Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy cầu cái gì a?

Tiểu thuyết gốc · 1123 chữ

Chương 22:

Oa~ thơm a~

Nhưng mà bảo bảo muốn ngủ.

Không được, bảo bảo thất thủ.

“Ực~ thực thơm, oa, Bạch tỷ, cho ta ăn, cho ta ăn~~”

Bạch Tố Trinh nheo mắt cười cợt, cầm một cái đùi nướng tỏa ra mùi thơm mê người, không ngừng phe phẩy trước chóp mũi của Bạch Kiều Băng.

Không ngoài dự liệu, chưa tới nửa khắc, Bạch Kiều Băng đã bật dậy, bụng kêu ọt ọt, xông tới hướng nàng đòi ăn.

Quả thực cưng muốn xỉu.

“Nga, Bạch tỷ tỷ là muốn uy ngươi a~ đến, ngồi vào đây nha Tiểu Băng nhi.”

Nhìn Bạch Tố Trinh vỗ vỗ đùi, Bạch Kiều Băng một chút xíu cũng không ngại, lăn một vòng liền bẹp bẹp ngồi vào lòng Bạch Tố Trinh, hung hăng gặm gặm thịt nướng.

“Bạch tỷ, công pháp tu luyện có phải hay không chỉ dùng được một lần?”

“Nga~ công pháp chính là để luyện ra tu vi a, vì sao chỉ dùng được một lần?”

“Ách, ta có một cái thiên giai công pháp, luyện đến tầng thứ ba sẽ có cửu cương lực lượng, ý tứ chính là bộc phát gấp chín lần lực lượng a, nhưng mà luyện thành đệ tam tầng liền viên mãn không thể tiếp tục nữa.”

Bạch Kiều Băng cố gắng giảng giải đơn giản một chút, bởi vì chính nàng cũng không hiểu rõ, thiên giai công pháp 【 Bất tử cương thi】 uy lực hảo mạnh nhưng tựa hồ có hơi hỏng, luyện thành liền thôi, không có cái gì dùng nữa.

“Tiểu Băng nhi, theo lời ngươi nói, cái đó không phải là công pháp đâu a.”

Bạch Tố Trinh thần sắc kinh ngạc, rốt cục cái Từ gia đó là như thế nào dạy dỗ Tiểu Băng nhi của nàng, ngay cả việc này cũng không biết.

“Úc~ không phải công pháp?”

Bạch Kiều Băng nhấm nuốt một miếng thịt lớn, nghẹn họng nhìn Bạch Tố Trinh.

Tỷ tỷ ngươi đừng dọa ta a, nói tốt hệ thống xuất phẩm tất chúc tinh phẩm đâu?

“Đúng vậy, võ kỹ, đạo chú, thuật pháp, thần thông, . . . các loại, thiên kỳ bách quái không biết đâu mà lần. Nhưng mà chỉ có một điểm giống nhau, chính là công pháp của bọn chúng không luyện ra tu vi.”

Hơi dừng một chút, Bạch Tố Trinh thuận tay lau lau khóe miệng cho tiểu loli trong ngực.

“Vì vậy, công pháp mà ngươi nói, hẳn là một trong số này, tất nhiên không thể luyện ra tu vi.”

“A ân, ta đã biết.”

Bạch Kiều Băng nhu thuận gật đầu, trong lòng lại gào lên với hệ thống.

“Hệ thống muội muội, nói tốt thiên giai công pháp đâu? Vì sao lại quăng cho ta một cái võ kỹ?”

“Đinh! Báo cáo chủ nhân, hệ thống chỉ xếp công pháp, không phân biệt chủng loại!”

“Đinh! Chủ nhân tùy thời có thể mua sắm công pháp đề luyện tu vi.”

“Đinh! Ấm áp nhắc nhở, tu vi có thể mua được, thời gian thì không a.”

Nghe một loạt âm thanh leng keng máy móc vang lên, Bạch Kiều Băng xìu xuống. Bởi vì hệ thống nói quá đúng rồi.

Từ Đức lão đầu sống hai trăm tuổi, phỏng chừng hết 150 năm là đóng cửa tu luyện mới có thể đạt đến thiên môn cảnh.

Khác đừng nói tu luyện có cái gì vui thú, nàng cơ bản là chịu không nổi cảnh ru rú một chỗ cắm đầu bế quan.

Như vậy nhân sinh còn có ý nghĩa gì, thế giới còn có màu sắc gì đáng nói.

Truy cầu cảnh giới cao hơn?

Không không, nàng - Bạch Kiều Băng, truy cầu cuộc sống muôn màu đặc sắc, mà không phải là một mục tiêu cao không thể với.

“Hì hì~”

“Nga~ được ăn thịt nướng vui vẻ như vậy sao, sau này tỷ tỷ lại uy ngươi ăn thịt nướng.”

Bạch Kiều Băng lại cười càng vui vẻ, đôi mắt lấp lánh cong thành hình trăng khuyết, bên cạnh Bạch Tố Trinh cũng liền vui vẻ uy tiểu Loli trong ngực.

Tiểu Băng nhi thật là đáng yêu nha, không thể để nàng biết được thịt nướng này là ta đoạt. . .

Khục khục, sau này phải học nướng thịt. . .

“Ân, được a Bạch tỷ. Bất quá ăn xong chúng ta đi nghe ngóng tin tức.”

“Được được, đều theo ý ngươi.”

. . .

Theo Bạch Tố Trinh hai người đằng vân rời đi. Ngoại giới cũng là một mảnh gió nổi mây phun.

Đầu tiên Tôn gia đột nhiên xuất hiện một nhóm người áo đen thần bí tập kích. Mặc dù đánh lui được kẻ địch nhưng thể diện mất hết.

Mà Bắc gia sau khi nhận được tin tức, lập tức phái cao thủ chi viện, bất quá giữa đường cũng là bị ngăn lại, khiến cho cao tầng hai gia tộc phẫn nộ dị thường.

Bọn họ đã thật lâu chưa từng ăn qua thiệt thòi lớn như thế. Bắc gia đối ngoại giới tuyên bố truy sát toàn bộ thần bí hắc y nhân, còn có treo giải thưởng lớn để điều tra thân phận của đám người Từ gia.

Trọng thưởng tất có dũng phu, thất đại gia tộc cũng âm thầm xuất động, bất quá thần bí hắc y nhân tựa như bọt biển xuống nước, không tăm không tích.

Nhưng người áo đen xuất hiện thời gian quá mức xảo, chính là thời khắc mấu chốt Bắc gia tiến công Tần gia. Để cho người ta không khỏi miên man bất định.

Ở thời điểm vi diệu này, tất cả gia tộc đều không hẹn mà cùng, ước thúc tôn tử nhà mình tận lực điệu thấp. Đừng cho Bắc gia nắm được cán.

Bạch Kiều Băng ngồi ở trên đám mây nhìn xuống tửu lâu náo nhiệt, ngửa đầu uống sạch một chén nước sâm bạch cúc.

“Chậc, bọn họ thực không phát hiện hay sao? Ta nhớ Từ Khôi cùng Từ Ninh Khuyết đều bị bắt a?”

“Ừm cũng có thể là bọn hắn giả ngu, hoặc giả như bọn hắn vẫn chưa thể cạy miệng hai tiểu tử đó.”

Bạch Tố Trinh đáp lời, nàng tận mắt theo dõi Tôn gia bắt được hai người kia, sau đó mới mang Bạch Kiều Băng trở về theo dõi Từ gia.

“Đề phòng vạn vô nhất thất, Bạch tỷ, ngươi có thể tìm thấy hai người bọn họ sao.”

“Tất nhiên có thể, Tiểu Băng nhi muốn đi nhìn sao?”

Bạch Kiều Băng gật gật đầu, nếu quả thật Tôn gia vẫn chưa phát hiện, nàng phải thổi chút gió nha.

Bạn đang đọc Sảng Du sáng tác bởi anhlabara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhlabara
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.