Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1087 chữ

Editor: Xẩm Xẩm

Nếu đặt ở bình thường, Cố Mạc nhất định sẽ tiến lên ôm lấy cô, sẽ an ủi cô, nhưng hôm nay anh không như vậy, cái gì anh cũng chưa làm. Anh đứng ở bên giường vài phút, sau cùng xoay người về phía tủ quần áo, lấy một bộ tây trang, nhếch môi mỏng rời đi.

Cố Mạc thực sự rời đi khiến cho cô càng thêm thương tâm. Anh đối với cô đã hận đến mức không còn đau lòng chuyện cô rơi nước mắt nữa sao?

Rốt cuộc thì cô cũng không chiếm được tình yêu của anh rồi.

Cô cảm giác ngực đau đớn, như sắp không thở nổi.

Lớp trưởng đánh giá cao cảm tình của Cố Mạc đối với cô rồi. Vốn dĩ anh không hề tha thứ cho cô.

Cố Mạc đứng ở ngoài cửa phòng, hồi lâu không có rời đi. Anh cau chặt mi, ai nhìn qua cũng biết nội tâm của anh đang vùng vẫy thế nào.

“Cố tổng?” Lynda và TRịnh Húc kinh ngạc nhìn anh.

“Tôi đã quên một chút đồ.” Cố Mạc nói xong, lập tức mở cửa phòng, đi vào trong phòng tổng thống.

Khi anh đang muốn vào phòng ngủ xem Tiếu Nhiễ, di động trên bàn trà đột nhiên vang lên, anh đi qua, vốn định cầm điện thoại cho cô, lại vô tình nhìn thấy tin nhắn của Ninh Hạo gửi đến.

“Tiếu Nhiễm, Cố Mạc có làm cậu bị thương không?”

Nhìn thấy tin nhắn này, mặc anh liền trở nên lạnh giá trong phút chốc. Anh dùng lực vứt di động lên trên ghế sofa.

Khi vào phòng ngủ, thấy Tiếu Nhiễm đang nằm cuộn tròn ở trên giường, thương tâm khóc lớn, trái tim lập tức bị co rút một cái. Anh đặt cặp tài liệu xuống, đi vào trong phòng tắm, trở ra cầm theo một chiếc khăn nóng.

“Lau nước mắt đi!” Anh đưa khăn mặt về phía cô, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ.

“Cố Mạc?” Tiếu Nhiễm không nghĩ tới Cố Mạc sẽ trở về, đang khóc thương tâm thì nghe được âm thanh của anh, lập tức sửng sốt. cô ngồi dậy từ trên giường, tim đập mạh và loạn nhịp nhìn đối phương.

Cố Mạc nhìn thấy hai con mắt của Tiếu Nhiễm khóc giống như gấu mèo, có chút không tha, nhưng là lại bắt buộc chính mình phải sắt đá không được ôm lấy cô. Anh ném khăn mặt lên mặt cô: “Hôm nay tôi phải đi Geneva, có thể ở lại một thời gian, tôi đã đặt vé máy bay về nước cho cô rồi.”

Đây là Cố Mạc muốn đuổi cô đi sao?

Anh đã quyết định muốn chia tay với cô?

Trái tim Tiếu Nhiễm khó chịu vặn vẹo. Cô không muốn chia tay với anh, cho dù anh thương tổn cô cũng muốn ở bên cạnh anh.

Cô nhào vào trong lòng anh, thương tâm nói: “Chú à, anh không thể bỏ em lại! Nếu anh hận em, em có thể giống như ngày hôm qua... anh có thể đánh mắng em,... nhưng cầu xin anh... đừng bỏ em lại!”

Cố Mạc buông hai tay xuống bên người, hồi lâu không đành lòng, nhẹ nhàng ôm lấy cô, sau đó khàn khàn hỏi: “Không phải em đã đi khắp nơi tìm thế thân sao? Còn đi theo tôi làm gì?”

“Thế thân...?” Tiếu Nhiễm mở to mắt, lúng ta lúng túng nhìn Cố Mạc, sao anh có thể hỏi như vậy?

“Ninh Hạo?” Cố Mạc cắn chặt răng, nói mãi mới được.

“Em không coi cậu ấy như thế thân!” Tiếu Nhiễm biết Cố Mạc hiểu lầm, khẩn trương giải thích.

“Xem ra đây là lựa chọn thứ hai!” Cố Mạc tự giễu cười lạnh, vô tình buông cô ra, mặc cho cô bị quẳng ngã xuống giường, sau đó xoay người, không chút do dự rời đi.

Lynda nhìn thấy vẻ mặt tức giận của anh, lập tức lo lắng nhìn thoáng qua Trịnh Hucs. Trịnh Húc bất đắc dĩ lắc đầu, người thông mình gặp phải vấn đề tình yêu cũng trở nên ngu ngốc. Cố Mạc quả thực đã trúng kế ly gián của Tiếu Lạc. Chỉ là quan hệ của Tiếu Nhiễm và NinEditor: Quỷ Quỷ

Lúc Cố Mạc đang nói chuyện hợp tác với Keller, tổng giám đốc của LEJ thì điện thoại di động đột nhiên đổ chuông.

“Sorry!” Cố Mạc cười cười áy náy xin lỗi, rồi cầm lấy di động. Khi anh nhận ra người gọi đến là Tiếu Nhiễm thì nụ cười trên mặt lập tức biến mấy, lạnh lùng tắt điện thoại.

“Nếu Cố tổng công việc bề bộn, chúng ta có thể hẹn hôm khác.” Keller khách khí nói.

“Là vợ tôi, chắc là vừa mới thức dậy.” Cố Mạc nói xong liền mở văn kiện trước mặt, bắt đầu đàm phán.

…..

“Không có ai bắt máy.” Tiếu Nhiễm rưng rưng nước mắt nhìn Ninh Hạo,”Ngay cả điện thoại của tớ anh ấy cũng không chịu nghe.”

“Có lẽ anh ta đang bận.” Ninh Hạo rút khăn giấy đưa cho Tiếu Nhiễm.”Đừng quá lo lắng, chẳng phải anh ta cũng không nói muốn ly hôn với cậu sao?”

“Không có.” Tiếu Nhiễm nhận lấy khăn giấy, vừa lau nước mắt vừa trả lời:”Anh ấy không để ý đến tớ nữa. Anh ấy để tớ về nước một mình.”

“Anh ta đã nói với cậu những gì?”

“Anh ấy nói muốn đi Geneva, còn mua vé máy bay cho tớ về nước. Anh ấy còn nói tớ đã tìm người thay thế rồi thì đi theo anh ấy làm gì, còn cái gì mà vấn đề lựa chọn thứ hai. Tớ hoàn toàn không hiểu anh ấy có ý gì. Cho dù anh ấy muốn ly hôn với tớ cũng không thể tùy tiện giao cho người khác được.” Tiếu Nhiễm thương tâm nói.

“Đợi chút.” Ninh Hạo đột nhiên cắt ngang Tiếu Nhiễm, nghiêm túc hỏi,”Tiếu Nhiễm, sao cậu lại muốn xin lỗi anh ta?”

“Tớ đã nói xin lỗi, không phải tớ cố ý, cầu xin anh ấy tha thứ cho tớ.” Tiếu Nhiễm trong lòng chua xót trả lời.

Lynda bĩu môi: “Xem ra tôi không thích hợp làm người tốt!”

“Đừng lo lắng, nếu là hiểu lầm, sẽ nhanh giải quyết.” Trịnh Húc nói xong, liền đi theo sau Cố Mạc vào trong thang máy.

Bạn đang đọc Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều của Tứ Thục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.