Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Cục Chết Chóc.

Phiên bản Dịch · 2841 chữ

Quốc Vương Vạn Tuế

Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao

Quyển 2: Tranh vanh sơ hiển.

Chương 115: Kết cục chết chóc.

Biên dịch: †Ares†

Nguồn: 4vn

Ngón tay thị vệ trung niên khẽ run lên, một đoạn chú ngữ dồn dập tối nghĩa từ miệng hắn gấp gáp phát ra, cơ thể hắn lóe ra một thứ ánh sáng đỏ lóa mắt, cả quốc vương tế đàn đột nhiên trở nên nóng rực, không thể nhìn trực diện. Sau đó, một thanh kiếm được tạo thành từ ngọn lửa đột nhiên từ trong tay tên thị vệ đó hiện ra, thế nhanh như tiếng sét đánh bên tai đâm thẳng đến hướng Tôn Phi.

Toàn bộ chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Đám người phía dưới còn chưa kịp có phản ứng gì, thậm chí ngay cả âm thanh kinh hoàng còn chưa kịp phát ra.

Thị vệ trung niên này đứng phía sau, đột nhiên một kiếm đánh lén, Tôn Phi căn bản không thể chú ý tới, ngọn lửa hình thanh kiếm mang theo khí tức nóng rực, trên không trung vạch ra một đường cong kỳ dị, mũi kiếm giống như nụ hôn thần chết lập tức muốn đâm xuyên thủng trái tim Tôn Phi.

Nhưng…

Đúng lúc này, chợt xảy ra dị biến.

Chỉ nhìn thấy đột nhiên cơ thể Tôn Phi theo một cách không thể tưởng tượng nghiêng hẳn về phía phải, thoạt nhìn giống như là một động tác vô thức, nhưng là đúng lúc tên thị vệ phóng ra một đao đoạt mệnh, hỏa kiếm đâm vào khoảng không.

Mà mãi cho đến lúc này, sứ giả các nước mới định thần, vẻ sợ hãi hằn rõ trên mặt, âm thanh hoảng hốt từ miệng bọn hắn không ngừng vang lên.

Drogba cùng đám thị vệ đứng xung quanh tế đàn phản ứng nhanh hơn một chút, bọn hắn hô to lên “Bảo vệ quốc vương” rồi rút trường kiếm bên hông muốn xông lên… Nhưng vừa vọt tới được năm sáu bước, cả đám mang theo vẻ nghi hoặc dừng lại, bởi vì bọn họ chứng kiến quốc vương bệ hạ xua tay ý bảo không cần đi lên.

Tay phải Tôn Phi đã nhẹ nhàng nắm chắc được thanh kiếm hỏa diễm.

- Ma pháp sư hỏa hệ tứ tinh cấp? Ngươi là ai? Tại sao lại muốn giết ta?

Tôn Phi triệu ra thủ sáo (găng tay) của người man rợ, là một ngân sắc ma pháp thủ sáo, phòng ngự 21, đồng thời có 25% miễn dịch đối với ma pháp điện hệ và hỏa hệ, cho nên không khó để nắm được thanh kiếm thuần túy do hỏa nguyên tố tạo thành. Cảm nhận được sức nóng của thanh kiếm đang truyền trong cơ thể, Tôn Phi có thể chắc chắn rằng, nam nhân trước mắt có thực lực tứ tinh sơ giai tiêu chuẩn… Nhưng vấn đề là, chính mình tựa hồ cũng không nhận ra người nầy, hắn vì sao phải đến ám sát chính mình đây? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ có người khác sai khiến?

Một đòn không trúng, tên thị vệ trung niên bỏ lại thanh hỏa diễm kiếm lùi về phía sau.

- Làm sao ngươi có thể phát hiện được?

Khi đã lùi lại một khoảng cách an toàn, trung niên thị vệ cất tiếng hỏi.

Hắn thật sự là không nghĩ ra, Tôn Phi rốt cuộc là như thế nào phát hiện hơn nữa tránh thoát một kích thần không biết quỷ không hay này, phải biết rằng để chuẩn bị được lần tập kích này, hắn chẳng những phải tập luyện rất nhiều lần mà còn liên tục mười ngày mười đêm tích tụ ma lực, càng không tiếc hao phí đại lượng ma pháp đạo cụ trân quý để rút ngắn thời gian ngâm xướng chú ngữ, tăng thêm sự đột ngột cho việc tập kích… Nhưng ai có thể ngờ vốn cho là không có sơ hở lại thành thất thủ, tình huống này chỉ có một khả năng —— đó là chính Tôn Phi đã biết trước sự việc.

Trên mặt trung niên thị vệ mang theo một tia khó có thể tin, bất quá cũng không nóng nảy chạy trốn.

Dường như hắn không them để ý rằng mình đã bị rất nhiều người bao vây xung quanh, có vẻ như còn chuẩn bị hành động gì nữa, trong lòng vẫn đang mưu tính có nên ra tay nữa không.

Đương nhiên hắn còn đang đợi câu trả lời của Tôn Phi.

Nhưng đúng lúc đó, dị biến không ai ngờ đến lại xảy ra một lần nữa.

Đột nhiên, một mũi kiếm kèm theo máu tươi xuyên qua bả vai trái của hắn đâm ra.

Tí tách, từng giọt máu nhỏ trên mặt đất.

Ánh mắt trung niên thị vệ lộ vẻ không thể tin nổi, rồi lập tức hiểu ra, cổ họng hắn phát ra một tiếng gầm phẫn nộ, vung tay lên, mấy chiếc roi lửa bỗng chốc xuất hiện mang theo khí tức cực nóng quất về phía sau, hung hăng đáp trúng mục tiêu là người đang nắm chuôi kiếm đâm lên bả vai hắn, một tiếng kêu đau đớn, máu tươi tóe ra, giám ngục quan Oleguer miệng phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.

Vừa rồi xuất kiếm đánh lén trung niên kia, rõ ràng là tên mập ngay từ đầu đã bị dọa sợ đến thất thần.

- Là ngươi?

Tên trung niên không thể tưởng tượng nổi mà hỏi, lúc này không cần Tôn Phi phải trả lời, hắn cũng có thể hiểu được trước đó vì sao Tôn Phi có thể tránh được mũi kiếm lén vô thanh vô tức kia. Rất rõ ràng, chính là tên mập nhìn có vẻ tham sống sợ chết đã lừa hắn, không biết đã dùng thủ đoạn gì mà sớm đã nhắc nhở Tôn Phi.

- Đương nhiên là ta, ngươi là cái thá gì chứ, lại muốn ta phải tốn sức vì ngươi.

Oleguer ngửa mặt nằm trên tế đàn, miệng phun ra máu tươi nhưng vẻ mặt lại khá đắc ý, hắn cười lớn nhìn về tên trung niên, thần sắc không chút che giấu vẻ giễu cợt.

- Haha, không ngờ phải không? Lão tử… Khụ khụ, lão tử ta sớm đã không phải là Oleguer tham sống sợ chết trước kia nữa rồi… Khụ khụ, Barzel đại nhân… Khụ khụ, ngươi dùng cách cũ để đối phó với ta, từ khi bắt đầu đã sai rồi… Khụ khụ, vì Alexander bệ hạ ta tình nguyện hy sinh chính mình, sao có thể phản bội ngài ấy!

Oleguer lúc này đã bị trọng thương, nói một câu liền phun ra một ngụm máu tươi, nhưng may thay cơ thể của hắn đã trải qua “Người Khổng lồ xanh dược tề” rèn luyện, cường độ thân thể vượt xa nhất tinh võ sĩ thông thường, cho nên khi chịu một đòn của tứ tinh ma pháp sư này mới còn sống sót, chỉ là những lời ông ta nói khiến những người còn lại đều thất kinh.

Trung niên ma pháp sư tứ tinh cấp này, không ngờ lại là Barzel.

Chính là cái tên cực truyền lệnh quan Barzel của Hương Ba Thành, trọng phạm mang tội phản quốc đang bị truy nã.

Tôn Phi khẽ nhíu mày.

Lúc trước hắn chú ý đến ám thị trong ánh mắt của Oleguer, hiểu được tên thị vệ trung niên này không phải người mình, có vấn đề gì đó nhưng lại không thể ngờ người này lại chính là Barzel đã mất tích lâu nay. Tên truyền lệnh quan tiền nhiệm này cố nhiên lại dùng thủ đoạn để thay đổi dung mạo của mình, nhưng nếu quan sát kỹ có thể phát hiện ra thân hình và khí chất cũng không thay đổi nhiều. Chỉ là ai cũng không thể ngờ rằng, một người như vậy lai có thể là ma pháp sư hỏa hệ với thực lực tứ tinh.

Hàng loạt biến hóa ngoài ý muốn, khiến cho bình đài ầm ĩ cả lên.

Lúc này, tia sáng đầu tiên của buổi sớm đã len qua mây chiếu xuống đỉnh Đông Sơn. Thời cơ tốt nhất để Tôn Phi đăng cơ đã bị bỏ lỡ, các vương tử, sứ giả các nước đều nhìn vào tế đàn, mà trên tế đàn, chiếc vương miện trong tay trưởng công chúa Natasha lại một lần nữa đặt xuống khay bạc, nàng lặng yên lui ra phía sau, giống như muốn theo dõi diễn biến tiếp theo của cuộc vui.

Tôn Phi lạnh lùng nhìn Barzel, khí tức toàn thân không ngừng dâng cao.

Nếu tên này đã chủ động xuất hiện, nhất định phải nắm lấy cơ hội này đánh chết hắn, nếu không bị một tứ tinh ma pháp sư ngày đêm rình rập, đối với Hương Ba Thành mà nói thì khó lòng phòng bị, tuyệt đối là một hồi tai nạn.

Cùng lúc đó, vết thương được băng bó lại, Barzel cũng nhanh chóng thay đổi tâm niệm.

Cảm nhận được khí tức ngày càng cường đại trên người Tôn Phi, hắn biết hôm nay không thể giết được tên quốc vương này, trong lòng tuyệt không cam, nghĩ tới bản thân đột phá tứ tinh cấp, hao tâm khổ tứ chuẩn bị lâu như vậy lại không thể đạt được mục đích, xem ra kế hoạch tiếp theo sẽ phải đẩy lùi lại.

- Không ngờ ngươi càng ngày càng hiểu được cách để làm một con chó.

Barzel trừng mắt nhìn Oleguer đang nằm trọng thương trên mặt đất, trong lòng cuối cùng hạ quyết tâm, chú ngữ liên tiếp tuôn ra từ miệng hắn, cơ thể hắn ngày càng nóng, chỉ thấy khí tức nóng rực trên cơ thể hắn ngày càng tăng mạnh, toàn thân dường như chìm trong một đám lửa lớn, đột nhiên hướng Tôn Phi hét lớn:

- Ta liều mạng với ngươi…

Sau đó, toàn thân phóng xuất hỏa diễm, ma lực điên cuồng thiêu đốt, hắn liền xông ra ngoài.

Trên tế đàn như có thêm một mặt trời, nóng rực chói mắt.

Tất cả mọi người đều cho rằng Barzel chó cùng rứt giậu thiêu đốt tự thân ma lực cùng với Tôn Phi đồng quy vu tận, ngay đến Tôn Phi cũng nghĩ vậy cho nên hắn ngưng thần chuẩn bị nghênh đón. Nhưng không ngờ tiến thêm vài bước thì ba bốn đầu hỏa nguyên tố mãnh thú từ trên người Barzel gào thét phóng ra, mà hướng hỏa nguyên tố mãnh thú lao tới, lại không phải là Tôn Phi…

Mà là… Trưởng công chúa Natasha của đế quốc Zenit.

- Ha ha, Alexander, ta sẽ giết người phụ nữ này, để xem ngươi ăn nói thế nào với đế quốc Zenit… Để cho toàn bộ Hương Ba Thành chon cùng với ngươi đi, ha ha ha!

Barzel cười một cách điên cuồng.

Hắn dám ra tay với công chúa của đế quốc?

Tất cả mọi người đều ngu muội rồi.

Đây là một kích toàn lực mà một tứ tinh ma pháp sư thiêu đốt toàn bộ ma lực xuất ra, tuyệt đối không phải thứ mà tam tinh sơ giai võ sĩ Suzanne bên cạnh trưởng công chúa Natasha có thể ngăn cản được. Bốn năm đầu hỏa diễm thú mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa quét về hướng trưởng công chúa, nhẹ nhàng nuốt chửng lam sắc đấu khí quang diễm mà nữ võ sĩ Suzanne liều mạng đánh ra.

Tôn Phi trong lòng bỗng nhiên cả kinh.

Hắn cơ hồ là theo bản năng lập tức thi triển kỹ năng người man rợ “Nhảy vọt”, từ không trung vẽ ra một đạo tàn ảnh lướt về phía trưởng công chúa…Tôn Phi nhất định phải cứu người, nếu không một khi vị điện hạ này thực sự chết yểu trên đỉnh Đông Sơn, thì Hương Ba Thành cũng sẽ xong đời.

Cùng lúc này, Barzel lại một lần nữa ngâm xướng chú ngữ.

Một đôi cánh hỏa diễm xuất hiện phía sau hắn, cả người giống như sao băng, bay vút ra phía ngoài tế đàn, trong giây lát bay vút qua phía trên đầu của các sứ giả, hướng phía vách núi. Tuy rằng lúc này hắn đã bị Oleguer đánh lén trọng thương, toàn thân ma lực sau khi xuất ra hai chiêu giờ cũng đã tiêu hao hết, nhưng dựa vào sự trợ giúp số xích sắt tại vách núi thì thực lực của hắn cũng đủ để thoát khỏi Đông Sơn, chờ cơ hội phục thù Tôn Phi.

Đích đến hiện ngay trước mắt, Barzel hiện ra vẻ mặt đắc thắng.

- Alexander, ngươi hãy chờ đấy, ta sẽ lại đến, sẽ khiến ngươi ăn không ngon ngủ không yên … Ha ha ha!

Hắn nhún người nhảy xuống vách núi.

Nhưng…..

- Một con côn trùng nhỏ lại dám ra tay với công chúa điện hạ.

Thời khắc nguy cấp, một thanh âm bình thản vang lên, phía trước trưởng công chúa đột nhiên xuất hiện một đoàn tử sắc hỏa diễm (ngọn lửa màu tím), một thiếu nữ thân hình yểu điệu tuyệt mĩ xuất hiện từ trong ngọn lửa, khuôn mặt tuyệt sắc không chút sợ hãi, chỉ nhẹ nhàng giơ lên bàn tay trắng nõn thon dài, tùy ý phất tay một cái, giống như là vẫy chào tình nhân thông thường, thế nhưng, mấy đầu hỏa thú kia lại ngay cả giãy dụa cũng không có, liền biến mất ở tại không trung.

Không thể tưởng tượng nổi!

Một đòn toàn lực của tứ tinh ma pháp sư, cứ thế nhẹ nhàng hóa thành hư ảo.

Một giây sau.

Thân ảnh màu tím chợt lóe, trong nháy mắt, thiếu nữ áo tím chợt xuất hiện trên ngay phía trên vị trí vách núi Barzel nhảy xuống…

- Dám ra tay với công chúa, thì đừng nghĩ có thể sống mà thoát khỏi đây.

Thiếu nữ áo tím cầm trong tay một thanh đoản kiếm hình thù kỳ lạ, lăng không tùy ý bổ xuống, vô hình kiếm khí ngang trời, Barzel hét thảm một tiếng, lưng hắn tóe máu, xuất hiện một vết thương ghê người.

Như thế vẫn chưa xong.

Cùng lúc này, một mũi tên lấp lóe ánh sáng xanh, từ phía sau bay tới, cắm thẳng vào Barzel, trong nháy mắt một cỗ hàn khí bao lấy cơ thể hắn, giữa tiếng kêu gào thê thảm, thân thể Barzel cứng ngắc rơi xuống song song với vách núi, nhanh chóng biến mất trong biển mây.

Mũi tên này, chính là Tôn Phi dùng hình thức chiến sĩ Amazon bắn ra hàn băng ma pháp tiễn, lực sát thương cực kỳ không tầm thường.

Vách núi cao như vậy lại bị trọng thương, Barzel tuyệt đối chỉ có con đường chết.

Tôn Phi thở nhẹ một hơi.

Mọi chuyện gần như đã qua.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, trong tim hắn đột nhiên có một điềm báo gì đó. Sau đó, một màn biến hóa khiến người khác không thể tin nổi xuất hiện.

Một đạo kiếm quang chói mắt từ trên trời giáng xuống, chém thẳng tới đỉnh đầu trưởng công chúa Natasha.

Hai đạo hàn quang đao mang không thể ngăn cản, từ hư vô mà xuất hiện, một trái một phải mang theo khí tức tử vong bất ngờ vây lấy hai bên vòng eo của công chúa.

Ba mũi tên phần đuôi đính lông trắng khí tức phệ hồn đoạt phách, đột nhiên từ đám người dưới tế đàn bắn ra, vô thanh vô tức bay theo hình chữ phẩm (品), vọt về phía trái tim, trán, cổ họng công chúa.

Một đôi bạch sắc tinh cương lợi trảo (Móng vuốt sắt), mang theo tiếng gào thét chói tai xé rách không trung, bất ngờ xuất hiện phía sau công chúa Natasha, đầu nhọn mang theo quang mang kịch độc nhắm vào hậu tâu công chúa.

Một đoàn quất hoàng sắc (ánh sáng màu da cam) đấu khí quang diễm lóe ra, từ nền đá trên quốc vương tế đàn đột chiêu chui ra nửa thân trên một thân ảnh uy vũ hùng tráng, hai tay nắm chặt một thanh Trảm Mã Đao vô cùng sắc bén, từ mặt đất mang theo một trận gió lốc, không chút thương xót mà chém tới phía chân công chúa.

Vô số đòn tập kích đồng thời xuất hiện tấn công về phía thân thể yếu ớt của công chúa.

Bất kỳ một đạo nào trong đây đều có thể khiến vị công chúa điện hạ không chút vũ kỹ này trở thành oan hồn.

Rõ ràng đây là một vụ ám sát đã được sắp đặt tỉ mỉ.

Một cái tử cục!

Bạn đang đọc Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch) của Loạn Thế Cuồng Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 369

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.