Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi thi tốt nghiệp

Tiểu thuyết gốc · 1452 chữ

Ngoài cửa từng cơn gió nhẹ nhàng thật khẽ lướt qua tấm màng ,ánh nắng ống ánh như đang nhảy nhót trên từng cành cây ngọn cỏ.Tiếng chim hót líu lo như đang đánh thức ngày mới tràn đầy năng lượng.Trái ngược với khung cảnh nhộn nhịp đón ngày mới của vạn vật bên trong căn phòng kia một thân ảnh nhỏ đang ngủ trông thật an tĩnh mà đẹp đến lạ thường .Cậu từ từ thức dậy đón ngày mới bắt đầu chuẩn bị ra sân bay không sai hôm nay chính là ngày cậu thi tốt nghiệp đối với nhiều người mà nói ngày trọng đại như vậy sẽ rất căng thẳng nhưng đối với cậu mà nói thi được hay không cũng không quan trọng lắm vì bản thân cậu không thích quá phức tạp khi mình có đủ năng lực và ý chí thì mình học lại được.

Bước xuống nhà thấy bá quản gia đang đứng trước cửa phía sau là chiếc lamborghini màu xanh dương trong thật sáng chói cậu không khỏi lắt đầu ngao ngán đi xe thường thường thôi ra sân bay thôi mà bác ấy lấy chiếc xe yêu thích nhất của mẹ cậu .Thấy thế cậu quay sang nói với mẹ mình " Mẹ à nếu mẹ muốn may mắn thì lấy chiếc ferrari màu đỏ rực cho con chạy tới sân bay cho may mắn được luôn rồi đó hahahaha" .Mẹ cậu bị nói trúng tim đen thật ra bà thấy lo lắng muốn lấy chiếc xe đỏ rực của mình cho con trai đi để lấy mắn mà sợ con trai biết mình lo lắng thái quá sẽ không an tâm thi nên chọn chiếc mình yêu thích để con trai đi hôm nay bà có một cuộc đàm phán quan trọng nên không đi được với con trai.

" Con trai bảo bối của mẹ quả thật quá thông minh mà hiểu mẹ của con quá ,con trai thi tốt nha làm hết sức mình là được không quan trọng lắm đâu con nhà mình giàu mà con có gì về mẹ nuôi con" mẹ cậu nói nghe hơi không tốt nhỉ nhưng bà chỉ có một đứa con trai này thôi nen không quan tâm nhiều thứ miễn con trai bà hạnh phúc là bà mừng rồi .Đứng nói chuyện được mười lăm phút thì bác quản gia nói" Cậu chủ ơi đi được rồi ạ sắp tới giờ khởi hành rồi ,thưa bà chủ tôi đi".

Cậu gật đầu nhẹ chào mẹ sau đó lên xe ngồi trong chiếc siêu xe cậu ngắm nhìn cảnh vật nơi mình sống qua kính nơi thành phố hoa lệ người đi xe tấp nập càng làm cho cậu cảm thấy thật vui mắt có lẽ cậu đã dần dần bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân cảm nhận được cuộc sống của những con người bình thường trong lòng cậu cũng không còn cảm thấy trống vắng nữa .Ở đây cậu có thứ mình muốn làm,có những người mình muốn quan tâm,có sự đam mê để theo đuổi.Một lát sau cậu tạm biệt bác quản gia rồi lên máy bay nhà cậu có máy bay riêng nhưng cậu không muốn đi cậu muốn trãi nghiệm cảm giác được hòa vào dòng hành khách những con người xa lạ này sẽ đem lại cho cậu cảm nhận gì.Thời khắc biết máy bay đang từ từ cất cậu cảm thấy thật hồi hộp nhưng nó cũng có cái gì đó lạ lẫm đến hứng thú đây là lần đầu cậu được đi máy bay.Ngoài kia những đám mây trôi lơ lửng nhưng một cây kẹo bông gòn mềm mại mà người ta chỉ muốn cắn một ngụm để nó tan ra đem đến dư vị ngọt ngào,sau đó thấy máy bay xuyên qua từng đám mây bên trên là vậy nhưng khi nhìn xuống dưới có lẽ cậu mới biết được thì ra thế giới ngoài kia muôn màu muôn vẻ đẹp đến độ khiến con người ta chỉ si mê.Không có gì tuyệt vời bằng ngồi trên máy bay ngắm nhìn khung cảnh toàn phần bên dưới cả,mỗi nơi của từng quốc gia sẽ có những cảnh sắc khác nhau .

Cuối cùng cũng đến nơi cậu xuống sân bay tại đây nhà cậu đã chuẩn bị xe riêng cho cậu đưa cậu đến tận trường .Không hổ danh là ngôi trường dành cho những người vừa tài giỏi mà gia thế bọn họ cũng không tầm thường thật choáng ngợp làm sao nó được thiết kế như một tòa cung điện hoàng gia Châu Âu đầy xa hoa và diễm lệ.Trên đường đến phòng thi cậu bắt gặp hình ảnh rất nhiều người đang chụm lại với nhau bàn về công việc,hỏi thăm tình hình lẫn nhau thậm chí là họ đang tán gẫu cùng nhau có lẽ vì họ hiểu được ngôn ngữ của nhau ít nhất họ phải nói được bốn ngôn ngữ trở lên vì nhìn họ ai cũng đến từ một quốc gia khác nhau.Lúc trước cậu không thấy áp lực gì nhưng hiện tại thì có bởi cậu không biết được nếu bản thân mình không có một lượng kiến thức nhất định thì sẽ ra sao ngoài kia nhiều người tài giỏi như vậy nếu không trau dồi bản thân liệu rằng mình sẽ tụt hậu so với người ta mất.

Thời gian thi chính thức bắt đầu ai nấy đều bắt đầu vào vị trí của mình ở đây không ai kiểm tra thí sinh liệu có đem phao vào vào thi hay không vì ở đây điều nhục nhã nhất chính là đem phao mà có đem cũng không biết đem cái gì vào nghành bạn muốn thi đã được đăng kí thì đề đã được soạn riêng .Những đề này đã được lọc rất kỹ càng .Cậu nghành quản trị kinh doanh thì chỉ cần thi đề quản trị kinh doanh .Thi trên hệ thống nên sẽ có điểm ngay thật tiên tiến sau khi thi xong chờ khoảng một tiếng thì sẽ có điểm thông báo ngay.

Những người bước ra phòng thi không ngừng bàn tán về những gì bản thân đã làm "Ôi khó quá tôi chọn hai nghành mà nhắm làm một cái bảy mươi một cái chắc tám mươi thôi chán quá".Có người lại nói "Tôi cũng vậy tưởng kì này ăn chắc cao rồi mà thật ra tôi muốn làm giảng viên tại trường mình luôn nên mới cần điểm cao chứ giờ sự nghiệp cũng có rồi tiền tôi cũng không có thiếu làm nhiều cũng phải biết tận hưởng chứ tôi xin phép về hưu tuổi hai mươi đây " quá hài hước nên có người mới chọc lại cậu thanh niên vừa nói .Người kia đáp " người ta hai mươi còn đang đi học, đi chơi thanh xuân phơi phới cậu lại đòi nghỉ hưu,hôm trước thấy cạu xây trại mồ côi thú cưng chuyện nhận nuôi những bé mèo ,bé chó bị bỏ rơi,hay những con hoang về mà sao định trốn đi ở ẩn rồi à" thật sự rất thú vị chàng thiếu niên này đầu óc suy nghĩ khác với người khác nhưng được cái ý tưởng này cũng ra gì đấy chứ .Có những người thuoeng xót cho những động vật hoàn cảnh của chúng cũng đáng thương khi bị bỏ rơi hoặc không thể tụ bảo vệ được mình chốn hoang dã.

Bỗng thoáng thoáng cậu nghe được một tin cũng khá thú vị " Cậu đoán xem Lưu Huỳnh có được điểm tuyệt đối không ?"

Người kia đáp lại " Chắc được đó cậu ấy học giỏi vậy mà tuy trường mình không làm bài kiểm tra gì nhiều nhưng khi đánh giá thành tích đạt được thì cậu ấy luôn là người đứng đầu danh sách ".

Người bọn họ nhắc tới không ai khác chính là Lưu Huỳnh chàng trai được xem là chuẩn con nhà người ta học giỏi,đẹp trai,ôn nhu,dễ gần.Các bạn nữ trong trường ai cũng nói cậu như là nam chính xé truyện bước ra.

Cứ thế thời gian công bố điểm cũng đã tới ai nấy đều vui vẻ tung tăng nhảy cẩn lên vì đã được nhận bằng tốt nghiệp và không nằm ngoài dự đoán Lưu Huỳnh vẫn đạt xếp hạng cao nhất nhưng lần này người làm bài tốt nghiệp đánh giá học sinh xuất sắc cao nhất không phải là Lưu Huỳnh mà là Chu Cẩn Du một cái tên xa lạ trong trường không ai để ý đến nhân vật này .

Bạn đang đọc Sau khi chuyển sinh vào thế giới tiểu thuyết tôi được sống hạnh phúc . sáng tác bởi bichphuong24042005

Truyện Sau khi chuyển sinh vào thế giới tiểu thuyết tôi được sống hạnh phúc . tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bichphuong24042005
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.