Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

c248: chuẩn bị quà

Tiểu thuyết gốc · 1855 chữ

Chùa Yên Mỹ hay còn được gọi là chùa Phúc Khánh, nằm ở xã Lê Lợi, thuộc thành phố Hạ Long.

Nằm cách chùa Thiên Quýt khoảng hơn bốn cây số theo đường chim bay.

Chặn ngang hướng đi về tổng bộ của Lang Vương đám người.

Lúc này, tại trong một gian phòng, nơi nghỉ dưỡng của các sư thầy đang được phát sáng bởi những ngọn nến lung linh, huyền ảo.

Ngồi trong gian phòng là một người đàn ông trung niên, đang cầm trên tay một quyển sổ nhỏ, trông gã có vẻ chăm chú, hẳn là rất nhập tâm.

Bỗng phía ngoài cánh cửa vang lên vài tiếng cộc cộc.

Người đàn ông này ngay lập tức dừng lại động tác lật sách, hơi ngẩng đầu nhìn qua, đợi một hồi mới hô.

“Ai đấy?”

“Thiên Sát đại nhân, địch có biến động!” Bên ngoài dội vào một thanh âm khàn đặc.

“Vào đi, nói rõ tình hình...” Thiên Sát không còn hứng thú đọc sách, lập tức gập lại, quẳng sang một bên.

Cánh cửa mở ra, đi vào là một tên thanh niên, khuôn mặt non nớt trái ngược hoàn toàn với chất giọng khàn đặc vừa rồi.

“Đội một thám thính tại phía đông bắc đã mất liên lạc, khả năng cao đã bị địch nhân phát hiện và tiêu diệt...”

Tên thanh niên ngay lập tức hướng Thiên Sát báo cáo.

“Vậy sao? Vậy là đám người này định rút về tổng bộ...”

Đưa tay gõ vài cái lên mặt bàn, đôi mắt gã híp lại trầm tư suy nghĩ.

“Thiên Sát đại nhân, ta thấy khả năng cao bọn người này sẽ men theo đường cao tốc, đi tới Đồng Vang, chuyển qua đường 326 để về căn cứ của bọn họ!”

Tên thanh niên hướng đầu lĩnh mình đưa ra ý kiến.

Theo hắn thấy, đây là con đường có khả năng cao người của Hắc Dạ thế lực sẽ sử dụng.

“Ta biết...” Thiên Sát vẫn là trầm ngâm, không tỏ rõ thái độ.

Bọn hắn tới đây toạ trấn, chính là đề phòng Hắc Dạ đám người sẽ lợi dụng con đường này mà đi xuyên qua, tiến về tổng bộ hội họp.

“Vậy chúng ta...” Người thiếu niên có chút không chắc, hướng về phía đầu lĩnh nhìn qua.

“Tăng cường binh lực tại nơi đó, đề cao cảnh giác, chú ý động tĩnh của đối phương. Nếu thấy dị thường thì ngay lập tức báo cáo!”

Tên đầu lĩnh Thiên Sát lập tức đưa ra mệnh lệnh.

Theo hắn thấy, khả năng cao đám người Hắc Dạ sẽ dùng con đường này, bởi chỉ có cao tốc mới dễ đi, và nhanh hơn con đường vòng vèo tại thành phố.

“Vâng!” Tên thanh niên cúi người kín cẩn, dạ vâng một tiếng rồi sau đó quay người rời đi.

Để lại tên Thiên Sát một mình trong phòng trầm ngâm.

“Kỳ quái, sao đến giờ này vẫn chưa có tin tức gì từ phía mật thám bên trong tổng bộ Hắc Dạ? Không lẽ tất cả bọn chúng đều bị diệt sát?”

...

“Tân thủ lĩnh, không biết vì sao, có một số anh em Hắc Dạ lại bị Hắc Phong công kích, thiệt hại mất 20 anh em!”

Tại chính điện của Bảo Quang tự, một tên tiểu đội trưởng vội vàng đi tới bên người Thắng báo cáo.

“Đem bọn họ vất ra cho zombie ăn, đám người này đều là nội gián cài vào!”

Thắng chẳng thèm để tâm, vẫn bình tĩnh ngồi tại trên ghế.

“Sao có thể, bọn họ đều cùng các anh em khác vào sinh ra tử, sao có thể là nội gián!”

Tên tiểu đội trưởng kia không tin, vội vàng lắc đầu phủ định.

“Các ngươi biết khế ước đồng bạn mà ta để các ngươi ký là loại gì không?”

Thắng hơi híp mắt nhìn về phía đối phương.

Không đợi đối phương kịp đoán, Thắng đã đứng dậy, hướng đối phương tiết lộ một bí mật.

“Hắc Phong là một hung thú do ong hậu của ta khai sinh, tất cả bọn chúng đều chịu sự chi phối từ ong hậu. Mà trong khi đó, ong hậu lại là sủng vật của ta.

Nói theo góc cạnh nào đó thì ta như ong hậu tồn tại.

Ong lính bình thường có nhiệm vụ là bảo vệ an toàn cho ong hậu, chỉ cần có tác động xấu hoặc có nguy hại tiềm ẩn, bọn chúng sẽ ngay lập tức tấn công, bảo vệ ong hậu.

Còn việc ký kết khế ước, nó không những giúp người với vật liên kết được với nhau, để bọn họ dễ dàng câu thông cùng hành động, mà còn có một điểm đáng được nhắc tới chính là sau khi ký hiệp ước này, người và vật có thể nhìn thấy nội tâm của nhau.

Và ngươi biết đấy... ong lính hẳn là phát hiện được có mối nguy với ong hậu, nên bọn chúng mới ra tay thôi!”

“Vậy tức là...” Tên tiểu đội trưởng này có chút ngẩn ra.

“Đúng vậy, bọn chúng động sát tâm với ta, bị ong lính phát hiện, rồi sau đó ra tay tấn công, cái này không phải là do ta làm, chính bọn chúng tự lấy đá đập chân!”

Thắng nhún vai, tỏ thái độ mình thực không biết.

“Vậy ngài định tính sao với những người này?” Tên tiểu đội trưởng đưa mắt nhìn Thắng.

“Ngươi cứ đi nói với các anh em về loại khế ước này! Và nói với bọn họ, sau chiến dịch ngày hôm nay, nếu ai thực muốn theo ta đánh ra một bầu trời, thì tiếp tục giữ lại Hắc Phong làm toạ kỵ.

Còn nếu ai sợ bị nó phản vệ, tấn công thì có thể trả lại Hắc Phong cho ta!”

Thắng quay người, đưa lưng về phía đối phương, đưa mắt lên nhìn hướng tượng phật.

“Tôi rõ rồi, thưa tân thủ lĩnh!”

Nói rồi, tên tiểu đội trưởng này liền quay người rời đi.

Chờ người đã đi khuất, Thắng mới thở ra một hơi ai thán.

“Thực là... ta ghét phải tính kế, ta muốn được làm cá ướp muối, lười thối dái, lười chảy thây a!!!”

...

Rạng sáng ngày 6/7/2023.

Lúc này mới có 4 giờ sáng, trời đang trở đông nên mặt trời còn chưa treo cao, không gian vẫn là một màu u tối.

Trên bầu trời của Bảo Quang tự, là hàng vạn đầu to lớn con ong, con nào con nấy cũng hùng dũng, tráng kiện.

Trên lưng bọn chúng lúc này là những tên nhân loại, khuôn mặt cũng là hung thần ác sát, sát khí trùng thiên, khí thế cứ phải gọi là bá đạo.

Phía trước là hai trăm tên cầm Quang Minh khiên. Bọn này chỉ có một tác dụng, đó là dùng ánh hào quang đánh vào mắt địch, hai trăm tên này được Thắng gọi với một cái tên khá bá khí, Quang Minh quân, được chỉ đạo bởi tiểu đội trưởng Thành, kẻ mà Thắng nhìn trúng.

Ngay phía sau Quang Minh quân là bốn trăm tên Binh Vương bộ, được chỉ đạo bởi Hùng, Binh Vương.

Đám người này không được trang bị Quang Minh khiên, nhưng thay vào đó lại được trang bị bốn trăm kiện thần khí Gatling thần công.

Những khẩu Gatling này vốn là đồ bỏ đi, bị vất lăn lóc tại trên đường phố và các ngõ ngách, nhưng từ khi Dạ Vũ xây dựng được phòng nghiên cứu, Minh cũng là hay đến đây nhờ nàng xem xét sửa chữa loại vũ khí này.

Khi đó Minh đem về được khoảng hơn năm trăm kiện, sửa sang lại thì không khó, nhưng để sửa lại còn thêm nâng cấp thì khá tốn thời gian, vì vậy Dạ Vũ chỉ có thể cải tạo và nâng cấp được có bốn trăm kiện.

Như vậy cũng là vừa đủ cho Thắng sử dụng, với bốn trăm khẩu Gatling, kết hợp với khả năng bay lượn của Hắc Phong, bọn họ không khác gì bá chủ bầu trời.

Để tăng khả năng sát thương, hắn còn gia cố lên bốn trăm kiện này kim hệ pháp tắc, tăng khả năng xuyên giáp.

Tiếp đến là hai trăm tên Minh Vương bộ, được chỉ đạo bởi một tên tiểu đội trưởng của Minh Vương.

Vì Minh Vương không hứng thú cưỡi ong, nên tạm thời Thắng cho một tên tiểu đội trưởng dưới trướng đối phương làm chỉ huy.

Đám người này không có gì nhiều, bọn họ chỉ được mang một cây thương gỗ.

Đừng vội chê cười, tất cả những cây thương này đều được Thắng gia trì lên một tầng hoả hệ pháp tắc, chỉ cần chạm là nổ, nên Thắng rất cẩn thận, nhắc nhở đám người này chú ý.

Cuối cùng là hai trăm tên do chính Minh Vương chỉ đạo.

Vì đám người này có thể chất đặc thù, tất cả đều như Minh Vương, cao to lực lưỡng, nên được Thắng đầu tư, tặng cho hai trăm con lợn rừng biến dị.

Phía trên có lắp hai trăm khẩu pháo.

Tất cả những thứ này đều là do quân đội trước đây vì thua trận với đám zombie mà bỏ lại, hiện tại vừa hay trở thành một con bài cho hắn sử dụng.

Vì mấy khẩu pháo này có chút cổ, nên hắn không biết liệu có còn dùng được không, chỉ có thể làm bừa, gia cố lên chúng một tầng hệ kim pháp tắc mà thôi.

Nhóm quân đội này được Thắng phong cho làm pháo quân.

Đứng tại trên chính điện, Thắng đưa mắt nhìn bao quát toàn trường.

Tám trăm tên không quân chiến cùng hai trăm tên mãnh trư, hùng dũng trước chính điện, khí thế toả ra ngất trời.

Thắng nhìn mà gật đầu, với đám quân này, tuy không thể đè ép đối phương, nhưng để ngăn không cho địch nhân đuổi theo thì dư xài.

Và mục tiêu của hắn không chỉ ngăn cản đám hư không thành đuổi theo, mà còn diệt toàn bộ quân đoàn của địch đang đóng quân tại hướng đông, cũng chính là nhóm người đang chặn đường Lang Vương cùng Sát Vương bộ hai người.

Lúc đầu y chỉ định cứu người về rồi lui binh, trở lại căn cứ mà thôi, nhưng không ngờ đối phương thực điều binh tới ngăn Lang Vương đám người như hắn đoán, đóng quân tại đường cao tốc Hạ Long, Vân Đồn.

Sau khi nghe được tin từ bên Lang Vương bộ truyền tới, hắn liền ngay lập tức đổi chủ ý, sau khi cứu được người về, tiện đường rút lui, bọn họ sẽ tạt qua đánh tan đám quân kia.

Còn vấn đề quân chủ lực của địch từ Hư Không thành? Hắn hoàn toàn không sợ, bởi món quà mà hắn sắp gửi, nó là lớn lắm.

Bạn đang đọc Sáng thế chi chủ: Từ 65 triệu năm trước bắt đầu! sáng tác bởi thang24299
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thang24299
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.