Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Đồ Ấm Áp (Không Hề) Hằng Ngày

Phiên bản Dịch · 3531 chữ

Gia hỏa đáng chết quả nhiên đang quấy rối cậu!

Trong lòng Hứa Nguyện bị chọc giận, khi Diệp Trầm Túc công vào khoang miệng của cậu, cậu liền định dùng răng cắn ngược lại lưỡi của anh đến ngọc nát đá tan. Nề hà toàn thân cậu mềm nhũn vô lực, ngay cả đầu lưỡi của đối phương cũng không thể cắn rách, trái lại khi cùng Diệp Trầm Túc môi lưỡi gắn bó, một cổ thanh lưu ôn hòa nhẹ nhàng từ trong miệng truyền vào, ùn ùn không ngừng chảy khắp máu toàn thân, khiến tế bào máu an tĩnh tế bào đều bắt đầu sinh động thoải mái lên, sức lực cũng đang chậm rãi khôi phục, hai chân vô lực cũng bắt đầu có tri giác, đồng thời bụng của cậu cũng đang ấm lên.

“Ô!”

Hứa Nguyện không rõ là chuyện gì đã xảy ra, luồng nhiệt độ kia ở nơi bí ẩn nào đó, không thể không khiến người mơ màng vạn phần, ý thức của Hứa Nguyện có phần bắt đầu mơ hồ, nơi hơi thở mông lung toàn là mùi u liên thơm mát nhàn nhạt kia, hơn nữa người trước mắt của cậu này vốn cũng sinh đến vô cùng xuất trần như vậy, cặp lông mi hẹp dài khi nhắm hai mắt hôn môi cậu, thế nhưng cũng tương đồng với màu tóc trắng như tuyết của anh, xem đến Hứa Nguyện không kìm lòng nổi ——

Có lẽ là người trước mắt này như tiên như thần, có lẽ là cậu đã bị trúng cổ gì đó, giờ phút này cậu ngược lại không cảm giác buồn nôn chán ghét.

Con trùng độc ik

Gia hỏa này bản thân là gì không nói, còn muốn bẻ cong cậu hay sao!

Đậu má, nếu đã như vậy, thay vì chờ bị công, chi bằng công hắn trước!

Ôm mục đích như vậy, Hứa Nguyện nhân lúc sức lực khôi phục, muốn đảo khách thành chủ bổ nhào về phía Diệp Trầm Túc, kết quả Diệp Trầm Túc vào lúc này lại trợn hai mắt, đối với đôi đồng tử thâm thúy thanh u kia, nhìn chằm chằm vào Hứa Nguyện lại là một sự xuất thần, khi hoàn hồn lại, Diệp Trầm Túc đã buông cậu ra, xoay người đi lên bờ.

Hứa Nguyện không chịu thua tiến lên muốn bắt được anh, nhưng cậu đâu là đối thủ của Diệp Trầm Túc, Diệp Trầm Túc dù đưa lưng về phía cậu, cũng có thể dể dàng nắm được cử động của cậu, anh hơi hơi giơ tay, Hứa Nguyện cho rằng anh lại muốn dùng Không Nhận như khi mới gặp khiến cậu bị chảy máu, nhưng nhìn thấy trong tay Diệp Trầm Túc nắm một thanh kiếm sắc bén.

Cho dù Hứa Nguyện chưa từng có hiểu biết gì về đao kiếm, lại có thể cảm nhận được thanh kiếm trong tay anh rất là cổ quái dị thường, thân kiếm vô hình vô ảnh, nơi chuôi kiếm là một đóa sen xám tàn khuyết nở rộ, tỏa ra ánh huỳnh quang trắng xám bao phủ thân kiếm không có hình bóng, thoạt nhìn càng giống một hình chiếu giả tạo.

Chính là bóng kiếm giả tạo kia khiến cậu Hứa Nguyện tránh cũng không thể tránh, tốc độ xuất kiếm của Diệp Trầm Túc cực nhanh, Hứa Nguyện cũng tránh cực nhanh, nhưng rốt cuộc sự chênh lệch thực lực của hai người quá lớn, đạo bóng kiếm kia chỉ lướt thoáng qua suối băng cách Hứa Nguyện mấy trượng, liền khiến nước bắn lên rất mạnh, làm Hứa Nguyện lại lần nữa ngã nhào vào trong suối băng.

“Ngươi có thể nhìn thấy ‘ Bệnh Liên ’?” Diệp Trầm Túc kinh ngạc, anh lại lần nữa đi qua, quan sát Hứa Nguyện bị anh làm cho nhếch nhác không thể nhìn nổi, đắc chí nói, “Xem ra linh đan đã nắn hình thành công, vốn tưởng rằng còn cần mấy tháng công phu, thật không ngờ ngắn ngủn mấy ngày, ngươi đã có thể sử dụng linh đan, không ngờ là một hạt giống tu luyện xuất sắc.”

“Nghĩa là cái quái gì?”

Hứa Nguyện nghe Diệp Trầm Túc nói cái gì Liên, cái gì linh đan nắn hình, đầu ngốc một hồi, hắn vừa rồi không phải muốn xâm phạm cậu sao? Cứ cảm giác mình hình như đã hiểu lầm gì đó.

“Còn phải nói là hiểu lầm cái gì à, ngươi gia hỏa này lại dám mạo phạm sư tôn của ngươi, thật là cả gan làm loạn.” Lúc này, trong đầu cậu nhớ tới giọng nói ở cùng Hệ Thống kia.

“Ta thao! Ngươi nói ngược lại đi, rõ ràng là hắn muốn cưỡng bách lão tử, ngươi vừa mới mắt mù không thấy được à, gia hỏa kia đánh ta, cởi quần áo ta, còn cưỡng hôn ta ——”

Hứa Nguyện kêu to trong lòng, Hệ Thống này thật đúng là cong mông về tới nhà.

“Ngươi tự xem trị số trước mắt của ngươi đi.” Nói, Hệ Thống thông báo cho cậu trị số trước mắt của cậu.

【 Hệ Thống: Trị số trước mắt của ký chủ: Danh vọng: 1, Dân tâm: 5 Vũ lực: 30 Độ cốt truyện hoàn thành độ 5%, Thuộc tính hùng hài tử: 220%,

Mức độ nhân vật hắc hóa: 0, 】

Vũ lực của cậu sao tăng lên nhiều như vậy! Cậu bị suối băng Hàn Liệt đóng băng lâu như vậy, hai chân không phải đều sắp tàn phế rồi sao.

Ơ, cái thuộc tính hùng hài tử kia làm sao lại biến thành 220% rồi!!

Giọng nói kia đáp: “Hắn để ngươi vào suối băng Hàn Liệt, là giúp ngươi sớm tu luyện linh đan, ngươi trước mắt thể chất quá yếu, rồi lại không chịu nổi linh khí quá nhiều, vừa rồi ngươi có hiện tượng linh khí phản phệ, hắn dùng miệng, chẳng qua là giúp ngươi dẫn linh độ khí. Hiện tại linh đan của ngươi mới thành hình, đã có nền tảng cơ bản nhất của một tu giả.” Hắn lại giải thích với Hứa Nguyện một hồi lâu về phía những việc của tu giả, lại nói về thuộc tính hùng hài tử, “Còn như việc thuộc tính hùng hài tử tăng lên, là bởi vì ngươi hết lần này đến lần khác chống lại sư tôn của mình, không gọi hắn sư tôn, còn chửi bậy, vừa nãy ngươi còn muốn quấy rối sư tôn của mình.”

“Ta nói lại lần nữa! Là hắn bắt đầu trước! Cho, cho dù hắn hết thảy đều là vì giúp ta, vậy ngươi sao không nói sớm!!” Hứa Nguyện đã biết đều là hiểu lầm, trong lòng vẫn không tiêu tan được, như vậy thì giúp đỡ chỗ nào!! Đừng khi dễ cậu chưa từng coi tiểu thuyết huyền huyễn, tiểu thuyết huyền huyễn bình thường tuyệt đối không như thế này!

Giọng nói kia thản nhiên nói trắng ra: “Bởi vì ngươi thiếu giáo huấn, cho nên để sư tôn của ngươi cẩn thận giáo huấn ngươi một trận.”

Hứa Nguyện nổi giận: “Ngươi cái Hệ Thống rách!”

Hứa Nguyện giận đến mức buột miệng thốt ra câu nói trong lòng kia, đúng lúc đối mặt với Diệp Trầm Túc trên bờ, Diệp Trầm Túc nghe ra câu đó của Hứa Nguyện không phải là lời hay gì, giữa mày nhăn lại, mà Hứa Nguyện lại bởi vì đã xảy ra đoạn hiểu lầm náo loạn mập mờ đó, lần thứ hai đối mặt Diệp Trầm Túc, trừ bỏ cảm thấy bực bội xấu hổ, còn có một tia tâm hoảng ý loạn.

Coi như cởi quần áo và hôn môi là hiểu lầm, vậy vô cớ đánh cậu nơi đó là có ý gì!

Dù sao hắn nhất định có vấn đề!!

Hứa Nguyện càng không muốn cúi đầu nhận lỗi, không phải chỉ là tu luyện một viên linh đan sao, có ghê gớm gì đâu, tự cậu cũng có thể làm tốt! Vì thế cậu đứng dậy khỏi mặt sông, bước chân còn chưa đứng vững, đã lại ngã xuống sông.

“Linh đan ngươi mới thành hình, linh cơ lại vẫn không ổn định, tốt nhất là ở lại suối băng mấy ngày nữa, nếu không nhẹ thì tiền công tẫn khí, nặng thì sẽ thật sự bán thân bất toại.” Diệp Trầm Túc đứng trên bờ, nhìn ra Hứa Nguyện bướng bỉnh, đành phải ra tiếng nhắc nhở, tư chất tu luyện của gia hỏa này rất tốt, phương diện tu luyện thì có thể giảm bớt được rất nhiều tâm tư, chỉ là tính tình xấu này thật sự khiến người có thể tức giận đến muốn đánh hắn một trận, nhưng linh đan của mới thành hình, tạm thời chịu đựng hắn một chút trước, nhưng mà câu sư tôn kia, anh hôm nay nhất định phải nghe được.

Nó gần giống với câu kiếm củi ba năm thiêu một giờ

Liệt nửa người

Cảm giác Túc Túc có một chấp niệm to lớn với việc này 一_一

Vì thế, anh nhìn Hứa Nguyện đang vùng vẫy ở dưới suối, ánh mắt vừa chuyển, đột nhiên lạnh lạnh nói một câu: “Nhưng mà, ngươi vừa nãy có câu nói đúng rồi, có lẽ ngươi đời này cũng không có hậu đại rồi.”

Hứa Nguyện trợn to hai mắt, không thể tin nổi nói: “Ngươi nói cái gì?!” Theo bản năng liếc liếc phía dưới của mình, ở trong đầu nhanh chóng hỏi giọng nói trong kia, ý hắn là gì, chẳng lẽ cậu đã……

Giọng nói kia còn chưa trả lời cậu, Diệp Trầm Túc đã mặt vô biểu tình cho cậu đáp án: “Vừa rồi ngươi ngưng tụ linh đan vẫn chưa thành hình,

đã xuất hiện phản phệ của linh khí quá mạnh, ta vốn kêu ngươi đừng lộn xộn rồi, nhưng ngươi năm lần bảy lượt không nghe lời ta, cho nên, khi ta thi hành dẫn linh độ khí cho ngươi, đã xảy ra một chút sự cố, dẫn tới phần linh khí dư thừa ứ đọng ở đáy chậu. Cho dù sau này linh khí tiêu tán, đã là thương cập yếu hại, vô pháp nhân đạo.” Nói, Diệp Trầm Túc nhìn lại lần nữa sắc mặt Hứa Nguyện đã là trắng bệch một mảnh, giấu đi ý xảo trá nơi đáy mắt kia, tiếp tục nói, “Cũng không quan trọng, tu giả vốn nên thanh tâm quả dục, hiện nay xóa đi việc trần tục đó, biết đâu càng có thể một lòng hướng đạo, không hề có vướng bận.”

Diệp Trầm Túc lần đầu trấn an Hứa Nguyện, Hứa Nguyện lại không cảm giác được nửa điểm trấn an, hiện tại, nội tâm cậu chỉ có một ý nghĩ, cậu thành thái giám, thành thái giám, thái giám rồi!!!

“Không có khả năng, ta không tin! Ngươi gạt ta……” Lời tuy như thế, Hứa Nguyện một chút tự tin cũng không có, bởi vì toàn bộ nửa người dưới của cậu vừa nãy xác thật đã lại không có sức lực mới ngã quỵ trong suối, hơn nữa biểu tình lãnh đạm như thường của Diệp Trầm Túc, bộ dáng khinh thường trêu cợt cậu, nói không chừng là sự thật.

Hứa Nguyện nhất thời tiếp nhận không nổi, cảm xúc phập phồng đặc biệt mãnh liệt, Diệp Trầm Túc xem vào trong mắt, biết cậu đã tin, lại nói thêm: “Xem ra ngươi rất để ý việc trần tục này a, thực ra, ta cũng không phải không có biện pháp……”

“Biện pháp gì!” Hứa Nguyện lập tức hỏi, chợt cảm thấy có chút không đúng.

Diệp Trầm Túc nhìn Hứa Nguyện, nói ra mục đích của bản thân: “Kêu tiếng sư tôn để nghe một chút.”

“……” Quả nhiên! Hứa Nguyện liền biết Diệp Trầm Túc không hề tốt bụng, nói không chừng tính chân thực của lời này……

Hứa Nguyện thử nâng nâng hai chân, chân vẫn có thể cử động, chỉ là hai lượng thịt trên đùi dường như thật sự không có phản ứng gì.

Diệp Trầm Túc khí định nhược nhàn, tựa như cũng không chờ mong câu “Sư tôn” kia của cậu lắm, “Bỏ đi, biện pháp kia rất phiền phức, điều ta ghét nhất chính là phiền phức.”

“Ơ, đợi đã!” Hứa Nguyện vội gọi anh lại, không phải chỉ là kêu tiếng sư tôn sao, mấy ngày nay không phải đã kêu mấy ngàn mấy vạn lần rồi, hơn nữa cậu chỉ sợ lại sẽ bị làm khó dễ phải gọi nhiều mấy lần, “…… Sư tôn.”

Quả nhiên Diệp Trầm Túc không hài lòng: “Ngươi đã luyện nhiều ngày, sao vẫn kêu không tốt thế.”

“Vậy ngươi muốn ta kêu thế nào sao, ‘ sư tôn ’‘ sư tôn ’ chỉ hai chữ này, ta còn có thể kêu ra nhiều kiểu sao?” Trong lòng Hứa Nguyện cũng bất bình rồi, lúc đầu Hứa Nguyện khi gọi hắn, có lẽ là có cố ý lớn tiếng ồn ào hoặc là qua loa cho xong, nhưng tiếng này cậu đã thấp hèn như thế rồi, vậy mà còn muốn chọn tật xấu!

Diệp Trầm Túc nói: “Điều ta muốn là một câu tâm cam tình nguyện.”

Đi tâm cam tình nguyện của ngươi!

Hứa Nguyện ở trong lòng nói những lời này, nhưng không dám nói thẳng cho Diệp Trầm Túc nghe, hiếm thấy dùng phung thức vòng vo nói cho anh, “Đầu tiên, ngươi phải khiến ta tâm cam tình nguyện.”

Ánh mắt Diệp Trầm Túc trầm xuống, Hứa Nguyện cho rằng đó là dấu hiệu nổi giận của anh, lại nghe anh nói: “Ngươi muốn làm thế mới có thể tâm cam tình nguyện?”

Đương nhiên là làm một trận rồi a!

Hứa Nguyện theo bản năng nghĩ đến, đây là phương pháp giang hồ mà cậu ngày trước dùng khi đối chiến với những lưu manh đó, muốn khiến những lưu manh đó nhận cậu làm lão đại, đánh một trận, ai đánh thắng đó chính là lão đại. Sư tôn của nơi này đại khái là ý nghĩa gần giống như lão đại của khi đó nhỉ.

Nhưng mà, cậu rất nhanh liền bác bỏ ý nghĩa này.

Lấy thực lực trước mắt của cậu, hai người quá chênh lệch, cậu muốn lựa chọn đánh nhau, chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.

Như vậy, tới một trận vật tay đơn thuần?

Hứa Nguyện như cũ lắc đầu.

Tuy rằng vật tay là thế mạnh của cậu, để công bằng, cậu cũng có thể yêu cầu Diệp Trầm Túc là không được dùng linh lực trong trận đấu, nhưng thân thể này của cậu có hạn, phỏng chừng phần thắng cũng không lớn.

Cho nên, đành phải ——

“Chúng ta tới hoa quyền đi.”

Khi uống rượu, hai người cùng giơ ngón tay ra một lúc rồi đoán số, ai nói đúng là được, nói sai bị phạt uống rượu, cả hai người đều nói sai thi hoà. Xuống dưới Nguyệt sẽ giải thích rõ ràng cho nha.

Hứa Nguyện tinh thông đủ loại quyền thuật, “Tinh thông” ở đây có nghĩa là tinh thông toàn bộ chữ có chứa “Quyền”. Hoa quyền đương nhiên cũng là thế mạnh rất lớn của Hứa Nguyện, tuy rằng trẻ vị thành niên không thể uống rượu, nhưng mà dưới ảnh hưởng của các loại chiêu thuật hoa quyền của gia gia cậu, cậu đã luyện được một phong độ vương giả bất khả chiến bại trên bàn rượu, mỗi khi gia gia cậu tửu quá tam tuần và hơi say, những người khác còn đang liều mạng ép rượu, cậu liền đại diện gia gia ra hoa quyền, hoa đến cuối cùng, gia gia cậu tỉnh táo tại chỗ, người khác say như chết.

Cho nên, lần này cậu nhất định phải dùng hoa quyền để tàn nhẫn áp chế nhuệ khí người kia!

Ý của “Tửu quá tam tuần” là đã uống rượu ba phiên. Tỉ như, có năm vị ngồi cùng bàn, thì mỗi người đều uống một lượt, như thế tính là một phiên, cũng chính là “một tuần”. Đây là ý nghĩa ban đầu của từ “tuần”. Sau này mỗi địa phương lại có khái niệm riêng, chính là mỗi người nhất định phải uống sạch rượu, mới được tính là một tuần. [Nguồn FB]

“Hoa quyền?”

Diệp Trầm Túc hiển nhiên là không hiểu, vì thế, Hứa Nguyện đơn giản chọn một cái hoa quyền đơn giản nhất dạy anh, dạy đến cuối giữa mày Diệp Trầm Túc vẫn chưa nới lỏng, một bộ dáng nửa hiểu nửa chưa.

“…… Chính là hai tay chúng ta đồng thời xuất chưởng hoặc là nắm tay, cũng đoán một con số cụ thể, nhìn xem hai người chúng ta ai đoán đúng tổng số ngón tay, đoán đúng thì tính thắng, cùng đoán đúng trò chơi tiếp tục, ba ván hai thắng, thế nào, đã hiểu chưa?” Hứa nguyện nói về thế mạnh của mình liền vô cùng dào dạt đắc ý.

Diệp Trầm Túc nhìn dáng vẻ đắc ý kia của Hứa Nguyện, thần sắc không rõ: “Thế thì thử xem đi.”

Thế là sau ba ván.

Hứa Nguyện toàn thua.

“Vừa nãy ta vẫn chưa có cảm giác, lại đến, năm ván ba thắng!” Hứa Nguyện lần đầu nếm mùi thất bại, không muốn chịu thua nháo lên muốn lật bàn.

Diệp Trầm Túc cũng thuận theo cậu: “Được nha, tiếp tục.”

Sau năm ván.

Hứa Nguyện vẫn thua thua thua, một ván chưa thắng được.

“Sao có thể, ngươi vì cái gì kêu không có thế!” Hứa Nguyện giơ song quyền, nhưng mà đối phương cũng giơ song quyền, đương nhiên có nghĩa là không có ý nghĩa, nhưng cậu rõ ràng có nhìn thấy một bàn tay của đối phương mở ra thành chưởng, vì thế bắt đầu hồ nháo, “Ngươi ra thiên!!”

Diệp Trầm Túc sao có thể biết ý nghĩa của từ này: “Cái gì gọi là ra thiên?”

Hứa Nguyện làm ầm lên: “Ngươi vừa nãy tay phải không phải ra nắm đấm!”

Diệp Trầm Túc lời lẽ chính đáng đáp: “Ta rõ ràng hai tay chính là nắm đấm a.”

Biết không có chứng cứ, Hứa Nguyện cũng bắt đầu chơi xấu: “Lại đến lại đến!”

Cho nên, lại qua mười ván.

Uhmm, lại qua mười ván.

Ách, không phải lại cố ý thêm số lượng từ a, lại qua rất nhiều rất nhiều ván.

Cuối cùng.

Người nào đó cuối cùng là tâm cam tình nguyện.

“Sư tôn.” Hứa Nguyện thất bại hơi thở thoi thóp, không hề có sức sống, hận không thể khiến trò chơi hoa quyền này ở trên thế giới vĩnh viễn biến mất.

Diệp Trầm Túc duy nhất vừa lòng một hồi: “Đồ nhi thật ngoan, vi sư chắc chắn sẽ trị bệnh kia cho con, còn có……” Diệp Trầm Túc nắm nắm song quyền, ý do vị tẫn nói, “Nếu lần sau đồ nhi vẫn muốn hoa quyền, vi sư nhất định phụng bồi đến cùng.”

Trò chơi hoa quyền này không ngờ chơi rất vui.

``Là thành ngữ Trung Quốc. Giống như: Vẫn chưa có tận hứng.

Thường được dùng để miêu tả cảm nghĩ của một số hoạt động nhỏ, tỷ như du lịch, đọc sách, ăn cơm vân vân, miêu tả nên hoạt động cho cảm giác người ta rất tốt, sau khi kết thúc vẫn chưa có tận hứng.

Đối sự việc nào đó hoặc đồ ăn cảm thấy còn chưa đủ nghiện, còn muốn làm lại lần nữa. Tương đương với loging for more [Theo Baidu] ``


Tác giả có lời muốn nói:

Cảm thấy cay rồi à ←V←


Đôi nét về trò Hoa quyền:

Hoa quyền là truyền thống tập tục dân gian được lưu truyền ở tỉnh Thiểm Tây, chủ yếu lưu hành ở vùng Thiểm Tây. Hoa quyền lại gọi là khoát quyền, chơi đoán, chơi đoán số, trò chơi đố số, một loại trò chơi trợ hứng mua vui khi người Hán uống rượu, bắt nguồn từ đời nhà Hán. khi uống rượu hai người đồng thời chìa ngón tay và nói một số, ai nói con số khớp với tổng số ngón tay duỗi ra của cả hai bên, người đó liền tính thắng, người thua uống rượu.

Là trò chơi uống rượu cổ truyền của Trung Quốc đến nay vẫn thời thượng thịnh hành, nó tăng thêm hứng thú khi uống rượu, làm nền vui mừng, là một loại phạt rượu dân gian của dân tộc Hán. Tính kỹ năng của nó khá mạnh, khiến người chơi có chỗ cho sự thông minh và mưu trí, và bởi vì khi chơi cần phải kêu to, dễ khiến người hưng phấn, cực kỳ có tính cạnh tranh. [Theo baidu].

Từ khóa tìm kiếm trên google: 划拳怎么玩 (Hoa quyền chơi như nào)

Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Thư Tôi Đã Trở Thành Đồ Đệ Của Nhân Vật Phản Diện của Bách Niên Lão Hỏa Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyệt_Dạ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.