Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hùng cứu mỹ nhân

Tiểu thuyết gốc · 1589 chữ

Vương Tú Lan càng ngày càng dựa dẫm lây Vương Hạo nắm lấy hắn không buôn, mỗi tối điều nghe tiếng hai người rên rỉ làm cho người ta nghe đỏ hết man tai.

Hôm nay Vương Hạo đi học lại, hắn đã dọn tới một chỗ ở lớn hơn, cũng như hắn hỏi chủ nhà có bán không, sau do dự hắn cũng đồng ý bán với Vương Hạo, 3 ngày Vương Hạo cổ phiếu đã chướng 5 tỷ, sau đó trả cho 2 tỷ tiền nhà, sau đó Vương Hạo muốn cho Vương Tú Lan đứng tên sở hữu nhà, nhưng nàng lại nắm lấy tay hắn.

"Vương Hạo hãy giữ lấy đi, mẹ chỉ cần có con là hạnh phúc rồi, những ngày này thật sự mẹ rất hạnh phúc khi bên con a."

Vương Hạo nghe Vương Tú Lan nói thế liền xúc động ôm lấy nàng, hôn lên bờ môi nàng thật sâu, hai người nhiệt tình với nhau gần 5 phút mới chịu buông môi nhau ra.

Rất nhanh giấy tờ sở hữu Vương Hạo đứng tên, hai mẹ con mỉn cười, từ nay nhà này sẽ là của Vương Hạo củng Vương Tú Lan.

Vương Hạo nhìn thấy nụ cười của nàng là hạnh phúc rồi, trước khi xuyên qua tới thế giới tu tiên, Vương Hạo đã từng nghịch dại chửi mắng lại nàng, nhưng nàng chỉ là nói mấy lời cho hắn hiểu, mà hắn làm gì quan tâm nó, bỏ mặt nàng đứng đó chờ hắn về.

Tối hắn về, lại giận dỗi lấy Vương Tú Lan nàng. Làm nàng muộn phiền không thôi, hắn ở nhà mướn cùng nàng, cũng như ngủ cùng, nhưng lúc đó hắn không có cảm giác gì.

Nhưng giờ khi hắn trở về, hắn muốn cho Vương Tú Lan nàng hạnh phúc nhất thế giới, Và hắn sẽ bù đắp lại cho nàng.

Sau đó hai người đã cho một cái ôm vào lòng, hai người quấn quýt nhau tới sáng hôm sau.

Sáng sớm Vương Hạo đã có người đi cùng tới trường, đây là bạn học từ hồi tiểu học tới giờ, hai người cũng rất thân.

Hắn tên Lưu Hải, người bạn luôn theo phe hắn cũng là đứa bạn thân nhất, dù cho Vương Hạo đã xuyên qua thế giới khác, vẫn bị lừa cũng như càng cố gắng trèo lên đỉnh cao cuộc đời.

Vương Hạo đã chịu bao lần đau đớn lừa gạt, cũng như bạn gái tu tiên giới của hắn, vì một cái hoa liên đăng mà lừa hắn xém vào chỗ chết, nên giờ Vương Hạo mới biết là người Lưu Hải là bạn tốt nhất từ trước tới nay.

"Ê hôm nay thất thần gì đó, có cô bạn gái nào mong nhớ hay sao." Lưu Hải cười hắc hắc choàng vai nói với Vương Hạo.

"Hắc hắc, mày nói đúng đấy, có một người mà tao giờ rất nhớ đấy, muốn cùng cô nàng ấy mỗi đêm cùng tao."

Vương Hạo nói làm cho Lưu Hải ngạc nhiên, sau đó cười lớn.

"Ha ha, vậy có thể cho tao gặp bạn gái mày không, yên tâm tao sẽ không phá rối đâu."

Nụ cười nham hiểm của Lưu Hải làm cho Vương Hạo tránh xa Lưu Hải ra, "nụ cười đê tiện đó của ngươi ta thật sự nghĩ người nghĩ bậy bạ đấy."

"Hừ, tên thấy sắc quên bạn này, hôm nay mày đừng hòng thoát.

Sau đó Vương Hạo cùng Lưu Hải dí nhau, cho tới khúc vô hẻm, thì thấy một đám côn đồ ở đó, mà lúc đó cũng có một cô gái đang bị đám côn đồ ép góc.

"Học muội, đi theo đại ca anh đây, sẽ cho em một chút sung sướng, cũng như anh sẽ bảo kê em, chỉ cần em là bạn gái anh."

"Nè cô gái, mau biết ơn khi đại ca ta nói thế đi, mà cô gái này xinh đẹp quá đại ca, chơi xong cho đệ chơi được không.

Tên đàn em gương mặt hài hước cùng dâm đãng nhìn về phía cô gái nói với đại ca của hắn.

"Các ngươi đừng hòng, dù có chết ta cũng sẽ không là bạn gái của các ngươi."

"Hừ, rượu mời không muốn lại muốn đại ca ta ra tay, đại ca để em xử nó cho đại ca hưởng thụ cô em này."

"Á , tránh ra, các ngươi định làm gì, các ngươi có biết làm vậy thì sẽ bị hậu quả gì không."

Cô gái sợ hãi mà lùi lại, nhưng làm gì có đường lùi nữa, sau lừng chỉ là cái tường chắn nàng thôi.

"Hắc hắc, nếu cô em nói vậy, thì để anh xem thằng nào giám làm gì anh đây, cô em xinh đẹp hãy tới đây với anh nào."

Tên đại ca nhào lại, nắm chặt hai tay cô gái, mà nàng cũng không thoát được, nước mắt không ngừng chảy.

Tên đại ca đã chu cái mỏ của hắn ra rồi, khi thêm chút nữa là hôn tới, cô gái đành nhắm mắt lại chờ đợi đáng sợ ngay trước mắt nàng xảy ra.

Nhưng lúc này có bàn chân đưa tới, tên đại ca hôn lên đôi giày, Tên đại ca cảm thấy kỳ lạ, thì mở mắt ra, thấy Vương Hạo đang cười.

"Ngươi . .ngươi . .ngươi là ai, tại sao, đáng giận tên nhóc thúi giám phá hỏng chuyện tốt của ta."

"Tụi mày mau xông lên, không thấy đại ca tụi mày bị nhục tới thế à."

Mấy tên đàn em thấy vậy, ngơ ngác xíu lâu mới hồi tĩnh lại chạy tới chém tới Vương Hạo.

Lưu Hải lúc này cũng xông tới, hắn muốn đánh những tên này, thì bị một đạp của tên du côn đá vào ngực.

"Nhóc ác, định thể hiện với tao sao, đừng nói bọn nhóc như mày, cho dù trùm trường của tụi mày tao còn xử."

Lưu Hải nghe xong tức lắm, nhưng không làm gì được, dụ này hắn không chịu được.

Mà cô gái đang từ hy vọng thành tuyệt vọng, lúc đầu thấy Vương Hạo lỗ mãng như vậy tưởng là sẽ được cứu, ai ngờ Lưu Hải xông tới thì bị đánh rồi.

Chưa đợi tên đàn em kia nói xông, một chân bay tới khuôn mặt đàn em du côn đá vào, lúc này cảm giác như ngừng động.

Mấy tên côn đồ khác không thể tin được, bọn hắn chưa từng bị một cú thốn như vậy, bàn chân của Vương Hạo vô mặt của tên kia luôn.

"Con mẹ nó, còn dám ra tay đánh đàn em của tao, đi chết đi thằng nhóc."

Tên đại ca côn đồ tức giận nắm đấm xông tới muốn đấm lên mặt của Vương Hạo.

Thì nó đã trượt sang một bên, đầu Vương Hạo đã né được cú đấm đó, sau đó Vương Hạo lẫm bẩm.

"Ngươi quá yếu đồ sâu bọ ạ." tên đại ca nghe câu đó xông định phản kích lần nữa, thì Vương Hạo đã dùng nắm đấm đánh vào khuôn mặt hắn.

Những tên khác cũng há mồm, đại ca bọn hắn còn bị đánh như vậy, bọn hắn sao đánh lại, sau đó đàn em thấy khí thế bao trùm đỏ rực thần bí tỏa ra, làm bọn hắn sợ hãi nuốt nước bọt một cái.

Lưu Hải cùng cô gái kia cũng trợn mắt há mồm, cô gái ôm lấy miệng nàng như không thể tin là sự thật.

Những đàn em côn đồ đã sợ mất mật mà té ngã, khí thế của Vương Hạo làm bọn hắn sợ.

Vương Hạo liếc nhìn bọn hắn một cái, như là sập khói băng vào người.

"Cút."

Vương Hạo nói đơn giản câu đó, mà bọn hắn đã sợ hãi đem tên đại ca cùng tên hung hăng kia chạy đi, sau đó còn xin lỗi Vương Hạo.

Lúc này cô gái ngưỡng mộ đi tới Vương Hạo, bóng lưng của hắn cao cao tại thượng vô cùng, nàng lúc này đã sùng bái hắn rồi.

Lưu Hải cũng bất ngờ đứa bạn Vương Hạo của mình, tại sao hắn lại lợi hại như vậy, sau đó Lưu Hải kêu Vương Hạo chỉ dẫn vài chiêu, Vương Hạo cũng chỉ cười, mà hai người đã đi ra đường hẻm.

Cô gái chạy ra khỏi hẻm thì đã không còn thấy 2 người đó nữa, vì nàng lúc nãy thất thần mà bỏ ân nhân cứu mạng mình.

Nhưng nàng cũng nhìn thấy tên trên áo hắn rồi, cũng biết trường học nào.

"Vương Hạo đại ca, em sẽ tìm cách báo đáp cứu mạng của anh, Yêu Yêu sẽ đền ơn anh."

Sau đó gọi điện cho một người tới đón, nàng lúc này đã lên xe, đi tới trường học, thì ra nàng cũng học trường của Vương Hạo cùng Lưu Hải, nhưng không biết hai người ở đâu thôi, lúc đó thất thần mà quên hỏi.

Chỉ biết kiếm người tên Vương Hạo thôi, mà Vương Hạo thì lên lớp đã học rồi, sau đó hai người tới giờ ăn trưa, Vương Hạo cùng Lưu Hải đã tới chỗ bàn ăn ngồi ăn ngon lành. Thì cô gái sáng sớm đã bị đánh thêm lần nữa.

Vương Hạo định không giúp, nhưng sau đó Vương Hạo thở dài đứng lên. "Cô gái này số khổ a.

Bạn đang đọc Sáng Thế Thần Trở Về Địa Cầu sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 355

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.