Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu đón nhận

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

Kết thúc dòng hồi tưởng thoáng Chu Cẩn Du bất giác chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết trong cơn mê cậu thấy mình đang ở một thế giới khác hẳn với thực tại nó mông lung như đang lơ lửng trong một không gian rộng lớn .Đó là một vườn hoa anh đào nở rộ từng đợt gió đưa qua phản phất hương thơm nhè nhẹ của hoa càng làm cho cậu thoải mái. Trong lúc tận hưởng cái cảm giác dễ chịu ấy thì một vệt sáng hiện ra.

" Chào cậu Chu Cẩn Du rất vui được gặp cậu" một người thanh niên trẻ tuổi vô cùng tuấn mĩ hiện ra trước mặt cậu. Môi Hồng ,răng trắng sống mũi cao, Đôi mắt trong veo như chứa cả đại dương xanh, cùng với làng da trắng Hồng không tùy vết làm cho người ta phải nhớ đến ngay lần gặp đầu tiên.

Chu Cẩn Du vô cùng ngạc nhiên tại sao ở đây lại có người? mà tại sao mình lại ở đây? Hàng loạt câu hỏi được hiện ra trong tâm trí của cậu. Lời nói lại cất lên như đánh thức mọi suy nghĩ vông vơ lúc này trong đầu cậu.

"Tôi là Chu Cẩn Du cũng chính là cậu" chưa để cho cậu trai trẻ nói cậu bàng hoàng và vội nói.

"khoang cậu nói cái j? cậu là tôi tại s cậu chỉ là một Nhân vật trong tiểu thuyết thôi mà? chuyện này là sao? còn cái vụ xuyên không này nữa?"

rồi cậu bạn giải thích

" Tấ cả bất hạnh mà cậu chịu đều do hạnh phúc cậu đã chia cho tôi,thọ mệnh của cậu cũng chia cho tôi nên mới chết sớm ,hồn phách chúng ta bị chia làm hai nửa cậu đang sống ở thế giới song song với tôi và cuốn tiểu thuyết cậu đọc chẵn qua chỉ là cánh cửa để đưa cậu đến với thế giới này nơi đáng nhẽ cậu được sống .Nếu chúng ta không được thống nhất thì cuộc đời của mỗi thế giới của chúng ta đều sẽ rất bất hạnh."

nói dứt lời cậu liền biến thành một vệt trắng bay thẳng vào đầu Chu Cẩn Du

A..... A.............. giật mình tỉnh dậy trong cơn mê Chu Cẩn Du vội ngồi dậy trên chiếc giường của mình thở hổn hển. đang định thần thì

Cốc....... cốc...... cốc........

" thiếu gia mời cậu xuống nhà ông bà chủ đã Đi công tác về. Họ muốn gặp cậu." Bác quản gia già nhà họ Chu lên tiếng gọi ngoài cửa

"Dạ cháu xuống liền".Chu Cẩn Du đáp.

Cậu đến đây cũng chỉ vẻn vẹn một ngày. Bình thường nguyên chủ trầm tính ít nói cho nên chỉ thích một mình nên người làm cũng ít để í cậu có bất thường hay không. Điều đó làm cho cậu yên tâm phần nào.Xuống dưới nhà hai người trung niên đẹp đến mê người làm cho cậu đứng hình mất 5s. Tuy rằng Chu Nhất Long đã 50 nhưng nhìn bề ngoài cũng chỉ 30 gương mặt nghiêm nghị hiện Lên cùng với khí chất vương giả của một thương Nhân thành công bên cạnh là vợ ông cũng là mẹ của Chu Cẩn Du ở thế giới này. Lạc Kinh Hồng năm nay 40 tuổi nhưng nhìn cũng như 20 chắn chắn nguyên chủ được thừa hưởng gen của mẹ nên đẹp như vậy mái tóc tóc uốn gợn sóng nhuộm màu hạt dẻ càng tôn lên làng da trắng hồng của bà từ đẹp không thể diễn tả hết vẻ đẹp của bà phải nói là thanh tú thoát tục một vẻ đẹp kiều diễm lay động lòng người .

"Con xuống rồi à? ba mẹ Đi công tác có mua quà cho con nè. Con xem có vừa mắt không?"

khoé mắt cậu rưng rưng từng giọt lệ nóng trào ra nhỏ xuống lách tách là cho mọi người lo lắng không thôi. đây là lần đầu tiên Cẩn Du được cảm nhận sự quan tâm của mẹ cũng là lần đầu được tặng quà nên không khỏi xúc động.

"Sao vậy con trai có chuyện gì nói cho ba mẹ nghe" hai người đồng thanh lên tiếng.

"Không sao ạ con cảm thấy rất hạnh phúc khi được ba mẹ cho quà ạ "Chu Cẩn Du đáp .

"Hây đứa nhỏ này thật tình hệt như trẻ con " mẹ cậu yêu chiều xoa đầu đứa con trai duy nhất của mình .Căn nhà bây giờ nhìn ấm áp vô cùng cha cậu thì mỉm cười thầm nghĩ "cả cuộc đời phấn đấu làm ăn sự nghiệp có ,vợ đẹp con ngoan như thế hạnh phúc còn gì bằng nữa.Cả đời này mình làm đúng nhất là sợ vợ iu con ha ha ha " chắc trong lòng ông đang rất tự hào,muốn nhảy cẩn nói với cả thế giới rằng mình đang rất hạnh phúc .Hai người thật sự rất bận rộn cả một sản nghiệp lớn như vậy sao mà dễ dàng chứ nhưng bận cỡ nào đi chăn nữa thì gia đình cũng phải luôn là nhất người ta thường lấy lý do bận lo sự nghiệp để che giấu đi trách nhiệm của mình với gia đình không phải ai cũng giỏi quản lý thời gian dành cho cả công việc và gia đình nhưng nếu thật sự muốn thì tìm cách vẫn được.

Thời gian thấm thoát trôi qua cậu sống ở thế giới này,trong gia đình này được một tuần trong thời gian này cậu bắt đầu điều chỉnh lại cuộc sống của mình trước đây bắt đầu đi những nơi mình chưa từng đi cậu bắt đầu tập thói quen đi leo núi "tuổi trẻ có ước mơ,tuổi trẻ là những đam mê " khi còn trẻ còn khỏe mà đang phân vân chưa biết làm gì thì mình hãy một lần can đảm đi ha .Việc đầu tiên trong hành trình khám phá thế giới của cậu chính là đi leo núi .Ban đầu cậu ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên vùng cao,sau đó là sự phấn khích khi được đặt chân đến những nơi mình chưa từng nghĩ mình sẽ tới.Thật lòng mà nói đó là hành trình đầy thú vị trong suốt một tuần qua của cậu.Không những thế cậu còn cho người xây thêm một phòng để sách riêng có những thú vui cho dù kiếp trước hay kiếp này cậu cũng không bao giờ từ bỏ.Ban đầu bác quản gia khá ngạc nhiên vì thấy cậu muốn mua nhiều sách như thế vì bản thân ông hiểu rất rõ cậu chủ tuy học trường danh tiếng nước ngoài nhưng trước giờ rất hiếm khi đọc sách mà trường cậu chủ nhà ông học cũng khá thú vị trường này chỉ cần học không cần kiểm tra chỉ cần muốn làm bài tốt nghiệp theo mình muốn miễn có thể làm được thì Đi làm được tấm bằng đắt đỏ cùng với học phí đắt chỉ dành cho con cháu cha nhưng cũng không đồng nghĩa ai cũng làm được vì bài tốt nghiệp vô cùng khó rất ít ai có thể làm được. mà thiếu gia nhà ông từ nhỏ giờ không thích học ít khi đọc sách ông chăm cậu từ nhỏ Đi đâu cũng theo .Cậu du học năm 10 tuổi cha mẹ cậu muốn cho cậu môi Trường tốt nhất nhận được sự giáo dục tốt nhất nên đã chuyển theo nhưng do công việc nên về nước sống, năm cậu 17 tuổi họ vẫn thường xuyên thăm cậu. Năm 20 tuổi nhà Trường cho học sinh thực tập học ở Trường khác để họ cảm nhận được cách giáo dục ở các ngôi Trường mà học viên có thể lựa chọn thế là cậu về nước nhưng chỉ học thử hai tháng là nghỉ hè. Chu Cẩn Du lúc trước im lặng ít nói nên ko ai để í cậu nhiều nhưng vì theo đuổi Hạ Nguyệt Đình nên được cả Trường chú ý giờ ai mà chẳng biết cậu. Nhưng thân phận địa vị thì k hông ai biết đây là nguyên tắc của học viện. Ngày mai là ngày thi tốt nghiệp của cậu ai cũng lo cho cậu mà không sao không được thì ba mẹ cậu cũng có thể cho cậu ăn sung mặc sướng cả đời.

"cậu chủ muốn sắp xếp như thế nào có thể nói cho lão già này cậu yên tâm tôi sẽ hoàn thành nhanh nhất có thể."

Bạn đang đọc Sau khi chuyển sinh vào thế giới tiểu thuyết tôi được sống hạnh phúc . sáng tác bởi bichphuong24042005
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bichphuong24042005
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.