Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 39

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Kate và Penny về đến cabin cùng một lúc, lần này Penny đang tay trong tay với Mark.

"Tôi đã định gặp để nói với chị, trận golf ngày hôm đó là một trận kinh điển." Mark nói với Kate. "Mặc dù chị có thể không cần phải giết hắn ta."

"Tôi không giết hắn ta." Kate cố gắng để trông thật ngây thơ. "Bác sĩ nói mai anh ta có thể quay lại rồi."

"Nếu chị lại đấu với hắn ta nữa, tôi sẽ tình nguyện làm người vác gậy miễn phí cho chị."

"Ồ không. Tôi đã từ bỏ golf rồi. Nó quá nguy hiểm." Cô vẫy tay chúc hai người họ ngủ ngon và bước vào trong cabin của mình.

Cô có thể nghe thấy tiếng của họ khi họ ngồi trên bậc thang, cười đùa và nói chuyện gẫu với nhau. Lần đầu tiên Kate cảm thấy ghen tị với Penny. Mark là một anh chàng rất hấp dẫn, thông minh và hài hước.

Cô không có hứng thú với Mark, nhưng cô chắc chắn là có hứng thú với một ai đó. Dừng lại, cô tự nhủ. Hãy nghĩ về điều gì mà ngươi có sở trường ấy, như cứu quán bar của Nancy chẳng hạn.

Kate làm việc với đống sổ sách đến tận hai giờ và rồi đẩy đám sổ sách đó cùng với đống giấy tờ chi chít những ghi chú của mình sang một bên giường trước khi duỗi người chui vào phía dưới chăn. Quán bar có thể tạo ra lợi nhuận đáng kể với một vài thay đổi nho nhỏ dễ thực hiện, nhưng nó chỉ có thể trở thành một mỏ vàng với một lượng vốn khổng lồ đổ vào đó và phải thực hiện một loạt những thay đổi quan trọng.

Những thay đổi quan trọng mà Nancy sẽ không muốn thực hiện.

Nhưng nếu là mình thì mình sẽ làm, cô nghĩ. Đưa ình quán bar đó và mình có thể...

Nhưng cô không thể. Trước hết, quán bar là của Nancy và cô ấy yêu nó, và Kate biết và không nghi ngờ chút nào, là chính Nancy là nhân tố làm cho quán bar đó hoạt động.

Hơn nữa, ngay cả nếu Nancy đồng ý bán nó đi, quán bar sẽ không giúp ích gì cho kế hoạch của cô. Sẽ có rất ít thương nhân muốn tham gia cùng với cô để cải thiện lại một quán bar nhỏ trong một thị trấn nghèo khó, cho dù cô có thể làm cho quán bar đó tạo ra lợi nhuận đến mức nào đi chăng nữa. Không ngay cả với Jake, mà anh thì lại yêu cái thị trấn nghèo khó đó.

Không phải là cô đang nghĩ đến Jake như là một tiềm năng cho kế hoạch của cô. Jake, cô biết, sẽ không bao giờ quay trở lại làm kinh doanh trừ khi nó liên quan đến chuyện trải qua tất cả các buổi sáng trên mặt hồ và cho phép anh có thật nhiều thời gian rảnh rỗi chỉ để nhìn ngắm bầu trời. Jake không có chút tham vọng nào và sẽ không có chút nào. Anh là một người đàn ông tốt bụng, nhưng anh tuyệt đối không thể nào.

Nhưng rồi sau đó cô nằm mơ, chính Jake là người đã lấp đầy những mơ mộng viển vông của cô, và khi cô thức dậy vào buổi sáng hôm sau, cô cảm giác hoàn toàn không dễ chịu một chút nào về chuyện thêm một buổi sáng nữa trên hồ với anh. Cô đang trải qua quá nhiều thời gian với anh. Đó là lý do vì sao cô nằm mơ về anh, anh là người đàn ông duy nhất mà cô từng thấy trong mơ.

Cô gọi cho Rick và chuyển buổi đi bộ của họ lên chín giờ, và rồi cô để lại một lời nhắn cho Jake ở chỗ Will nói rằng cô không thể đi chơi với anh buổi sáng hôm đó, vì cô có một cuộc hẹn.


Jake tự nhủ với bản thân rằng mình không cảm thấy bực mình vì Kate đã huỷ vụ đi câu. Ba buổi sáng cùng nhau trên hồ không tạo thành truyền thống hay cam kết hay bất cứ thứ gì tương tự. Lý do mà anh cảm thấy bực mình, anh tự nhủ, là cô đã để lại lời nhắn qua Will. Will đã trố mắt nhìn anh hỏi. "Anh và Kate Svenson ư?" rồi cười nhăn nhở; anh đã bảo "Không." và hiên ngang bỏ đi. Tất nhiên là không phải anh với Kate Svenson rồi. Đó là một ý tưởng cực kỳ kinh dị. Một tin tốt là cô chỉ còn ở lại đây thêm một tuần nữa thôi, rồi cô sẽ biến đi khuất mắt anh và mọi thứ sẽ lại quay trở lại bình thường như trước đây.

Nhưng có thể chuyện cô quay về nhà cũng không tạo nên sự khác biệt nào. Có thể cô sẽ trải qua phần còn lại của cuộc đời cô với Rick Roberts. Jake cau có quắc mắt nhìn xuyên qua hồ vào rừng cây, ở một nơi nào đó trong đó Kate có lẽ đang đi bộ với Roberts. Jake đã gặp anh ta vài tối trước và đã rất thích anh ta; một thể loại người dễ chịu, thiết thực và có óc thực tế, rất tận tâm với công việc kinh doanh của mình bởi vì anh ta tận tâm với việc bảo vệ môi trường. Anh ta là, Jake phải thừa nhận, một người hoàn hảo cho kế hoạch của cô. Họ có thể cùng nhau ôm những gốc cây và Kate sẽ nhìn ra cách họ có thể tạo ra cả gia tài từ việc làm điều đó.

Ừ thì, tốt thôi, Jake nghĩ. Điều đó có thể giải quyết được sự bực mình này. Chắc chắn là tốt ình khi một mình độc chiếm chiếc thuyền này để được đổi gió. Anh ngã xuống đống đệm, vỗ chiếc mũ lên che ngang mặt và cố gắng để có thể trôi vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Săn Chồng - Jennifer Crusie của Jennifer Crusie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.