Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ tiên của tiền bối có quan hệ với Thao Thiết sao

Phiên bản Dịch · 1795 chữ

Nếu không phải Chu Thuần An rất đáng tin thì kiểu gì Sài Tư Điềm cũng không tin được.

Tuổi còn trẻ đã có thực lực cao như thế này, chỉ nhấc tay đã bắt được Lam Dĩnh, đừng nói là Thiên Sư đời trước, Thiên Sư đời trước trước nữa cũng không làm được.

Sài Tư Điềm tình nguyện tin tưởng Bùi Diệp dùng điếu thuốc kia là một kiện Linh khí có thể khắc chế tà ma!

Trong lòng cô nghĩ như vậy, nhưng cô cũng không có nói ra, chỉ ngồi xuống giúp Chu Thuần An sửa lại xin phần thưởng, đổi một phần ban thưởng thành tiền và điện thoại.

Quan hệ nhân mạch cần giữ gìn.

Có qua có lại mới có thể khiến mối quan hệ càng thân mật hơn, tạo dựng mối quan hệ thì mạng nhỏ của Chu Thuần An cũng có thể có thêm một phần đảm bảo.

Trước khi đi, Chu Thuần An còn hỏi Sài Tư Điềm.

"Lam Dĩnh giao cho Âm sai Phong Đô, nhưng vụ án khác liên quan đến chuyện này sẽ xử lý như thế nào?"

"Đương nhiên là nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế, vụ án này ảnh hưởng rất lớn, sẽ không thể xử nhẹ được."

Tiệm uốn tóc kia không chỉ có bán dâm mà còn là trạm trung chuyển trong tập đoàn lừa bán con người.

Thẩm vấn Lam Dĩnh, cô ta bộc trực thú nhận, thoái mái khai rằng cô ta đã ăn hết chín người bị lừa bán.

Bốn phụ nữ, ba bé trai, hai bé gái.

Khi Lam Dĩnh ăn những người này, cô ta đã ăn luôn cả hồn phách của bọn họ, không để lại chút vết tích nào, cũng khó trách ông chủ tiệm uốn tóc xảy ra tai nạn xe cộ khiến bộ môn chú ý nhưng lại không tra được vết tích của những người bị hại này. Ban ngành liên quan có ý định dựa theo đường dây này để bắt được tập đoàn buôn bán, mấy tên nhị thế tổ hại Lam Dĩnh cũng sẽ bị khởi tố bắt giữ, chỉ là vụ án này liên lụy tới Quỷ Hồn âm phủ, chân tướng vụ án không thể công bố với công chúng, cho nên muốn tự mình tiến hành. Dù là như thế nào, mấy tên nhị thế tổ kia đều không thể dễ dàng được tha thứ!

Nghe đến đây Chu Thuần An mới yên tâm.

"Bình thường cậu đều không quan tâm tới những chuyện này mà."

Chu Thuần An nói, " Vị tiền bối Bùi Diệp kia có vẻ rất quan tâm."

Liên minh Thiên Sư có hợp tác với quốc gia, hàng năm đều sẽ phát một khoản tiền lớn cho bộ môn quản lý điều tra đặc biệt trị an, chuyên dùng để ban thưởng cho Thiên Sư lập công.

Cho nên báo cáo Sài Tư Điềm xin phần thưởng vừa gửi lên, rất nhanh đã được đồng ý, hiệu suất cực kỳ cao.

"Bùi Diệp tiền bối, tiền thưởng và phụ cấp đã phát xuống rồi, chúng ta hẹn gặp mặt ở đâu đây?"

Hắn gửi tin nhắn cho Bùi Diệp, rồi cưỡi lên chiếc xe con cừu nhỏ của mình rời đi bộ điều tra đặc biệt ở phân bộ T.

Khi nhận được tin nhắn này, Bùi Diệp đã nghèo đến nỗi ngay cả tiền để gọi thức ăn nhanh cũng không có.

Đọc được tin nhắn này, độ thiện cảm của cô giành cho Chu Thuần An cũng tăng lên mười mấy điểm.

" Sa huyện ở gần trường học."

Chu Thuần An: "? ? ?"

Đầu năm nay, cao nhân cũng ngăn cản không cản nổi mị lực từ quà vặt ở Sa huyện?

Rất nhanh sau đó, hắn đã biết suy nghĩ của mình ngây thơ thế nào.

Cho dù là ăn ở Sa huyện, vị tiền bối này cũng có thể ăn đến mức khiến hắn phá sản.

"Tiền bối. . . Mạo muội hỏi một câu, tổ tiên ngài có quan hệ với Thao Thiết sao?"

Một mình cô đã cống hiến cho gần một ngàn đồng cho Sa huyện.

Lúc trước Chu Thuần An đã từng gặp người có sức ăn lớn, nhưng những người đó hoàn toàn không cùng một cấp độ với quỷ chết đói này.

Sa huyện có gần một ngàn đồng, một lần ăn sạch, giống như đang đùa hắn vậy!

Bùi Diệp vân vê tăm xỉa răng, tùy ý trả lời: " Không có quan hệ."

Lượng cơm thế này là rất nhiều sao?

Không nhiều mà, trước khi cô bị bệnh, nhu cầu về năng lượng còn lớn hơn bây giờ nhiều lắm.

Thân thể này dù sao cũng không phải của cô, số liệu các phương diện đều không thể so với thân thể của chính cô, nếu như đổi thành thân thê trước kia, Chu Thuần An thật sự sẽ phá sản.

"Cậu nói có tiền thưởng rồi? Bao nhiêu thế?"

Chu Thuần An lấy ra một tờ chi phiếu.

"Hai trăm năm mươi ngàn? Tiền thưởng rất nhiều nhỉ, cảm ơn nhé, giải quyết được tình hình khẩn cấp. Đúng rồi, đã nộp thuế chưa?"

Chu Thuần An yên lặng mắt nhìn bát đũa chồng chất như núi trên bàn.

Cũng không phải giải quyết tình hình khẩn cấp.

Dựa theo lượng cơm mà tiền bối ăn, ăn một bữa gần một ngàn đồng ở Sa huyện, hai trăm năm mươi ngàn cũng chỉ đủ để cô ăn hơn ba tháng.

Thật đáng sợ!

"Yên tâm, là miễn thuế."

Bữa cơm này Bùi Diệp cũng không để Chu Thuần An trả tiền.

Nói là Chu Thuần An mời khách, nhưng ăn một bữa tốn hết cả tiền sinh hoạt cả tháng của học sinh, làm thế có vẻ quá vô sỉ.

Bùi Diệp hỏi thăm về vụ án của Lam Dĩnh, những điều mà Chu Thuần An có thể nói thì đều thẳng thắn, một số chuyện không thể nói chi tiết thì giấu đi.

Hắn không nói, Bùi Diệp cũng nghe ngóng được từ thiếu niên quỷ ở nhà xác, nên cũng không hỏi nhiều.

Trước khi tạm biệt, Chu Thuần An đột nhiên đưa ra một yêu cầu quá giới hạn.

"Bùi Diệp tiền bối, tôi nghe đồng nghiệp ở bộ môn nói gần đây thế gian sẽ không thái bình. Nếu như vãn bối chuyệ khó giải quyết, không biết có thể mời ngài giúp một tay hay không?"

Bùi Diệp nói: " Đương nhiên là có thể, có tiền thưởng là được."

Hiện tại cô là người cô đơn, có thể nói là một người ăn no cả nhà không đói bụng, nhưng cũng không chịu nổi cái bụng quá tham ăn của cô, nuôi sống chính mình cũng đã rất khó khăn.

Nếu có con đường có thể kiếm tiền dễ dàng, làm sao có thể cự tuyệt?

"Đúng rồi, tôi nhớ Lam Dĩnh gọi cậu là đạo sĩ, đúng không?"

Chu Thuần An gật đầu.

"Vậy cậu có thể giúp tôi đốt mấy cặp mắt kiếng cho một người bạn hay không?"

Đây chỉ là chuyện nhỏ, Chu Thuần An không thể chối từ.

"Tiền bối yên tâm, cứ để tôi."

"Đinh đinh đương đinh đinh đương, Linh Nhi vang đinh đương ~~~ "

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Chu Thuần An lấy điện thoại ra nhận.

Tiếng chuông này là hắn đặt riêng cho sư phụ Thanh Huyền của hắn, khá phù hợp với tính trẻ con của sư phụ hắn.

"Sư phụ, sao thế ạ?"

"Thuần Nhi, bây giờ con đang ở đây?"

Chu Thuần An cưỡi con cừu nhỏ đi vào bãi đỗ xe, nghiêng đầu kẹp điện thoại để nghe.

"Bãi đỗ xe trong trường học ạ."

Thanh Huyền chân nhân nói,: "Sư tỷ của con vừa gửi cho thầy tư liệu về Bùi Diệp kia. . ."

"Sư phụ tính ra chuyện gì rồi ạ?"

Thanh Huyền chân nhân nghiêm túc nói, " Dù là tính chữ hay xem tướng mạo, đây đều là người đã chết."

Người đã chết?

Chu Thuần An kinh hãi vội bóp phanh xe dừng lại, con cừu nhỏ cọt kẹt một tiếng rồi mới ngừng lại.

"Chết rồi?"

Thanh Huyền chân nhân nói: " Thời gian tử vong không vượt quá hai ngày, thầy còn đặc biệt tìm Âm sai hỏi thăm."

Tiểu Hồng chỉ là cô nhi từ vùng núi đi ra, tra tin tức của cô cũng không cần tốn nhiều sức lực.

Dù nhìn từ nơi nào, cô đều không có năng lực dễ dàng chế phục Lam Dĩnh, càng không cầ đề cập tới sát ý nồng đậm trên người cô.

"Sư phụ có tra ra nguyên nhân cái chết không?"

Thanh Huyền chân nhân nói:" Tra được, thầy gửi qua Wechat cho con."

Chu Thuần An lập tức mở ra giao diện Wechat, đọc lướt qua một chuỗi tin tức.

Ghi chép về chuyện Tiểu Hồng nằm viện chỉ cần tra một cái là có thể tra rõ.

Video cô nhảy xuống từ lầu hai cũng lấy được từ một máy quay ở gần hội sở kia, bên trong còn cả hình ảnh đám nhị thế tổ Đỗ thiếu kia để người ném thân thể của Tiểu Hồng đến góc đường. Đến khi hình ảnh Tiểu Hồng xuất hiện lại là vì có một người hảo tâm lái xe đưa cô đến bệnh viện khám, nộp một chút viện phía. Đến khi đó thì Tiểu Hồng vẫn còn sống.

"Những chuyện này đã được hồn phách vốn có của Tiểu Hồng xác nhận, cô ta chết vì trong đầu bị xuất huyết."

Hồn phách vừa bị Âm sai bắt đi, thi thể còn chưa kịp lạnh đã bị người chiếm đi.

"Vậy bây giờ Tiểu Hồng chẳng phải là Bùi Diệp Tá Thi Hoàn Hồn. . . Vậy Bùi Diệp là ai?"

Thanh Huyền chân nhân nói, " Lúc đầu thì chúng ta nghi cô ta là lão quỷ hơn hai mươi năm trước chạy thoát từ tầng mười tám Địa Ngục, nhưng sau khi kiểm tra danh sách những kẻ lẩn trốn bên ngoài thì loại trừ khả năng này."

Sát ý trên người cô gái này đúng là nặng, nhưng cũng có chính khí không thể xúc phạm.

Căn cứ vào suy đoán của Thanh Huyền chân nhân, trước khi Bùi Diệp mượn thân thể Tiểu Hồng để Tá Thi Hoàn Hồn đã từng đi lính, có lẽ địa vị trong quân còn không thấp, chiến công trên tay cũng rất hiển hách.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.