Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

73 : Xuân Quang Khắp Động

1650 chữ

Nam tử còn chưa kịp trả lời, Du Tuyết Sang đang ngồi xếp bằng khẽ rên lên một tiếng, da thịt trở nên đỏ bừng như hoả diễm, thuần âm chi lực trong người không ngừng tuôn ra.

Hoàng Cực Vô Lượng Tâm một nửa hoá thành một đạo năng lượng thuần âm tiếp tục rót vào thể nội của Du Tuyết Sang.

Mặc dù hấp thụ nó đối với tu vi của Du Tuyết Sang có chỗ tốt rất lớn, nhưng nó cũng khiến dục hoả trong người nàng thiêu đốt, nói trắng ra chẳng khác gì xuân dược. - Lão dâm tặc ! Ngươi còn không mau làm cái gì đi chứ ? Sư tỷ ta mà có chuyện gì, ta nhất định đem mộ của ngươi sàn bằng thành tro !

Tử Thiên sắc mặt ngày càng khó coi, vội vàng hối thúc nam tử nho nhã, giọng điệu đã có chút lạnh lẽo.

- Đầu óc của ngươi có phải hư rồi không ? Âm lực trong người nàng đang tràn đầy như vậy, ta nếu là ra tay chấn áp chỉ khiến nàng sớm tẩu hoả nhập ma mà chết thôi ?

Nam tử làm ra vẻ rất bất đắc dĩ nói, cuối cùng cổ quái nhìn Tử Thiên đầu đến chân, âm dương quái khí hỏi :

- Ngươi . . . thân thể không phải là có vấn đề gì chứ ? Một nữ tử tuyệt sắc như vậy dâng đến miệng còn từ chối, ta thật nghĩ không ra lý do a !

Tử Thiên suýt nữa là phun ra một ngụm máu tươi, giận tới cả người run lẩy bẩy, cảm thấy tên này rất thiếu ăn đòn, chính mình gây ra chuyện như vậy còn dám đứng đây chọc ngoáy người khác.

Tử Thiên mặc dù ở trên phương diện tu hành lẫn cơ trí chẳng kém một ai, lúc này độ qua Thiên Địa Cực Cảnh, thiên phú lẫn tốc độ đều bạo tăng, chém giết cũng đã trải qua nhiều, nhưng về chuyện nam nữ lại không khác gì một cái tiểu mao hài.

Nếu không phải hắn là một người tu luyện phải biết được chuyện song tu thì ngay cả cụm từ “ nam nữ giao hoan “ hắn cũng chẳng hiểu gì !

Lúc trước trong tông môn mặc dù là chưa thể hiện ra thực lực mạnh mẽ cũng có không ít nữ đệ tử vì dung mạo tuấn mỹ của hắn mà động tâm, thậm chí sau này cả tiểu sư tỷ Tiêu Hồng Trang cũng có ý với hắn nhưng hắn lúc đó lại không để trong lòng.

Thẳng đến bây giờ trải qua nhiều phen sinh tử, Tử Thiên mới cùng Du Tuyết Sang nảy sinh một chút tình cảm khác lạ, nhưng lại luôn phủ nhận nó.

Hắn cố nén xúc động, gằn giọng nói tiếp :

- Không có cách khác sao ?

- Không có !

Nam tử chém đinh chặt sắt.

- Ầm !

Tử Thiên không nhịn được nữa, tả thủ vỗ ra một chưởng, đánh cho thềm đá xung quanh quan tài của chủ nhân mộ phụ tan nát, lạnh lẽo nói :

- Kế tiếp sẽ là quan tài của nhà ngươi đấy !

Nam tử cười khổ đáp :

- Ngươi có làm gì thì ta cũng không có cách khác, chỉ có nhờ ở ngươi thôi !

Nói rồi ngón tay y điểm một cái trên không trung, đem âm lực trong Hoàng Cực Vô Lượng Tâm toàn bộ bộc phát, làm cơ thể Du Tuyết Sang càng lúc càng lạnh đi, nhưng dục hoả trong người càng trở nên dữ dội.

Ngón tay y lại điểm về phía Tử Thiên, khiến cả thân hình hắn trở nên cứng ngắc, bay về phía Du Tuyết Sang.

- Khốn kiếp ! Ta liều mạng với ngươi !

Tử Thiên chỉ hận không thể lột da rút xương nam tử nho nhã kia, đấu khí chưa hồi phục được bao nhiêu lại điên cuồng bộc phát, lực lượng Tôi Tuỷ đại thành trong xương cốt cũng toàn lực rót vào thân thể, kháng cự lại sức ép của nam tử. - Ân ? Vậy mà có thể chống lại lực hấp của ta . . . đáng tiếc ngươi đang trọng thương, nếu không cho dù là ta cũng khó mà khống chế được ngươi !

Nam tử khẽ cười một tiếng, cánh tay vận toàn lực điểm xuống, một lần nữa đem Tử Thiên cưỡng ép ngồi xuống trước mặt Du Tuyết Sang.

- Đáng chết a !

Tử Thiên nghiến răng nghiến lợi, nếu hắn là đang ở trạng thái đỉnh phong, đừng nói chỉ là một đạo tàn hồn, coi như Ngũ Tinh Võ Hoàng cũng không có khả năng đem hắn khống chế như con rối như vậy.

Dương cương chi khí trong Hoàng Cực Vô Lượng Tâm cũng bắt đầu truyền vào cơ thể Tử Thiên, tu vi hắn cũng theo đó mà tăng dần, nhưng một cỗ dục hoả liền từ từ hình thành dưới bụng.

Tử Thiên song thủ nắm chặt hết cỡ, hết sức ngăn chặn dục hoả trong cơ thể.

Du Tuyết Sang trong mắt người khác chính là cửu thiên thần nữ, không biết có bao nhiêu nam nhân vì nàng mà điên cuồng, nhiều lần mơ ước đem nàng cầm xuống, hắn thật sự cũng không phải hoàn toàn không có chút ý niệm nào, nhưng Tử Thiên lại không muốn vì thế mà đem quan hệ giữa hắn và vị sư tỷ này hoàn toàn phá huỷ.

Hơn nữa đây còn là chuyện cả đời nàng, hắn càng không muốn làm hại một nữ tử trong trắng chưa chắc có tình cảm với mình !

- Vương . . . Vương sư đệ ! Ngươi . . . không cần làm khó chính mình, đều là lỗi của ta !

Du Tuyết Sang khó khăn nói một câu, chuyện vừa rồi nàng thực ra đều trông thấy cả, cảm xúc đều trở nên rất phức tạp, một chút ngại ngùng, một chút giận dữ, một chút ham muốn, một chút tự trách, một chút thất vọng.

Nam tử trong thiên hạ không ai đối với dung mạo của nàng không động tâm, Tử Thiên đã đứng trước ngưỡng cửa trở thành nam nhân đầu tiên của nàng, vậy mà hắn lại kịch liệt kháng cự !

Nàng thậm chí có chút hối hận đã vội vàng đem cái kia chết tiệt Hoàng Cực Vô Lượng Tâm đi luyện hoá, nếu không nàng và Tử Thiên cũng không rơi vào tình thế khó xử như hiện tại. - Chậc ! Đúng là một cái kiên định nam nhân, nhưng nếu ngươi không làm như vậy, hai người các ngươi đều sẽ chết !

Nam tử lắc đầu thở dài, ngón tay lại điểm một cái, hoá thành hai đạo xích quang chui vào cơ thể hai người.

Ánh sáng đỏ vừa chui vào cơ thể, Tử Thiên và Du Tuyết Sang lập tức cảm nhận được tà hoả trong người lại bùng phát kịch liệt, hoàn toàn thoát ra khỏi tầm khống chế của họ, da thịt hai người nhanh chóng trở nên đỏ bừng.

Du Tuyết Sang khắp người tràn ngập thuần âm chi khí, trong khi đó Tử Thiên lại tràn đầy dương cương chi khí, làm cơ thể của nàng vốn lạnh giá nay lại cảm thấy ấm áp vô cùng, không nhịn được chỉ muốn nhảy vào ngực hắn.

Dung nhan tuyệt thế của nàng càng lúc càng trở nên kiều diễm, chỉ cần là nam nhân chẳng cần bị dương khí ảnh hưởng, cũng đã không nhịn được mà bổ nhào tới.

Đôi mắt đẹp dần trở nên mờ mịt, lý trí cũng theo đó mất đi, hai cánh tay trắng như tuyết của nàng vòng qua cổ Tử Thiên, đem thân thể mềm mại không xương của mình chui vào ngực hắn.

Tử Thiên vốn đã kiệt lực chống đỡ dục hoả, nay nhìn thấy người ngọc trong ngực, một mùi thơm nhàn nhạt bay vào mũi làm ý chí của hắn gần như muốn hoàn toàn sụp đổ.

Nếu không phải hắn có Đại Phạm Kim Cương Công của phật pháp không ngừng áp chế tâm tình, chỉ sợ đã không nhịn được.

Hắn liều mạng muốn gọi Vương Long trợ giúp, đáng tiếc y đang lâm vào ngủ say, muốn cũng không giúp được.

Du Tuyết Sang lúc này đã hoàn toàn bị dục hoả xâm chiếm, cười mị một tiếng, tựa như ma nữ chu cái miệng nhỏ nhắn, cắn vào vai Tử Thiên một cái, nhẹ nhàng trượt xuống, đem hắc bào trên người hắn khai giải từ từ.

Cái này đơn giản chính là củi khô lâu ngày gặp lửa, lập tức bùng cháy, lý trí trong đầu Tử Thiên cũng dần tan biến, cánh tay dùng sức ôm lấy cái eo mềm mại nhỏ nhắn ấy vào lòng.

Đột nhiên vòng tay người ngọc ôm lấy cổ hắn khẽ siết chặt, dùng lực kéo xuống áp môi hắn vào môi mình, truyền đến từng đợt cảm giác mềm mại ngọt ngào.

Cơ hồ bức tường phòng ngự cuối cùng cũng đã sụp đổ, Tử Thiên cánh tay càng vận lực, ép cơ thể Du Tuyết Sang vào người mình, tựa hồ chỉ muốn đem nàng hoà tan vào trong thân thể.

Đầu lưỡi của hắn khẽ tách hàm răng trắng như ngọc của Du Tuyết Sang ra làm đôi, hai đầu lưỡi đột ngột giao quấn, cảm nhận hương vị ngọt như mật trong miệng như nàng, trong đôi mắt nâu hổ phách đã tan biến đi vẻ lạnh lùng, thay vào đó là say mê và nhu tình vô hạn.

Bạn đang đọc Sát Thần Ký của doimatmaudo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.