Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính sách mới

Phiên bản Dịch · 3943 chữ

Mấy người Phòng Vệ sinh huyện chật vật mà đi. Chẳng qua, bọn họ vẫn sẽ đổi khách sạn khác ăn uống thả cửa, chưa chắc đã đem chuyện hóa đơn tạm của tiệm cơm An Tại Đào mang đến để ở trong lòng. Dù sao hóa đơn tạm này liên quan đến một đơn vị, nhắc đến rất nhiều người, cũng không phải cá nhân nào làm ra, mà nói xa hơn một chút, hiện giờ cán bộ cơ quan người nào không vui chơi giải trí bên ngoài, có đơn vì nào không có hóa đơn tạm bên ngoài, cái gọi là pháp không trách chúng, bọn họ cũng không lo lắng bởi vậy sẽ bị trừng phạt cái gì.

Hơn nữa, huyện thành phố chỉnh lý vấn đề hóa đơn tạm, vấn đề công khoản này cũng không phải một hai hồi, có một hồi sấm không lớn, hạt mưa nhỏ, không giải quyết được gì!

Duy nhất khiến Trưởng phòng kia coi trọng chính là, gã ngờ vực bà chủ tiệm cơm nhỏ này có phải có chút quan hệ với Chủ tịch huyện An hay không, nếu như vậy mà nói, ngày mai vừa đi làm báo cáo với lãnh đạo Cục một tiếng, để người trong Cục đổi một địa điểm xác định

- Về sau, có hai vấn đề, cô cần phải đặc biệt chú ý.

An Tại Đào uống một ngụm bia, liếc khuôn mặt đang mỉm cười của Tôn Hiểu Linh, khẽ mỉm cười:

- Trong bộ máy, Trần Quốc Khánh người này không đáng tin, cô phải ứng phó hắn cẩn thậnl tuy rằng Tạ Vinh thích chiếm tiện nghi nhỏ, cũng có một số động tác nhỏ, nhưng trong một số động tác vẫn có thể nể trọng, vì đại cục, có một số việc nhỏ nhặt cũng không cần quá so đo, tôi biết cô đôi khi quá nghiêm túc, cho nên nhắc nhở cô hai câu, Lão Lộ tuyệt đối có thể tin tưởng, bởi vì quan hệ tuổi, ông ta không có ham muốn theo đuổi, một lòng dốc sức làm việc, công tác Đảng cô có thể giao toàn bộ cho ông ta, về phần Lương Mậu Tài người này…

Nói tới đây, An Tại Đào hơi do dự, tạm dừng một chút. Nói thật, hiện giờ hắn vẫn không quá yên tâm đối với Lương Mậu Tài.

Lương Mậu Tài người này lòng ích lợi rất nặng, căn bản không có quan niệm trung thành đáng nói gì, ai cho gã lợi ích lớn gã sẽ nghiêng về người đó, ban đầu lúc An Tại Đào ở khu kinh tế mới còn có thể trấn áp được Lương Mậu Tài, hiện giờ An Tại Đào rời khỏi, Lương Mậu Tài có thể… An Tại Đào hơi lo lắng Tôn Hiểu Linh không khống chế được Lương Mậu Tài.

Lúc còn ở đó, Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài, Lão Lộ là ba tâm phúc An Tại Đào bắt đầu đề bạt từ lúc ở thị trấn Tư Hà, hiện giờ Tôn Hiểu Linh đạt được chỗ tốt lớn nhất, đã trở thành cấp Phó huyện, vả lại thay thế chức vụ An Tại Đào trở thành nhân vật số một khu kinh tế mới, người khác có lẽ không có phản ứng quá lớn, nhưng An Tại Đào tin tưởng trong lòng Lương Mậu Tài chắc chắn sẽ có chút không phục.

Chỉ cần trong lòng gã thay đổi, sẽ làm ra sự cố không may.

Tôn Hiểu Linh bình tĩnh nhìn An Tại Đào, biết hắn đang lo lắng cái gì. Tuy rằng cô am hiểu làm việc thực tế nhưng đối với thủ đoạn ngầm trong quan trường lại rất sơ sài. Nhưng dù sao cũng là nữ cán bộ sống trong quan trường nhiều năm, nếu ngay cả chút này cũng nhìn không thấu, cô cũng không cần ở lại trong quan trường.

Nhưng An Tại Đào càng lo lắng cho cô, trong lòng cô càng vui mừng. Cô không muốn nói gì, chỉ lặng lặng nhìn hắn, dường như muốn để cho chút vui mừng trong lòng mình duy trì xuống, mãi cho đến sau cùng.

- Về phần Lương Mậu Tài người này…

Sau khi trầm ngâm thật lâu, An Tại Đào mới tiếp tục nói:

- Có thể tin tưởng, nhưng không thể tin toàn bộ! Công tác thu hút đầu tư kcủa khu kinh tế mới, cô phải nắm thật chặt ---- Hiểu Linh, phải biết rằng, chức năng quan trọng của khu kinh tế mới chính là thu hút đầu tư, cô làm nhân vật số một của khu kinh tế mới, bộ phận này nhất định phải nắm lại, không thể cho người phía dưới có bất cứ cơ hội gì, hiểu lời của tôi chứ?

Tôn Hiểu Linh thản nhiên cười, cúi người uống một ngụm bia nhỏ:

- Vâng, tôi đã biết.

- Đối với việc giám thị công trình nhất định phải theo kịp, thà rằng tiến độ công trình chậm một chút, cũng tuyệt đối không thể để xảy ra sự cố án toàn!

An Tại Đào thấy Tôn Hiểu Linh dường như hơi không yên lòng, liền nhíu mày:

- Tôi sẽ rút thời gian nói một câu với người của công ty Dương Quang và công ty Phú Thành, để bọn họ phối hợp mạnh mẽ với công tác của cô.

- Tôi cũng không phải đứa trẻ, Chủ tịch huyện An của tôi, tôi hiểu!

Nghe An Tại Đào nói, tất cả mọi chuyện đều muốn dặn dò mình, giống như bà quản gia, Tôn Hiểu Linh không khỏi cười khổ nói:

- Tôi tốt xấu cũng đã làm cán bộ ở chính phủ nhiều năm như vậy, chưa ăn thịt lợn cũng từng thấy lợn chạy, ngài yên tâm đi, tôi sẽ không… kéo chân sau của ngài!

Giọng Tôn Hiểu Linh rất kiên định:

- Tôi sẽ tiếp tục vận hành khu kinh tế mới theo phương hướng ngài đã thiết kế, về phần những thú lộn xộn này đó… Liền giao cho ngài xử lý đi ---- dù sao, nếu tôi đoán không sai mà nói, thành phố và huyện cũng sẽ an bài một số cán bộ tới!

An Tại Đào gật đầu:

- Hiểu Linh, vốn là lãnh đạo thành phố cũng không coi khu kinh tế mới ra gì. Nhưng hiện tại thì khác, khu kinh tế mới Tư Hà hiện tại rõ ràng trở thành một miếng thịt béo, tôi đánh giá bước tiếp theo của một số lãnh đạo thành phố sẽ an bài một vài quan hệ xuống… Chẳng qua điều này cũng không sao cả, cô chỉ cần nắm chắc đại thể là được…

Tôn Hiểu Linh từ phụ lên chính, khẳng định trống ra một vị trí Phó Trưởng Ban thường trực. Mà An Tại Đào muốn điều Mã Hiểu Yến đến huyện… Như vậy, bộ máy khu kinh tế mới ít nhất trống ra hai vị trí. Lãnh Mai ở huyện chắc chắn muốn an bài người vào, lãnh đạo ở thành phố cũng nhắm vào miếng thịt béo này, cân nhắc đôi bên, An Tại Đào cảm thấy tương lai trong bộ máy khu kinh tế mới sẽ tăng thêm 3 đến 5 gương mặt.

Người mới tới đều có bối cảnh, mà Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh đương nhiệm lại không thể hoàn toàn tín nhiệm, Lương Mậu Tài lại rục rịch, chỉ có Lão Lộ có thể trông cậy vào ---- điều này đối với nghệ thuật lãnh đạo của Tôn Hiểu Linh mà nói, là một khảo nghiệm rất lớn. Nói thật, nghĩ đến đây, An Tại Đào tràn đầy lo lắng.

Chủ trì công tác Tôn Hiểu Linh là một người giỏi, nhưng chơi thủ đoạn lục đục với nhau cô còn kém quá xa. Chẳng qua, nếu An Tại Đào muốn để Tôn Hiểu Linh một mình phụ trách một phía, không cho cô trải qua chút mưa gió, cô sao có thể thành thục lên được? Hắn vừa nói vừa liếc Tôn Hiểu Linh một cái, mạnh mẽ đè lo lắng âm thầm trong lòng xuống.

Thật ra, hắn cũng xem thường Tôn Hiểu Linh. Chuyện sau này chứng minh thực tế, trong thời gian ngắn Tôn Hiểu Linh liền nắm trong tay cục diện khu kinh tế mới, tạo ra uy tín của mình rất nhanh.

Núi nào chặt củi đó, ở cương vị gì nói chuyện đó, Trưởng phòng có bổn phận của Trưởng phòng, Cục trưởng có quyền lực của Cục trưởng, rất nhiều người nhìn qua không biết làm quan, kỳ thật là bởi vì còn chưa ngồi vào vị trí kia.

Bắt đầu từ khi tiến vào chính quyền công tác, cho tới giờ Tôn Hiểu Linh vốn chưa từng làm nhân vật số một, hơn nữa vẫn chăm chú nghiêm túc, cho nên cô không để bụng thế nào đối với nghệ thuật lãnh đạo này ---- nhưng hiện tại thì khác, nếu cô ngồi vào vị trí nhân vật số một khu kinh tế mới, tâm tính tự nhiên sẽ xảy ra biến hóa vô hình nào đó. Để triển khai công tác tốt, cô phải tạo quyền uy của mình, cần phải nắm quyền lực trong tay, nhất định phải sử dụng một số thủ đoạn cô vốn coi như hơi bất lương

Đây là chuyện không có cách nào, cũng là chuyện thuận lý thành chương.

**

Cơm nước xong, thấy An Tại Đào chưa có ý hoan hảo với cô, Tôn Hiểu Linh hơi thất vọng mà xuống xe rời đi. Hiện giờ trong lòng An Tại Đào chất chứa rất nhiều chuyện, đang cân nhắc triển khai công tác ở huyện như thế nào, tiến hành đột phá từ người nào, cũng không chú ý tới chút tâm tư này của Tôn Hiểu Linh.

Trở lại dưới lầu, vừa muốn xuống xe, An Tại Đào lại phát hiện cái bóng Lý Kiệt em trai Lý Tương đứng dưới lầu, dường như đã đợi hắn một đoạn thời gian.

An Tại Đào ngẩn ra, hơi bất ngờ. Từ lúc Lý Kiệt tiến vào khu kinh tế mới Tư Hà tới nay, rất chăm chỉ cũng rất cố gắng, bày ra đầy đủ thiên phú quản lý buôn bán của bản thân, hiện giờ trở thành Phó Tổng quản lý xí nghiệp phân công quản lý đầu tư đối ngoại của công ty Dương Quang. Bên trong, tất nhiên có đủ loại chiếu cố do Lộ Binh xem mặt mũi An Tại Đào, nhưng quan trọng hơn vẫn là kết quả phấn đấu của cá nhân Lý Kiệt.

An Tại Đào cũng thật bất ngờ, Lý Kiệt ấn tượng vốn không tốt trong lòng hắn, không ngờ quả thật là một nhân tài. Nhìn từ bên cạnh, những gì Lý Kiệt làm hiện giờ hoàn toàn đạp đổ ấn tượng đầu tiên của An Tại Đào đối với gã.

Sau này An Tại Đào mới hiểu được, một thanh niên không cam lòng ở tầng thấp nhất của xã hội như Lý Kiệt, một khi có cơ hội đi về phía trước, sẽ ra sức bắt lấy, trả giá gấp bội cố gắng gấp trăm lần so với người thường, dùng để thực hiện giấc mộng thay đổi vận mệnh của mình. Mà trên thực tế, gã đã bước đầu đạt được mục tiêu.

Trong thời đại này, lương một năm không hề thấp của quản lý cao tầng công ty Dương Quan, coi như bước đầu bước vào cánh cửa xã hội thượng lưu, vận mệnh của gã đã được thay đổi. Tiếp tục như vậy, lại thêm mười năm, gã sẽ phát triển rất tốt, mà bởi vậy đạt được thay đổi còn có gia đình và con cháu của gã.

Nhìn người, quả nhiên không thể bảo thủ!

An Tại Đào thở dài trong lòng, xuống xe cao giọng hô:

- Lý Kiệt? Sao cậu lại tới đây?

Lý Kiệt nhìn An Tại Đào, đầu tiên và vui vẻ, tiếp đó trên mặt lại lộ ra một chút kính cẩn và cung kính. Đối với An Tại Đào, trong lòng Lý Kiệt tràn đầy cảm kích và cảm ơn.

Gã rất rõ ràng, sở dĩ mình có ngày hôm nay, chăm chỉ và cố gắng chỉ là một phương diện, nếu không có An Tại Đào dẫn tiến và cung cấp cơ hội cho gã, cái gì gã cũng không có. Nếu không phải An Tại Đào, hiện giờ chỉ sợ gã còn làm một cán sự Công ty cung cấp hệ thống nước uống Tân Hải nhàm chán không lý tưởng, cả đời này cũng xong rồi.

An Tại Đào xuất hiện, hoàn toàn thay đổi vận mệnh của gã.

- Anh An ---- không Chủ tịch huyện An, tôi…

- Ha ha, Lý Kiệt. Đừng xa lạ với tôi như vậy, đi, vào nhà ngồi đi.

An Tại Đào vỗ nhẹ bả vai Lý Kiệt, mang theo Lý Kiệt tiến vào trong nhà.

Vừa mới ngồi xuống, Lý Kiệt liền lấy hai chồng nhân dân tệ lớn từ trong bao mang theo trong người ra, cúi đầu nói:

- Chủ tịch huyện An, đây là 20.000 đồng… Chị và mẹ tôi gọi qua vài cuộc điện thoại, dặn tôi lúc nào đó trả lại tiền ngài cho mẹ tôi mượn phẫu thuật cho ngài! Mẹ tôi để tôi thay bà tỏ vẻ cảm tạ ngài…

An Tại Đào hơi sửng sốt, hắn đã sớm quên chuyện này. Chính là 20.000 đồng lúc trước cho mẹ Lý Tương mượn giải phẫu, đã sớm quên không còn lại gì.

Hắn cười cười:

- Xem mọi người còn khách khí với tôi như vậy, có chút tiền cứ lấy mà dùng, dù sao tôi cũng không vội dùng tiền!

Tuy rằng nói như vậy, An Tại Đào vẫn nhận lại.

Hắn cũng không phải coi trọng 20.000 đồng này, mà biết tiền này có ý nghĩa gì với Lý Kiệt, Lý Tương và mẹ bọn họ, nếu mình già mồm không nhận, tất nhiên sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của người Lý gia.

Cảm thán thở dài, hắn đột nhiên cúi đầu hỏi:

- Lý Kiệt, gần đây chị cậu có khỏe không?

Ánh mắt phức tạp của Lý Kiệt liếc An Tại Đào một cái, muốn nói lại thôi, miễn cưỡng cười gật đầu:

- Rất tốt, vẫn công tác tại Báo Tân Hải Thần, chẳng qua đã thăng chức Phó Chủ nhiệm Ban Tin Tức.

- Ồ, rất không tồi đó.

An Tại Đào cười cười:

- Có cơ hội, để chị cậu đến Quy Ninh chơi! Hiện giờ cậu coi như là an cư lạc nghiệp ở Quy Ninh ---- đúng rồi, tôi nghe nói đối tượng cậu tìm là người của khu kinh tế mới, người của bộ phận nào? Chuẩn bị kết hôn chưa?

Nghe An Tại Đào nhắc tới chuyện này, Lý Kiệt hơi ngượng ngùng mà gãi đầu:

- Chủ tịch huyện An, là Cục Tài chính khu kinh tế mới, một nhân viên nhỏ mà thôi, đoán chừng ngài cũng không biết, ha ha! Đây là Chủ nhiệm Mã giới thiệu cho…

- Ồ, Mã Hiểu Yến giới thiệu à. Tốt lắm, chờ hai người kết hôn, nhất định phải mời tôi, tôi tới làm chủ hôn cho hai người!

An Tại Đào cười nhìn Lý Kiệt, trong lòng đột nhiên hiện lên một ý niệm cổ quái, hắn trầm ngâm một chút:

- Lý Kiệt, bằng cấp của cậu là chuyên khoa à? Tôi có chuyện muốn hỏi cậu ----

- Vâng, ngài hỏi.

- Cậu có muốn tiến vào chính quyền công tác? Trước tết âm lịch có một cơ hội khảo sát, cậu có muốn thử tiến vào chính quyền công tác một lần?

An Tại Đào khẽ mỉm cười

Lý Kiệt ngẩn ra, tiếp đó hơi hưng phấn lên.

Có thể đi vào quan trường là giấc mộng ẩn dấu đã lâu của gã. Trong đất nước tư tưởng làm quan đã bao phủ mấy ngàn năm như chúng ta, sức hấp dẫn của làm quan đối với người trong nước có thể nói là trí mạng. Hiện giờ tuy rằng Lý Kiệt coi như là quản lý cao tầng của công ty Dương Quang, nhưng so sánh với cán bộ chính phủ, loại thân phận này căn bản không lên được mặt bàn. Nếu có thể đi vào danh sách chính phủ, trở thành cán bộ chính phủ…

Sắc mặt Lý Kiệt đỏ lên, trong lòng gã rất rõ ràng, nếu An Tại Đào đề xuất điều này với gã, liền chắc chắn có an bài, nếu gã đồng ý, rất có thể tương lai gã cũng kiếm được một cương vị lãnh đạo…

- Muốn thì muốn, nhưng tôi sợ tôi không phải tài liệu…

Lý Kiệt lấy lại bình tĩnh, nhỏ giọng nói.

- Cậu rất sai lầm rồi. Lý Kiệt, thật sự, biểu hiện của cậu ở công ty Dương Quang tôi đều xem trong mắt, cậu có thể có ngày hôm nay, trình độ rất lớn chính là kết quả cố gắng của bản thân.

- Nếu cậu nguyện ý, tôi có thể thao tác giúp cậu một chút. Phòng Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới lần này cũng gọi vài người tiến vào, ngày mai cậu đi báo danh trước… Chuyện tiếp theo, tôi sẽ giúp cậu. Đương nhiên, Lý Kiệt, cậu cũng không phải có băn khoăn trong lòng, nếu thi không được cũng đừng lo, cậu tiếp tục trở về làm Phó Tổng Giám đốc của cậu là được! Chỗ Lộ Binh, tôi đi nói, anh ta sẽ không nói gì!

An Tại Đào thản nhiên cười:

- Công tác thu hút đầu tư của khu kinh tế mới cần nhân tài quản lý tinh thông nghiệp vụ trẻ tuổi như cậu, tôi tin tưởng, chỉ cần cậu đồng ý dốc sức làm, phát triển tương lai của cậu tuyệt đối không thấp hơn so với ở xí nghiệp!

Lý Kiệt cảm kích nhìn An Tại Đào, tâm thần kích động, một câu cũng nói không nên lời. Nếu An Tại Đào nói như vậy, gã có mười phần nắm chắc. Dẫn vào một nhân viên công vụ bình thường, đối với An Tại Đào hiện giờ mà nói, đó căn bản không đáng nhắc tới.

Trong nhất thời, Lý Kiệt ảo tưởng và kỳ vọng đối với tiền đồ tràn đầy tốt đẹp của mình.

Lúc Lý Kiệt đi, An Tại Đào vỗ bả vai gã, còn đưa gã tới dưới lầu. Lý Kiên cảm tạ mãi, gã biết An Tại Đào đồng ý buông cái giá lễ ngộ với mình như thế, hoàn toàn là xem trên chút tình cũ với chị mình.

An Tại Đào nhìn Lý Kiệt lái xe biến mất trong màn đêm, khóe miệng lộ ra một nụ cười cổ quái. Đối với Lương Mậu Tài khu kinh tế mới, hắn thật sự không an tâm. Lương Mậu Tài nắm giữ công thu hút đầu tư của khu kinh tế mới, nếu gã có hành động khác thường gì, sẽ tạo ra phiền toái rất lớn cho Tôn Hiểu Linh. Mặc dù có hắn nắm giữ cục diện sau lưng, cũng không sợ Lương Mậu Tài có thể nhảy lên trời, nhưng nói chung là một nhân tốt không ổn định.

Cho nên, lúc này An Tại Đào thấy Lý Kiệt, liền sinh ra tâm tư an bài Lý Kiệt tiến vào phòng Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới. Năng lực công tác của Lý Kiệt mạnh hơn Lương Mậu Tài nhiều lắm, lại trẻ tuổi có nhiệt tình cũng có tốt chất chuyên nghiệp, hơn nữa cũng dễ dàng để mình nắm giữ. Dưới sự an bài của mình, đợi một thời gian gã tất sẽ thay thế được vị trí của Lương Mậu Tài.

Đây là một quân cờ ngầm. Đương nhiên, có thể thành dụng cụ hay không, còn phải xem biểu hiện sau này của Lý Kiệt.

Lý Kiệt, tôi cho cậu cơ hội, hy vọng cậu đừng để tôi thất vọng. An Tại Đào nghĩ thầm trong lòng, chậm rãi lên lầu.

**

Lý Kiệt trở lại chỗ ở, vị hôn thê của gã, nhân viên Cục Tài chính khu kinh tế mới Lưu Viện Viện dịu dàng mở cửa, đón gã tiến vào. Lý Kiệt vay ở huyện mua một căn hộ hai phòng, hai người đã chứng nhận kết hôn, chẳng qua còn chưa cử hành hôn lễ, nhưng vẫn ở chung với nhau.

- Thấy Bí thư An rồi chứ?

Lưu Viện Viện cười rót một chén nước cho gã, thấy vẻ mặt Lý Kiệt hơi hưng phấn, không khỏi bĩu môi nói:

- Anh làm sao vậy? Đưa tiền cho người ta còn vui mừng như vậy?

Nói tới đây, giọng Lưu Viện Viện hơi u oán Tuy rằng hiện giờ Lý Kiệt là quản lý cao tầng của công ty, nhưng dù sao tuổi trẻ của cải ít không có bao nhiêu tích trữ, gia cảnh Lưu Viện Viện cũng bình thường, hai người vừa mới mua phòng ở còn muốn kết hôn, cỗ tiêu tiền còn nhiều. Theo ý tứ của Lưu Viện Viện, 20.000 đồng này trước không trả An Tại Đào, chờ hai người kết hôn xong chậm rãi trả hắn ---- dù sao Bí thư An là kẻ có tiền, ở huyện này ai cũng biết rằng Bí thư An là người cực kỳ có tiền, căn bản không thiếu tiền.

Nhưng Lý Kiệt lại cố ý muốn trả tiền trước. Nhất là chị gã, ba ngày hai lượt gọi điện tới thúc giục gã trả tiền, điều này khiến cho Lưu Viện Viện hơi mất hứng.

- Viện Viện, ngày mai anh muốn đi báo danh khảo sát, ghi danh một cương vị phòng Xúc tiến dầu tư khu kinh tế mới các em.

Lý Kiệt thở phào một cái, cúi đầu nói.

Lưu Viện Viện ngẩn ra:

- Anh không uống nhầm thuốc chứ? Loại thi khảo sát này, không có quan hệ căn bản không tiến vào được… Ồ, sẽ không phải Bí thư An giúp anh chứ?

- Ừ, Chủ tịch huyện An chủ động hỏi anh có muốn tiến vào cơ quan chính phủ công tác không…

Lý Kiệt hưng phấn mà ôm lấy Lưu Viện Viện:

- Viện Viện, ông xã em cũng có cơ hội làm quan, ha ha!

- Tốt thì tốt, chẳng qua, anh tiến vào cơ quan, kiếm tiền cũng không nhiều bằng anh ở công ty Dương Quan.

Lưu Viện Viện bị Lý Kiệt giở trò vuốt ve một hồi khiến sắc mặt ửng đỏ:

- Anh cần phải suy nghĩ rõ ràng!

- Em không hiểu. Chủ tịch huyện An là đại quý nhân của anh, nếu anh ta nói vậy liền chắc chắn có an bài khác… Tạm thời thu nhập thấp, nhưng không thể đại biểu về sau cũng thu nhập thấp?

Lý Kiệt nắm bộ ngực đầy đặn của Lưu Viện Viện một phen:

- Làm người không thể nhìn hạn hẹp, phụ nữ chính là tóc dài kiến thức ngắn! Hơn nữa, quan hệ giữa Lộ Tổng và Chủ tịch huyện An cực kỳ tốt, chỉ cần một câu của Chủ tịch huyện An, anh còn có thể quay về công ty đi làm…

Bạn đang đọc Quan Thanh của Cách Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.