Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

92 : Độc Cô Cửu Kiếm

1999 chữ

Vương Tử Thiên cùng Lâm Lan Kiếm giao đấu sơ bộ một hồi liền tách ra, cách xa nhau chừng mười bộ, trong lòng hai ngừoi đồng dạng đối với đối phương coi trọng thêm mấy phần.

Vừa hai ngừoi bất quá là thử thăm dò thực lực ngừoi còn lại một chút, một phần mười bản lãnh chân thực đều không có thể hiện ra.

- Ngươi rất mạnh, ta thật nghi ngờ không biết ngưoi rốt cuộc tu hành cái kiểu gì mà tu vi chỉ có Cửu Tinh Võ Linh nhưng chiến lực lại kinh khủng tới như vậy ? Ta từng cùng một cái Trung Châu thiên tài võ giả đồng cảnh giới chiến đấu, hắn cũng không tiếp được của ta 10 chiêu ! Thế nhưng ngưoi tu vi so với ta còn thấp hơn một cái tiểu cảnh giới, ta lại chỉ có thể cùng ngưoi chiến bình !

Lâm Lan Kiếm chăm chú nhìn Vương Tử Thiên một chút, vậy mà khẽ cừoi nói.

Tất cả mọi người nhất thời cả kinh, Lâm Lan Kiếm thế mà từng chiến qua Trung Châu thiên tài võ giả, hơn nữa còn đem đối phương đánh bại trong vòng mười chiêu ?

Nên biết thế gia thiên tài ở Trung Châu thiên tư có thể so với ngươi không hơn kém bao nhiêu, nhưng công pháp, đấu kỹ, đan dược lại hoàn toàn không phải tông môm của ngươi có thể so sánh, Lâm Lan Kiếm lại có thể ở cùng cảnh giới đem đối phương đả bại, đủ thấy thiên tư của hắn kinh khủng đến mức nào, có thể bù đắp tất cả khuyết điểm về tài nguyên kia !

Hầu như có thể nói, Lâm Lan Kiếm trước giờ ở cùng cảnh giới, tựa hồ là không có địch thủ, thậm chí ngừoi có thể tiếp được hắn 10 chiêu cũng rất ít !

Thế nhưng cái này Vương Tử Thiên cảnh giới thậm chí so với hắn còn thấp hơn, nhưng lại có thể cùng hắn chiến tới bất phân thắng bại !

Đúng như Lâm Lan Kiếm nói, hắn rốt cuộc là tu luyện cái kiểu gì ?

Điều này nói rõ thiên tư của hai ngừoi hay là vẫn có một ít chênh lệch !

- Ngươi cũng làm ta rất ngạc nhiên, trước giờ chưa có bất cứ kẻ nào tu vi cao hơn ta nhất giai có thể tiếp của ta 10 chiêu, ngưoi thế nhưng mà cùng ta chiến bình ! Thiên tư của ngươi . . . không chỉ nằm trong phạm vi Ô Long Đế Quốc !

Vương Tử Thiên nhàn nhạt nói, khiến cho người nghe không thể nhận ra chút cảm xúc nào trong thanh âm của hắn.

Nên biết hắn thế nhưng là Tam Tuyệt thiên tài hiếm có, đồng thời tu cả đấu khí, nhục thân và linh hồn lực, hơn nữa cái nào cũng đạt tới đỉnh cao trong cảnh giới, đấu khí của hắn so với người bình thường cường đại hơn gấp nhiều lần bởi vì Thái Dương Vương huyết mạch, thậm chí còn có thể ngưng tụ ra một loại hoả diễm có thể so sánh với dị hoả.

Nhục thân cảnh giới đạt tới Tôi Tuỷ đại viên mãn có thể so sánh với Võ Hoàng, chân nguyên lực lượng so với cường giả chủ tu đấu kỹ mạnh mẽ gấp trăm lần !

Linh hồn lực đạt tới cảnh giới Nhị Phẩm, so với võ tu bình thường mạnh mẽ hơn không ít, có được khả năng cảm nhận và ứng biến tuyệt hảo !

Đó là chưa kể tới hắn còn có được Hải Tâm Diễm và Thanh Yêu Quang Lôi trợ giúp, được vạn vật ưu đãi thêm một mảng lớn chiến lực sau khi độ qua Thiên Địa Cực Cảnh, luyện hoá qua tinh huyết Cổ Phượng . . .

Vì thế coi như ngay cả Trung Châu siêu cấp thiên tài đi tới, trong cùng cảnh giới muốn đánh thắng hắn là việc bất khả thi !

Trong cùng cảnh giới Tử Thiên có thể chân chính xưng là vô địch !

Thế nhưng để hắn được mở rộng tầm mắt chính là cái này Lâm Lan Kiếm tựa hồ cũng chỉ vừa mới đột phá Quân Cấp, cảnh giới so với hắn bất quá cao hơn một đường nhưng lại có thể cùng hắn liều chiến một trận. - Gặp đối thủ như ngươi, ta cũng không cần giữ vốn nữa rồi !

Lâm Lan Kiếm cười một tiếng, cô độc chi khí tức trên ngừoi bùng nổ, hơn nữa còn có thêm một loại khí tức nhuốm đầy huyết tinh khác, chính là sát lục chi khí. - Bộ kiếm pháp này ta chỉ mới luyện thành một chiêu, hơn nữa chỉ là mới tiến vào nhập môn cảnh giới, nhưng cũng là của ta mạnh nhất đấu kỹ, nếu ngươi có thể tiếp được một chiêu này . . . ngưoi thắng !

Lâm Lan Kiếm hiếm khi lộ ra một chút kiêu ngạo chi sắc, hiển nhiên hắn đối với một chiêu này của mình rất có lòng tin.

Mọi người nghe hắn nói vậy không khỏi ngơ ngẩn, trận chiến dường như chỉ mới dừng ở mức thăm dò a ? Vì cái gì hai ngừoi lại chuẩn bị muốn phân thắng bại trong một chiêu rồi ! - Độc Cô Cửu Kiếm – Kiếm Nhất !

Lâm Lan Kiếm trong tay Thiết Long Kiếm khẽ run lên một chút, dùng một loại tốc độ khiến người ta hoa mắt váng đầu đâm đi ra.

Một kiếm này làm cho ngừoi ta cảm thấy người này cơ hồ muốn đem mạng của mình ra để thi triển, kiếm ra tất sát, ngươi không chết chính là ta vong !

Để ra một chiêu kiếm này, Lâm Lan Kiếm không có chút nào giữ lại đã ra hết vốn liếng !

Kiếm này không cầu hoa mỹ, chỉ cầu tốc độ và uy lực, đoạt mệnh đối phương !

Vương Tử Thiên lần đầu tiên cảm thấy một cỗ nguy hiểm cực độ khí tức, động tác ứng biến cực nhanh, lực lượng chân nguyên của Tôi Tuỷ đại viên mãn điên cuồng bùng phát, cùng lúc đó một phần kim sắc huyết hà trong cơ thể trong nháy mắt liền chuyển hoá thành lực lượng chảy khác thân thể hắn.

Sát Thần Lực, mở ra !

- Thanh Long Táng Thiên Kiếm !

Vương Tử Thiên thân ảnh tựa hồ hoá thành một đạo thanh long hung tợn, một kiếm mang theo kình lực khủng bố vạn cân hướng Lâm Lan Kiếm đâm tới, trong không gian mơ hồ truyền đến tầng đạo thương long gào thét.

Đây là một thức cuối cùng trong Thanh Long Cổ Kiếm Pháp, tựa hồ giống nhân kiếm hợp nhất, hoá thành thanh long ngao du cửu thiên !

Một chiêu cuối cùng này, hai ngừoi hoàn toàn bỏ qua việc phòng thủ, ai mạnh người nấy thắng, sinh tử do trời định !

Nhưng trên khoé miệng của hai ngừoi đồng dạng treo một nụ cười nhàn nhạt, bọn họ tuy là đối thủ nhưng đã sớm đem người kia coi là bằng hữu cũng như mục tiêu phấn đấu của mình, một chiêu này nếu ngừoi kia chết trong tay người còn lại chính là ý trời kiếp này khiến cho họ chỉ có một trận chiến thống khoái để ngừoi thắng đạp lên xác ngừoi thua mà đi tới đỉnh phong, nếu là hai ngừoi cùng chết vậy chính là cùng nhau vui vẻ làm bạn đi xuống hoàng tuyền, nếu như hai ngừoi đều còn sống, nhất định sẽ trở thành hai ngừoi bằng hữu tốt nhất !

Hai ngừoi tại trên võ đạo con đường có rất giống ý tưởng, vừa gặp liền giống như lão bằng hữu đã quen rất lâu, nếu chết chính là chết hối hận !

Kiếm xuất vô hối, kiếm giả con đường nhất định nhìn thấu sinh tử !

- Không được !

- Dừng tay !

Một màn này diễn ra quá mức ly kỳ, đến mức khiến tất cả mọi ngừoi cảm xúc dường như đông cứng lại, đến khi hồi tỉnh lại, hai ngừoi đều đã chuẩn bị phân ra sinh tử, Dương Thiên và Tần Phiêu Miểu kinh hãi tới hồn bất phụ thể, vội quát lên muốn ra tay ngăn cản.

Hai ngừoi này ai cũng là thiên tài trăm năm khó gặp, làm sao có thể cùng nhau chiến tử như vậy ?

Nhưng lúc này căn bản đã không kịp ngăn cản, chỉ thấy hai đạo kiếm quang loé lên một tia chói mắt, điểm sáng trong nháy mắt liền bạo tạc, một trận hàn khí tràn ra khắp nơi trong Ngọc Âm Điện.

Mọi người nín thở căng mắt ý muốn nhìn ra một chút kết quả trên sàn, nơi có hai thân ảnh cách nhau chục bước đang đứng đối lưng tại nơi đối phương vừa mới đứng, ánh mắt thâm thuý mà phẳng lặng. - Đến cùng là ai thắng ? Hay là lưỡng bại câu thương ?

Đám người thi nhau nuốt nước miệng, căng thẳng nhìn lên sàn đấu, người của Thiên Sinh Môn cùng Trường Sa Đường càng là trong tâm như có lửa đốt, trong lòng càng lúc càng trầm trọng . . . bởi vì bọn hắn thế nhưng là nhìn thấy, trên cổ kiếm của hai ngừoi . . . đều có vết máu nhỏ giọt . . .

Lâm Lan Kiếm khuôn mặt tuấn tú nhìn không ra biểu cảm, ánh mắt lơ đãng nhìn Thiết Long Kiếm trong tay một chút, cuối cùng lại nhìn xuống chính mình ngực, khẽ cười một tiếng nói : - Ngươi thắng !

- Phốc !

Cùng lúc đó, trước ngực hắn xuất hiện một đạo vết kiếm thương tương đối dài, máu tươi bắn ra như suối, ướt đẫm cả một thân y phục, khí tức trên ngừoi có chút chập chờn, rõ ràng một kiếm vừa rồi đã rút cạn toàn bộ lực lượng của hắn. - Lan Kiếm !

Tần Phiêu Miểu cả ngừoi run rẩy, kém một chút liền ngã lăn xuống đất, khổ sở hô lên một tiếng.

Hắn như thế nào cũng không có thể ngờ tới, Lâm Lan Kiếm vậy mà thua trên tay một thanh niên tu vi còn thấp hơn mình, hơn nữa cũng là kiếm giả cùng thế hệ !

Dương Thiên khẽ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt vui mừng cùng đắc ý không chút nào che giấu.

- Ngươi tại trên kiếm đạo tạo nghệ không có thua ta, chỉ là ngừoi kém hơn về lực lượng và tốc độ mà thôi !

Vương Tử Thiên nhàn nhạt nói, trong thanh âm lạnh lùng thế mà lại nghe ra một tia thống khoái sau cuộc chiến.

- Phốc !

Ngay lúc này, một bên da thịt tay trái của hắn đột nhiên rách vỡ, máu tươi đồng dạng tuôn ra như suối, bất quá thương thể so với Lâm Lan Kiếm liền tốt hơn nhiều lắm.

Một chiêu cuối cùng này, hai ngừoi đều gánh chịu lấy thương thể, nhưng trong lúc quyết định kình lực mạnh mẽ của Sát Thần Lực trên Thanh Long Cổ Kiếm lại đem Thiết Long Kiếm đẩy chệch đi một chút, nhưng cũng chính vì vậy mà thân hình của Lâm Lan Kiếm hơi nghiêng sang một bên, dẫn đến kết cục này. - Thua chính là thua, ngưoi cũng không cần hướng ta nói cái gì !

Lâm Lan Kiếm một tay dùng kiếm chống đỡ thân thể, khuôn mặt có chút trắng bệch, nhưng vẫn quật cường không có ngã xuống, ngược lại vẫn tràn đầy chiến ý đối với Tử Thiên đối đáp.

Bạn đang đọc Sát Thần Ký của doimatmaudo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.