Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngủ

Tiểu thuyết gốc · 1036 chữ

Chương 26:

“Từ đâu đến hai tên chuột nhắt!”

Bạch Tố Trinh hừ lạnh, năm đầu ngón tay như ngó sen hướng về Từ gia hai tên thủ lĩnh chợt nắm chặt.

“Phốc~ phốc~ phịch!”

Nếu có người nhìn thấy lục phủ ngũ tạng của hai người bọn hắn, sẽ thấy được bên trong lồng ngực của hai người kia đã bị quấy thành một đoàn tương hồ, chết đến mức không thể chết lại.

Nhìn thấy Bạch Tố Trinh như cũ rảo bước vào bên trong bảo khố, Từ Vân rốt cục đứng ngồi không yên.

“Người đâu, mau ngăn nàng lại, chết cũng phải ngăn lại!”

Từ Vân dứt lời, đám cao thủ Địa Giai vốn có chút chùn bước, hiện tại liền lộ ra vẻ quyết tuyệt, không nói hai lời liền xông về phía bảo khố.

Nhưng không đợi bọn hắn đề khí khởi thân, âm thanh răng rắc từ bên trong văng vẳng truyền ra, làm cho người khác tê cả da đầu.

“Tiện nhân!!! Ngươi đáng chết!!!”

Từ Vân điên cuồng gào thét, hai mắt đã chảy ra từng dòng huyết lệ, đó là bảo khố bọn hắn Từ gia tân tân khổ khổ tích cóp từng đời a!

Hiện tại bị cái tiện nhân kia một quăng một quật, hung hăng đập!

“Bản tọa hôm nay đến đây là ngừng, các ngươi bảo khố quá khó nhìn, lần sau bản tọa đến, nhớ phải hảo hảo chuẩn bị kỹ càng, nếu có lười biếng, tất ban cho các ngươi chết không toàn thây.”

Âm thanh nhàn nhạt vô cùng cao cao tại thượng lần nữa vang lên, hù dọa một đám người xem kịch phía ngoài.

Rốt cục là tôn nào đại thần, chỉ mới Thiên Môn nhất trọng liền tới quất roi vào mặt Từ gia, mà lại còn là hai tay cùng quất, quất đến kêu vang dội.

Từ gia lão tổ tuyệt đối là vượt qua nữ nhân này tu vi, vậy mà chậm chạp không đến, chẳng lẽ lại sợ một cái Thiên Môn nhất trọng, hoặc là nói, bọn họ có cái gì bí ẩn. . .

Ví dụ như. . .thọ nguyên khô kiệt?

Hoặc giả như, tẩu hỏa nhập ma. . .?

Thế lực xung quanh không ngừng đoán một suy hai, thiếu chút lật bàn tính ra gảy tại chỗ, bất quá Từ gia lạc đà gầy còn béo hơn ngựa, hiện tại bọn họ một chút tiểu gia tộc là chọc không nổi.

Từ Vân đã không thể nhịn nổi, quản chi ba bảy hai mươi bốn, lão tổ không đến, vậy hắn tới!

Bất quá Bạch Tố Trinh cũng không miểu sát hắn, lại càng không để hắn chạy tới gần, vì vậy vù một phát liền độn vào tầng mây chạy đi.

“Bạch tỷ, sự tình thế nào?”

Bạch Kiều Băng hưng phấn hỏi, kế hoạch của nàng hẳn là không kém đi. Bạch Tố Trinh cẩn thận lo lắng nàng an toàn, vì vậy không để nàng ở gần quan sát, chỉ có thể xa xa nghe thấy âm thanh.

“Hoàn mỹ, chỉ có điều ba cái đinh sắt đều dùng hết, trước nghe ta nói, Từ gia hẳn là có ba cái lão tổ, bất quá một người đã rời đi, còn lại hai cái đều bị ta ám toán thành công, nhưng mà một cái đinh nửa đường báo hỏng không dùng được.”

“Cái này không sao, đều là hàng rởm dùng một lần, cho nên mới nói Bạch tỷ ngươi nếu ba cái đều báo hỏng thì tốt chạy đi, chúng ta từ từ mài chết bọn hắn á.”

“Ừm đây là cái thứ hai vấn đề tỷ tỷ muốn nói với ngươi, bọn họ hai cái Thiên Môn cảnh, ta phỏng chừng đều là thất bát phẩm. Lấy một đối hai, ta đều có thể bắt sống, chớ nói chi giết chết. Vì vậy Tiểu Băng nhi ngươi cũng không cần sầu khổ tính toán như vậy, nửa khắc ta liền cho thể cầm xuống tính mạng của bọn hắn.”

Ngạch~ thế nhưng ta căn bản không muốn tỷ tỷ ngươi lao lực a, chỉ cần ngươi không ngừng ra sức làm ta. . .khụ khụ, ổn ổn thỏa thỏa đi long nhong với ta là được rồi~

“Nga~ tỷ tỷ, ta nhớ lúc nãy ngươi nói khác a? Chẳng phải...?”

Bạch Kiều Băng nói một nửa liền ngừng lại, bởi vì nàng biết Bạch Tố Trinh biết nàng muốn biểu đạt cái gì.

Đây là sau mấy ngày ở chung nàng mới nhận ra, bình thường Bạch Tố Trinh đều ôn nhu nghe nàng lải nhải nói hết mới cất lời, nhưng mà sau khi phát hiện chuyện này, Bạch Kiều Băng cơ bản đều là nói một nửa sau đó nhào vào lòng Bạch Tố Trinh làm nũng.

“Điểm này là do ta sơ suất, Thiên Môn cảnh cường giả, đều là ta tại lấy yêu thú, linh thú, hung thú thực lực tới cân nhắc, mà bọn chúng thiên phú cùng với nhục thân, Tiểu Băng nhi ngươi cũng rõ ràng a.”

Bạch Tố Trinh bất đắc dĩ cười cười giải thích, năm ngón tay thon gọn như bạch ngọc vuốt ve nhuận mao cho tiểu Loli đang làm nũng ở trong lồng ngực.

Khó trách Bạch Tố Trinh vừa đột phá Thiên Môn nhất phẩm, liền không dựa vào thần thông thuật pháp cũng dám đi ngang Từ gia.

“Được nga tỷ tỷ~ chúng ta hiện tại đi ngủ một chút, buổi chiều đi dạo phố, sau đó hóng mát, tối lại ngủ, mọi chuyện ngày mai tính tiếp.”

“Được, đều nghe ngươi.”

Nói đoạn, hai người bọn họ đã chạy tới chỗ cũ, thuận đà liền nhảy lên cái kia đám mây, Bạch Khiết đang ngủ say cảm thấy dị động liền bị đánh thức, bất quá ngửi đến vị đạo quen thuộc, liền lăn lăn đi qua, ba người lại ôm thành một đoàn, nhất trí thoát y phục ra ngủ.

Dù sao ở trên này cũng không có ai thấy, lại còn được đám mây bao phủ che nắng làm chăn mền, thực sự là nằm đến thoải mái mê mệt.

Bạn đang đọc Sảng Du sáng tác bởi anhlabara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhlabara
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.