Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết luận

Phiên bản Dịch · 3847 chữ

Làm một ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ, lại có chỗ dựa là Trần Cận Nam, điều động một cán bộ cấp cục của huyện cũng không phải là chuyện quá khó khăn. Nhất là Hoàng Trạch Danh lại là một người nổi tiếng trong giới truyền thông, cán bộ cấp cục huyện, lý lịch kinh nghiệm dày dạn. Ngay khi An Tại Đào gọi điện thoại trở về, Trần Cận Nam đã bố trí cho nhân viên Ban Tổ chức cán bộ tiến hành khảo sát và triển khai.

Trên đường từ Phòng Sơn về Quy Ninh, An Tại Đào ngồi trên xe gọi mấy cú điện thoại. Việc điều chuyển một cán bộ thuộc cấp huyện khiến Hoàng Thao hơi phấn khích. Nhưng làm lái xe, chuyện liên quan đến lãnh đạo, anh ta chỉ có thể làm kẻ đui kẻ điếc, ngậm chặt mồm lại, chuyện không nên hỏi thì không được hỏi, chuyện không nên nói thì không được nói. Dù đánh chết cũng không thể nói, ngay cả với bà xã của mình.

Trên góc độ nào đó, Hoàng Thao là một người thành thật, không có bản lĩnh gì lớn, cũng không có cá tính, chỉ chăm chỉ lái xe. Làm người có nguyên tắc, bản thân có ích lợi thì không thể bỏ qua, không nên cầu mong những chuyện xa vời. Anh ta lái x cho An Tại Đào lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ nhờ An Tại Đào làm chuyện riêng gì, cũng rất ít khi tham gia các trường hợp cá nhân của An Tại Đào.

Người như thế rất hiếm gặp trong những tài xế ở huyện.

Đây là nguyên nhân quan trọng khiến An Tại Đào tin dùng anh ta. Hạ Hiểu Tuyết cũng rất quý Hoàng Thao, có sự tôn trọng nhất định với anh ta.

Lúc Hạ Hiểu Tuyết ở Quy Ninh, Hoàng Thao cơ bản là tài xế riêng của Hạ Hiểu Tuyết. Hạ Hiểu Tuyết ra ngoài chẳng hạn, đều do Hoàng Thao phục vụ, anh ta làm việc nghiêm túc và không nhiều lời. Đôi khi Hạ Hiểu Tuyết băn khoăn trong lòng, vài lần còn chủ động mua quà cho vợ con Hoàng Thao.

Hội nghị Thường vụ Huyện ủy thường họp vào 2 giờ chiều, nhưng vì An Tại Đào và Trương Hân đi thành phố họp nên dời lại đến 3 giờ. Đến giờ họp, Trương Hân chậm rãi đi vào phòng họp nhỏ trong huyện ủy, thấy tất cả các ủy viên thường vụ đều đã đến đầy đủ, liền mỉm cười chào hỏi mọi người.

Tuy rằng đến nhận chức không lâu, nhưng sự khiêm tốn của Trương Hân đã giành được thiện cảm của nhiều lãnh đạo. Nhưng thiện cảm thì thiện cảm, lập trường chính trị là lập trường chính trị, không thể đánh đồng.

Mọi người ngồi đó đợi một lúc vẫn không thấy An Tại Đào tới, phó Bí thư Huyện ủy Khổng Lâm thầm nhíu mày, nhìn Trương Hân cười:

- Chủ tịch huyện Trương, anh và Bí thư An đi thành phố họp, lại không cùng nhau trở về sao?

- Không, Bí thư An nói hắn có chút việc phải về trễ một chút. Ha ha…mọi người đợi một chút đi, lãnh đạo chủ chốt không đến thì chúng ta cũng đâu họp được.

Trương Hân cũng mỉm cười, nói xong lại ngoảnh sang nói chuyện phiếm với Chủ nhiệm Ủy ban chính trị pháp luật Khâu Côn.

Tôn Hiểu Linh ngồi bên cạnh vẻ mặt cũng bình tĩnh, thỉnh thoảng lại nói với Khổng Tường Dân bên cạnh mấy câu, phần lớn thời gian đều chơi với chiếc điện thoại đi động của mình.

Cô đang cúi đầu không biết nhắn tin cho ai, đột nhiên nghe được giọng nói của Trương Hân:

- Chủ nhiệm Tôn, chủ nhiệm Tôn!

Tôn Hiểu Linh ngẩn ra, ngước đầu lên, mỉm cười:

- Chủ tịch huyện Trương?

- Chủ nhiệm Tôn, khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta là điển hình công trình sinh thái nông nghiệp trong toàn huyện. Tôi chuẩn bị vài ngày tới sẽ đến khu kinh tế mới học tập, nghiên cứu một chút, ha ha…Lúc tôi ở huyện Cao Lãng của Tân Hải, đa phần cũng là nông nghiệp. Lúc ấy ở huyện muốn làm công trình vườn và chuồng.

Trương Hân cười đưa đưa tay lên.

Khuôn mặt quyến rũ của Tôn Hiểu Linh tuy mỉm cười nhưng trong lòng có chút hồ nghi và cảnh giác. Trương Hân đột nhiên muốn tới khu kinh tế mới làm gì? Điều tra nghiên cứu? Nghe nói từ sau khi anh ta đến nhận chức vẫn luôn hiền lành, chưa bao giờ xuống điều tra nghiên cứu, nhưng sao lại chọn khu kinh tế mới đầu tiên? Anh ta muốn làm gì? Muốn tìm ra chỗ hổng trong công tác của mình sao?

- Được lắm. Hoan nghênh lãnh đạo đến khu kinh tế mới chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác, chúng tôi hoan nghênh Chủ tịch huyện Trương bất cứ lúc nào.

- Những nhà đầu tư lớn ở huyện chúng ta đều vào khu kinh tế mới. Khu kinh tế mới hai năm nay thật sự là giành được thành tích nổi bật. Lúc tôi ở Tân Hải, có nghe nói đến khu kinh tế mới này của chúng ta, thật sự là không dễ dàng.

Trương Hân lại cười:

- Chủ nhiệm Tôn và các đồng chí trong khu kinh tế mới quả là phải làm nhiều việc.

Tôn Hiểu Linh cũng mỉm cười không đáp.

Phó Chủ tịch thường trực Cổ Trường Lăng đột nhiên đứng dậy, bực bội bóp chặt tàn thuốc trong tay, bước nhanh ra ngoài phòng họp.

Trương Hân nhìn theo bóng của Cổ Trường Lăng, thản nhiên cười, quay lại nhìn Đồng Hồng Cương đang ngồi yên lặng trong góc, ôn tồn nói:

- Chủ nhiệm Đồng, anh có cần gọi điện thoại cho Bí thư An hỏi một chút không? Nếu Bí thư An bận quá thì cuộc họp này dời sang ngày khác thôi.

Đồng Hồng Cương đứng dậy “à” một tiếng, tuy nhận lời nhưng có chút đắn đo. Nhưng, các ủy viên thường vụ đang nhìn chăm chú như thế, anh ta không gọi điện thoại cũng không được. Ngẫm nghĩ một chút, anh ta ra khỏi phòng họp, về văn phòng của mình gọi điện thoại cho An Tại Đào.

- Bí thư An!

Đồng Hồng Cương còn chưa nói thành lời, An Tại Đào đã nhanh chóng trầm giọng nói:

- Lão Đồng, tôi tới ngay.

An Tại Đào vội vàng đi vào phòng họp, cười ha hả:

- Các đồng chí, thật ngại quá, nửa đường lại bị Bí thư Thành ủy Trương gọi lại nói thêm chút chuyện, làm chậm cả giờ, thật ngại quá để mọi người đợi lâu.

Lúc An Tại Đào nói những lời này, khóe mắt để trên gương mặt bình tĩnh của Trương Hân, nhưng không phát hiện bất cứ manh mối khác thường nào.

- Được rồi, chúng ta lập tức họp thôi. Hôm nay tôi làm mọi người chậm trễ, buổi tối cá nhân tôi mời khách, mong các đồng chí ăn ngon một chút. Từ lúc đồng chí Trương Hân đến huyện, các ủy viên thường vụ trong bộ máy Huyện ủy chúng ta còn chưa tụ họp.

An Tại Đào mỉm cười, khoát tay.

Trương Hân chợt lên tiếng:

- Bí thư An khách sáo quá, tôi không có ý làm Bí thư An phải ngại đâu. Nhưng nếu Bí thư An muốn mời mọi người ăn cơm, tôi cũng không có ý kiến. Ha ha…

- Ha ha…được.

An Tại Đào nhìn Đồng Hồng Cương:

- Lão Đồng, anh báo cáo trước, xong rồi mọi người thảo luận.

Đồng Hồng Cương gật đầu:

- Bí thư An, Chủ tịch huyện Trương, các lãnh đạo, dựa theo sự sắp xếp của Huyện ủy và chỉ thị của Bí thư An, Huyện ủy đã bước đầu điều tra công tác nâng huyện lên thành phố, giai đoạn đầu đã có được tình hình cơ bản, xin báo cáo sơ lược với các vị lãnh đạo.

- Quốc vụ viện mới đây quy định tiêu chuẩn nâng huyện lên thành phố, về quy định mật độ nhân khẩu trên mỗi km vuông thì huyện ta đạt chỉ tiêu. Theo tính toán, mỗi km vuông từng năm chỉ trên dưới ba người. Chủ yếu là ở tổng giá trị sản xuất, thu nhập tài chính, khu vực hành chính, khu vực dân cư, các phương tiện cơ sở trong nội thành, phương diện thiết lập tiêu chuẩn cụ thể. So với hiện trạng phát triển của năm nay, tổng giá trị sản xuất trong huyện ta cùng với tài chính thu vào, thu nhập trên đầu người, tỉ trọng và chỉ tiêu chủ yếu của hai ba sản nghiệp tổng giá trị sản xuất đã vượt qua biên độ lớn nhất của tiêu chuẩn xây dựng thành phố. Nhưng về quy mô trung tâm thành phố và mức độ phương tiện cơ sở, tỉ trong nhân khẩu phi nông nghiệp và các phương diện khác còn tồn tại sự chênh lệch nhất định. Cụ thể như các mặt sau:

- Đối chiếu từng cái, chúng ta không khó để phát hiện được, những chênh lệch đó sẽ được chúng ta rút ngắn trong một thời gian, ví như quy mô khuếch trương trung tâm thành phố, chúng ta đã có đủ điều kiện. Tôi đề cao thành phố hóa thị trấn. Đặc biệt là khu kinh tế mới Tư Hà và các dự án công trình lớn được đẩy mạnh trong năm nay, chắc chắn thúc đẩy nhiều người đến thị trấn, kéo theo số nhân khẩu phi nông nghiệp gia tăng và nâng tỉ trọng hộ phi nông nghiệp toàn huyện cao lên. Trước mắt, tỉ trọng hộ phi nông nghiệp ở huyện ta còn thấp, tương lai sau khi quy mô thành phố được khuếch trương, thì tỉ trọng hộ phi nông nghiệp càng giảm bớt, nhưng nghĩ đến bước tiếp theo của khu kinh tế mới Tư Hà là sẽ mở rộng. Khách du lịch và ngành du lịch phát triển nhanh hơn, sức lao động ở nông thôn được di dời. Xây dựng thành phố, xuống núi để thoát khỏi nghèo khó, tỉ trọng nhỏ nhất có thể duy trì ở trên dưới 4%. Vì vậy, sang năm, trung tâm thành phố của huyện ta sẽ dựa theo quy mô mật độ dân số mà tính, số hộ phi nông nghiệp phải nhiều hơn tám mươi ngàn người, vừa đủ đạt được tiêu chuẩn xây dựng thành phố.

- Ngoài ra, theo tôi dự đoán xu thế thành thị hóa, tổng số người có việc làm ở huyện ta tập trung chủ yếu ở khu kinh tế mới Tư Hà, trung tâm thị trấn và vài điểm khai thác phát triển của thị trấn. Vài ngành công nghiệp có thể thu hút được mấy mươi ngàn người, toàn bộ ngành công nghiệp trong huyện có thể duy trì con số hơn mấy mươi ngàn người. Con số chính xác người có việc làm vượt qua tiêu chuẩn xây dựng thị trấn.

- Báo cáo của tôi đã hết, còn sót chỗ nào, xin các vị lãnh đạo phê bình.

Đồng Hồng Cương nhìn An Tại Đào, thấy An Tại Đào gật gật đầu, lúc này mới mỉm cười, gom tài liệu lại.

Tài liệu này, Đồng Hồng Cương đã cho người in nhiều bản, trên bàn mỗi ủy viên thường vụ đều bài một phần. Khi anh ta báo cáo xong, các ủy viên thường vụ đang có mặt đều mỉm cười, dựa vào bàn xem tài liệu, nhưng ánh mắt vẫn duy trì vẻ trầm mặc lạ thường.

An Tại Đào chủ trương gắng sức thực hiện nâng cấp lên thành phố. Đây là chiến tích đầu tiên của hắn sau khi nhậm chức Bí thư huyện ủy. Hắn chắc chắn là không tiếc trả giá, phải đẩy mạnh việc này. Còn chuyện đủ tiêu chuẩn hay không và giai đoạn điều tra nghiên cứu gì đó chỉ làm cho có lệ.

Trương Hân lật lật tài liệu, đột nhiên ngẩng đầu lên cười, nói:

- Chủ nhiệm Đồng, tiêu chuẩn của Quốc vụ viện tôi vừa mới cẩn thận xem lại ngày hôm qua, phát hiện sau khi so sánh, tiêu chuẩn của chúng ta còn kém xa lắm, không chênh lệch chút ít, lạc quan như anh nói đâu. Ha ha…

Trương Hân vừa dứt lời, các ủy viên thường vụ đều cười thầm trong lòng. Bắt đầu rồi, bắt đầu cạnh tranh rồi, Hiện giờ Trương Hân cũng như An Tại Đào lúc trước, chỉ cần Bí thư huyện ủy Lãnh Mai muốn thi hành, hắn tất nhiên sẽ làm trái lại. Nhưng Trương Hân là đối thủ của An Tại Đào sao?

Hai ngày nay, Khổng Lâm cũng đang lo lắng về vấn đề này, vì kết quả cuối cùng như thế nào cũng là căn cứ quan trọng cho tương lai của cô. Khổng Lâm thông qua một vài quan hệ đã biết được bối cảnh của Trương Hân. Cô đang dè chừng, xem Trương Hân có “thực lực” gì không. Dù sao con ông cháu cha chỉ có bối cảnh mà không có thực lực thì chỉ là một người đầu tư không có giá trị. Nếu anh ta đích thực trở thành đối thủ của An Tại Đào, cô khẳng định sẽ làm việc nghĩa, không chùn bước về phe Trương Hân.

Đồng Hồng Cương ngẩn ra, cười nói:

- Xin lãnh đạo nói rõ đi, có thể tôi so sánh không đến nơi đến chốn, xin Chủ tịch huyện Trương chỉ ra chỗ sai.

Trương Hân khẽ mỉm cười, nói:

- Có hai vấn đề. Nếu tôi nhớ không lầm thì tiêu chuẩn quốc gia đối với thành phố là việc xây dựng hạ tầng cơ sở và diện tích cây xanh đều được quy định rõ ràng, không thể qua loa. Diện tích cây xanh không được kém hơn tỷ lệ mỗi đầu người trên một km vuông cây xanh. Nhưng huyện chúng ta, tôi nhìn các số liệu liên quan, có chênh lệch rất lớn, nếu ít thì chúng ta còn có thể cố gắng vượt qua, nhưng thế này thì… Lâm trận mới mài gươm thì không được đâu.

Trương Hân rõ ràng có chuẩn bị mới tới đây. Xem ra anh ta đóng cửa hai ngày không ra chính là nghiên cứu sách lược phản đối An Tại Đào muốn nâng huyện lên thành phố.

Anh ta dừng lại một chút rồi nói:

- Một tiêu chuẩn quan trọng khác trong việc nâng huyện lên thái tuyết phong là phải xây dựng chế độ thị trấn nhiều hơn xã, tỷ trọng thị trấn phải đạt tiêu chuẩn. Trước mắt, trong toàn huyện chỉ có xã, ngay cả khu kinh tế mới Tư Hà cũng là thị trấn thuộc xã. Xã chiếm tỷ lệ rất cao, chênh lệch xa với tiêu chuẩn.

- Các đồng chí, không nói đến các vấn đề khác, riêng tỉ lệ xây dựng thị trấn là không ổn rồi. Đến lúc sau khi chúng ta báo cáo xong, trên tỉnh phái một bộ môn chuyên so sánh tiêu chuẩn trả báo cáo của chúng ta trở về, còn có thể gây cho cấp trên một ấn tượng không an tâm về chúng ta. Cho nên, cá nhân tôi đề nghị, tạm hoãn nâng huyện lên thành phố, trước hết dốc sức phát triển kinh tế, đợi khi kinh tế phát triển rồi, cho dù chúng ta không có ý tưởng này, cấp trên cũng sẽ sắp xếp thôi.

Trương Hân dứt lời, các ủy viên thường vụ đều im lặng. Lời nói của Trương Hân đã điểm đúng điểm mấu chốt, xem ra anh ta không uổng công chuẩn bị.

Đồng Hồng Cương có chút xấu hổ há miệng thở dốc, không nói nên lời. Hai điểm mà Trương Hân đưa ra đều là điểm yếu của huyện Quy Ninh, không phải y không biết, mà là cố ý lãng tránh, không ngờ Trương Hân này có ý nên đặc biệt chỉ ra.

Vì sao Trương Hân phải nói như vậy? Không cần nói cũng biết. Đối với việc thượng cấp tranh giành quyền lực, y không dám xen vào nên cũng không dám nói gì thêm.

An Tại Đào hơi sầm mặt, không khí trong phòng họp trở nên nặng nề.

“Khụ, khụ!”

Phó Chủ tịch thường trực Cổ Trường Lăng hắng giọng:

- Chủ tịch huyện Trương, tôi chỉ nói hai câu đơn giản thôi. Tôi được phân công quản lý công tác ở ủy ban nhân dân huyện đã nhiều năm, có thể nói là rất hiểu tình hình trong huyện. Vừa rồi, hai điểm mà Chủ tịch Trương nhắc đến, quả là điểm yếu của huyện. Nhưng cũng không phải là tuyệt đối. Trước tiên nói về điểm thứ nhất. Trước mắt, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Huyện đang mạnh mẽ thúc đẩy tiến trình đô thị hóa, tiến thêm một bước hoàn thiện cơ sở hạ tầng trong nội thành, nhanh hơn là sửa lại những cái cũ. Đẩy mạnh việc mở rộng khu khai thác cảnh sinh thái của khu kinh tế mới Tư Hà, phát triển xây dựng, thực hiện một bước đột phá kiến thiết trung tâm nội thành.

- Còn vấn đề xanh hóa và xử lý nước ô nhiễm, mấy năm nay huyện ta đang bắt tay vào xây dựng cảnh quan Tư Hà, công viên người già, khu du lịch trên núi, xây dựng các dự án ánh sáng thành thị. Hơn nữa, xanh hóa toàn bộ lối đi trong nội thành, xanh hóa các khu dân cư nhỏ, dự tính đến cuối năm nay đã có thể mở rộng diện tích xanh hóa trong nội thành hơn mười ngàn km vuông. Nói cách khác, sang năm có thể thấy sơ việc xanh hóa đã có bốn dự án trở lên, diện tích xanh hóa công cộng cho con người cũng không ít, hoàn toàn đạt được tiêu chuẩn xây dựng thành phố. Ngoài ra, công trình xử lý nước ô nhiễm của thị trấn cuối năm nay đã được vận hành, mỗi ngày có thể xử lý được hơn mười ngàn tấn nước ô nhiễm. đại khái cũng vượt tiêu chuẩn xây dựng thành phố.

Cổ Trường Lăng mỉm cười, nhìn thấy nét cười dần tắt trên mặt Trương Hân, liền nói lớn:

- Lại nói đến điểm thứ hai. Số lượng thị trấn được xây dựng quả thật không đủ, nhưng các xã mới của huyện ta, việc điều chỉnh để tiến hành xây dựng thị trấn đang trong giai đoạn điều tra nghiên cứu, nếu tiến thêm một bước luận chứng hoàn thiện, sau khi gởi báo cáo để phê duyệt thì có thể khởi động. Tổng hợp suy xét quy mô hiện trạng, không gian phát triển, điều kiện tài nguyên giao thông, lịch sử xã hội, phân bổ kinh tế trong khu vực, và các yếu tố cơ sở, thông qua việc lấy giàu nuôi nghèo, lấy trung tâm nuôi ngoại ô, cùng thống nhất hình thức xác lập. Chia ra xác nhập xã và thị trấn, mở rộng phạm vi xây dựng khu hành chính thị trấn, giảm bớt xã, tổng số thị trấn sẽ bảo đảm xây dựng chế độ thị trấn thay xã, tỉ lệ sẽ phù hợp với tiêu chuẩn.

- Ha ha, tôi nói xong rồi, mọi người có thể tiếp tục thảo luận.

Cổ Trường Lăng không hổ danh là kẻ lõi đời trong công tác ở huyện. Anh tiện tay quăng ra một ít số liệu đã khiến cho “phản bác” của Trương Hân thương tích đầy mình.

Đám người Trần Tân, Khâu Côn bắt đầu lục tục tỏ ý tán thành, cho dù Hồ Linh Linh, Trương Minh và Khổng Lâm có lòng muốn về phe Trương Hân cũng phải do dự giơ tay đồng ý.

Trong nháy mặt, sắc mặt của Trương Hân trở nên rất khó coi. Chuyện này được thông qua, anh ta có cảm giác bị cô lập, cảm giác này khiến anh ta vô cùng giận dữ nhưng cũng không có cách nào khác. Nhưng còn vấn đề thời gian. Anh ta kiềm chế mình, cười ha hả:

- Tôi đến huyện thời gian không lâu, tình hình trong huyện không quen thuộc lắm. Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, tôi phục tùng quyết định của tổ chức. Nhưng tôi vẫn giữ ý kiến của riêng tôi. Tôi vẫn cho rằng điều kiện nâng huyện lên thành phố còn chưa chín muồi.

An Tại Đào nghe vậy cũng rất bực tức nhưng trên mặt vẫn mỉm cười, kết luận:

- Tổng hợp tất cả các phân tích tình hình, huyện ta có khả năng thực hiện mục tiêu nâng huyện lên thành phố. Đương nhiên còn chưa thực hiện được thì còn tồn tại những nhân tố không xác định, bao gồm cả lỗ hổng chính sách nhà nước, tiêu chuẩn xây dựng t.hành phố có thể được nâng cao thêm không. Nhưng mục tiêu và phương hướng của huyện ta là nâng huyện lên thành phố, thúc đẩy đạt được các yêu cầu và tiêu chuẩn, có thể phát triển toàn bộ tiềm năng của huyện ta, trên cơ sở hiện tại mà tối ưu hóa, để nó có hiệu quả lớn nhất, không thể nghi ngờ.

- Chủ nhiệm Đồng, anh lập tức hoàn thiện các báo cáo đó cho tôi thẩm duyệt, sau đó họp Hội đồng nhân dân Huyện để thảo luận thông qua. Chúng ta cũng phải xin chỉ thị của tỉnh.

An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, ánh mắt ngời sáng lướt qua mọi người, đến Trương Hân thì thu về, trầm giọng nói:

- Nâng huyện lên thành phố trước mắt là công tác quan trọng nhất. Đồng chí Trường Lăng, anh triệu tập các ban ngành liên quan, mở một cuộc họp hội ý, thống nhất nhận thức. Nói cho mọi người biết, ai muốn đập nồi cơm của huyện, tôi sẽ đập vỡ bát cơm của họ.

- Được rồi, chúng ta tan họp thôi.

- Chủ nhiệm Đồng, anh đi ngay đến nhà hàng hải sản Kim Thái Dương đặt một phòng đi, đêm nay tôi mời các đồng chí ăn cơm.

Vẻ mặt An Tại Đào dịu lại rất nhanh, cười ha hả:

- Đồng chí Trương Hân, chúng ta đã bao lâu rồi không cùng uống rượu? Đêm nay phải uống cho say mới nghỉ!

Bạn đang đọc Quan Thanh của Cách Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.