Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Cải Tạo Hùng Hài Tử

Phiên bản Dịch · 3404 chữ

Trước khi xuyên thư, Hứa Nguyệt đang đánh nhau, sáu tên côn đồ chặn cậu và bạn của cậu - Sở Thác trong một con hẻm nhỏ chật chội để cướp bóc.

Hứa Nguyện là địa phương nổi danh phú tam đại con cháu, bản thân cũng không phải một chủ nhân dễ chọc, ỷ vào trong nhà có tiền, ông bà cưng chiều, tính tình thì đã luôn vô pháp vô thiên thành thói quen, làm sao có thể chịu những tên côn đồ này hiếp bức. Cậu từ nhỏ đến lớn đã đánh nhau vô số lần, cái gì trường hợp dùng binh khí đánh nhau chưa thấy qua, hiện giờ vóc người cậu cao lớn, một thân hai trăm 50 cân mỡ thịt có thể trực tiếp lật đổ thể trạng của ba nam nhân trưởng thành, đối phó với mấy tên du côn vô lại này quả thực dư dả.

Theo Nguyệt biết thì 1 cân bên Trung bằng nửa kg ở VN, hay nói chính xác thì là 596,8g

Nếu như là một mình cậu thì không phải sợ, chỉ là bên người có thêm Sở Thác, Sở Thác lớn lên hào hoa phong nhã, một bộ hơi thở yếu đuối mong manh văn hóa, dáng người so với Hứa Nguyện nhỏ hơn vài lần, nếu không phải là bạn của Hứa Nguyện, có lẽ y vĩnh viễn đều sẽ không tiếp xúc đến loại chuyện này.

Nguyệt không hiểu ý của tác giả nên không dịch được chính xác. Sorry mọi người nha.

Hứa Nguyện tuy kiêu ngạo ương ngạnh, đối với bạn bè lại rất nghĩa khí, khi cùng lưu manh kia dùng binh khí đánh nhau, cậu không chê Sở Thác kéo chân sau, một đường che y ở phía trước, bảo hộ y chu toàn. Đột nhiên, có người cầm lấy cây gậy bóng chày hung hăng hướng vị trí Sở Thác đánh xuống, Sở Thác không kịp tránh né, theo bản năng che đầu lại, Hứa Nguyện lập tức xoay người đẩy Sở Thác ra, nghĩ cũng không nghĩ thay y gánh một gậy.

Gậy bóng chày hung hăng đánh vào đầu, cơn đau đầu kịch liệt làm trước mắt Hứa Nguyện tối sầm lại, ngay khi cậu cho rằng mình sắp ngất đi, rầm rầm minh vang bên tai như có như không truyền đến một âm thanh khàn khàn phi nhân loại ——

【??: Hoan nghênh ký chủ đến với thế giới của 《 Hiên Viên Tiên Tôn truyện 》 từ trang web Văn học Kim Bảng tiên hiệp. 】

Cái, cái quái gì vậy?

Hứa Nguyện phát ngốc một hồi, mắng: “Ngươi là ai, ở trong đầu ta nói linh tinh gì vậy, không thấy lão tử đang bị người ta vây đánh sao!” Cậu vẫn còn lo lắng về nguy hiểm trước khi hôn mê, đặc biệt là an nguy của người anh em Sở Thác của cậu.

Không biết Sở Thác thế nào rồi, cậu phải tỉnh lại nhanh lên mới được, đến nỗi cái web gì chó má tiên hiệp, liên quan quái gì đến cậu! Cậu lại không xem tiểu thuyết! Muốn cái gì xuyên không xuyên thư thì tìm những trạch nam trạch nữ đi! Cậu còn đang vội cứu huynh đệ của cậu đó!

Nhưng mà giọng nói khàn khàn phi nhân loại kia trực tiếp bỏ qua màn rít gào của Hứa Nguyện, mở ra hình thức giới thiệu.

【??: Xin chào ký chủ, tôi là Hệ Thống cải tạo hùng hài tử, từ nay về sau cậu sẽ ở trong cuốn sách 《 Hiên Viên Tiên Tôn truyện 》hoàn thành cải tạo hùng hài tử, cậu sẽ hóa thân vào một nhân vật của quyển sách này, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến. Đối với vụ đánh nhau trước đây của cậu không cần lo lắng, khi nhiệm vụ trói định thành công, chúng tôi sẽ tự động bỏ thêm vào BUG, cũng sẽ vì ký chủ giải trừ an nguy của nguyên thân. 】

Thuật ngữ internet, dùng để chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm, không hiểu chuyện (có thể hiểu như nít ranh, ranh con, trẻ trâu các thứ) [Theo bác GG]

“Hùng hài tử chó mà, dám mắng lão tử không muốn sống à, a ——” Hứa Nguyện mắng được một nửa, bộ não truyền đến cơn đau đớn do điện giật, nhất định là do cái hệ thống rách nát gì đó kia giở trò quỷ.

【 Hệ Thống: Bước đầu tiên của cải tạo hùng hài tử, không được tùy ý chửi tục. Đến nỗi ký chủ cậu có phải hay không phải hùng hài tử, chúng tôi sẽ dựa vào cuộc đời mười bảy năm qua của cậu để kiểm tra thuộc tính hùng hài tử của cậu, từ khi cậu mới bắt đầu một tuổi cho đến nay, từng cố ý đái dầm 98 lần, nhổ râu trưởng bối 45 lần, xốc váy nữ sinh 102 lần, đoạt quà vặt của đồng học 400 lần, đoạt đồ chơi của đồng học 509 lần, đe dọa đồng học 611 lần, chỉnh cổ giáo viên 889 lần, tham gia trận đánh nhau quy mô nhỏ 10850 lần, tham gia đánh hội đồng quy mô lớn 2598 lần……】

“Đủ rồi a ngươi cái gia hỏa này!”

Hệ Thống không mang theo bất cứ cảm tình gì nói ra những xấu hổ trong quá khứ của Hứa Nguyện, nghe được cậu càng thẹn quá thành giận, tuy rằng cậu rất muốn nói với bản thân mình mấy cái này đều là lời nói dối do cái Hệ Thống rách nát biên ra, nhưng đôi khi có một vài phần ấn tượng khắc sâu lúng ta lúng túng bật ra.

Ví dụ, vì để trả thù cho người bác già tồi tệ luôn buộc tội cậu trước mặt ông nội khi cậu còn nhỏ, cậu đã cố ý tiểu vào chiếc xe Mercedes-Benz mới mua của ông bác, lại ví dụ như một đứa trong trường mắng sau lưng cậu là đồ béo, cậu đánh hắn thành đầu heo thật cho hả giận, lại thí dụ như cậu xác thật không cẩn thận kéo cái váy ngắn của lão chủ nhiệm lớp kia xuống……

“Kia lại sao, ngươi coi là thứ gì, việc của bổn đại gia không cần ngươi quản.” Hứa Nguyện trợn trắng mắt, vẻ mặt kiểu không để bụng, ngay sau đó đầu của lại truyền đến cơn đa đớn của điện giật, “A!”

【 Hệ Thống: Hồi ký chủ, tôi thực sự vô pháp quản mấy việc vớ vẩn của cậu, tuy nhiên ký chủ đã bị vận mệnh lựa chọn, vẫn nên ngoan ngoãn nhận mệnh, bằng không sẽ phải ăn rất nhiều khổ nha. 】

Âm thanh khàn khàn của Hệ Thống nhiều thêm phần vui sướng, chế giễu khi người khác gặp họa, nghe được, giá trị tức giận của Hứa Nguyện lại bay lên không ít.

Cậu khinh thường trả lời: “Nhận mệnh? Ở trong từ điển của lão tử không có hai chữ này!”

【 Hệ Thống: Ồ, vốn đang tưởng ký chủ không đọc qua nguyên tác, muốn đưa cho công lược chỉ nam, hoặc là trực tiếp làm vai chính gì đó, nếu ký chủ đã không cảm kích, vậy đi làm pháo hôi đi ——】

“Cắt, ai quan tâm……”

Hứa Nguyện còn chưa nói xong, đau đớn trong não tăng lên, trước mắt tối tăm hỗn loạn linh tinh hoa râm, rồi một cổ ký ức không thuộc về cậu lướt qua tâm trí cậu.

Cậu biến thành thân nhân vật tên là Hứa Thanh Thuần, là thiếu niên sinh sống ở một chỗ tên là Trạch Khê thôn. Cha mẹ cậu vốn là ngư dân trong thôn, mỗi ngày đánh cá mà sống, năm lên bày, mẫu thân cậu đột nhiên qua đời vì bệnh dịch, về sau phụ thân cậu chưa gượng dậy nổi, không hề đánh cá, suốt ngày sa vào rượu chè với đánh cược, nợ nần chồng chất, phải bán tất cả tài sản của hắn, cũng không thể trả đủ khoản nợ cờ bạc của hắn, rơi vào đường cùng, phụ thân cậu liền đem cậu bán cho người đòi nợ.

“Năm lượng bạc! Tôi chỉ cần năm lượng bạc, đứa nhỏ này sẽ về các người!!”

Một nam nhân đầy mặt tang thương, quần áo rách rưới nghèo túng lôi kéo một thiếu niên gầy yếu với bộ quần áo rách rưới đồng dạng, quỳ gối trước mặt mấy tên tráng hán.

Tráng trong cường tráng, hán trong hán tử (đàn ông)

Mấy tên tráng hán kia đều trang bị đao kiếm, ánh mắt hung ác, vừa thấy tuyệt đối không phải người tốt, thiếu niên gầy yếu đi theo bên người nam nhân nghèo túng bị ánh mắt kia dọa sợ tới mức run bần bật, liều mạng trốn phía sau nam nhân, một bên tuyệt vọng trốn tránh, một bên nức nở xin trợ giúp: “Phụ thân, không muốn…… Ta không muốn rời khỏi phụ thân…… A!”

“Ngươi…… Ngươi im miệng cho ta! Không bán ngươi cái đồ mất giá, ta làm sao có tiền vốn trở mình hả!” Thiếu niên gầy yếu khóc cầu vô dụng, bị phụ thân cậu hung hăng tát, gương mặt lập tức sưng đỏ một mảng lớn.

Nhìn vết bàn tay to tướng lưu lại trên khuôn mặt của thiếu niên, tráng hán nhíu mày nói, “Đừng phá tướng, bằng không đừng nghĩ đến việc vào Thiên Lung sơn trang, chỉ có thể bán đi làm nô lệ, nô lệ thì đừng nói năm lượng bạc, một trăm tiền đồng đều không đáng.”

“Vâng vâng vâng, có thể vào Thiên Lung sơn trang là may mắn của Thanh Thuần, như vậy đi, tiểu nhân chỉ cần ba lượng bạc! Dư lại hai lượng bạc, coi như là ta hiếu kính các vị đại ca, như nào.” Nam nhân nghèo túng cúi đầu nịnh nọt, một tay kéo thiếu niên gầy yếu đang thương tâm khóc thút thít qua, buộc cậu phải đến gần mấy tên tráng hán kia, “Đứa nhỏ này luôn ngoãn ngoãn nghe lời, tuyệt đối sẽ không làm đại ca lo lắng.”

Tráng hán vừa ý gật gật đầu sau khi nghe được điều kiện của hắn, ánh mắt không có ý tốt lướt qua người thiếu niên gầy yếu không tình nguyên kia lại băn khoăn, ý vị sâu xa lặp lại một câu: “Ngoan ngoãn nghe lời? Ha hả, tốt nhất là như vậy, bằng không vị đại nhân kia trách tội xuống dưới…… Hừ hừ hừ, đừng nói đến tiền, tiện mệnh này của ngươi cũng đừng nghĩ sống!”

Nói xong, tráng hán lấy xiềng xích chế trụ cách tay mảnh khảnh của thiếu niên gầy yếu kia, hung ác rống với cậu.

“Đi!!”

Đậu má, đây là loại cha khốn nạn gì vậy!

Đánh bạc thành tính, bán nhi bán nữ, hắn còn không bằng bố ruột của cậu, người ba ruột kia của cậu tuy không quan tâm nhiều đến cậu, nhưng tốt xấu cũng cho cậu áo cơm vô lo, sống cuộc sống của một thiếu gia nhà giàu.

Nhi tử và nữ nhi

Hứa Nguyện tiếp thu tất cả ký ức của “Hứa Thanh Thuần”, khi linh hồn của cậu cùng nhân vật này dung hợp, cậu có thể cảm nhận sâu sắc sự tuyệt vong cùng sợ hãi sâu trong nội tâm của thiếu niên, do đó phẫn nộ quá khứ của thiếu niên.

Lão tử nhất định phải đem nam nhân khốn nạn kia ra đánh một trận!

【 Hệ Thống: Trói định thành công, chúc mừng ký chủ trở thành một trong những pháo hôi của bổn văn Hứa Thanh Thuần, lên sân khấu chưa đến mười chương đã bị phản diện tra tấn chết rồi, xin ký chủ thay đổi hoàn toàn số phận pháo hôi của Hứa Thanh Thuần, trở thành vai chính chính diện của bổn văn, lật đổ phản diện, và cùng nữ chủ của bổn văn HE. Ấm áp nhắc nhở, trên con đường thay đổi vận mệnh, bổn Hệ Thống sẽ vì cậu tính toán ba giá trị chính, đó là danh vọng, dân tâm, cùng với vũ lực của nhân vật, cuối cùng thông qua ba giá trị này để tiêu trừ thuộc tính hùng hài tử của cậu, phán định mức độ cải tạo của cậu, ba giá trị này cần phải tính trung bình quân, không thể xuất hiện tình huống chênh lệch quá lớn, nếu không như cũ coi là cải tạo thất bại, như vậy cậu sẽ vĩnh viễn không thể trở về. 】

【 Hệ Thống: Đặc biệt nhấn mạnh một điểm, tại hành trình đoạn cốt truyện này, bất luận gặp phải cái gì, ngàn vạn không được để nhân vật hắc hóa, không được phá vỡ cốt truyện, nếu không, cái giá phải trả rất đáng sợ, cậu vô pháp gánh vác, thậm chí, còn khủng bố hơn khi cậu cải tạo thất bại không thể trở về, nhớ lấy, nhớ lấy. 】

【 Hệ Thống: Cuối cùng, hy vọng ký chủ có thể thuận lợi hoàn thành cải tạo, trở thành một thanh niên tràn ngập khát vọng và năng lực tích cực, chứ không phải Hỗn Thế Ma Vương mà người người chán ghét, bổn Hệ Thống sẽ ghi lại chỉ số cho cậu bất cứ lúc nào, được rồi lời nói nhảm không nói nữa, bắt đầu đi. 】

“Từ từ, ngươi mẹ nó không nói nội dung đại khái của áng văn sao, ngươi chỉ nói lão tử là ai có cái rắm dùng, lão tử ít nhất phải biết cái gì cốt truyện của áng văn này a, còn có cái gì nữ chủ ngươi cũng không giới thiệu một chút, ngươi ít nhất phải nói cho ta cô ấy là ai đi, này, này! Quỷ Hệ Thống nhà ngươi!!”

Dù cho Hứa Nguyện trong đầu cãi lộn ầm ĩ như thế nào, Hệ Thống cũng không để ý lại tới cậu, qua nửa ngày, trong đầu hiện ra ba cái chỉ số băng băng lãnh lãnh.

【 Trước mắt các trị số tình huống: Danh vọng: 0 Dân tâm: 0 Vũ lực: 0, Tiến độ hoàn thành cốt truyện 0%, Thuộc tính hùng hài tử: 200%, Mức độ nhân vật hắc hóa: 0】

“Hùng hài tử 200% là cái quái gì vậy! Lão tử có hùng như vậy sao!”

Hứa Nguyện không khỏi lên tiếng châm biếm, lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng hô hung ác.

“Tiểu quỷ ồn cái gì mà ồn, lại ồn liền ném ngươi xuống sông cho cá ăn!”

Trên sông?

Ban nãy vẫn luôn đắm chìm trong tâm trí, Hứa Nguyện phục hồi tinh thần lại, lúc này cậu mới chú ý tới cậu bị nhốt ở một nhà kho, mặt đất có cảm giác lay động rõ rệt, cậu hẳn là đang ở trong khoang thuyền.

Nói như vậy, cốt truyện hiện tại của cậu là Hứa Thanh Thuần bị bọn buôn người bán đi nơi nào?

Hứa Nguyện nhớ mang máng cuộc đối thoại của thằng cha khốn nạn kia cùng những tráng hán đó, nói là muốn đem cậu đưa vào cái sơn trang gì đó, đậu má, cậu một chút cũng không biết gì về cốt truyện, quỷ biết sơn trang kia là nơi nào!

Hứa Nguyện cực kỳ khó chịu nắm chặt nắm tay đấm đấm mặt đất, cảm thấy thân thể mình hiện tại xương cốt mỏng nhẹ như diêm dúa, lại càng thêm mất mát.

Thân thể cậu vốn dĩ có hai trăm 50 cân mỡ thịt, hiện tại sợ là cũng chưa đến 50 cân, bằng không với đám tráng hán bên ngoài, cậu đã sớm lao ra ngoài rồi.

Hừ, tưởng cậu chính là nhất ca oai phong một cõi chỗ đó của bọn họ, luận về liều mạng đánh nhau, Hứa Nguyện cậu từng sợ ai sao!

“Đây là nơi nào……”

Lúc này, trong nhà kho xuất hiện giọng nói của một người khác, Hứa Nguyện quay đầu nhìn lại, tại góc của nhà kho quả nhiên có một thiếu niên trạc tuổi cậu nằm đó.

Bầu trời bên ngoài rất tối, ánh sáng trong nhà kho càng tối tăm không rõ, cách đó rất xa, Hứa Nguyện không thấy rõ bộ dáng của người nọ, vì thế cẩn thận tiến lại gần vài bước, khi hoàn toàn nhìn thấy bộ dáng của người nọ, không khỏi chấn kinh kêu ra tiếng: “Sở… Sở Thác?”

Thiếu niên kia lớn lên và người anh em của cậu giống nhau như đúc!

Chẳng lẽ, Sở Thác cũng bị xuyên đến đây?!

Thiếu niên lớn lên rất giống “Sở Thác” kia nghe thấy tiếng nói, từ từ tỉnh táo lại, y mê mang ngẩng đầu, nhìn Hứa Nguyện, lẩm bẩm nói: “Hử? Anh quen tôi? Kỳ quái, mình tại sao lại ở chỗ này, không phải mình cùng Viên Viên bị một đám côn đồ cản đường sao……”

Viên Viên! Đó là nhũ danh của cậu, ngoại trừ người thân, chỉ có người bạn duy nhất này của cậu gọi như vây!

Thật sự là A Thác!

“Sát, cậu thật sự là A Thác!” Hứa Nguyện nghe thấy Sở Thác gọi nhũ danh của cậu, há hốc mồm kinh ngạc, cậu không nghĩ rằng anh em của cậu thế mà cũng sẽ xuất hiện ở thế giới này, nhất thời không nghĩ nhiều, lập tức kích động chỉ chỉ chính mình, “Tớ tớ tớ chính là Hứa Nguyện nè!”

“Cậu là Hứa…… Nguyện?!!” Lúc này đến phiên Sở Thác chấn kinh rồi, Sở Thác cố hết sức đứng lên, trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm Hứa Nguyện, khó có thể tin nói, “Nhưng bộ dáng của cậu làm sao mà biến thành như vậy……”

Ầmmm ——

Trong phút chốc, trong khoang thuyền xảy ra chấn động kịch liệt, có vẻ như là thân thuyền đã bị cái gì đó đụng vào, Hứa Nguyện cùng Sở Thác không đứng vững, cả hai cùng ngã xuống.

Hứa Nguyện theo thói quen duỗi tay ra bảo vệ Sở Thác, đáng tiếc cỗ thân thể gầy yếu này của cậu nhỏ hơn một chút so với Sở Thác, ngược lại Sở Thác đã trở tay ôm vững cậu.

“Cậu không sao chứ.” Sở Sai nhẹ giọng hỏi.

“…… Không sao.” Hứa Nguyện cắn răng trả lời, đáng chết, thân thể này quá mảnh mai rồi!

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói ầm ĩ của nam nhân.

“Sao lại thế này! Gặp phải mạch nước ngầm rồi?”

“Không, không phải a, là Hà Yêu Hô Đạt! Vừa rồi ta nhìn thấy có vài đệ tử của Hiên Viên phái đang ngự kiếm đến trung tâm con sông, hình như Dạ Ký Bắc cũng tới!”

“Dạ Ký Bắc? Không được, không thể để đệ tử Hiên Viên phái nhìn thấy chúng ta! Chúng ta quay về đi!!”

Hứa Nguyện một bên nghe không hiểu, ngược lại Sở Thác nghe thì bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“Hà Yêu Hô Đạt…… Hiên Viên phái…… Dạ Ký Bắc…… Đây không phải cốt truyện của ‘ Hiên Viên Tiên Tôn truyền ’ sao? Chúng ta đây là ở……” Sở Thác nhìn bộ dáng hiện tai thay đổi rất nhiều của Hứa Nguyện, cuối cùng nhìn về phía cổ của Hứa Nguyện, chỗ đó có khắc một phù văn đỏ tươi kỳ quái, “Đây là Tru Loan Lục Tế…… Hứa Thanh Thuần?”

“Đúng vậy A Thác, chúng ta bị xuyên vào cuốn sách tên là cái gì mà Hiên Viên truyền, có giọng nói rách nói tớ là Hứa Thanh Thuần, vốn là một pháo hôi, bắt tớ thay đổi số phận của hắn, làm cái gì vai chính mới cho tớ trở về, mẹ nó, tớ căn bản không đọc qua quyển sách này, sửa cái quỷ vận mệnh!”


Tác giả có lời muốn nói:

Túc Nguyện cuối cùng cũng được sinh ra!

Hoan nghênh mọi người tới ủng hộ.

Viên Viên ( khóc thút thít -ing ): Thịt thịt của ta không còn nữa rồi QDQ……

Oa: Không sao, về sau sư phụ phụ sẽ làm ngươi lớn trở về.

Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Thư Tôi Đã Trở Thành Đồ Đệ Của Nhân Vật Phản Diện của Bách Niên Lão Hỏa Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyệt_Dạ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.