào siêu thị, cửa siêu thị là dạng cửa cuốn, kéo lên được một nửa, chỉ cần khom lưng là có thể vào trong, Tần Vũ đoán trước khi hắn đến đã có người vào siêu thị tìm đồ ăn, chỉ là không biết trong siêu thị còn lại bao nhiêu thực phẩm. Thằn lằn biến dị đi vào siêu thị, Tần Vũ cũng chuẩn bị vào trong giết nó, nhưng sắc mặt hắn khẽ động, vội rụt lại sau xe, hắn thấy thằn lằn biến dị từ cửa cuốn lao ra ngoài như chạy nạn, tốc độ rất nhanh, như thể sau lưng có thứ gì đó đang đuổi theo nó. Từ tốc độ của thằn lằn biến dị phán đoán, thể chất của nó phải gấp hai ba lần người thường, tương đương với xác sống thông thường.

“Phập!”

Tần Vũ bỗng trông thấy một bóng đen ló ra từ dưới cửa cuốn, chớp mắt cắm vào đuôi của thằn lằn biến dị, ghim nó xuống đất. Tần Vũ nhìn kỹ lại, thứ đâm xuyên vào đuôi của thằn lằn biến dị là xúc tu giăng đầy vảy đen!

“Là thú biến dị sao? Hay là cái gì khác?”

Tần Vũ híp mắt, chỉ dựa vào một cái xúc tu hắn không thể phán đoán được chủ nhân của thứ đó rốt cuộc là gì, nhưng Tần Vũ cực kỳ cẩn thận không hề bước ra, vì ban nãy tốc độ thò ra của xúc tu nhanh đến độ hắn không thể nhìn rõ, chủ nhân của xúc tu có tốc độ thế này chắc chắn là sự tồn tại mạnh mẽ có thể chất gấp năm lần trở lên! Đuôi thằn lằn biến dị bị xúc tu đâm xuyên ghim xuống đất, nhưng thằn lằn nổi tiếng nhất là bản lĩnh chặt đuôi chạy thoát, thằn lằn biến dị tất nhiên cũng biết chiêu này, nó khẽ vặn đuôi đứt lìa từ phần giữa, sau khi thằn lằn biến dị mất đi kìm kẹp bèn nhanh chóng bò ra chỗ cách đó mười mét.

“Grừ!”

Thằn lằn biến dị vùng thoát khiến chủ nhân xúc tu phẫn nộ, nó phát ra tiếng gầm bén nhọn, tiếng gầm này khiến màng nhĩ của Tần Vũ đau đớn từng cơn, ngay sau đó một bóng đen hình người chui ra khỏi cửa cuốn, tứ chi nó chạm đất như dã thú, nhưng tốc độ lại nhanh đến khó tin, với nhãn lực của Tần Vũ không thể nhìn rõ được nó ra ngoài như thế nào, chỉ có thể trông thấy một bóng đen vụt qua. Tốc độ trườn bò của thằn lằn biến dị rất nhanh, nhưng còn chưa chờ nó chạy được bao xa đã bị bóng đen kia đuổi kịp, chân trước như lưỡi đao nhanh chóng đâm vào đầu thằn lằn biến dị, cơ thể thằn lằn biến dị lập tức co giật, mất hết sức lực.

“Rắc rắc!”

Bóng đen kia dùng chân dao của mình đưa con thằn lằn biến dị đã chết đến bên môi, sau đó bắt đầu cắn xé từng miếng lớn, máu tươi chảy đầy đất. Nhân lúc thứ này đang dùng bữa, Tần Vũ mới nhìn rõ thân hình cụ thể của nó. Đây là con xác sống vô cùng kỳ lạ, tứ chi chạm đất như sinh vật trườn bò, trước người là hai cái chân dao sắc nhọn dường như có thể chém đứt được cả sắt thép, mà sau lưng nó còn mọc bốn xúc tu, mỗi xúc tu to cỡ ống nước, toàn thân nó bao phủ vảy đen, toát ra ánh sáng lạnh lẽo, có thể tưởng tượng được năng lực phòng ngự của nó rất cao. Mà chỗ kỳ lạ của nó là mọc ra đầu người đàn ông, từ điểm này có thể phán đoán thực ra nó cũng chỉ là một con xác sống do con người biến thành, nhưng hiển nhiên nó và xác sống bình thường không phải sinh vật cùng tầng lớp, bất kể là sức mạnh hay sinh mệnh.

“Đây là...xác sống quỷ chủng!”

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 656

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.