Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15

Phiên bản Dịch · 1024 chữ

Bức tường cao lớn ầm ầm sụp đổ, Thời Dư nuốt một ngụm nước bọt, đống vật liệu xây dựng vỡ vụn rơi xuống, suýt nữa rơi trúng cô.

Cùng lúc đó, từng con nhện đen lần lượt bò ra từ bức tường bị sập, trên bụng chúng lộ ra một vòng hàm răng nhọn, trên móng vuốt nhện đầy lông quơ quào như đang khiêu khích.

Súng năng lượng bắn liên tục, nhưng tần suất bắn ít hơn nhiều so với số lượng nhện, cho dù tỷ lệ bắn trúng của cô rất cao, có lúc bắn chết mấy con nhện cùng lúc, nhưng cô vẫn không ngăn được nhện tiếp cận từ từ.

Nếu chuyện này vẫn tiếp tục, cô và Tạ Dữ Nghiên sẽ bị lũ nhện ăn thịt.

Cô vừa bắn vừa lùi lại, cuối cùng, cuối cùng Tạ Dữ Nghiên cũng xong việc, nhỏ giọng nói: "Đi!"

Thời Dư nắm lấy cổ tay anh ta không chút do dự chạy ra ngoài, Tạ Dữ Nghiên thật sự là một con gà yếu ớt, hiển nhiên không theo kịp tốc độ của cô, chạy được một đoạn ngắn thì môi liền trắng bệch.

Chịu đựng sự khó chịu về thể chất, anh ta vừa chạy vừa điều khiển trí não của mình.

Cùng lúc đó, cánh cửa trước mặt hai người bắt đầu đóng lại.

Trong nháy mắt Thời Dư hiểu ra ý đồ của anh ta, trong thời gian ngắn như vậy, toàn bộ con nhện đều tràn vào, lấy tốc độ hiện tại của hai người, sẽ bị con nhện gặm sạch sẽ trước khi ra ngoài.

Thời Dư mím môi, dùng sức kéo Tạ Dữ Nghiên về phía trước: "Anh đi ra ngoài trước!"

Cô không có tinh thần cống hiến bản thân hy sinh vì người khác, cô muốn chạy, nhưng cũng phải chạy mà không để lại bất cứ rắc rối nào, bây giờ là cơ hội tốt nhất.

Tạ Dữ Nghiên tính toán, biết anh là gánh nặng, cô dùng sức chạy về phía trước, nhưng được một lúc, môi anh liền trắng bệch.

Thời Dư vừa lùi lại vừa bắn, với sự ngăn cản của cô, tốc độ di chuyển của con nhện rõ ràng chậm hơn, nhưng chỉ chậm hơn một chút.

Tạ Dữ Nghiên chạy đến cửa, nhìn cô gái phía sau, phát hiện cô hoàn toàn không đi theo, mà đi ngược lại về phía cánh cửa bên kia.

Anh cau mày, cửa đã đóng được hai phần ba, anh dừng bước, lại nghe thấy cô ghét bỏ nói: "Anh nhanh đi ra ngoài, đừng ở đây vướng chân vướng tay."

Một câu "ghét bỏ" này quá chân thật, sắc mặt Tạ Dữ Nghiên trầm xuống, vốn bước chân đã dừng giờ lại bước nhanh hơn, mấy bước liền đi ra khỏi phòng điều khiển trung tâm.

Thời Dư nhìn thấy cánh cửa sắp đóng lại, giờ dưới chân cô mới dùng lực chạy về phía bên kia của phòng điều khiển trung tâm.

Tạ Dữ Nghiên xoay người, thấy cô nhẹ nhàng nhảy lên, một phát giết chết mấy con nhện, lúc này mới có thời gian nghiêng người nháy mắt với anh, há miệng nói: "Tạm biệt, anh đẹp trai..."

Hiểu được khẩu hình miệng của cô, Tạ Dữ Nghiên nheo mắt lại, khí lạnh trên người tràn ra liên tục, nhưng cửa phòng điều khiển trung tâm đóng rầm một cái, hoàn toàn cách ly anh ở bên ngoài.

………….

Những con nhện nhỏ màu đen cỡ lòng bàn tay tràn vào, răng nanh dày đặc của chúng không ngừng phát ra tiếng 'răng rắc răng rắc', trong nháy mắt chúng sắp nuốt chửng Thời Dư.

Thời Dư ném súng năng lượng trong tay xuống đất, nếu lúc này có người ngoài đứng ở đây, họ sẽ phát hiện trong mắt cô tràn ngập ánh sáng vàng, đồng thời tất cả những gạch đá vụn có kim loại đều trên mặt đất run rẩy.

Thời Dư có dị năng điều khiển tất cả kim loại, khi nãy những con nhện gặm nhấm bức tường của tòa nhà, cô phát hiện những vật liệu xây dựng của tòa nhà này được trộn rất nhiều hợp kim.

Trong nháy mắt, con ngươi của Thời Dư hoàn toàn biến thành màu vàng, những hợp kim đó lần lượt biến thành những loan đao nhỏ với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Ngay lập tức, tất cả những loan đao sắc bén ấy đều đâm vào cơ thể con nhện với tốc độ cực nhanh, chất lỏng màu xanh lá bắn tung tóe ra ngoài, bẩn thỉu và ghê tởm.

Thời Dư mắng một câu né tránh đi, loan đao giống như một món đồ chơi của thần chết trong địa ngục, vừa xinh đẹp lại lộng lẫy, nháy mắt đã giải quyết một đám nhện.

Dường như những con nhện nhỏ đang lao về phía Thời Dư đã cảm nhận được nguy hiểm, chúng cuộn chân và lùi lại.

Dù Thời Dư có khí thế kinh người nhưng lại không muốn chiến đấu, thấy đàn nhện rút lui lại, cô nhanh chóng dùng dị năng mở một hố lớn trên mặt đất, nhanh chóng đi lên bậc thang kim loại rời khỏi.

Sau khi cô ấy rời đi, phòng điều khiển trung tâm đã vô cùng lộn xộn, những kim loại va chạm vào nhau phát ra âm thanh vô cùng chói tai, sau đó bắn ra tia lửa rơi xuống xác con nhện, nhanh chóng bắt lửa cháy lớn.

Những tia lửa không ngừng cháy lên, những loan đao không có người điều khiển đều rơi xuống đất, bị nhiệt độ nóng chảy nuốt hết.

Liên tục đi xuống mấy tầng, Thời Dư dừng lại trước cửa sổ (kính trong suốt) sát đất cực lớn trên hành lang, xoa xoa đầu, đã lâu không sử dụng dị năng có quy mô lớn như vậy, thân thể có chút chịu không nổi, bây giờ cô phải tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi một thời gian.

Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Đến Tinh Tế, Tôi Trở Thành Chiến Thần của Căng Di
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dau123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.