Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3 (2)

Phiên bản Dịch · 515 chữ

"Cậu ở đây đợi tớ một chút."

Bỏ lại lời này, Hoàng Nhạc Nhạc đuổi theo,

"CEO Tịch, xin chờ một chút."

"Còn có việc?"

Có lời gì tại sao lúc nãy không nói?

"Cái đó. . . . . ."

Cẩn thận quay đầu lại nhìn Hạ Uy đứng tại chỗ, khẳng định anh sẽ không nghe thấy bọn họ nói chuyện, cô mới cúi đầu khom mình,

"Cám ơn anh đã cho Hạ Uy thêm một cơ hội."

Tịch Hoa Nguyệt chỉ dừng lại một giây, sau đó nói:

"Cô không cần phải cảm ơn tôi."

"Hả?"

"Cô cảm thấy tôi là người dễ nói chuyện thích làm việc tốt?"

Anh lạnh lùng hỏi ngược lại.

Thế là có ý gì? Hoàng Nhạc Nhạc nghe không hiểu.

"Tôi đã nói rồi, nếu như anh ta có năng lực, tự nhiên sẽ không nằm trên danh sách giảm biên chế."

Cho nên, ý của anh ta là . . . . . . Không phải anh ta đặc biệt mở một góc mặt lưới cho Hạ Uy —— thực sự không phải là anh sao?

"Quan trọng là biểu hiện về sau của anh ta, nếu không anh ta vẫn phải ra đi, chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi."

Thực tế chính là như thế.

"Ừ, anh ấy nhất định sẽ nỗ lực."

Cô rất có lòng tin với Hạ Uy.

"Tôi sẽ chờ xem sao."

Anh nói thản nhiên.

Cô chợt nhớ tới,

"Đúng rồi, áo khoác của anh tôi quên mang đến trả lại anh, thật sự xin lỗi! Chẳng qua tôi đã cất cẩn thận, xin đừng lo lắng."

Áo khoác của anh ta cũng là "Nhãn hiệu thổ phỉ", khẳng định đắt chết người, tốt nhất là cô nên sớm để vật trở về với chủ cũ, tránh việc phải bồi thường thêm cả tháng tiền lương.

Có cái gì phải lo lắng? Chỉ là một cái áo khoác tây trang thôi.

"Không vội, cô nhớ rõ mang đến trả lại tôi là tốt rồi."

"Ngày mai tôi nhất định mang đến."

Cô thề lời thề son sắt.

"Ừ."

Thuận miệng đáp một tiếng, tầm mắt của anh lướt qua đỉnh đầu không tạo thành trở ngại của cô, chống lại ánh mắt tò mò quan sát của Hạ Uy, nhắc nhở cô,

"Hạ Uy còn đang chờ cô."

"Mặc kệ như thế nào, vẫn cám ơn anh."

Hoàng Nhạc Nhạc một lần nữa cảm ơn anh, mới quay trở về bên cạnh Hạ Uy.

Tịch Hoa Nguyệt không trả lời, xoay người rời đi.

Anh vừa mới bước vào phòng làm việc, Triệu Tây Tây lập tức đi theo bước vào, đóng cửa.

"Anh vì cái viên chức nhỏ đó mới thay đổi chủ ý giữ lại Hạ Uy?"

Cô còn đang cảm thấy khó hiểu, tại sao anh lại muốn cô đưa đến danh sách giảm biên chế nhân sự, không ngờ anh lại vì Hoàng Nhạc Nhạc thay đổi quyết định ban đầu.

Loại bỏ Hạ Uy vốn trên danh sách giảm biên chế, điều này làm cho cô rất không thể chấp nhận được.

Bạn đang đọc Quẹo Cua Đụng Phải Quỷ Lưu Manh của Mộ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.