Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8 the end

Phiên bản Dịch · 1037 chữ

Giọng nói này chỉ có thể là ...

Cậu đứng đây từ bao giờ thế ?

- Từ lúc bắt đầu cuộc chọi trâu ! - hắn cười .

- Hay nhỉ ! Cậu thấy thế mà không biết đường vào can à ?

- Lúc đầu Quân cũng định vào can vì nghĩ "trâu Milu" sẽ yếu thế hơn ! Nhưng ai ngờ Nam sung sức cắn xé người ta không thương tiếc đến nỗi văng cả răng và tóc ra ! Ghê thật ! Bái phục lun !

- THế thì sao ?

- Chả sao ! Nhưng Quân vừa nghe thấy có ai đó nói rất thích "sao chổi" thì phải !

- Đâu ! Làm gì có ai ! Tai cậu có vấn đề à ?

- Chắc vậy ! Mà thôi , Quân cũng biết là cả đời này chẳng nghe được ai đó nói với mình điều gì đâu ! Uổng công hôm nọ mình tỏ tình trước bao nhiêu người ! - hắn thở dài ( dài khoảng 1cm ) .

- Thôi , đành về lớp vậy ! - hắn quay đi .

- Khoan !

- Sao ? Đổi ý rồi hả ? Chịu nói rồi hả ?

- Tôi định nói là ...

- Nói gì ? Quân đang nghe đây !

- Dưới chân cậu có rác ! Nhặt lên đi !

- Điên mất thôi !

- Hai người vẫn cãi nhau như thế thì sao trở thành một cặp được !

- TÙNG ! - lần đầu tiên cả tôi và ' hắn ' cùng đồng thanh .

- Ừ ! Tùng đến rồi nè ! Tùng nghỉ có mấy hôm mà hai người có cần xúc động thế không ? - Tùng trở lại với khuôn mặt dễ thương .

- Sao cậu lại đến đây làm gì ? Tưởng ốm liệt giường rồi chứ ! Chết chưa ?

- Tục ngữ có câu : người khoẻ mà rủa người ốm thì sẽ chết sớm ! - Tùng nhe răng cười .

- Tục ngữ này ở đâu ra thế ? - Quân trau mày .

- Tục ngữ do tôi vừa mới sáng tạo ra đấy ! Hì ! Thôi , tôi không thèm cãi nhau với "cái chổi" . Tôi đến là có chuyện muốn nói với cả hai !

- Tùng định nói gì thế ? - tôi lo lắng .

- E hèm ! Cậu lại đây ! - Tùng túm cổ áo Quân lôi lại . - Tôi mà còn nghe thấy cậu cãi nhau với "công chúa" của tôi một lần nữa thì đừng có trách ! Cậu ... à , hai người phải hòa thuận nghe chưa ?

- Cậu ... - Quân tròn mắt vì ngạc nhiên .

- Tùng à ...

- Nam nghe này ! Tên sao chổi này là người ... tàm tạm , ừm , tuy chỉ tốt bằng 1/10 Tùng thôi , nhưng cũng đáng để Nam chọn làm bạn trai một thời gian ngắn đấy ! Bao giờ Nam chán hắn thì đá hắn lộn cổ xuống cống rồi gọi Tùng nhá ! Há há há !

- Cái gì ? Cậu chán sống rồi à ?

- Không ! Tôi là người luôn lạc quan yêu đời ! Không có bẩn tính như một số người ! Dù sao thì cũng ... chúc ... hạnh phúc ! - Tùng nói rồi quay đi .

- Khoan đã Tùng ! - tôi nói .

- Tùng không sao cả ! Tùng nghĩ kĩ rồi ! Có lẽ Nam hợp với cậu ấy hơn Tùng ! Vì có tranh cãi , có hiểu lầm thì cả hai mới tìm được điểm chung trong đó ! Thêm một bằng chứng nữa chứng minh câu "ghét của nào trời trao của nấy" là chính xác 100% . Nam cố lên nha ! Hic , cảm giác của Tùng bây giờ như ... ông bố sắp gả con gái vậy ! Hu hu , cố lên con gái nhé ! - trông cái mặt cậu ấy kìa ...

- Thôi ! Tùng đi đây ! Tùng sẽ theo cái tên Minh gì đó học cách ... "kua gái" . Có câu : " kua gái là một nghệ thuật và người kua gái là một nghệ sĩ " ! Hì , bye "công chúa " !

- Theo cái tên Minh đó chỉ có nước ... còn cái khố mà mặc ! Dù sao ... tôi cũng , cảm ơ .. ơn cậu ! Tôi nghĩ là ... - Quân ngập ngừng .

- Ê ! Sao ông dám phỉ báng sư phụ tôi ! Được rồi ! Bắt tay cái nào "chổi " ! - Tùng chìa tay ra phía trước .

- Á ! Ông làm cái trò gì thế ? Bắt tay kiểu gì mà đau thế hả ? Ông chơi tôi à ?

- Tùng là người quân tử ! Có thù phải trả chớ ! Thôi , coi như xong hết nợ nần ! Friend ! - Nói rồi Tùng chạy biến . - Bye "công chúa" nhá !

Tôi phải cảm ơn Tùng vì những gì cậu ấy làm cho tôi hôm nay ! Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và cả thanh thản nữa ! Thật may vì mọi việc đã diễn ra như thế này !

- Ê ! Gì mà ngẩn tò te thế ? Định theo tên ấy hả ?

- Sao cậu thắc mắc nhiều thế sao chổi ?

- Đừng gọi sao chổi nữa ! Gọi Quân đi ! Đã đến lúc phải gọi Quân rồi đấy !

- Cậu mơ à ?

- Chả lẽ Nam định gọi Quân là sao chổi mãi à ? Gọi Quân đi , gọi Thường Quân đi ! Năn nỉ mờ !

- Thôi được rồi ! T ... Th ... Tổ quốc ơi !

- Sao lại là Tổ quốc ?

- Tổ quốc là tên đại diện cho Thường Quân rồi còn gì nữa !

- Cậu mà không gọi Thường Quân là ... không ổn đâu đấy ! - hắn đe doạ .

Tôi hít một hơi thật sâu và ...

- Thường Quân - Sao chổi ! Thế được chưa ?

Tôi cười và hắn cũng cười . Cầm tay hắn dạo quanh sân trường và thấy mùa đông năm nay thật ấm áp ! Dù thế nào thì hắn vẫn mãi là "sao chổi đáng ghét" của tôi !

THE END

Bạn đang đọc Sao Chổi Đáng Ghét của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.