Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng muốn giết chồng?

Phiên bản Dịch · 1723 chữ

Cả người TIểu Oánh bị thiêu đến cháy đen, run bần bật nhìn tôi, trong mắt tràn đầy oán hận.

“Tại vì mày không đến! Mày không đến tao mới bị người ta giết!”

Tôi nghe được càng mù mờ không rõ như đi trong sương mù, chỉ có thể đổi cách hỏi khác: “Rốt cuộc là ai giết mày?”

Đột nhiên Tiểu Oánh phát run mạnh mẽ, đầu lắc như đánh trống.

“Tao không thể nói….. tao không thể nói………”

Tôi nóng nảy định tiếp tục hỏi tiếp thì Dung Kỳ đột nhiên bắt lấy tay của tôi, đem tôi kéo vào trong lồng ngực của hắn.

“Đừng hỏi.” Hắn lạnh nhạt nói. “Nó kí kết khế ước cùng với người khác nên mới bị giết, cho nên nó không thể nói ra tên đối phương.”

“Khế ước?”

“Giết hại người vô tội sẽ bị trời phạt, nhiều ma quỷ vì muốn trốn tránh khỏi trời phạt nên sẽ kí kết khế ước với người chết. Như vậy khi người chết đi thì bọn chúng sẽ không phải gánh chịu tội lỗi.”

Vẻ mặt của Dung Kỳ vô cùng hờ hững nối ra, rõ ràng đang nói về sinh tử của người khác nhưng hắn vẫn giữ bộ dánh cao cao tại thượng, tư thế vương giả nhìn xuống chúng sinh.

Dứt lời, tay của hắn giơ lên.

Tiểu Oánh đột nhiên không còn giãy giụa nữa, thân thể chậm rãi mờ nhạt trong suốt.

“Ngươi đang làm cái gì thế?” Tôi luống cuống sợ Dung Kỳ lại động thủ với Tiểu Oánh.

“Đưa nó đi đầu thai mà thôi.”

Tôi nghe vậy mới yên lòng nhìn thân thể Tiểu Óanh hoàn toàn biến mất. Lại nhìn sang nam quỷ bên cạnh ta vẻ mặt vân đạm phong kinh, tôi không kiềm chế được mở miệng: “Có phải ngươi biết người giết haị Tiểu Oánh là ai hay không?”

Dung Kỳ nhướn mày. “Không tồi.”

“Rốt cuộc là ai?”

Dung Kỳ không trả lời mà hai tay vòng lấy tôi, cường bạo đem tôi ôm vào trong lòng. Hơi thở lạnh băng bao nhanh chóng phủ lấy cơ thể của tôi.

“Nàng muốn biết sao?” Hắn cúi đầu nở nụ cười tà tà mị mị, lại cọ xát ở bên tai tôi nói: “Nếu đêm nay nàng hầu hạ cho ta thoải mái thì ta sẽ nói cho nàng biết.”

Tôi run bần bật ngẩng đầu lên nhìn hắn, đột nhiên phát hiện ra rằng tuy hắn đang cười nhưng trong đáy mắt lạnh băng không hề có ý cười. Trong lòng tôi sợ đến tột độ, định lui về sau nhưng hắn lại giữ chặt lấy tôi. Giây tiếp theo hắn đã cường hào cưỡng đoạt hôn lấy tôi.

“Không…..tôi không muốn biết! Buông tôi ra! Tôi không muốn hầu hạ anh.” Tôi vừa giãy giụa vừa nói, ra sức đẩy Dung Kỳ lạnh ngắt ra khỏi ngực nhưng vô dụng. “Nàng không hầu hạ ta thì đổi lại ta sẽ hầu hạ nàng.”

Dung Kỳ cười càng tà mị ý tứ, không thèm đem sự phản kháng của tôi để vào trong mắt, bàn tay to lớn trực tiếp xốc váy ngủ của tôi lên, không dừng lại mà vào xâm nhập vào trong người tôi. Tôi tuyệt vọng phát hiện bản thân mình lại bị nam quỷ này xâm phạm một lần nữa.

Vẫn là bị một con quỷ làm.

Tôi thét chói tai cầu cứu nhưng Hiểu Mẫn và La Hàm không hề có động tĩnh gì, ngoài phòng cũng không có động tĩnh gì.

“Không cần phản kháng”. Đôi môi lạnh lẽo của Dung Kỳ lại lấp kín miệng đang mở kêu cầu cứu của tôi, “Sẽ không có ai đến cứu nàng đâu.”

Mát lạnh, cảm giác sung sướng hưng phấn đáng xấu hổ đem tôi hoàn toàn bao trùm. Tôi tức giận cả người phát run, trong lòng tuyệt vọng làm tôi hít thở không thông. Chẳng lẽ cả đời này tôi luôn luôn phải cam chịu nam quỷ này bức hại?

Nghĩ đến đây, tôi không rảnh mà lo lắng sợ hãi, nổi giận mắng: “Buông ta ra! Ngươi cái đồ cưỡng bức! Buông ta ra!”

Nam quỷ kia cả người trở lên cứng đờ ra. Tiếp theo sau đó hắn mạnh mẽ đem tôi đẩy đến bên trên tủ quần áo, cái gáy của tôi bị nắm phát đau. Tôi nhịn đau ngẩng đầu liền đối mặt nhìn thấy một đôi mắt đen đầy tức giận. Trong bóng tối, dung mạo tuấn mỹ của Dung Kỳ trở lên khác thường, mị hoặc tâm thần nhưng sâu trong đáy mắt lại ẩn chứa sát khí giống như cửa tu la địa ngục, làm người ta không khỏi sợ hãi.

“A, cưỡng bức?” Hắn lạnh lùng mở miệng nói, “Thiếu Anh, nàng là thê tử mà ta cưới hỏi đàng hoàng, đây và việc của phu thê cần làm.”

“Ta không muốn, chính là ngươi đang cưỡng bức ta.” Tôi tuy rằng sợ hãi chết khiếp nhưng giờ đã bất chấp tất cả còn có cái gì mà không dám nói. Hắn trở lên im lặng nhưng lửa giận lại càng bùng lên.

“Được, cưỡng đoạt đúng không? Ta đây sẽ khiến cho nàng nếm thử cái gì mới thật sự gọi là cưỡng đoạt!” Hắn oán hận nói.

Dứt lời, hắn lại một lần nữ hung hăng mạnh mẽ thâm nhập vào huyệt động của tôi. Lần này so với lần trước càng thêm mạnh bạo, hung hăng thô lỗ, tôi đau đớn đến nỗi nước mắt không kìm được chảy ròng ròng. Tôi muốn giãy nhưng hắn mạnh mẽ đem tôi ấn chặt lên tường càng tùy tiện xâm nhập vào tooi.

Trong lúc tuyệt vọng tay tôi vô tình dừng trong túi của váy ngủ, trong lòng tôi run lên. Tôi chạm vào chu sa. Vừa mới đối phó Tiểu Oánh tôi không dùng hết chu sa Dung Tắc đưa cho. Nhớ đến tình cảnh Tiểu Oánh sau khi chạm vào chu sa, bộ dạng thống khổ, tay tôi siết lại.

Thiếu Anh, chẳng lẽ ngươi muốn nhẫn nhục chịu đựng cả đời như thế, vĩnh viễn bị nam quỷ này làm nhục? Vậy thì sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Nghĩ đến đây, tôi cắn môi cố lấy hết dũng khi, cầm lấy chu sa, hướng về phía gương mặt tuấn mỹ gần tôi trong gang tấc kia ném vào. Chu sa rơi trên gương mặt của hắn. Nhưng làm ta khiếp sợ là chu sa trong phút chốc hóa thành khói mỏng tản đi, không lưu lại bất cứ một chút dấu vết nào trên gương mặt tuấn mỹ kia.

Tôi không kịp suy nghĩ xem đây là có chuyện gì xảy ra thì nam quỷ kia đã phát cuồng nộ giận dữ. Ngay sau đó hắn hung hăn ném tôi lên trên giường. Tôi bị ném lên giường đầu hoa mắt choáng, giãy giụa muốn đứng lên nhưng Dung Kỳ lại trực tiếp đè lên người tôi xuống giường khiến tôi không thể động đậy.

Ngay sau đó, cổ tôi lạnh ngắt. Tôi hoảng sợ phát hiện nam quỷ kia đã bóp lấy cổ tôi.

“Thiếu Anh, nàng thế mà định mưu sát phu quân?” Hắn nổi giận cuồng nộ, lửa giận ngập trời, trong mắt hiện lên sát ý.

Thật đáng sợ…..

Nam quỷ này thật sự đáng sợ….

Nhưng bên dưới truyền đến cảm giác đau đớn rõ ràng từng đợt, nhục nhã như thế tôi cũng chẳng quan tâm đến sợ hãi nữa.

“Ngươi không phải chồng của tôi, chẳng qua chỉ là một con nam quỷ chỉ biết cưỡng bức tôi.”

“Nàng muốn chết?”

Mắt đen của hắn càng lạnh lẽo hơn, bàn tay bóp cổ tôi đột nhiên càng thêm siết chặt. Tôi cả người hít thở không thông. Hắn muốn giết tôi. Tôi nhắm mắt lại, không dám động đậy. Nhưng đau đớn trong tưởng tượng không đến, ngược lại cảm giác hàn lãnh trên người tôi rút lui.

“Thiếu Anh, nàng chờ xem, một ngày nào đó nàng sẽ phải cầu xin ta cần nàng.”

Âm thanh bừa bãi của nam quỷ vang lên bên tai tôi, tiếp theo cảm giác hàn lãnh trên người tôi biến mất hoàn toàn. Tôi mở mắt ra đã không thấy nam quỷ kia nữa, cả phòng kí túc xá trống không.

Tôi cảm thấy sức lực bản thân như bị rút cạn, cả người mềm oặt trên giường, khóc không ra tiếng. Sáng hôm nay, tôi bị Hiểu Mẫn gọi dậy.

“Thiếu Anh, mày làm sao thế? Vì sao nửa đêm lại chạy về gường của mày?” Toi vừa mở mắt hai đứa nó đã sốt ruột hỏi. Tôi đành đem chuyện của Tiểu Oánh hôm qua kể cho hai đứa nó nhưng lược bỏ đi đoạn của Dung Kỳ và chỉ nói Tiểu Oánh đã đi đầu thai chuyển thế rồi.

“Nó nói bởi vì mày mà chết?” La Hàm khó hiểu hỏi, “Thiếu Anh, mày có biết vì sao nó nói thế không?”

Tôi lắc đầu.

Hiểu mẫn ra vẻ trầm tư: “Thiếu Anh, buổi tối Tiểu Oánh chết, mày có gặp chuyện gì đặc biệt không?”

“chuyện đặc biệt?”

Đương nhiên là có, đêm đó tôi bị một con nam quỷ cưỡng bức. Nhưng chuyện này tôi không thể nói. Tôi cẩn thận nhớ lại buổi tối ngày hôm đó, đột nhiên nhớ ra đúng là có một việc mà trước đây tôi không chú ý.

“Buổi tối hôm đó, Tiểu Oánh hình như gọi điện thoại cho tôi.” Tôi nhanh chóng nói, “Nhưng khi đó tôi đang ngủ cho nên không nhận được điện thoại.”

Hiểu Mẫn cùng với La Hàm vẻ mặt khẽ biến.

“Chẳng lẽ lúc đó nó gọi để cầu cứu mày ư?”

Hiểu Mẫn suy đoán.

Tôi cảm thấy kỳ quái. Cầu cứu thì nên gọi cho bảo vệ, cảnh sát chứ sao lại gọi cho tôi làm gì? Chúng tôi suy nghĩ rất lâu cũng chưa nghĩ ra nguyên nhân nên không nghĩ nữa, dậy đi học. Buổi học kết thúc, tôi cùng hai người Hiểu Mẫn đi ra khỏi phòng học thì thấy một người không thể tưởng tượng được đang đợi tôi.

Bạn đang đọc Quỷ phu bá đạo đừng theo tôi của Hứa Noãn Noãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danguyetthanhkhau
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.