Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò đùa ác vụng về

Phiên bản Dịch · 1885 chữ

Bùi Diệp nhìn nhắc nhở xuất hiện, cả người im lặng không nói gì.

【o(* ̄︶ ̄ *)o 】

【 Tiếp tục 】 【 Rời đi 】

Từ hai biểu tượng đang nhấp nháy này, dường như Bùi Diệp có thể tưởng tượng thấy dáng vẻ như cười mà không phải cười lại đã tính trước của bạn mình.

Cho dù mặt hàng kia rất hố người, nhưng nó thật sự đã nắm được mạch sống của Bùi Diệp, khiến cô không thể không tiếp tục trò chơi này.

Bùi Diệp đã từng thống lĩnh cả một quân đoàn với sức chiến đấu mạnh nhất Liên Bang.

Ba năm trước đây cô xuất ngũ.

Khi cô tuyên bố sẽ xuất ngũ, dù là phe địch hay phe ta đều xôn xao không ngừng.

Không có ai biết được vì sao lúc đó cô đang tuổi xuân phơi phới lại chọn rời đi, dân mạng không biết rõ tình hình đã giận dữ mắng cô là "Hèn nhát", đám kẻ thủ nằm mơ cũng cười tỉnh.

Khi đối mặt với những suy đoán thiện ý hoặc ác ý từ ngoại giới, từ đầu đến cuối Bùi Diệp đều không đứng ra giải thích, quân liên bang cũng ăn ý không lên tiếng nói gì.

Không phải bọn hắn không muốn giải thích cho cô, mà là do Bùi Diệp sau khi cân nhắc hơn thua đã chủ động yêu cầu không công bố nguyên nhân chân chính ra ngoài.

Cô mắc bệnh hiểm nghèo khi tuổi còn trẻ.

Tinh Thần lĩnh vực đột nhiên tán loạn, cho tới nay vẫn không tìm được nguyên nhân căn bệnh, càng không có biện pháp chữa trị hay ngăn chặn bệnh tình.

Khi Bùi Diệp biết trị liệu vô hiệu, cô lập tức quyết định xuất ngũ, giao quân đoàn thứ bảy cho hậu bối họ Khương đáng tin.

Bây giờ, bạn bè lại thông qua trò chơi này nói cho cô biết có manh mối quan hệ tới bệnh nan y.

Ánh mắt Bùi Diệp nhìn chằm chằm vào hàng chữ kia như muốn chọc thủng từng lỗ trên màn hình.

"Nếu như dám gạt người, bà đây nhất định sẽ hủy hang ổ của các người!"

Bùi Diệp quả quyết nhấn 【 Tiếp tục 】.

【 Hoan nghênh người chơi tiếp tục trò chơi o(* ̄︶ ̄ *)o, bản trò chơi sẽ không phụ kỳ vọng của người chơi. 】

【 Mời người chơi và con yêu của ngài chung sức hợp tác, hoàn thành nhiệm vụ lần này. 】

【 Người chơi có muốn tiếp thu kịch bản nhiệm vụ lần này? 】

【 Tiếp tiếp tiếp, không tiếp không phải là người 】

【 Bản nhân vốn là bức Vương, không cần bật hack 】

"Chung sức hợp tác? Một người giấy giả thì có thể giúp cái gì?"

【 Người chơi, con yêu của ngài có thể hô 666 cho ngài (*^▽^ *) 】

Bùi Diệp: ". . ."

Người khác bướng bỉnh một chút thì đáng yêu, con hàng này bướng nên là buồn nôn!

Nghĩ tới người viết ra trò chơi này đều là bạn mình, Bùi Diệp lại cảm thấy tâm tính khó chịu.

"Tiếp thu kịch bản!"

Vừa dứt lời, vô số hình ảnh xa lạ tràn vào đầu cô.

Thế giới này là trong một quyển sách, tên sách còn rất dài —— Tiểu Thiên Sư củi mục tuyệt sắc có hồng bao.

Nữ chính tên là Lôi Nhã Đình, cô ta không chỉ có có được bàn tay vàng, còn là một "Người trùng sinh" điển hình.

Tại sao phải để "Người trùng sinh" vào dấu ngoặc kép?

Bởi vì chuyện trùng sinh chỉ là Lôi Nhã Đình nghĩ là trùng sinh, trên thực tế đây chính là một âm mưu rất lớn.

Cụ thể là âm mưu gì thì không hề nói tỉ mỉ, chỉ là cho một manh mối nhỏ để nhắc nhở.

Không nói tới âm mưu, câu chuyện xưa này cũng là kịch bản nữ trùng sinh phản công bình thường.

Kiếp trước Thánh mẫu Lôi Nhã Đình mắt mù bị tra nam tiện nữ ức hiếp đến chết, tiện nữ chen chân vào hôn nhân của hai người, nữ chính còn bị tra nam và mẹ của tra nam mưu sát, Lôi Nhã Đình phẫn nộ trùng sinh, ngẫu nhiên gia nhập vào một đám mắc trung nhị bệnh tên là "Nhóm Thần Tiên Thiên Đình ", từ đây bắt đầu bước lên con đường đi đến đỉnh cao nhân sinh. Tu chân luyện đan, hàng yêu bắt quỷ, ca hát khiêu vũ diễn kịch làm Ảnh hậu, viết văn sáng tác ca khúc, chạy nhanh chạy cự li dài vượt rào cản lấy được quán quân Olympic, còn mở rộng sản phẩm ba không tới toàn thế giới. . . Tóm lại, tâm hồn rộng đến đâu, giấc mộng lớn thế nào, cô ta đều lần lượt đạt được.

Thân phận bây giờ của Bùi Diệp dĩ nhiên không phải Lôi Nhã Đình.

Bây giờ cô tên là Tiểu Hồng, một cô nhi không cha không mẹ từ vùng núi hẻo lánh đi ra.

Cho dù thi đại học chỉ thi đậu chuyên khoa, nhưng đám thôn nhân cũng coi cô là sinh viên, quyên góp tiền làm học phí cho cô đi học.

Tiểu Hồng từ vùng núi hẻo lánh đi ra lập tức bị phồn hoa ở thành phố lớn mê hoặc.

Cô vì muốn mau chóng dung nhập vào thành phố lớn, xóa đi mùi đất trên người, nên đã học những đại tỷ trong trường hút thuốc, uống rượu, xăm hình, đánh nhau. . . Đêm qua là sinh nhật của một "Tỷ muội", Tiểu Hồng đi tới quán bar mở tiệc chúc mừng sinh nhật cho "Tỷ muội", nhưng không ngờ người tỷ muội này lại là một tú bà dắt mối, cô ta đã âm thầm bán Tiểu Hồng cho một vị phú nhị đại nào đó.

Tiểu Hồng không muốn, chạy chốn nhảy từ lầu hai xuống, ngã đụng đầu xuống đất, một mệnh ô hô.

Phú nhị đại kia lo lắng xảy ra nhân mạng nến đã kéo cô vào một con hẻm nhỏ vắng vẻ không có giám sát, cuối cùng được một người hảo tâm đưa tới bệnh viện.

Tiểu Hồng và Lôi Nhã Đình là bạn cùng phòng.

Căn cứ vào nhắc nhở, nhiệm vụ phó bản có quan hệ cùng Lôi Nhã Đình, chỉ cần đi theo cô ta là dễ dàng có thể hoàn thành sáu nhiệm vụ thăm dò.

"Quả nhiên là độ khó để tân thủ luyện tập."

Nhiệm vụ chỉ là thăm dò mấy bí mật chứ không phải ngăn cản Lôi Nhã Đình bị lừa hoặc là giải quyết đại Boss phía sau màn, cô chợt cảm thấy vô vị tẻ nhạt.

Cô mở vòi sen định rửa mặt ——

Khóe mắt có một đống dử mắt thực sự quá khó tiếp thu!

Nước máy sạch sẽ từ vòi nước chảy ra, khi cô muốn đưa tay bụm nước để rửa mắt, lại ngửi thấy trong nước có vị lạ.

"Mùi gì đây?"

Trước kia nhà vệ sinh chỉ có chút mùi lạ, lúc này lại có thêm mùi hôi thối từ thi thể.

Ánh mắt của cô không chút thay đổi nhìn thẳng vào vốc nước trong tay mình, nước chảy ra từ vòi nước không hề sạch sẽ trong suốt mà ngược lại đã bắt đầu ố vàng, giống như là nước bẩn trộn lẫn rỉ sắt chảy ra từ vòi bông sen để cả ngày mới. Nước từ vòi chảy ra ngày càng nhiều, nhưng vẫn không khôi phục lại vẻ trong suốt vốn có, mùi hôi thối lại càng phát nồng đậm.

Chỉ sau ba giây, nước máy chảy ra đã biến thành nước mủ vàng sền sệt tanh hôi.

Dựa vào thị lực cường đại vô địch, Bùi Diệp còn nhìn thấy giòi bọ theo nước mủ vàng cùng chảy xuống, con giòi màu trắng mập đang không ngừng vặn vẹo.

Nước mủ vàng dùng tốc độ chẳng hề khoa học chảy đây rãnh nước, giòi bọ cũng nhúc nhích càng vui vẻ hơn.

Lạch cạch ——

Một cục máu lớn cỡ nắm đấm trẻ con từ vòi nước bị ép ra ngoài, rơi xuống đống nước mủ vàng, khiến mặt nước nước mủ vàng khẽ động.

Mùi thối trên đầu mũi không còn giới hạn trong mùi hôi nữa.

Nếu để Bùi Diệp tới hình dung mùi vị này thì cô nói nó giống như đống tất thối tích tụ đặt ở cạnh đậu phụ thối ướp gia vị trong hai năm rồi lấy ra vậy. ..

Sắc mặt Bùi Diệp vô cùng âm trầm.

Đối với người có khứu giác nhạy cảm thì đây đúng là tai họa! ! !

Lúc này, trong tầm mắt lại xuất hiện một cánh tay phải tái nhợt, gầy đến nỗi chỉ còn da bọc xương, móng tay màu tím đen.

Bùi Diệp nâng tầm mắt theo cánh tay kia nhìn lên, vừa vặn đối mặt với một nữ quỷ từ trong kính chậm chạp leo ra.

Xác nhận là thần đã từng xem qua, là thứ không phù hợp với thẩm mỹ người.

"Trò đùa dai?"

Bùi Diệp nhíu mày hỏi thăm.

Nữ quỷ kia chỉ nhe răng cười mà không nói gì, chỉ khẽ há miệng ra, từ trong khoang miệng không lưỡi chảy ra máu đen, máu thịt lẫn lộn, hai mắt trống rỗng, chỉ có đám giòi bọ giàu protein đang vui sướng vặn vẹo ở trên thân thể. Nữ quỷ này không có hai mắt nhưng có thể nhìn thẳng vào Bùi Diệp, tóc dài rối tung giống như từng con rắn nhỏ đen còn sống đang giương nanh múa vuốt muốn bò lên trên cánh tay Bùi Diệp. ..

Từ từ, chậm rãi từ trong kính leo ra.

Móng tay của nữ quỷ kia cào lên đài đá cẩm thạch của bồn rửa mặt tạo ra mười vết xước màu đen thật dài.

Cô ta nhìn Bùi Diệp rồi cười khặc khặc, âm khí cuốn quanh người điên cuồng tăng lên.

Bùi Diệp buông mí mắt xuống, lạnh lùng liếc qua tay của nữ quỷ.

Con hàng này có móng tay dài chừng mười centimet, móng tay mũi không bình thường, nếu như bị cào một phát, tuyệt đối là sẽ xuất hiện năm cái động.

Khi mười ngón tay của nữ quỷ sắp trạm tới yết hầu Bùi Diệp thì Bùi Diệp mới động tay.

Động tác của cô rất đơn giản.

Ngay trước mặt nữ quỷ kia, tóm lấy tóc của cô ta hung hăng ấn xuống, dúi đầu nữ tử quỷ vào rãnh nước chứa đầy nước mủ vàng.

Nữ quỷ thét thành tiếng quỷ kêu bén nhọn cao vút, móng nhọn hoắt cào lên trên bảng đen, tiếng ma sát khiến người nghe có cảm giác đầu muốn nổ tung.

Sắc mặt Bùi Diệp càng lạnh hơn.

Tay cô như đang xách một con gà con vậy, tay cô nắm lấy tóc của nữ quỷ kéo cô ta từ rãnh nước ra, mở nắp bồn cầu ra ném vào rồi xả nước.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.