Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo bảo rất ác độc

Tiểu thuyết gốc · 1077 chữ

Chương 18 :

Người này chính là Tôn gia thiếu chủ Tôn Bất Dịch. Phụng tộc trưởng mệnh lệnh trấn thủ gia tộc phân khu. Nghĩ không ra sẽ phát sinh loại chuyện này. Trong lòng thầm hô không may.

"Nhóm người này thừa dịp đến đây đánh lén. Như thế, hay là mau thông tri phụ thân cho thỏa đáng."

Thầm nghĩ tới, Tôn Bất Dịch vội vàng kêu lên hai tên hộ vệ lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới chủ gia cầu viện.

"Đinh! Chúc mừng chủ nhân thành công đánh giết nhất phẩm Phàm Hải, khen thưởng 10 trưởng thành giá trị."

Bạch Kiều Băng không ngừng nổ súng, bất quá phần lớn là bắn loạn, tạo ra âm thanh càng lớn càng tốt.

"Hắc hắc, tiểu tử ngươi nhìn nơi nào đó, nhà ngươi đại gia chờ ngươi đã lâu. Đem ngươi bắt lại, không sợ cái kia Tôn Khắc Hùng quỵt nợ."

Từ Khôi cùng Từ Ninh Khiết đột nhiên xuất hiện tại Tôn Bất Dịch phụ cận, giọng nói vịt đực của Từ Khôi lại gọi bậy, đem Tôn Bất Dịch sửng sốt một chút.

Chờ đợi lấy lại tinh thần, vừa nhìn chính mình đường đường một tên nhất phẩm Huyền Quan lại bị hai tên Phàm Hải cảnh trấn trụ, nhất thời thẹn quá hoá giận. Dẫn theo quyền đầu xông tới.

Từ Khôi cũng không dám khinh thường, hay tay hóa quyền đón đỡ.

Oanh!

Cuồng bạo linh lực tràn ra, Từ Khôi thân ảnh trong nháy mắt cuốn ngược, mà Tôn Bất Dịch vẫn duy trì tư thế ra quyền, không động mảy may.

Đụng!

Từ Khôi thân thể đâm vào một tòa núi giả cách đó không xa mới đình chỉ lui lại. Bất quá, tòa giả sơn cũng bị hắn đụng thành phấn vụn.

". . . Oa. . . ! "

Từ Khôi một câu nói còn không ra tới, liền phù một tiếng, phun ra búng máu tươi. Thấm đỏ ngực áo, để cho Bạch Kiều Băng nhìn thấy mà giật mình.

Từ Ninh Khuyết cả người đều ngây dại. Mặt mũi tràn đầy bất khả tư nghị nhìn Tôn Bất Dịch, nàng làm sao cũng ngờ tới một cái nhất phẩm Huyền Quan vậy mà mạnh mẽ như vậy.

"Đáng chết, hai cái a miêu a cẩu cũng dám ngang ngược trước mặt bổn thiếu gia."

Từ Ninh Khuyết lạnh cả tóc gáy, vội vàng rút kiếm quét ngang về phía trước, bất quá Tôn Bất Dịch đã nhanh hơn nàng một bước. Bộ pháp chuyển động, luồn qua phía sau lưng nàng, hung hăng nện xuống một chưởng mười hai thành công lực.

Bành!

Từ Ninh Khuyết miệng mũi phun ra từng ngụm máu tươi, bất quá ý chí cầu sinh khiến cho nàng mượn lực một chưởng vọt tới phía trước, cầm lấy mũi kiếm chống xuống đất xoay một vòng. Quay đầu đối mặt với Điền Bất Dịch.

Hiện tại, Bạch Kiều Băng thần bí pháp bảo là cọng cỏ cứu mạng của nàng, cho nên Từ Ninh Khuyết vẫn chưa từ bỏ hi vọng, khuôn mặt dập dờn bất định nhìn về phía đại môn sau lưng.

Bất quá để cho nàng tuyệt vọng chính là âm thanh ầm vang vẫn liên tục vang lên, nhưng không hề có một chút ý tứ để ý tới nàng bên này.

Phanh!

Phanh!

Điền Bất Dịch tả quyền đánh bay Từ Ninh Khuyết kiếm ảnh, hữu quyền nén giận một kích oanh vào bụng Từ Ninh Khuyết.

Từ Ninh Khuyết như một con búp bê bằng vải, phốc một tiếng bị đánh bay ra khỏi đại môn, ầm ầm đánh sập mấy gian phòng, tê liệt ngã xuống dưới chân Bạch Kiều Băng.

Từ Ninh Khuyết tai mũi miệng đều trào ra máu tươi, hai mắt đỏ tươi sưng huyết muốn bạo nổ, không ngừng thổ huyết.

Bạch Kiều Băng cười anh anh cực kỳ hả hê~

Nghe nói ngươi trước đây bắt nạt bản bảo bảo tiền thân?

Quên nói cho tộc muội ngươi biết, ta là một cái bệnh kiều a~ (yandere đó, bất quá là tự luyến, nam nhân không có cửa)

Có thù tất báo.

Nhìn trước mắt Từ Ninh Khuyết thảm trạng, trên lưng in một chưởng ấn sâu hơn hai tấc, ngay cả áo cũng bị đóng dính vào da thịt, nhìn cực kỳ ghê người.

Quần áo trước tiểu phúc cũng bị phá tan, quyền đầu lưu lại dấu bầm tím không ngừng rỉ ra máu tươi, bụng nàng cũng phình lên một vòng, phỏng chừng chỉ còn nửa cái mạng.

“Oa! Tộc muội, tạo hình mới của ngươi thật khốc a, tỷ tỷ nhìn cũng có chút hoa mắt, khanh khách, để tỷ tỷ báo thù cho ngươi a tộc muội~”

Đầy trời quang hoa, Từ Ninh Khuyết tâm trí hỗn loạn nghe thấy lời nói của Bạch Kiều Băng, không ngừng run rẩy cố vũ động hai tay, cầu xin Bạch Kiều Băng cứu nàng.

Bất quá chỉ là phí công, thương thế của nàng cực kỳ nghiêm trọng, đừng nói vũ động hai tay, cử động đầu ngón tay đã là cực hạn. Từ Ninh Khuyết vẫn không ngừng cào đầu ngón tay xuống mặt đất, trong miệng rên rỉ ư ử, hai mắt chảy ra huyết lệ tuyệt vọng.

Bạch Kiều Băng cười hì hì vui mừng, vẻ mặt thiên chân vô tà ngắm họng súng về phía Tôn Bất Dịch đang hung hăng chạy đông chạy tay hiệu lệnh Tôn gia tộc nhân.

Rốt cục tìm được thời cơ!

Chỉ nhìn thấy Điền Bất Dịch bỗng nhiên chống tay vào tường thở hồng hộc, lấy tay lau mồ hôi trán, trên mặt tràn đầy đắc ý.

Mà tại thời điểm hắn dừng lại, Bạch Kiều Băng liền tuyên phán hắn tử hình. Một lỗ thủng to nửa mét đột nhiên xuất hiện tại gang tấc ngay chỗ hắn đứng. Không đợi hắn kịp phản ứng, liền cảm giác thân thể bất thình lình đau xót, trước khi vĩnh cửu lâm vào trong bóng tối, hắn chỉ nghi hoặc vì sao lại xuất hiện một cái động.

Đây hết thảy nói đến chậm chạp, kì thực chỉ là thoáng qua, Bạch Kiều Băng chẳng những oanh Tôn Bất Dịch thành một đống nhão nhẹt, mà còn thành công hấp dẫn sự chú ý của ba lão giả Địa Giai cảnh Tôn gia.

Bạn đang đọc Sảng Du sáng tác bởi anhlabara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhlabara
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.