Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nham Phong phẫn nộ

Tiểu thuyết gốc · 1621 chữ

Khi mở mắt ra. Hàng loạt những kí ức ùa vào trong đầu Nham Phong.

Kí ức này cho hắn biết, nơi hắn sinh ra thuộc về tiểu thiên hà số 45 gọi là Lục Địa Ma Đế. Ở đây giai cấp được phân chia rõ rệt dựa vào tu vi và được chia làm 3 ma vực lớn lần lượt là Thượng Ma Vực, Trung Ma Vực và Hạ Ma Vực trong mỗi Ma Vực ma tu được chia thành 9 cảnh giới nhỏ.

Trong đó Hư ma tộc, Địa Ma Tộc và Huyền Ma tộc thuộc về Hạ Ma vực. Nguyên Anh, Ngưng thể, Hóa Hình thuộc về Trung Ma Vực. Ma Vương, Ma Tôn, Ma Đế thuộc về

Thượng Ma Vực.

Những đứa trẻ ma tộc từ khi sinh ra sẽ luôn có những thông tin nhất định về 3 đại ma vực, Nham Phong cũng không ngoại lệ

Nham Phong choàng tỉnh và nhìn xung quanh. Hắn nhíu mày vì nhớ lại những con người này đã bắt mình lại năm xưa. Tay phải thoáng giơ lên.

Đoàng... Một nữa phòng thí nghiệm cùng 16 y bác sĩ biến mất theo vụ nổ

- Nham....Nham Phong NP354 người đang là....ặc...buông ta....r - Vô Lượng định nói gì đó nhưng nói chưa rõ chữ đã bị Nham Phong tiến đến bóp cổ đến chết. Y không tin rằng một y bác sĩ cao cao tại thượng người người tôn kính như y lại chết như vậy, nếu sớm biết, thì dù có bị đánh chết y cũng không tổ chức cuộc thí nghiệm này, nhưng đời đâu có thuốc hối hận. Mắt y đã nhòe đi và mất dần ý thức.

- HaHa tốt lắm Nham Phong. Không uổng công tao trả lại bộ não vốn có của mày - Chu Hạ cất bước tiến tới vỗ vai Nham Phong

- Lão là .... Á... Đầu của ta - cơn nhức đầu như búa bổ làm Nham Phong không suy nghĩ được gì quỳ rạp xuống đất ôm quyền cung kính

- Kính xin chủ nhân hạ lệnh - Nham Phong nói

- Ha Ha tốt tốt. Xem ra kế hoạch của Chu Hạ ta đã chín mùi

- --------

Tại khu ổ chuột thành Lạc Xuyên.

- Là khí tức của thiếu chủ - thanh niên độ tầm 17 tuổi buông cánh tay người đang ăn dở xuống, mũi khịt khịt như đang tìm kiếm thứ gì quen thuộc

Bùm.... Tại nơi thanh niên đang đứng tỏa ra làn khói trắng nhìn kĩ thì người đã biến mất tự bao giờ

---------

Tại một gia viên khá đồ sộ bên ngoài thành Lạc Xuyên.

- Vũ Nhi con lại bướng bỉnh nữa rồi, ông nói con gái con đứa 18 tuổi đầu rồi mà cứ chăm chăm cây kiếm trong tay, chân tay thô ráp thì anh nào dám rước - một người đàn ông tuổi ngoài 60 dáng người phong độ hiền hòa nói.

Người đàn ông này là gia chủ đời thứ 102 của nhà họ Hạ có tiếng nhất nhì vùng Lạc Xuyên. Có tin đồn rằng gia tộc này thời xa xưa đã xuất hiện một vị tiên nhân thoát khỏi trói buộc sinh tử nhưng vì lí do nào đó nên đã mất tích ngoài không gian

- Ông Ngoại cứ mặc con, con không muốn lấy chồng đâu, con luyện kiếm đạo ai chọc vào con, con thiến, con chặt hắn thành 8 khúc cho ông xem hừ - người con gái với mái tóc dài không quá vai, gương mặt xinh xắn nhưng mang một nét gì đó tinh nghịch, nếu nói đàn ông có vợ không mê gái câu đó chỉ đúng khi họ chưa gặp qua cô gái này.

- Đứa cháu này! Làm ông tức chết mất thôi! - giọng nói nữa trách mắng nữa cưng chiều của ông chủ họ Hạ

- HiHi để cháu bóp lưng giúp ông

- Được rồi, được rồi! ra sau lấy cho ông ấm trà - Ông Hạ ngồi xuống chiếc ghế gỗ quen thuộc đặt sau vườn

- Vâng! thưa ông

Bóng cô gái vừa khuất sau tán lá cây, thì một giọng nói vang lên làm Ông Hạ có chút thất thần

- Hạ lão gia khỏe chứ?

- Chu Hạ! Anh đến đây làm gì?! Làm sao anh vào được đây

- Bằng hữu lâu ngày không gặp qua chào hỏi Hạ lão gia thôi. Còn việc tôi vào đây bằng cách nào thì ông nên hỏi lại đám vệ sĩ, chúng yếu quá đấy khà khà

- Hạ gia không hoan nghênh anh! Mời anh về cho - ông Hạ thất thần nhìn ra đám xác chết nằm vươn vải ở cổng

- Tôi đến chưa đạt được mục đích của mình thì không đi đâu ông Hạ ạ - Chu Hạ tự kéo ghế ngồi xuống

- Anh!!!

- Ông còn nhớ chuyện 16 năm trước không?

- Anh nói về vụ Thiên Thạch ở ngoại ô sao?

- Khà khà đúng vậy - nói xong Chu Hạ nhìn thoáng qua người thanh niên với đôi mắt vô hồn đứng bên cạnh mình

Gia chủ hạ gia hướng ánh mắt có chút bàng hoàng của mình về phía người thanh niên. Hiển nhiên ông đã biết ý Chu Hạ là gì

- Anh muốn gì ở Hạ gia tôi! - giọng nói có chút run rẩy

- Nghe nói Hạ gia có một đoạn ngọc bích được truyền từ thời xa xưa do "người đó" để lại

- Anh có lẽ nghe nhầm rồi! Hạ gia không có thứ đó

- Có hay không! Không phải một câu nói của ông mà quyết định được - Chu Hạ phẩy tay

- Anh....

Chưa nói hết câu một bàn tay to lớn đã chộp về phía ông Hạ. Nhưng thân thủ và kinh nghiệm võ học 50 năm đã giúp ông né được trong gang tất

" tốc độ kinh người thật" - Ông Hạ thầm nhủ

- Anh muốn lấy đồ của Hạ gia tôi xem anh có bản lĩnh đó không đã

Nói đến đây, ông Hạ lùi ra sau hai bước dồn lực đẩy mạnh thân hình về phía thanh niên áo xám trước mặt tung ra một quyền

Uỳnh...

"Cái gì!"

Cảm thấy có gì đó không ổn ông Hạ định lùi lại nhưng không, khi ông chưa kịp hoàng hồn thì bàn tay ấy đã nắm chặt vào cổ ông

Xoảng...

- Ông ơi!.... Thả ông tao ra!!!

- Vũ Nhi đừng lại đây! - Ông Hạ hét lớn

- yaaa xem kiếm của tao! - Vũ Nhi hét lớn

Vũ Nhi rút kiếm đánh mạnh vào thái dương người thanh niên.

Rắc... Kiếm gãy nhưng chỗ bị đánh mảy may không bị gì dù là một vết xước

Vũ Nhi đứng bất động hiễn nhiên cô vẫn chưa hết bàng hoàng. Vì hơn ai hết cô hiểu rõ kiếm của cô dù là kiếm gỗ nhưng được lai tạo từ giống gỗ Lx quý hiếm tuổi thọ không dưới 5000 năm và được chế tác bởi nghệ nhân bậc nhất nhà họ Hạ

- Đây là con người ư?! - Vũ Nhi nói trong vô thức

- HaHa họ Hạ kia bây giờ tôi đủ tư cách lấy nó rồi chứ?!

- Đừng đụng vào cháu gái tao!!!! Mày cứ việc lấy đi

- Được thôi cám ơn gia chủ! Đi thôi Nham Phong

Vù....vù

Bất giác có cơn gió thổi qua. Chu Hạ theo bản năng ngước nhìn lên trời. Từ vẻ mặt hơn hở chuyển sang hoảng sợ

" Bay! Bay!!! Tiên nhân thật sự tồn tại sao?!!!!!"

- Tham kiến thiếu chủ - người đó hạ xuống quỳ một chân trước Nham Phong ôm quyền nói trước sự ngỡ ngàng của ông cháu họ Hạ và Chu Hạ

Như đã hiểu ra chuyện gì, Chu Hạ với vẻ mặt hớn hở tiếp cận người đang quỳ gối kia

- Ngươi là người quen của Nham Phong ư? Khà khà người một nhà cả

- Lũ sinh vật hạ đẳng - người thanh niên nhíu mày tung ra một chưởng khiến Chu Hạ cũng không biết mình chết thế nào

Đôi mắt Nham Phong dần có hồn trở lại. Nhìn về trước nheo mắt nói

- Đây là đâu?! Ngươi là ai?

- Thưa! Thuộc hạ tên là Dạ sát là thuộc hạ dưới trướng Ma đế Lâm Khải và ngài tên Lâm Du con trai của Ma Đế thưa thiếu chủ - người thanh niên cung kính nói

- Ta không có ấn tượng gì đối với ngươi và cả người tên Lâm Khải kia! - Nham Phong nhìn xung quanh và nói

- Thuộc hạ sẽ truyền đạt hết những gì Thiếu chủ chưa biết.

- Bằng ca... - Nham Phong chưa nói xong thì hàng loạt sự kiến được truyền vào đầu

Nham Phong hắn sinh ra trong gia đình hoàng thất đang trong thời kì suy tàn của Thượng Ma Vực nhưng vì bị ghen ghét bởi thứ huyết nhục nhất mạch thời thượng cổ, nên luôn bị các Ma Tôn dưới quyền Thanh Thiên Ma Đế hãm hại. Nhằm bảo vệ con mình trước những thế lực có sức mạnh tuyệt đối, mẫu thân của Nham Phong đã đánh đổi tất cả tuổi thọ của mình để phong ấn thứ huyết mạch đó lại nhằm tránh tai mắt Thanh Thiên Ma Đế đánh hơi được, sau đó bà dùng tất cả sức lực cuối cùng đặt Nham Phong lên một vầng Thiên thạch đang bay, và bà chỉ có thể cầu phúc cho con trai mình sau đó thì người mẫu thân xấu số từ từ tan biến vào hư vô, chỉ khi Nham Phong đủ sức mạnh để bảo vệ chính mình thì phong ấn sẽ tự động được giải trừ.

Thoáng ôm đầu. Để sắp sếp thông tin. Nham Phong một lần nữa gằn giọng , với hai hàng nước mắt chảy dài trên má

- MANG TA VỀ MA GIỚI!

Bạn đang đọc Sát Ma Trảm Tiên sáng tác bởi 0379568703
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0379568703
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.