Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1666 chữ

Gió tháng 5, ấm áp không hanh.

Ngoài cửa sổ, ánh nắng chiều màu đỏ tím phủ kín toàn bộ không trung, cùng giới hạn bắt đầu tối đan dệt ra sắc thái nùng liệt.

Vầng hoàng hôn phản chiếu bởi tòa nhà kính cao ở phía đối diện được cắt thành những viên kim cương có kích thước khác nhau bởi các vách ngăn trong phòng khiêu vũ.

Rơi rụng trên sàn nhà, quang ảnh loang lổ.

Trước tấm gương cao từ trần đến sàn, những đường nét cơ thể tinh tế của cô gái được làm nổi bật dưới lớp áo corset, đủ để hút hồn.

Khuôn mặt trứng ngỗng hồng hào, sáng bóng như quả mận đào, đôi mắt màu hổ phách ngân ngấn nước, chiếc mũi tròn và đôi môi anh đào thêm nét ngây thơ, là dáng vẻ của một cô gái miền Nam điển hình.

Mấy sợi tóc ướt trên trán và cái đầu búi cao bóng lộn nhưng chẳng ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp tự nhiên vốn có của cô.

Nhịp nhạc cuối cùng rơi xuống, Đường Oanh dần dần dừng động tác, nhẹ thở hổn hển, đã lâu không tập nhảy, cảm thấy thân thể có chút cứng ngắc.

Một lúc sau, cô kiểm tra thời gian và sang buồng tắm bên cạnh để thay đồ và tắm rửa sơ qua trước khi ra ngoài.

Màn đêm đã bao trùm, những chiếc taxi đi suốt chặng đường đến điểm đỗ của sân bay, dừng lại một lúc rồi lại chạy như bay.

Đường Oanh buộc dây giày ngay tại chỗ, sửa sang lại mũ, đứng dậy đi vào ga sân bay.

Có lẽ do là ngày làm việc, sân bay thưa thớt hành khách, tìm người cũng không khó.

Cô nhìn xung quanh một vài lần, và thấy Lâm Du Từ đang đứng ở trung tâm giữ đồ thất lạc, vẻ mặt không mấy vui vẻ.

Chạy chậm vài bước qua đi, “Du Từ?”

“Đường Đường!”

Lâm Du Từ nghe rõ thanh âm, quay đầu chính là một cái ôm mạnh, nhân tiện còn không quên xoa bóp mặt cô 1 phen, “Tớ rất nhớ cậu đó!”

“Hừ, tớ cũng nhớ cậu, cậu đang tìm cái gì sao?” Đường Oanh không chút lo lắng, mặc cô nàng khi dễ.

“Không có.”

Lâm Du Từ vẻ mặt đưa đám, cô bóp mạnh phần da thịt lộ ra sau lưng của nam sinh “Tất cả là do tiểu tử thúi này. Nếu không phải nó vẫn luôn thúc giục thúc giục thúc giục, tớ có thể làm mất máy ảnh của mình sao?”

Nam sinh bị đau hô một tiếng, làm người qua đường liên tiếp quay đầu lại: ”Chị, đừng oan uổng người như vậy, rõ ràng chị đang cùng dã nam nhân nói chuyện vui vẻ, mới quên mang theo.”

“…… Mới không có, chính là nồi* của cậu .” Lâm Du Từ tiếp lời

nồi ở đây nghĩa là lỗi

“——”

Đường Oanh nhìn bọn họ cãi nhau, lúc này mới nhận ra người con trai gầy gò bên cạnh cô , “Du Từ, vị này chính là?”

Lâm Du Từ đứng đắn vài phần: “Đúng vậy, quên giới thiệu cho cậu, đây là em họ tớ, Quý Ngôn Tu.”

Nam sinh tháo khẩu trang xuống, lập tức thay đổi vẻ mặt, nhẹ giọng thì thầm: “Chào chị Đường Oánh, em luôn nghe chị gái nhắc đến chị, không ngờ chị lại…”

“Rất dễ thương.”

“…”

Thiếu niên trước mặt tinh thần tràn ngập phấn chân, tựa như ánh mặt trời, khi cười lên ánh mắt sáng rực, là hình tượng nam thần nhà bên chuẩn mực.

Đường Oanh hơi sững sờ, cô chưa từng nghe ai đó dùng từ dễ thương để miêu tả mình, mỉm cười gật đầu tỏ ý lễ phép.

Ngược lại Lâm Du Từ không thích ứng với sự tương phản này, nôn ra tiếng .

Hai người ồn ào nhốn nháo cuối cùng cũng điền xong vào mẫu đăng ký tìm đồ thất lạc.

Lúc đến bãi đậu xe, bởi vì Lâm Du Từ để quên điện thoại ở quầy dịch vụ nên Đường Oanh cùng Quý Ngôn Tu đành phải đi lấy xe trước.

Sau khi di chuyển chiếc vali cuối cùng, Quý Ngôn Tu đóng nắp thùng xe phía sau, kéo khẩu trang xuống:” Lên xe chờ đi, chị gái chân ngắncủa tôi không biết bao giờ mới về”.

Đường Oanh bị chọc cười, nhưng trời sinh cô không giỏi giap tiếp nên cũng chỉ biết cười cười.

Quý Ngôn Tu nhướng mày, đột nhiên cảm giác có chút thành tựu.

Cậu ta cực kỳ thân sĩ mở cửa xe cho cô, một tay để ở khung xe phía trên, nhìn cô khom lưng ngồi ổn, mới buông tay ra đóng cửa xe.

Nháy mắt khi đóng cửa, một chiếc Bentley màu đen chậm rãi lái khỏi lối ra cách đó không xa.

“Văn tiên sinh, người vừa rồi… hình như là Đường tiểu thư?” Lý Quốc Bình nhướng mắt nhìn kính chiếu hậu xe, có chút không rõ nói.

“…”

Trong gương, người đàn ông mặc vest xám khói, cổ họng khẽ nhúc nhích, trầm mặc không nói.

Anh vịn nhẹ lên gọng kính, lười biếng thu lại tầm mắt, một tay cầm máy tính bảng tiếp tục lướt, ngũ quan mỏng manh dưới ánh sáng tối trở nên không rõ.

Không lâu sau, anh lấy điện thoại tròng ngực ra, gõ vài cái rồi tắt màn hình.

Lý Quốc Bình ánh mắt mơ hồ, tay nắm tay lái không khỏi nắm thật chặt.

“Ong ong ——”

Trong xe an tĩnh, Đường Oanh mở di động ra, màn hình nhảy ra một tin nhắn.

【 văn: Về nhà. 】

“……”

Đường Oanh nhìn tin nhắn của anh mà hơi sững sờ, con ngươi ẩm ướt lập lòe 2 cái.

Trong trí nhớ của cô, anh không phải là người chủ động nhắn tin.

Dừng 2 giây, đầu ngón tay gõ gõ lên màn hình.

【 em ở sân bay mới vừa đón được Du Từ, có thể trở về trễ 1 chút được không? 】

Thời gian trôi qua, điện thoại không có động tĩnh.

Do dự 1 lúc, Đường Oanh quyết định mở cửa xe, bước đến phái trước: “Thật sự xin lỗi, hôm nay hẳn là không thể cùng mọi người đi ăn cơm được, lần sau… Lần sau tôi mời khách.”

Quý Ngôn Tu nhìn người đang đi tới, quay đầu dập điếu thuốc, xua tay: “Có chuyện gấp sao? Có muốn em tiễn chị không?”

“Không cần, chị tự mình đi taxi là được.”

“Em đưa đi sẽ nhanh hơn.”

“Cảm ơn, thật sự không cần phiền toái như vậy.”

“……”

Sau khi bị từ chối, Quý Ngôn Tu cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ nhìn chằm chằm bóng dáng cô gái rời đi, có chút thất thần.

Thời điểm Đường Oanh chạy về biệt thự, đã hơn 9 giờ tối.

Nhập mã, khóa cửa vang lên 1 tiếng, mở ra, bên trong thế nhưng lại ngoài ý muốn mà sáng ngời.

Anh ấy … về sớm sao?

Chỉ nghĩ đến điều đó, tim cô đã đập dữ dội rồi.

Văn Mộc Cảnh đi thị sát hạng mục này hơn một tháng, cô cơ hồ mỗi ngày đều sớm muộn gì cũng nhắn tin hỏi thăm, lâu lâu còn kể những chuyện lí thú trong ít ngày gần đây, cô biết anh sẽ xem, nhưng nếu anh ấy có thể trả lời một chút lại càng tốt hơn.

Bây giờ anh có thể về sớm, sự phấn khích đã che lấp đi nỗi thất vọng đang lên men trong lòng.

Đường Oanh vội vàng cởi giày, nhìn quanh trên lầu, thấy cửa phòng ngủ đóng chặt, cô hít 1 hơi thật dâu rồi mới gõ cửa.

Trong phòng yên tĩnh cực kỳ, lúc cô tính toán lại gõ một lần nữa, cửa phòng khép mở.

Tóc người bên trong ướt một nửa, đằng sau áo choàng tắm dài rộng là chiếc quần thể thao, hai dây rút buông trễ xuống, những giọt nước chưa kíp khô trượt xuống khuôn ngực rắn chắc chảy vào thắt lưng, cực kì phóng đãng, quét sạch vẻ nho nhã của quá khứ.

Đường cong của người đàn ông rắn chắc, đôi mắt dài và hẹp mang theo cảm giác áp bức tuyệt đối.

Đôi mắt ngăm đen tập trung vào ngón chân trắng nõn của cô gái một chút, bàn tay to của anh ôm eo cô, đặt cô lên ghế ở đuôi giường, “Sao em không mang dép?”

Cảm giác không trọng lực đột ngột khiến Đường Oanh nín thở, đôi tay cô gắt gao vòng lấy cổ nam nhân, cho đến khi đứng vững mới thu tay lại.

Nhưng lòng bàn tay ấm áp của người đàn ông hơi dùng sức, cô lại lảo đảo về phía trước, đỡ lấy bờ vai anh.

Khoảng cách gần đến mức có thể nghe thấy mùi hương còn lưu lại sau khi tắm xong.

Bên tai không khỏi đỏ lên.

Đứng ở trên băng ghế cuối giường, Đường Oanh cao hơn anh non nửa cái đầu, cô ngượng ngùng nhưng nói thật : “Em muốn xem anh đã về chưa.”

Văn Mộc Cảnh môi mỏng khẽ nhếch, đỡ eo cô, một cái tay khác nắm lấy tóc dài của cô, nhè nhẹ từng đợt từng đợt quấn quanh lại thả ra, “Buổi tối đi đâu?”

Đường Oanh nhìn theo động tác của anh, rũ mắt, “Em đi sân bay đón Du Từ.”

“còn gì nữa không?”

“… không còn gì cả.”

“Á ——”

Vừa dứt lời, đau đớn do sợi tóc bị kéo khỏi da đầu làm cô hít một hơi.

Khuôn mặt văn nhã của Văn Mộc Cảnh mang theo ý lạnh, nói thẳng ra: “Người đàn ông mở cửa xe cho em là ai?”

“……”

Bạn đang đọc Quanh Quẩn Lòng Ta của Trà Nhị

Truyện Quanh Quẩn Lòng Ta tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi uula
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.