Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Cải Tạo Hùng Hài Tử

Phiên bản Dịch · 2788 chữ

Người đầu tiên mà Hứa Nguyện thấy khi tỉnh lại lại là Phó Vân Thiên.

“Ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, không phải đã nói với ngươi không được chạy loạn ra ngoài sao!” Phó Vân Thiên thấy Hứa Nguyện ngồi dậy, vội vàng qua đây hắn lại bắt đầu thao thao bất tuyệt lải nhải, “Ngươi không phải người trong bản môn, mặc dù có Khế Hỏa Lệnh ta cho ngươi, cũng không thể tùy ý đi lại bên ngoài, đặc biệt là buổi tối, ngươi có biết ngươi tối hôm qua hôn mê ở cánh rừng sau núi Tử Vi Điên hay không, nếu không phải Dạ sư huynh huynh ấy lại cứu ngươi một lần ——”

“Đúng rồi hắn! Hắn ở nơi nào!” Hứa Nguyện nghĩ đến trước khi mình hôn mê lại được Dạ Ký Bắc cứu, phản xạ có điều kiện vội hỏi tung tích của y.

Thấy Hứa Nguyện một khi mở miệng cũng chỉ quan tâm tung tích của Dạ Ký Bắc, Phó Vân Thiên tức khắc bị loại làm lơ này chọc giận: “Này này này, ngươi có lương tâm hay không, ta nói với ngươi nhiều như vậy, ngươi cũng nghe không lọt tai thôi!”

Đột nhiên, trong phòng lại vang lên một giọng nói khác của nam tử, “Được rồi Vân Thiên, đừng nháo, cậu ấy mới vừa tỉnh, thần chí còn chưa thanh minh, con để cậu ấy chậm lại.”

Giọng nói hắn điềm đạm ôn hòa, so với Phó Vân Thiên ồn ào mà nói, có thể so với tiếng trời, ngay sau đó, Hứa Nguyện lại nghe một tiếng vang của trục quay bằng gỗ, một người nam tử ngồi xe lăn bằng gỗ màu tím xuất hiện trước mặt cậu.

“Tiểu huynh đệ, thân thể cảm thấy thế nào.” Nam tử kia thấp giọng hỏi Hứa Nguyện, dáng vẻ hắn an bình trầm ổn, thanh phong nho nhã, dung mạo thập phần trẻ tuổi, làm người vô pháp phân biệt tuổi của hắn.

Hắn dường như có chút sợ lạnh, thời tiết không lạnh, lại mặc áo khoác lông quạ thật dày, lộ ra khuôn mặt càng thêm trắng bệch như tuyết, lúc hắn lai gần, Hứa Nguyện ẩn ẩn có thể ngửi được trên người hắn tỏa ra dược vị nhàn nhạt, có chút đắng chát, lại đặc biệt thanh hương, cho dù Hứa Nguyện không thích dược khí, lại không cách nào chán ghét cổ hương vị kia của hắn.

“Ta không…… Khụ khụ ——” Hứa Nguyện mới vừa nói bản thân không có việc gì, ngực của cậu đột nhiên khó hiểu đau buốt, sau đó nôn ra một búng máu.

“Hứa Thanh Thuần!” Thấy Hứa Nguyện đột nhiên thổ huyết, Phó Vân Thiên nóng vội hô một tiếng, nói với nam tử kia, “Nghĩa phụ, hắn rốt cuộc làm sao vậy.”

Nghĩa phụ?

sau khi nôn ra một búng máu, ngực Hứa Nguyện thoải mái một chút, cậu xoa xoa vết máu ở khóe miệng, ánh mắt lại nhìn về phía tên nam tử trẻ tuổi ngồi ở xe lăn kia, hóa ra hắn chính là nghĩa phụ của Phó Vân Thien, Vô Cấu Lĩnh Tiên chủ, Phó Thư Cần?

Chỉ là vì sao hắn ngồi ở trên xe lăn, do hai chân tàn tật sao?

“Cậu ấy trúng độc.” Phó Thư Cần nói, “Nhưng mà độc này ta chưa từng nghe thấy, không biết tiểu huynh đệ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì ở Tử Vi Điên.”

Hứa Nguyện bị Phó Thư Cần nói “Trúng độc” dọa một chút, nhưng cậu không muốn nói việc mình tối hôm qua ra ngoài ăn vụng, chỉ nói lên tình hình lúc đó: “Tối hôm qua sau khi ta ra ngoài, bị một con yêu quái tập kích, nó cắn ta một ngụm.” Nói, Hứa Nguyện nhấc chân lộ ra cẳng chân của mình, nơi đó quả nhiên còn lưu vết răng đã kết vảy còn chưa tiêu sưng.

“Yêu quái? Tử Vi Điên như thế nào sẽ có yêu quái vậy?” Phó Vân Thiên kinh ngạc nói.

Phó Thư Cần phỏng đoán nói: “Nói không chừng là tiên thú do đệ tử nào đó nuôi dưỡng, tiểu huynh đệ còn nhớ rõ bộ dáng của con yêu quái kia.”

Hứa Nguyện nghĩ nghĩ: “Toàn thân trắng trắng, lớn lên giống con khỉ lại giống tinh tinh, đặc trưng khác thì ta không để ý.”

“Loại tiên thú có bộ dáng này, ta chưa từng nghe sẽ hạ độc……”

Phó Thư Cần suy tư một lát, dường như cũng không có manh mối, đúng lúc này, có người đẩy cửa mà vào, mang theo âm sắc thanh lãng: “Phó sư thúc, Vân Thiên sư đệ, tiểu huynh đệ kia cậu ấy tỉnh rồi sao?”

Nghe được giọng nói của người tới, đôi mắt Phó Vân Thiên lập tức sáng lên: “Dạ sư huynh, huynh về rồi!”

Hứa Nguyện cũng nhìn thấy anh tuấn thanh niên khí vũ hiên ngang kia từ ngoài phòng đi tới, không phải là Dạ Ký Bắc đã cứu hắn hai lần sao!

Tâm trạng của Hứa Nguyện xao động, vội vã mở miệng định hỏi tin tức của Sở Thác, thục liêu ngực lại bắt đầu phát đau, lại phun khẩu huyết.

Sát, độc này là thuần tâm không cho cậu bình thường nói chuyện đúng không!

Dạ Ký Bắc thấy vậy, vội vàng tiến lên đỡ lấy Hứa Nguyện đang ghé vào đầu giường nôn ra máu, “Tại sao lại như vậy.”

Phó Thư Cần trả lời: “Ký Bắc, vị tiểu huynh đệ này tại Tử Vi Điên bị tiên thú gì đó cắn trúng độc rồi. Đến nỗi là độc gì, ta trước mắt còn vô pháp hạ phán đoán, độc này rất cổ quái, không thuộc trong bách độc, ta trước mắt chỉ có thể tạm thời giúp cậu ấy áp chế độc tính.”

“Tiên thú?” Dạ Ký Bắc giữa mày thoáng nghi, “Tử Vi Điên không hề nuôi dưỡng tiên thú gì.” Nói, Dạ Ký Bắc nhận thấy ánh mắt của Hứa Nguyện nhìn về phía y vô cùng chước liệt, trong lòng hiểu rõ, “Nghe Vân Thiên sư đệ nói, ngươi muốn hỏi ta tình huống ngày đó khi cứu ngươi?”

Hứa Nguyện gật đầu, khi chuẩn bị mở miệng, Dạ Ký Bắc trực tiếp lại nói: “Ngày đó ta ở bờ sông Niết Hoài chỉ phát hiện ngươi hôn mê cùng vài người của Thiên Lung sơn trang, trừ cái này ra, không hề có người khác. Ta thấy bên hông ngươi đeo mại thân trụy bài duy của Thiên Lung sơn trang độc hữu, tiện thể mang ngươi về. Tối hôm qua, ta nghe Thiên Vân sư đệ nói, ngày đó gặp nạn còn có bằng hữu của ngươi, liền lại đi gặng hỏi mấy người của Thiên Lung sơn trang kia, nhưng bọn họ đều nhất trí nói, chỉ vận chuyển một mình ngươi ra sông.”

“Không, không thể nào, bọn họ nói dối! Sở Thác, Sở Thác rõ ràng cũng ở trên thuyền!” Hứa Nguyện hơi kích động, cổ họng trất tanh, nôn ra mấy ngụm máu tươi.

Dạ Ký Bắc nói: “Đừng gấp, trước tiên ổn định tâm trạng đã.” Nói, y duỗi tay đặt trên huyệt vị tại sống lưng của cậu chuyển vận một cổ chân khí giúp cậu thuận khí.

Hứa Nguyện che lại ngực đau đớn, thấy Dạ Ký Bắc nơi này cũng không có manh mối của Sở Thác, vội vàng lắc đầu, “Ta không muốn nán lại nơi này, ta phải rời đi, ta muốn đi tìm Sở Thác!”

“Tiểu huynh đệ đừng nhúc nổi giận, cậu đã trúng độc, không nên có cảm xúc quá phập phồng.” Phó Thư Cần đưa cho Dạ Ký Bắc một cái bình ngọc, vừa làm Hứa Nguyện trước uống vào, vừa trấn an cậu nói, “Ta cũng nghe Vân Thiên nói cậu rất lo lắng cho bằng hữu của cậu, những việc ác của Thiên Lung sơn trang chúng ta đều rõ ràng, nếu cậu một mình rời đi, chỉ sợ cũng là dê vào miệng cọp.”

“A Thác……” Hứa Nguyện sau khi uống dươc của Phó Thư Cần, tâm trạng xác thực ôn hòa rất nhiều, đi theo đó là một cổ mệt mỏi làm cậu nặng nề ngủ.

“Có lẽ trước tiên để cậu ấy ngủ một lát đi.” Dược mà Phó Thư Cần vừa mới đưa, không chỉ có thể áp chế độc tính, còn có tác dụng ngủ nhất định, hắn nói với Phó Vân Thiên, “Vân Thiên, con ở chỗ này bồi tiểu huynh đệ này cho tốt, ta với Dạ sư huynh con có chuyện muốn nói.”

“…… Vâng, nghĩa phụ.” Phó Vân Thiên muốn nói gì đó, lời nói đến bên miệng chỉ biến thành một câu thuận theo.

Nói, Phó Vân Thiên nhìn theo Phó Thư Cần cùng Dạ Ký Bắc đi ra khỏi phòng, quay đầu nhìn nhìn Hứa Nguyện đang ngủ mê man, thần sắc rất là vi diệu, phân không rõ là cái gì, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Không nghĩ tới ngay cả nghĩa phụ cũng quan tâm ngươi như thế, nói không chừng nghĩa phụ cũng muốn thu ngươi làm nghĩa tử……”

Vô Cấu Lĩnh, Y Vụ Đình.

Y Vụ Đình nằm ở trung tâm Vô Cấu Lĩnh, ngoại trừ Vô Cấu Tiên chủ, bất cứ ai cũng không thể tự tiện đi vào, thường thì có thượng nghị quan trọng gì đó, Phó Thư Cần mới dẫn người tới nơi này.

Phó Thư Cần đẩy xe lăn đi trước, Dạ Ký Bắc đi theo phía sau một khoảng, cử chỉ cung kính, lại không lô ra vẻ xa cách, Phó Thư Cần thấy vậy hòa ái cười, mở miệng theo phép tắc hỏi việc chiêu sinh gần đây của môn phái: “Ký Bắc, khảo hạch nhập phái như thế nào?”

“Phó sư thúc, tiến triển hết thảy thuận lợi, năm nay tư chất của tân đệ tử nhập môn đều thực không tồi.” Dạ Ký Bắc đúng sự thật trả lời tình hình khảo hạch, “Toàn bộ khảo hạch của bốn đạo Xuân Hạ Thu Đông đã hoàn thành, ước chừng có trăm đệ tử đã vào danh sách sơ tuyển, ngày mai liền có thể cử hành phân sơn thí luyện, các sơn Tiên chủ Tiên trưởng tuyển đệ tử thích hợp chính thức vào núi, Quý sư thúc đã mời vài vị ứng cử viên thế gia của Vương thị tông gia kia qua khảo hạch ‘ Xuân đạo ’, trước thời hạn làm thân truyền đệ tử của Hàm Quang Hiệp.”

“Đệ tử của Vương thị tông gia xưa nay đều luôn được Hàm Quang Hiệp bên kia coi trọng.” Phó Thư Cần trầm ngâm một lát, lại hỏi, “Lần môn phái chiêu sinh năm nay, Chung Tình Sơn như cũ không tới tham gia?”

Dạ Ký Bắc gật đầu: “Quý sư bá đã truyền tin cho Thanh Nguyệt sư thúc, kết quả bị Thanh Nguyệt sư thúc bác bỏ.”

“Thanh Nguyệt sư đệ vẫn không muốn thu đồ đệ sao……” Phó Thư Cần than nhẹ một tiếng, ngay sau đó nhìn về phía Dạ Ký Bắc, ngược lại nhắc tới Hứa Nguyện, “Ký Bắc, thiếu niên ngươi cứu về kia, ta muốn lưu lại.”

“Đây……” Dạ Ký Bắc chỉ cho là Phó Thư Cần thương xót tâm từ, tưởng giống như năm đó thu Phó Vân Thiên làm nghĩa tử mà thu Hứa Nguyện, nhưng nhớ tới hôm nay y thấy Hứa Nguyện căn bản không muốn ở nơi này, “Con thấy tiểu huynh đệ tựa hồ không hề muốn lưu lại nơi này.”

Phó Thư Cần thở dài, nói: “Chớ nói cậu ấy hiện tại thân trúng kỳ độc, cậu ấy môt khi rời Hiên Viên phái, chỉ sợ liền sẽ gặp nguy hiểm.”

Dạ Ký Bắc nói: “Bởi vì Thiên Lung sơn trang?”

“Ký Bắc có từng để ý phù ấn đỏ tươi tại xương quai xanh của cậu ấy, đó là Tru Loan Lục Tế.” Vẻ mặt ôn hòa của Phó Thư Cần có một tia nghiêm túc.

“Chẳng lẽ có liên quan đến Tiên tôn?” Dạ Ký Bắc ngẩn ra, y có nghe qua chuyện về Tru Loan Lục Tế, đó là chú thuật mà Tiên Tôn mới có thể làm, chỉ là Tiên Tôn đã ẩn nấp nhiều năm, không thấy tung tích, vì sao loại chú thuật này sẽ khó hiểu xuất hiện trên người thiếu niên này.

“Dù sao chăng nữa, trước mắt cậu ấy lưu lại nơi này là lựa chọn tốt nhất.”

Hứa nguyện dùng dược của Phó Vân Thiên, ngủ đến dị thường an ổn, so với lúc đầu ngủ mê man đến ác mộng quấy rầy nửa tháng kia, giấc ngủ này rất ngon, không có mông cảnh, cũng không có tạp niệm, thật giống như cậu đã về tới phòng ngủ của mình tại thế giới ban đầu, nằm ở chiếc giường tròn lớn mềm mại thoải mái kia, lăn như nào đều lăn không xuống dưới, ngay khi cậu chuẩn bị ngủ say mãi mãi, Hệ Thống vừa ra thanh liền đánh thức ý thức của cậu.

【 Hệ Thống: Ký chủ, trước mắt các hạng trị số của cậu quá thấp, thỉnh lập tức thức dậy hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, không được tiêu cực chây lười, bằng không sẽ có trừng phạt. 】

“Hệ Thống rách, ta biết trúng độc là ngươi giở trò quỷ!” Hứa Nguyện bị đánh thức một bụng oán hận, hung tợn nói, “Ngươi một khi xuất hiện không phải hố lão tử, chính là hại lão tử, lão tử dựa vào đâu phải nghe ngươi bài bố!”

“Dựa ta hiện tại đích xác có thể bài bố ngươi.”

Bỗng nhiên Hệ Thống kia có vẻ như thay đổi ngữ khí, không đúng, ngay cả thanh âm cũng thay đổi rồi.

“Ngươi không phải Hệ Thống rách kia? Ngươi lại là cọng hành nào!” Hứa Nguyện nhớ rõ thanh âm này, khi cậu mơ thấy Sở Thác bị người bắt đi, thanh âm này cũng đã xuất hiện, mặc dù hắn giống hệt Hệ Thống, nhưng cũng bất đồng với loại AI này của Hệ Thống, cậu tựa hồ càng giao cho tình cảm.

“Ta là ai ngươi về sau sẽ biết, nhưng ngươi hiện tại nếu như không theo trình tự đã định đi chấp hành nhiệm vụ của ngươi, e rằng sống không quá một ngày.”

Giọng nói hắn vừa dứt, Hứa Nguyện ngực sậu đau, bỗng nhiên tỉnh táo lại!

Kiểu đột nhiên đau ik

Vẫn là căn nhà hôm nay nằm, trong phòng nhưng lại không có một bóng người.

Hứa Nguyện khó khăn ngồi dậy, giọng nói kia lại ở trong tâm trí nói thêm.

“Đừng nghĩ cánh cứu bạn của ngươi nữa, ngươi trước mắt bản thân khó bảo toàn, vẫn nên ngẫm lại cần làm gì để bỏ thói hư tật xấu trên người đi, Hiên Viên phái là địa điểm duy nhất trước mắt ngươi phải hoàn thành cốt chuyện chủ tuyến, ngươi tốt nhất vẫn là không được tùy ý rời đi.”

Hứa Nguyện siêu chán ghét loại cảm giác bị người bách hiệp này, nhưng hiện tại cậu lại không thể làm gì, cậu thầm mắng một tiếng, đề xuất nói: “Ta có thể tạm thời không đi tìm Sở Thác, nhưng ta phải biết rằng an toàn của cậu ấy, ta nghĩ tin tức này với ngươi mà nói không khó đi.”

“Hắn rất an toàn.”

“Ta sao biết ngươi có hay không đang lừa……”

Hứa Nguyện cười lạnh còn chưa nói xong, trong tâm trí cậu khó hiểu xuất hiện một hình ảnh, đó là trong một gian phòng có ba người đang nói chuyện, một người trong số đó chính là Sở Thác!

“A Thác!” Hứa Nguyện kích động gọi ra tiếng, sau đó hình ảnh biến mất.

“Ngươi cũng có thể cho rằng hình ảnh này ban nãy là ta mô phỏng, tóm lại ta có lừa ngươi hay không, ngươi trước mắt đều không thể đi tìm hắn.” Hắn vân đạm phong khinh nói.

“Ngươi!” Hứa Nguyện muốn bạo thô, nghĩ đến tình cảnh trước mắt, cố kìm nén đem lời chửi tục nghẹn trở về, nén giận nói, “Nói đi, ta ở chỗ này cần hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến gì.”

“Bái sư.”


Tác giả có lời muốn nói:

Viên Viên à ~

Ở trong thế giới xuyên thư, không có Hệ Thống nào là không hố ký chủ ~

Ngươi phải làm quen ha ha!

Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Thư Tôi Đã Trở Thành Đồ Đệ Của Nhân Vật Phản Diện của Bách Niên Lão Hỏa Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyệt_Dạ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.