Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng Tuyết Chi

Tiểu thuyết gốc · 1383 chữ

“Ồn!” - Y Nha Tử hai mắt lãnh ý ngó tới Hắc Vũ Đoàn mà nói lên một tiếng

Hàn Sương cấp tốc thi triển, một loạt băng tinh hình thành từ mấy ngón tay bắn tới trong phút chốc.

Được Ấu Thể Băng Tinh Hậu Thiên gia trì, lực sát thương cũng từ đó mà nhân lên đáng kể, chúng nó quay vòng như một cơn lốc xoáy nhắm đến trước ngực hắn mà đâm tới

“Nguy hiểm!” - 4 tên hộ vệ da mặt trắng bệch la lên một tiếng!

Di Hình Hoán Vị triển khai, loáng trong một khoảnh khắc đã đứng trước mặt Hắc Vũ Đoàn, cả 4 đồng loạt hô lên:” “Chú Thuật: Vũ Mộc Giáp”

Từ Ấu Thể bọn chúng nở ra một đóa hoa màu xanh biếc, hình thành ra một bức tường chắn trước mắt, trong ánh mắt như trố ra của tất cả mọi người. Hàng sương co lại thằng một cụm mà đâm thẳng tầng tầng lớp phòng vệ của Ngự Giáp, đâm xuyên qua 4 người.

Phốc!

Mộc Giáp tan biến ngay tức khắc, trước ánh mặt trắng bệch của 4 tên hộ vệ, chỉ nghe một tiếng Ầm giòn tan.

Bọn chúng ọc máu bay xa mấy chục dặm, thế nhưng loạt tinh băng lúc này chỉ bị giảm một lực rất nhẹ, sát khí vẫn oanh liệt mà bay tới nhắm thẳng vào tim Hắc Vũ Đoàn

“Không thể!” - Hắc Vũ Đoàn vừa giận vừa sợ la lên một tiếng, hai tay hắn nhanh chóng kết ấn. Một vòng xoáy màu xanh lục bay ra, thế nhưng mặc cho hắn có vận dụng bao nhiêu Tinh Thuật kết hợp với Phong Linh Ấu Thể, tảng băng xương nhọn hoắc vô tình hướng tới. Một tiếng cắt ngọt lịm như xẻ một miếng thịt, trên người hắn hình thành ra một lỗ tròn to tướng… máu cứ thế mà tuông ra không ngớt.

“Aaaaaa!” - Một tiếng hét thấu trời vang lên, Hắc Vũ Đoàn một tay che lấy thân ngực giọng sợ hãi nói :”Ngươi! Ngươi thế mà có Ấu Thể?”

Ở Thiên Tinh Đại Lục, số lượng người hòa hợp với Ấu Thể cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, các Tinh Thuật Sư và Chú Thuật Sư hay cả những tu sĩ nếu có thi triển môn pháp quyết nào cũng là nhờ mượn lực lượng ngoại cảnh của Ấu Thể, chứ không thể dùng năng lượng nguyên bản!

Bởi vì từ đầu Y Nha Tử cùng Băng Tinh Hậu Thiên đã hòa làm một, từ nhục thể sinh ra Huyết Kế Giới Hạn, nên những người khác không thể nhìn thấy hắn có Ấu Thể hay không.

Y Nha Tử trong phút chốc bay tới bên người hắn, nhánh băng rút ra từ miệng thịt giữa lòng bàn tay tóe ra một mảnh băng xương, hắn lạnh lùng nói :”Ngươi muốn chết theo kiểu nào? Đâm từ giữa cổ họng xuống dưới bụng hay một kích xuyên tim?”

Hắc Vũ Đoàn sợ hãi kêu :”Không! Ngươi không được giết ta? Ngươi không biết ta là ai sao?”

Y Nha Tử ngạc nhiên nói :”Ồ? Mẫu thân ngươi không nói cho ngươi biết à? Hóa ra ngươi là con hoang à? Hắc hắc”

Hắc Vũ Đoàn da mặt tím tái, vốn hắn muốn tính nói gì đó thì từ bên họng truyền đến một cảm giác đau nhức, đầu hắn lơ lửng trên không trung và rớt xuống đất, tròng mắt vẫn còn trợn hẳn ra ngoài, vẻ mặt không thể tin tưởng mình thật sự đã bị giết.

“Giết người rồi! Hắn dám giết Hắc Vũ Đoàn!” - Có một phú hào kêu lên, đương nhiên hắn có quan hệ khá sâu với gia chủ và tên này.

Mảnh xương băng còn vương lại ít máu, từ trong ý niệm của hắn. Thoáng chốc đã hình thành ra thêm mấy cái băng xương, lao thẳng về phía mấy tên hộ vệ.

“Không…! Xin tiền bối hạ thủ lưu tình!” - Bọn chúng la lớn và bắt đầu co chân mà chạy

Phốc!

Phốc!

Từng tiếng máu tươi phun ra, 4 tên hộ vệ trong phút chốc đầu đã lìa khỏi cổ, máu tươi cuồng phún, nhuộm đỏ cả bãi cỏ.

Đám người trên trời trông thấy tình cảnh này, ai nấy cũng đều tê dại cả da đầu, thở cũng không dám thở, bọn chúng lần lượt bắt đầu bỏ trốn mất tăm.

“Khốn kiếp! Tại sao lại không thể ra được” - Tên phú hào la lớn, hắn từ lúc xảy ra biến cố giết người đã nhanh chân chạy trước, ấy thế mà vừa phi được mấy chục dặm thì giống như có một vùng trọng lực đang ngăn cách bước chân hắn vậy.

“Các vị đã đến đây rồi thì ở lại chơi một chút chứ, chưa gì đã cáo lui? Sao mà vội thế?” - Y Nha Tử cười cười nói, nhưng sắc mặt có vẻ không thân thiện cho lắm.

Một tên tráng tử thận trọng chắp tay nói :”Xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, bản thân bọn ta cũng chỉ muốn đến đây hóng chuyện, tuyệt chẳng có ý đồ xấu!”

Y Nha Tử làm ra vẻ mặt đồng tình trước kia hắn cũng thế, hắn hơi suy nghĩ rồi nói :”Ồ! Thế thôi đi đi!”

Tráng tử sắc mặt lạnh lại, hai tay hắn nắm chặt. Bộ mặt rất khó coi nhưng cũng cáo từ, chỉ là hắn không hề hay biết được rằng từ sau khi hắn quay mặt đi, từng mạng từng mạng người trước đó đều đã bị những chiếc băng xương cắt ra làm đôi, máu thịt lê láng!

Ở giữa hư không lồi ra một thiếu nữ, màu tóc đen tuyền, giữa cổ quàng một cái vòng màu đen, Khí chất ngạo nghễ đang ung dung giết đi từng người một.

“Ngươi! Tên bội tín!” - Tráng Tử tức giận quát.

“Ta luôn luôn đau đầu, là bởi vì có rất nhiều âm thanh luôn xuất hiện trong thức hải, khiến ta rất phiền” - Y Nha Tử vừa nói, trên tay xuất hiện một bông tuyết, hắn hơi tung lên trời. Bông tuyết hòa vào trong thiên địa , hình thành ra một con cổ trùng.

“Ta tình cờ nghe được, ngươi bảo rằng sau khi ta bị Hắc Vũ Đoàn giết, ngươi sẽ bắt hết nữ nhân của ta! Thế nên ta mới giữ ngươi còn sống! Thấy ta tốt không?” - Y Nha Tử nhằm hờ mắt nói.

Tráng tử trợn mắt nhìn về Y Nha Tử, có loại cảm giác không nói ra thành lời, chẳng phải mấy từ đó chỉ tồn tại trong suy nghĩ của hắn thôi sao?

“Tiếc thật! Ta vẫn chưa chết a!” - Vừa dứt lời, Trùng Tuyết Chi vươn đôi cánh mà bay vào trong người tên tráng tử, một cảm giác lạnh thấu xương bắt đầu truyền đến bên người hắn.

“AAAAAA… không! Đau quá! Dừng tay!” - Tráng Tử gào la trong tuyệt vọng, thân thể hắn giống như có hàng trăm con ấu trùng đang bò lổm ngổm trong nhục thể, mặc sức mà ăn mòn từng tế bào trong người hắn.

Được hơn 1 canh giờ sau, tên tráng tử kêu gào đến khàn cổ họng, xong tự cắn lưỡi mà chết.

Cẩm My xuất hiện bên người Y Nha Tử, vẫn vẻ mặt lạnh lùng không cảm tình nói :”Kết giới này có thể duy trì 1 ngày, thiếu chủ tự lo liệu ạ!”

Từ lúc đầu trước khi bọn người này đến.

Cẩm My đã âm thầm từ sau tạo ra một vùng kết giới để giam lỏng tất cả đám người này lại, ở trong kết giới, mọi tác động phát sinh sẽ không bị phát giác. Đây là trận pháp cơ bản của một Kết Giới Sư.

Y Nha Tử ánh mắt nhu tình nhìn Cẩm My, một tay chạm lên má nàng nói :”Sao thế! Nàng lo cho ta sẽ bị trả thù sao?”

Cẩm My quay mặt nhìn qua chỗ khác nói :”Không có!”

Y Nha Tử vỗ mông nàng một cái bốp nói :”Cảm ơn nàng!”

Cẩm My hơi đỏ mặt, cũng không ngăn cản hắn. Nàng chỉ lẳng lặng chấp tay rồi biến mất.

Bạn đang đọc Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn sáng tác bởi Miann
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miann
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.