Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 106: Ragnarok

Tiểu thuyết gốc · 4144 chữ

(nhạc: WIND ROSE - Diggy Diggy Hole)

--- 5 ngày sau, tại Earth ---

Tại các thành phố sầm uất đầy những tòa nhà cao, những khu rừng rậm rạp cây xanh, nơi thôn quê hẻo lánh, các miền núi lạnh giá cắt da và bãi biển đầy nắng, tất cả đều vắng người. Một nửa là do đại dịch Covid khiến người người phải ở nhà, còn lại thì do những sinh vật nguy hiểm từ thế giới khác tới. Bấy giờ, vô số bóng đen che lấp ánh sáng và phủ lấy mặt đất. Cái bóng ấy không phải do mây trời hay thuộc bất kỳ vật vô tri nào. Những cái bóng to lớn ấy bay lượn như chim, đôi cánh mang dấp dáng cánh loài dơi.

“Thứ gì thế kia?” Người đàn ông đứng trên ban công chung cư ngước lên trời mà nhìn tò mò.

“…Trông không giống máy bay cho lắm.” Một người phụ nữ với xe kéo chở đồ trong tay đi chợ phố cũng đưa mắt nhìn mà cảm thấy khó hiểu xen lẫn bất an.

“Oh, nó ngày càng to hơn!”

Một đứa trẻ trong sân vườn nhà cùng trái banh trong tay mà trầm trồ háo hức. Tất cả bọn họ đều cảm nhận được cơn gió lớn đang bắt đầu ập tới không thuộc về thời tiết. Bởi lẽ đó chính là cơn bão sống, to lớn, đầy vảy, cùng hơi thở có thể mang đến sự hủy diệt - những Ancient Dragon (rồng cổ xưa)!

GRAAAAAAAAH

Chúng bắt đầu gầm lên, tiếng rống vang hơn cả sấm nổ, khiến sinh vật sống khiếp hãi hơn cả bầy sư tử hống. Người dân chứng kiến những con rồng đáp xuống đất ấy trở nên hỗn loạn. Người bắt đầu la hét và chạy tán loạn, người trơ ra như chết đứng , có cả người ngã ra đất và xón ra quần. Nhìn chung, tất cả đều như bị không khí đè nặng lên người, hơi thở choáng ngợp đến mức như bị ngưng lại hoàn toàn. Bản năng sống còn trong họ đều kêu gào trong lồng ngực và từng sợi dây thần kinh!

“HÃY GÀO THÉT ĐI! ĐÓ SẼ LÀ THỨ TỐT NHẤT CÁC NGƯƠI CÓ THỂ LÀM ĐỂ MUA VUI CHO BỌN TA!” Con rồng nâu không cánh giương nanh trước mạng sống của những người dân đang hoảng sợ.

“KẺ NÀO MUỐN SỐNG THÌ HÃY GIAO NỘP CHÂU BÁU RA ĐÂY!” Con rồng vảy đỏ lớn tiếng tống tiền những con mồi trước mặt nó

“Các ngươi nên bảo đảm giết chúng thật nhanh khi chúng có ý định dùng vũ khí.” Con rồng trắng nói lời thì thầm với đồng bọn, song con ngươi loài bò sát của nó không hề ít khát máu hơn đồng bọn.

“NẾU THẾ THÌ CHỈ CẦN LỪA CHÚNG LÀ XONG!”

Con rồng màu xanh lam với miệng như đang cười dùng với chớp tắt dòng điện. Những sinh vật khổng lồ với nhiều màu vảy khác nhau, hay tiếp cận con người mỗi kiểu, song đều một điểm chung rằng giờ đây chúng sẽ săn con người! Không bằng nanh, vuốt, nỗi khiếp sợ, thì cũng bằng hơi thở tràn đầy năng lượng tự nhiên chết người!

“CHẠY ĐIIIIII!” Người đàn ông ở ban công hét lên, để rồi những gì còn lại ông ta thấy là ngọn lửa chói lóa từ hàm rồng, thứ đã biến ông ta trở thành một ngọn đuốc.

“AAAAAAAAH!” Đứa trẻ thét lên khi dòng chất lỏng xanh lục phóng tới từ miệng con rồng, trái bóng trong tay cùng da thịt và xương của đứa trẻ dần hóa lỏng rồi hằng lên trên mặt đất.

“AI ĐÓ CỨU TÔI!”

Người phụ nữ bỏ lại xe kéo và chạy bằng toàn bộ sức lực đôi chân, để rồi bị bàn chân nặng vô số tấn đè bẹp, cơ thể cô ta chỉ còn lại là một vũng máu đỏ. Từng người một xấu số trở thành nạn nhân củanhững sinh vật khổng lồ khát máu đó, họ la hét, hoảng sợ, run rẩy, và rồi lặng im bất động. Những cảnh sát vũ trang và quân đội cũng đã đem tới chiến xa và súng đạn. Thế nhưng, tất cả không thật sự gây thương tích hay tổn hại nào đáng kể trước đội quân tai họa có cánh kia. Cứ như khi ráng ném đá vào một cơn lốc và hy vọng rằng cơn bão tố sẽ dừng lại, tất cả đều vô nghĩa. Các khu vực vốn ít người giờ đây bị náo động bởi tiếng la hét của người và đổ vỡ của đồ vật, mùi tanh của máu cho đến mùi khét của khói và lửa bao trùm lấy khu vực. Khung cảnh bấy giờ không khác một bản hòa tấu của chết chóc và tuyệt vọng.

“HAHAHAHAHAHA, THẬT DỄ DÀNG LÀM SAO, CÓ MẤY THỨ ĐỒ CHƠI THÚ VỊ HƠN VẪN KHÔNG KHIẾN CHÚNG KHÁ HƠN-“

Bang

Zap

“GRAH!”

Một loạt tiếng nổ súng cất lên như mấy tiếng súng trước đó. Thay vì viên đạn bị nảy hay chỉ làm xước lớp vảy cứng như lớp vỏ xe tăng thì đã đục một lỗ và trào ra dòng chất lỏng màu đỏ! Kéo theo đó là tia sét phóng đến làm giật điện một con rồng, sinh vật đầy vảy ấy ngã xuống và khiến tòa nhà bị sụp đổ. Sự kiện bất ngờ đó cắt ngang hoàn toàn tiếng cười của một con rồng.

“CÁI GÌ!?”

Những Ancient Dragon tròn mắt, chúng hướng ánh nhìn về phía cuộc đột kích bất ngờ. Vẫn là thuộc về sinh vật hình người nhưng kích thước lớn gần bằng lũ rồng với trong tay là sấm sét nổ tí tách! Chúng mặc trên người bộ giáp lông sói kín mít cả người, không ngọn lửa nào trên con phố làm mảy may cháy xém được sợi lông của bộ giáp. Bước theo sau các sinh vật to lớn đó là những người lính, chúng sở hữu làn da tối sậm hay xanh lá trên cơ thể chằng chịt cơ bắp, răng nanh như lợn rừng trên miệng, trong tay là những khẩu súng săn đang nạp đạn Dragon Slayer (sát rồng).

“LẠI LÀ ĐÁM GIANT LẦN TRƯỚC!” Con rồng vảy trắng vỗ cánh trên không trung, miệng gầm gừ tiếng khó chịu cùng hơi thở lạnh.

“Khắp người chúng tràn đầy mùi của ma thuật!”

Con rồng vảy xanh bay bên cạnh nhíu mắt, nó quan sát cặn kẽ những kẻ địch mới xuất hiện. Những sinh vật hình ngươi đang tỏa ra làn khói màu xanh lam, thứ không thể thấy bằng mắt trần. Nó nhận ra những kẻ đó là những Storm Giant và Orc! Bấy giờ, các người lính Orc nạp đạn rồi giơ súng săn lên nhắm một cách bài bản. Những dòng điện trong tay các Storm Giant tích tụ lại mang hình dạng như cây thương sấm sét, họ giơ lên với hướng mũi tầm sét đó về phía mục tiêu.

“VÌ CHÚA TỂ GRUUMSH!”

Bang bang bang

Zap zap zap

Những ngươi lính hô lên đồng loạt, một cơn mưa đạn và lưỡi tầm sét bay lên từ mặt đất và lao đến những con rồng. Những tia sét giáng vào những con rồng kia, dù không thật sự tổn thương được lớp vảy của chúng nhưng nó khiến lũ rồng cũng phải bị tê dại bởi luồng điện, trừ những con rồng vảy xanh lam. Những phát đạn bay khỏi nòng rồi xuyên qua lớp vảy cứng cỏi một cách dễ dàng như dao cắt bơ nguội.

“GRAAAAAAAH!”

Tiếng gầm rú đầy đau đớn của đàn rồng. Con thì bị tê liệt, con thì giãy giụa, thậm chí là lạng choạng trên không hoặc rụng như sung. Súng đạn và sấm chớp không chỉ đả thương cơ thể và lớp vảy dũng mãnh của những Ancient Dragon mà cả niềm kiêu hãnh của sinh vật hùng mạnh kia!

“SAO LẠI CÓ ĐÁM NÀY CƠ CHỨ!”

POW

Những Ancient Dragon chưa kịp hoàn hồn thì những Storm Giant đầy giáp đã lao đến tung phi cước. Hàng tấn cân nặng tương đương lũ rồng được phóng đi như đầu đạn đại bác. Không ít con rồng đã bị tổn thương cả xương cốt hoặc răng nanh bởi những viên đạn pháo hình người đó!

“Reincarnate (chuyển sinh).”

Cùng lúc đó, Haruka đang thong thả bước đi. Tay chạm vào các thi thể hay những gì còn sót lại của những người dân thường. Ánh sáng năng lượng tự nhiên tỏa ra từ bàn tay cô lan ra khắp những thân xác đã bị hủy hoại. Từ ánh sáng trắng dịu nhẹ chất đầy năng lượng tự nhiên đó, những con người xấu số đã được trỗi dậy, phần lớn là trong thân thể sinh vật hình người khác. Có thể là một Elf (yêu tinh) mái tóc sáng, đôi tai nhọn cùng nhan sắc rạng ngời; một Orc da sậm và cơ bắp cuồn cuộn; một Dwarf (người lùn) hơi thấp bé nhưng tứ chi cứng cỏi; Halfling với vóc dáng chẳng khác trẻ con nhưng đôi chân lanh lợi; Gnome với dáng người như Halfling nhưng đôi tai nhọn và bàn tay vô cùng khéo léo; một Dragonborn (người rồng) cơ thể đầy vảy rắn chắc của loài rồng; hoặc một Tiefling (người quỷ) với làn da đỏ rực, trên đầu là cặp sừng, phía sau là một chiếc đuôi giống loài Fiend.

“Hah!?” Bừng tỉnh và thở gấp, người đàn ông mới tái sinh với cơ thể Dragonborn. Ông ta nhìn hai tay bản thân với đôi mắt mở căng. Ngọn lửa bỏng rát đã thiêu đốt da thịt ông đã không còn, cả cơ thể đã lành lặn như mới. ”Chuyện gì đang xảy ra thế!?”

“Ổn cả rồi, tôi sẽ dẫn anh đến nơi an toàn.”

Haruka mỉm cười dịu dàng, cô đứng dậy rồi đưa tay ra nhẹ nhàng kéo người dân thường đứng dậy. Nụ cười dịu hiền đó, bàn tay ấm áp đó cứ như một thiên thần đến cứu rỗi người đàn ông mới trở thành Dragonborn đó. Sau khi Haruka thì thầm spell Plane Shift, người dân thường ấy đã được đưa đến làng Olzug - nơi đang ở Astral Plane.

“Ả KIA CHẮC CHẮN LÀ KẺ DẪN ĐẦU ĐÁM NÀY!”

Một con rồng vảy xanh lam kêu lên với đồng bọn của nó. Với cơ thể chằng chịt vết thủng cùng răng bị gãy mấy cái, nó hướng ánh nhìn về Haruka đang giúp những người dân di tản. Chỉ mất vài giây sau lời thông báo đó, đám Ancient Dragon bắt đầu đổi hướng hướng cuộc tấn công về phía nữ báo Druid. Rất nhiều con rồng không chạy đến thì cũng xà xuống hòng tấn công kẻ mà chúng cho là nắm vai trò quan trọng trong cuộc chiến này.

POW

Zap zap zap

Bang bang bang

Các Storm Giant lao đến kẻ địch mà chặn cuộc tấn công của lũ rồng, các cuộc va chạm tạo nên những cơn địa chấn khắp các đường phố. Một số Storm Giant đứng từ xa mà phóng lưỡi tầm sét tấn công, không phải lo sợ đồng loại của mình bị thương bởi dòng điện. Tất cả những người lính Orc cũng hiểu rằng phải lùi bước, tránh thật xa khỏi nanh vuốt và những hơi thở lớn như những cây cột ánh sáng hoặc thác đổ. Kể cả vậy, không ít người lính Orc không đủ may mắn đã bị những tia năng lượng từ hơi thở của Ancient Dragon thôi bay hoàn toàn, không còn lại chút gì. Khắp mặt đất là bão tố đầy sấm chớp với đạn, mặt đất được phủ lấy bởi cơn mưa vỏ đạn. Kể cả vậy, không một người lính nào thật sự chịu lui bước, bất chấp Frightful Presence (sự hiện diện khiếp sợ) của lũ rồng là khắc tinh với những sinh vật sống.

“Ráng lên nghen mọi người! Di tản xong tôi sẽ trợ giúp ngay-“

RẦM

Ngay khi Haruka dứt lời, một con rồng không cánh vảy nâu đột ngột trồi lên từ dưới đất! Nó giơ ra hàm răng nhọn như những mũi giáo cùng cái miệng rộng như một cái hố. Nó muốn nghiền nát và nuốt chửng nữ báo Druid đó!

Phập

GRAAAAAAH!

Ngay khi nó đóng chặt hàm lại với con mồi bên trong. Máu liền trào ra nhưng lại thuộc vê Haruka.

“Thô lỗ thế sẽ không được cô gái nào thích đâu, chàng trai ~.”

Cô cười khúc khích với Naginata xuất hiện trong tay. Relic đó chận lại hai hàm của con rồng khó có thể khép chặt lại hoàn toàn. Haruka xoay cây thương đó thành một vòng tròn, hai hàm của Ancient Dragon xấu số đó bị đứt lìa khỏi đầu của con rồng! Nó bắt đầu hét lên giãy giụa, máu và acid trào ra từ nơi từng là miệng nó tung tóe khắp nơi. Ấy vậy chúng bị chắn lại bởi một chất lỏng màu nâu đầy mùi hương ngọt ngào chặn lại, không khác gì dù che mưa.

“Mạnh được yếu thua, luật rừng muôn thuở thì không phàn nàn nhỉ, chàng trai?”

Haruka mắt nửa chợp lại, đôi môi mỉm cười ưng ý trước khung cảnh đó. Dòng chất lỏng ấy bay đến, bịt hoàn toàn miệng và mắt con rồng kia. Nó Quằn quại trên đất một lúc rồi bất động hoàn toàn khi bị ngộp thở bởi cả máu của nó và mật ong. Ưng ý với kết quả đó, Haruka vung cây naginata Relic trong tay, một lượng lớn mật ong bay đến những con rồng khác. Mắt, mũi, và miệng của chúng bị bị kín lại hoàn toàn bởi thứ thức ăn tự nhiên đó!

Dù không thật sự hùng mạnh áp đảo những Ancient Dragon, nhưng dòng mật ong ma thuật đó đã đẩy lũ rồng vào thế hỗn loạn, không thể thấy, không thể thở, và cũng không thể dùng hơi thở rồng đầy chết chóc của chúng. Những người lính Orc và Storm Giant đã chớp thời cơ đó mà tấn công áp đảo lũ rồng, bằng cả một dàn sấm sét và phát đạn Dragon Slayer! Bấy giờ, vài con rồng khi ngước lên trời mới nhận thấy một tòa thành đang bay lơ lửng giữa không trung - pháo đài làng Olzug. Hay nói dúng hơn là chúng thấy tòa thành đó bên phía bên kia một vòng tròn Portal.

“Chỗ tôi hiện khá ổn rồi, bên mọi người thế nào?” Haruka mở điện thoại và liên lạc với những người khác.

“Đang trong tầm kiểm soát.”

Soulflare cầm điện thoại bằng Mage Hand đặt bên tai, giọng nói ung dung, đôi chân đang bước nhẹ tại bãi cát thành phố ven biển. Trong tay cô bé Wizard đó là quyển sách đang phát sáng lấp lánh ánh tím. Xung quanh đầu của những Ancient Dragon đó cũng bị bao bọc bởi ánh sáng raw magic màu tương tự, và mỗi con có phản ứng đều rất lạ thường. Có con thì đang gào thét như đang trải qua cuộc tra tấn thể xác, con thì đang bốc đất và vuốt ve nó như châu báu, có cả con đang bắt đầu cạp đất mà ăn như thể đó là sơn hào hải vị, thậm chí là vài con rồng quay sang xâu xé nhau như những kẻ thù truyền kiếp!

“Đưa hết những người còn sống và xác còn nhặt được về pháo đài đi Finx.” Soulflare chỉ ngón cái về pháo đài bay Olzug đang lơ lửng bên kia Portal.

“Aye aye, cô chủ.”

Trước hiệu lệnh của cô bé Wizard, con mèo Sphinx quá cỡ chạy một mạch băng qua chiến trường bằng bốn chân uyển chuyển, nó đi gặm áo những người dân chạy nạn rồi quăng lên lưng, còn những phần xác còn lại của nhừng người xấu số thì được nhét vào mấy cái Bag of Holder đeo trên cổ. Trong khi đó, những con rồng không bị ảnh hưởng bởi năng lượng tâm trí từ Relic sách của Soulfalre thì được những Kobold xử lý. Những thuộc hạ rồng nhỏ người của tôi sử dụng súng ống Dragon Slayer nhắm vào cổ họng hoặc đầu mà bắn lủng. Nếu súng đạn không đủ, lũ rồng sẽ phải đối mặt với những hậu vệ Storm Giant không thể xuyên phá.

“Hạ tụi này thì dễ, nhưng vừa bảo vệ mọi người vừa chiến đấu thì khó phết!”

Tại khu phố quê nhà mình, Anna đang một tay cầm điện thoại, một tay thổi bay lũ rồng bay ra xa bằng những nhát búa Relic điều khiển lực. Bất chấp sức nặng hàng tấn của chúng, đứng trước cây búa của cô bé Warlock thì những Ancient Dragon chẳng khác gì lá khô bị cơn bão cuốn đi hoặc bình bông dễ vỡ. Các Storm Giant vận giáp và Kobold với súng Dragon Slayer gây quấy nhiễu lũ rồng, còn Anna thì tận dùng thời cơ đó tiếp cận và vung một búa hạ gục lũ rồng. Hanna cùng những người khác ra sức đưa những người tị nạn về hướng pháo đài Olzug.

“Tsunami (sóng thần).”

Lơ lửng trứơc Portal của làng Olzug, Dta đưa mắt đến lên bầu trời, một dòng nước khổng lồ xuất hiện từ hư không. Những Dragon đang tung cánh nơi đó đồng loạt bị sức nặng của dòng nước đổ ập xuống và rơi rụng. Chúng không khác gì những con chim bị trôi theo dòng chảy của thác nước và rơi xuống mặt đất đến mức hình thành những cái hố. Đội quân cây Treant và Gulthias dùng súng Dragon Slayer để bắn hạ những con rồng suy yếu. Trước các tia hơi thở rồng, những lính người cây cùng dựng lên những tấm khiên tóc Skoll chặn lại như những bức tường vững chãi chống chọi sóng trào. Blue Dragon Vr’tark với cơ thể bọc trong giáp ma thuật cũng phải miễn cưỡng chiến đấu với những con rồng thuộc bậc tiền bối của nó. Mặc dù tình cảnh không quá khác với con nít chiến đấu với người lớn, song nỗi sợ của nó về tôi lớn hơn là những Ancient Dragon kia.

“Xem ra cuộc phản công vẫn diễn ra tốt đẹp.”

Tại khu vực Asia, Emberlight ngồi tại phòng làm việc của mình mà dùng spell điều khiển cuộc chiến. Bà liên tiếp thi triển spell của mình đẩy lùi những Ancient Dragon. Những bức tường phép thuật vững chãi liên tục mọc lên, những cơn mưa cầu lửa bay xuống từ bầu trời, những cơn lốc băng giá. Kể cả biết sử dụng ma thuật và kháng lại ma thuật, những con rồng cũng phải gặp không ít khó khăn trước thiên tai của spell. Cùng với Emberlight, những học trò Wizard bao gồm TTan đang dùng gậy phép bắn ra những spell được yểm khả năng diệt rồng. Họ còn có sự hỗ trợ của cả nhóm sentai của Amore và những Goblin.

“Không có gì bất ổn bên tôi cả.”

Phừng

Zap

Keng

Trợ giúp lớn khác ở phía Emberlight không ai khác là người quen của bà ấy, nàng robot Eve. Em ấy trả lời bằng tai nghe liên lạc, hai tay đang dùng một cái găng tay với một đầu lấy ra tấm thẻ quẹt lên khe bên đầu còn lại. Từng thẻ một sau khi quẹt tạo ra các nguồn năng lượng và vật chất bắn ra từ bàn tay. Có thể là những quả cầu plasma phỏng rát, những khối băng lạnh thấu xương, các khối sắt có thển nghiền nát đá, vô số quả bóng nước acid ăn mòn cả sinh vật sống, hoặc có thể những tiếng nổ âm thanh đục thủng cả màng nhĩ. Các thế lực tự nhiên ấy tấn công những con rồng đều xuất hiện một cách ngẫu nhiên sau mỗi lá bài mà găng tay Relic mà Eve dùng. Nếu những Ancient Dragon là thiên tai sống, giờ chúng đã được trải nghiệm cách con người đối mặt tai họa tự nhiên.

Cùng lúc đó tại tại làng Olzug, những Ancient Dragon ráng bay qua Portal hòng tấn công trực diện vào pháo đài của bọn tôi. Đối mặt với chúng ngoài những Storm Giant ra thì là những thủ lĩnh dưới trướng tôi: vợ chồng Orc Warchief Ownka và Imsh, trường làng Kobold Arcath của bộ lạc Charir, Hobgoblin Warlord Durbuluk. Trong tay họ là những khẩu súng hoặc gậy phép Dragon Slayer bắn trả những con rồng xâm lược.

“Thật là một trận chiến hoành tráng những gi ở Abyss lẫn 9 Hell!” Imsh cười nhăn răng trong khi nã phát đạn vào đầu một con Red Dragon.

“Chiến đấu với cả tận thế, đúng là trận chiến trong mơ cùng chúa tể Gruumsh!” Ownka nạp đạn khẩu súng săn đã bắn hạ con mồi của nó, chưa bao giờ trông cô ấy hào hứng như lúc này.

“T-tôi thật sự đang run cầm cập đây!” Arcath dùng trượng phép làm vật dẫn spell bắn về phía những con rồng - mục tiêu tối thượng xa vời của loài Kobold.

“Cố lên nào trưởng làng Charrir. Không phải ngày nào cũng có dịp được cùng ngài Gruumsh chiến đấu với thần dị giáo khác đâu!” Durbuluk nhếch mép tự tin, điềm tĩnh, không một viên đạn nào của gã trượt khỏi đầu hay mắt của đám Ancient Dragon.

“Hah, bao nhiêu rồng lôi hết ra đây!”

Skoll cười hả hê, cả bộ giáp Adamantine bó sát khắp cơ thể lẫn cặp vuốt băng Relic trong tay lúc này nhuốm đầy máu rồng. Em ấy bay như tên bắn, chém lia đầu tư con rồng này rồi bay sang con khác xuyên thủng lồng ngực của chúng. Thậm chí những con White Dragon sống với băng giá thì cũng không thoát khỏi cô nàng sói Jotun khi sử dụng ngọn lửa mặt trời phun ra từ miệng.

Vút vút vút

“Thi xem, em với chị ai săn nhiều rồng hơn chứ?” Iro mỉm cười khi trao đổi với Skoll. Từng đợt tên gió phóng ra từ cây cung Relic của Iro nếu không khiến đám rồng bị đứt cánh mà rụng xuống khoảng không Astral Plane, không đầy lỗ chi chít như tổ ong thì cũng thành cây xương rồng.

“Cả hai em cẩn thận đấy.” Irina đứng từ xa khuyên bảo hai cô em gái của mình.

“Phu nhân, quân ở phía 8 giờ cần yểm trợ!”

~ ♪

Trước lời ra hiệu của Durbuluk, Irina thổi một khúc nhạc từ cây sáo Ocarina trong tay. Âm thanh vang vọng mang theo dòng nước làm dịu mát cho cả không gian đang rực lửa chiến tranh. Những Storm Giant bị trọng thương đổ máu khắp chiến trường, những người lính đã gục ngã kể cả sau khi hồi sinh bằng White Ghost Orchid Seed đều lần lượt được chữa trị. Dòng nước nhiệm màu ngoài chữa trị những vết thương sâu hoắm trên người, những người lính gục nghã thì trỗi dậy như các Einherjar tại Valhalla. Không chỉ thế, đất đá như ban cho làn da của các chiến binh trở nên cứng cáp hơn, sức mạnh tràn trề cơ thể và khiến họ cả giác nhẹ tên hơn cả trước. Cái chết giờ đây cũng khó mà khiến cho những chiến binh anh dũng này phải từ bỏ mặt trận!

“Vững vàng nào mọi người, chúng ta sẽ tiếp tục cho đến khi họ chiến thắng!”

Irina kêu lớn cùng nụ cười rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh đầy hy vọng. Ngoài sức mạnh Relic đem lại cho thể chất, lời cổ vũ của thiếu nữ Alchrmist như làn gió thồi bùng cho ngọn lửa nhiệt huyết trong mỗi chiến binh rực cháy hơn bao giờ hết. Relic gậy điều khiển đất và ống nghiệm Spirit thao túng nước của Irina đã hòa làm một, nó mang hình dạng cây sáo đã sát cánh cùng em ấy suốt 3 năm trước ở thế giới kia. Em ấy ngước lên bầu trời, nơi xa xa là một khối cầu trắng sáng, thế giới mà kẻ thù và ba người chúng tôi đang ở - Celestial Plane.

“Alexa, bật nhạc mở đầu Portrait of Ruin đi.”

Cùng lúc đó, Sabata nói lời bông đùa, loạt tiếng đàn violin và organ cất lên thành nhạc nền cho tôi và Alex – ba kẻ đang đứng trước cổng tòa lâu đài của Solbright, khí thế thế ngùn ngụt.

Bạn đang đọc Sabata Saga Other Sides sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.