Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 9 lớp học không gian khác Chương 23: Lớp học vặn vẹo phần 2

Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Người dịch: kim sa

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: TruyệnYY

Gã đi thẳng đến trước mặt Diệp Tưởng, phun thẳng hạt dưa vào mặt hắn.

Sảng khoái ! Vân Tùng Quân trào lên cảm giác kì dị, anh là thợ săn ác ma thì tốt đấy, nhưng kể cả sau này anh là kiêu hùng một phương, bây giờ anh cũng bị tôi hành hạ, dù tôi chết trong bộ phim này cũng không uổng.

Diệp Tưởng lúc này trừng mắt nhìn Vân Tùng Quân, cắn môi đến bật máu

Vân Tùng Quân lắc lư đi ra khỏi phòng ngủ.

Diệp Tưởng chậm rãi đứng dậy. Kỳ thật không khó nhận ra lúc tên này đánh hắn rất thẳng tay, cực kì hưởng thụ, nói gì thì gã cũng là người của trận doanh đọa tinh! Nhưng thằng Chu Đào tuy thuộc rạp chiếu phim tầng 15 của trận doanh khu ma , khi đánh hắn cũng dốc toàn lực như muốn sỉ nhục hắn! Bọn họ, phải chết.

Vân Tùng Quân, Chu Đào ! tôi nhất định phải cho các cậu chết không có chỗ chôn !

Trong lòng Diệp Tưởng chỉ còn sự phẫn nộ của Dạ Vương, Vua của bóng tối một khi bị sỉ nhục, chỉ có dùng máu để rửa sạch

giờ khắc này, hắn bỗng nhiên hiểu ra một điều : Kim Thư Đông sau này bị toàn trường cô lập, nhân vật này chỉ có thể đối mặt với nguyền rủa một mình. Nhưng hắn không còn quan tâm nữa, hắn có cách để giết những người đã sỉ nhục hắn.

Mà trên thực tế, diễn biến sau này cũng chứng thực suy nghĩ của Diệp Tưởng .

Ở trong bộ phim kinh dị, nguyền rủa đáng sợ nhất , chính là nhân tâm !

Buổi chiều, vào thời điểm tiết đầu tiên bắt đầu, gã mở bình nước của mẹ Kim Thư Đông đem cho uống một ngụm, thì bỗng nhiên thấy có gì đó khác lạ....

Diệp Tưởng tiếp tục cầm bình nước hô to:“Ai bỏ sữa đậu nành vào bình nước của tôi......”

...... Toàn bộ lớp phát ra từng đợt cười lớn !

“ha ha a ha ha”

Kỳ thật đa số học sinh không biết sự kiện sữa đậu nành, đặc biệt nữ sinh. Thế nhưng bọn họ xem Diệp Tưởng chật vật như vậy, người không muốn cười nhìn thấy mọi người như vậy cũng đều cười rộ lên.

Lúc này trong lớp không cười vỏn vẹn chỉ có Mộc Lam, Diệp Tinh Vẫn, Lý Tín Lăng, Vũ Sóc, Hầu Tước và số ít học sinh còn lại. Riêng Tây Môn Khả Lệ cười đặc biệt khoa trương, vừa cười vừa bưng lấy bụng.

“Tự nhiên bị đổi thành sữa đậu nành......”

“Cậu phát minh ra đồ uống mới hả”

“Cậu uống thử đi, không chừng hương vị lại thơm ngon đó !”

Diệp Tưởng vọt tới trước mặt Chu Đào, quát:“Là cậu làm đúng hay không?”

“Tôi làm gì có?” Hắn chỉ vào Mộc Lam, nói:“Lâm Viễn, tôi vừa rồi đều ở cùng cậu đúng không? Tôi có đổ sữa đậu nành vào không cậu nói xem? Kim Thư Đông cậu đừng có vu oan cho tôi !”

“Đúng vậy !” Vân Tùng Quân la lên:“Ai biết được có phải cậu tự đổ sữa đậu nành vào không, cũng như lúc cậu vẽ bàn tay máu lên bảng ấy?”

“Bàn tay máu là hắn vẽ lên bảng?”

“Chúa ơi, cậu ta lấy đâu nhiều máu đến vậy?”

“Chắc chắn không phải máu, có thể là nước sơn, thì ra việc đó là cậu ta làm !”

Các học sinh đều “Bừng tỉnh đại ngộ”, Kim Thư Đông làm ra chuyện này ! trên thực tế bọn họ căn bản sẽ không suy xét có phải Kim Thư Đông làm không, mà chuyện này cũng không quan trọng

“Chó chết ! Chu Đào !”

“Sao? Cậu nói gì cơ? Giỏi thì nói lại lần nữa xem?”

Diệp Tưởng cắn chặt môi, căm hận trở về bàn, đem bình nước vào nhà vệ sinh đổ đi .

Vừa quay lại phòng học, thì giáo viên toán học vừa đến. Nàng thấy Diệp Tưởng đi vào cũng không ngẩng đầu lên liền chỉ ngoài hành lang:“Đi ra ngoài.”

“Thưa cô......”

“Lớp của tôi không cho phép học sinh đến trễ, dù cho vừa đánh chuông vào, cũng đi ra ngoài.Chấm hết.”

Cô giáo Cao là một giáo viên trung niên, đeo đôi kính dày với dáng vẻ nghiêm khắc.

“Thưa cô! Em có lý do ......”

“Đến muộn thì lý do gì cũng đều là cái cớ, ra ngoài.”

Diệp Tưởng bất đắc dĩ chỉ có thể đi ra ngoài.

Đầu dựa vào vách tường, Diệp Tưởng thẳng tắp đứng lắng nghe tiếng trong phòng học truyền ra:“Mở trang 23 trong sách ra. Bài hôm nay chúng ta học là......”

Một ngày liên tục hai lần bị phạt đứng, Kim Thư Đông lại lặp kỉ lục.

Tan học hắn còn phải đem bản kiểm điểm giao cho An Nguyệt Hình cùng kia thầy Bạch dạy lịch sử, còn phải xin lỗi thầy Bạch. Về phần cô giáo Cao, dạy xong cũng trực tiếp về, không thèm hỏi qua lý do vì sao hắn đến muộn.

Hắn đi trở về trước bàn. Cầm ra trước chuẩn bị tốt kiểm tra. Vào thời điểm này. Vũ Sóc lại là nói:“Ta với ngươi cùng đi gặp chủ nhiệm lớp đi. Chuyện hồi sáng này, cũng không hoàn toàn là ngươi lỗi.”

Diệp Tưởng nhìn về phía Vũ Sóc, lộ ra một tia cảm kích thần sắc. Phía sau, đối Kim Thư Đông mà nói, Tôn Di Hoa có thể nói là hắn u ám trong lòng một tia ánh rạng đông .

Đi đến phòng học ,An Nguyệt Hình lại không ở đó, chỉ có thầy giáo lịch sử , vì môn văn và sử cùng phòng

“Thầy Bạch.” Diệp Tưởng đi đến trước mặt ông ta và nói,“Hôm nay buổi sáng......”

Thầy Bạch ngẩng đầu lên hỏi:“Sao? Em...... Tới làm cái gì?”

Thì ra An Nguyệt Hình không nói việc này cho hắn. Diệp Tưởng đưa bản kiểm điểm cho ông ta rồi nói:“Việc buổi sáng là em sai.”

Vũ Sóc cũng giải thích hộ cho Diệp Tưởng. Thầy Bạch gật đầu:“Biết nhận sai thì còn dạy dỗ được. Chỉ có điều học sinh trong trường có vẻ không thích em. Thôi vậy đi, thành tích học của Tôn Di Hoa rất khá, em sau này cố gắng học hành, ngồi chung với em ấy mà chịu khó phấn đấu !”

Vì Vũ Sóc , thầy dạy sử cũng nể mặt một hai phần. Đối với giáo viên, thành tích học tập là thước đo để phân ra đẳng cấp của học sinh. Chung quy thì thi đại học cũng chả thi môn đạo đức .Giảng dạy cho một trường trung học có tỉ lệ tốt nghiệp và đậu đại học cao , giáo viên đó sẽ được đánh giá cao và nhận được công tác tốt hơn, vì vậy mọi thầy cô đều tận lực tìm kiếm học sinh giỏi và dốc sức bồi dưỡng để lấy thành tích.Đây cũng là thực trạng chung ở Trung Quốc ,trường học chỉ công nhận khi học sinh có năng lực.

đặt bản kiểm điểm trên bàn xong, vừa sánh bước cùng Vũ Sóc, Diệp Tưởng nhìn nàng :“...... Cám ơn cậu.”

“Về sau hành xử cẩn thận. Tôi cũng không nhìn thấy ai đổ sữa đậu nành vào bình nước của cậu.”

“Chu Đào, nhất định là hắn làm !”

“Không nhất định, Chu Đào với học sinh trong lớp quan hệ rất tốt, có thể là họ làm, hoặc ở lớp khác.”

“Lớp khác?”

“Chu Đào cùng các học sinh lớp khác quen biết rất được , thường cùng chơi bóng rổ hoặc chơi game, hơn nữa bình thường sau khi học xong thường xuyên ghé thăm lớp khác......”

học sinh lớp khác...... Cũng tới phòng học không gian?

Như vậy đồng nghĩa không riêng ban 6, những lớp khác cũng sẽ chết. Chỉ khác một điều diễn viên đều tập trung ở ban 6 mà thôi.

Ngày mai...... Nữ sinh áo trắng có nói qua, chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ...... Chưa hết, nàng ta muốn hắn bảo vệ chăm sóc cho ai?

“Xin lỗi, tôi cũng không giúp được nhiều, cậu nên nghĩ cách hòa hoãn với bọn họ đi.”

Tôn Di Hoa đồng tình Diệp Tưởng, nhưng không có khả năng vì Diệp Tưởng mà đối đầu với mọi người trong trường, dù anh trai của nàng là Hầu Tước cũng vậy.

Trở lại phòng học. Diệp Tưởng ngồi xuống.

Phòng học này tràn ngập ác ý với lạnh lẽo, nguyền rủa cũng sẽ từ phòng học này xuất hiện

Phòng học này trước kia từng xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ ...... Trước kia cũng có học sinh bị bắt nạt giống hắn, sau đó tự sát gây ra nguyền rủa cho phòng học này?

Nhìn bảng đen trước mắt, hắn cảm giác được, đây là phải là nơi cho người đọc sách. Hắn nhớ tới ngày đó ở trên bảng đen xuất hiện bàn tay máu, ở trong phòng học thì có một đám người đầy máu.

Vặn vẹo ......

Hết thảy đều vặn vẹo ......

Tại phòng học không gian vặn vẹo như thế này, phải làm sao mới sống sót được đây?

Bạn đang đọc Rạp Chiếu Phim Địa Ngục (biên dịch) của Hắc Sắc Hoả Chủng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.