Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba con quỷ

Phiên bản Dịch · 1777 chữ

Chu Thuần An cũng không quá lo lắng.

Ngoại viện quá cường đại, lệ quỷ có lợi hại hơn nữa cũng có thể ấn trên mặt đất mà lau qua lau lại, khiến sàn nhà sạch bong sáng bóng.

Lúc này, Chu Thuần An thấy ánh mắt của Bùi Diệp rơi vào vị trí mấy sợi âm khí kia, dáng vẻ như đang suy nghĩ gì đó.

“Tiền bối có phát hiện ra điều gì sao?”

Hắn vừa mở miệng, Lữ Tiến Trung đã giật mình hoàn hồn, vội vàng quay sang nhìn Bùi Diệp.

Tuy nhìn Bùi Diệp trẻ hơn Chu Thuần An, nhưng người ta là “Tiền bối”, thực lực khẳng định càng cao thâm khó lường hơn.

“Tôi muốn hỏi lão thái thái xảy ra chuyện là lúc nào.”

Lữ Tiến Trung không hiểu.

Khi hắn tìm bộ điều tra đặc biệt, người phụ trách bộ môn tiếp đãi đã nhắc hắn điền tin tức cặn kẽ, không có khả năng không biết mẫu thân hắn xảy ra chuyện từ khi nào.

Làm người làm ăn, phản ứng đầu tiên của hắn chính là Bùi Diệp không chuẩn bị tốt.

Một giây sau lại loại suy nghĩ này ra khỏi đầu.

Cao nhân luôn có phong phạm cao nhân, cần thông qua người bên ngoài đóng vai phụ một hỏi một đáp để thể hiện ra bức cách, đây đều là kịch bản cùng quá trình.

Lữ tiên sinh lập tức trả lời.

Bùi Diệp tính toán thời gian một chút, lại lấy điện thoại cầm tay ra ấn mở UC trình duyệt.

Chu Thuần An nhắc nhở nói: “ Ngày mai mới là bảy ngày của lão phu nhân.”

“Không phải, tôi đang nhìn dự báo thời tiết của tuần trước.”

Vẻ mặt Chu Thuần An mờ mịt không hiểu, dáng vẻ Thương Thử Tiếu Bàng Tí nằm trên vai hắn cũng không khác nhau nhiều lắm.

“ Một tuần trước, chỉ số PM là 2.5 vẫn rất cao không hạ xuống, cả thành phố là sương mù khói bụi.”

Bùi Diệp đưa màn hình điện thoại di động cho Chu Thuần An nhìn thoáng qua.

Ba người Lữ gia ngơ ngác.

Lời cao nhân nói sao bọn họ nghe mà không hiểu gì thế?

Sương mù khói bụi có liên hệ gì tới bắt quỷ?

Chẳng lẽ là sương mù khói bụi còn có thể hạ độc chết lệ quỷ a.

“Mấy ngày nay sương mù khói bụi lớn như vậy, bình thường đến hai ba giờ chiều mới tan đi, lấy đâu ra ánh nắng để chiếu âm khí?”

Chu Thuần An: “? ? ?”

“Cho nên tôi nghĩ có âm khí lưu lại không phải do con quỷ kia có nhiều năng lực, thuần túy là vì sương mù khói bụi quá lớn đến mức ánh nắng chiếu không đủ.”

Chu Thuần An chần chờ nói: “Cho nên. . .”

“Cho nên tỉ lệ con quỷ kia đánh thắng được cậu là không lớn, đừng hoang mang!”

Trừ phi có tình huống đặc biệt!

“Vãn bối thụ giáo.”

Thương Thử Tiếu Bàng Tí trên vai cũng lộ ra vẻ cánh cửa của thế giới mới được mở rộng.

Hóa ra sương mù khói bụi còn có công hiệu này?

Xem ra về sau đi ra ngoài làm nhiệm vụ, còn phải nhìn thời tiết, không chừng ngày nào đó sẽ được trọng dụng.

Đây đều là tri thức, cần phải ghi lại!

Ba người Lữ gia đều cảm thấy đối thoại của bọn họ rất kỳ quái,

Trong một chuyện hoàn toàn không khoa học, lại có thể sử dụng phương thức khoa học để giải thích.

Nhưng ngay cả chuyện trên đời này có quỷ mà họ có thể chấp nhận rồi thì còn có cái gì không thể tiếp nhận chứ?

“Vậy đại sư chuẩn bị làm gì bây giờ?”

Lữ Tiến Trung cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Trong lòng của hắn lo lắng cực kì, cũng không dám thúc giục.

Chu Thuần An nói: “ Tôi định chiêu hồn của lão thái thái về để hỏi thăm hôm đó xảy ra chuyện gì.”

Lữ Tiến Trung hỏi: “Vậy đại sư có cần chúng tôi chuẩn bị vật gì không?”

Nghe nói chiêu hồn chiêu hồn nghi thức đều phải làm rất phô trương, nhìn Chu Thuần An mặc quần áo thường ngày thế này, cũng không mang theo túi xách để cất đạo phục, có vẻ không giống trong tưởng tượng lắm.

“Không cần, mọi người ở một bên chờ là được.”

Chu Thuần An lựa chọn phòng khách tương đối trống trải để tiến hành chiêu hồn, Bùi Diệp đứng một bên xem say sưa ngon lành.

Chỉ thấy Chu Thuần An cầm kiếm gỗ đào, bước chân ổn định, miệng niệm chú ngữ chiêu hồn, nhiệt độ không khí quanh mình dần có xu thế hạ xuống.

Không biết có phải ảo giác hay không, phòng khách lúc trước vốn đèn đuốc sáng trưng giờ lại tối xuống, lộ ra âm khí.

Lữ tiểu thư đã bị dọa đến mức cả người nổi da gà.

“A —— “

Đột nhiên cô ta kêu lên một tiếng.

“Có, có gió!”

Khi người giúp việc trong nhà rời đi, cửa sổ đều đã khóa kỹ, sao phòng khách lại có gió bắt đầu thổi?

“Yên lặng đi! Chưa xem phim ma bao giờ à? Con quỷ nào ra sân mà không phải như vậy, nếu không thì làm sao có thể tạo ra bầu không khí kinh khủng âm trầm dọa người?”

Bùi Diệp nói bằng giọng rất bình tĩnh, Lữ tiểu thư lại sắp sợ đến phát khóc.

“Đó là bà nội tôi, bà về nhà cũng không cần bày ra cảnh tượng như thế chứ?”

Sắc mặt Lữ tiên sinh cùng Lữ phu nhân cũng bắt đầu khó coi.

Dù trên mặt vẫn có vẻ trấn định nhưng trong lòng đã sớm sợ hãi, lông tơ toàn thân dựng đứng lên!

Bùi Diệp liếc mắt nhìn quỷ khí âm trầm trên tầng hai, yếu ớt nói: “ Bà của cô trở về là không cần bày ra cảnh này, nhưng không hẳn chỉ có bà của cô trở về.”

Ba người Lữ gia: “? ? ?”

Hô hấp của Lữ Tiến Trung tiên sinh đã bắt đầu gấp gáp.

Làm một người đàn ông trung niên lớn lên dưới lá cờ đỏ, đây cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với tình huống không khoa học này.

Quỷ Hồn của mẹ ruột nhà mình trở về còn tốt, biến thành quỷ cũng là mẹ ruột dưỡng dục hắn lớn lên, có gì phải sợ?

Nhưng... Nhưng nếu là Quỷ Hồn lạ lẫm tới, Lữ tiên sinh thật sự không thể tiếp nhận a! ! !

Lữ tiểu thư nắm thật chặt áo ngủ tơ tằm, yên lặng dịch lại gần Bùi Diệp.

Trong phòng khách đầy quỷ khí âm trầm lại băng lãnh này, chỉ có vị Thiên Sư cao nhân đứng bên cạnh với dáng vẻ cao thâm khó lường này mới có thể để cô ta cảm nhận được một chút ấm áp QAQ

“Bùi thiên sư, có mấy con quỷ tới thế?”

Bùi Diệp nhìn về phía ba con quỷ lôi kéo trên bậc thang, trầm mặc.

Chu Thuần An thu kiếm gỗ đào, ánh mắt ngưng trọng nhìn ba con quỷ xuất hiện.

Bọn họ đan cãi lộn.

Bọn họ đang không coi ai ra gì mà cãi lộn.

Bùi Diệp thấy rõ ràng, Chu Thuần An chỉ chiêu hồn của nữ quỷ, nhưng nữ quỷ lại kéo tay một nam quỷ cùng đến.

Bọn họ vừa mới xuất hiện, sau đó lại có một nam quỷ xuất hiện dây dưa với bọn họ, ba con quỷ cứ vừa ồn ào vừa đánh như vậy.

Rất rõ ràng, hai con quỷ kia không phải đối thủ của con quỷ thứ ba.

Trong lúc đánh nhau, nam quỷ đầu tiên còn bị nam quỷ thứ hai cắn mấy phát, hồn thể vốn đã trong suốt lại yếu ớt hơn mấy phần.

Chu Thuần An nhếch môi, ngón tay kẹp lấy ba tấm Thúc quỷ phù, mỗi quỷ một tấm tách bọn họ ra.

“Cãi nhau như thế còn thể thống gì!”

Thúc quỷ phù dán trên người quỷ, khiến bọn họ không thể động đậy.

Trong đó, nữ quỷ nhìn thấy Chu Thuần An, Bùi Diệp cùng ba người Lữ gia trong phòng khách, suýt nữa đã chảy nước mắt.

“Tiểu Trung, nhanh cứu cha con đi!”

Lữ Tiến Trung đương nhiên không nghe được, chỉ nhìn thấy ba tấm Thúc quỷ phù lơ lửng giữa không trung mới khẩn trương nói: “ Thiên Sư à, nhẹ nhàng một chút, mẹ tôi không chịu được giày vò.”

Lúc này, nam quỷ thứ ba phát hiện Chu Thuần An là Thiên Sư, mắt quỷ âm trầm trong nháy mắt đã chuyển thành màu đó.

“Mày đến đoạt đoạt vợ của lão tử?”

Không biết vì sao lại kích thích đến nam quỷ này, Âm Sát chi khí trên thân nam quỷ tăng vọt.

Âm sát màu đen đan xen cả màu đỏ, Thúc quỷ phù vôn đang trói lão quỷ này cũng bị quỷ khí trùng kích mà tự đốt.

Chu Thuần An nói: “ Sao lão ta lại bị chọc giận rồi?”

Tiếng gió bén nhọn gào thét vang lên, nam quỷ dùng ánh mắt đầy hận thù khóa chặt trên thân Chu Thuần An.

Chu Thuần An đang muốn dùng kiếm gỗ đào nghênh địch, bả vai lại bị một lực kéo kéo về sau, một thân ảnh ngăn trước mặt hắn.

“Lão quỷ này có chút tương tự với lệ quỷ Lam Dĩnh ở hội sở lúc trước, giao cho tôi đối phó là được.”

Sắc mặt Chu Thuần An đã trắng bệch.

Tiền bối nói thế có ý là. . . Trên thân lệ quỷ này cũng có mảnh vỡ cánh tay kia?

“Tiền bối cẩn thận!”

Vừa dứt lời, con lệ quỷ kia đã vọt tới trước mặt.

Quỷ trảo của nó vung lên, ở giữa không trung lưu lại năm dấu đen nồng, giống như mực nước vẽ lên trên giấy lớn, như linh xà linh động đánh về phía Bùi Diệp.

“Thiên, Thiên Sư. . .Đã, đã xảy ra chuyện gì?”

Khi âm khí trên thân lệ quỷ đã tràn ngập toàn bộ phòng khách, nơi đây cũng biến thành quỷ địa giữa hai giới âm dương.

“Tôi, hình như tôi, nhìn thấy mẹ. . .”

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.