Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Princess Alice

2546 chữ

Trên thế giới này, có rất nhiều thành phố lớn cấp thế giới được tôn xưng là những ma đô ngàn năm bất kiệt như New York ở Mỹ, Thượng Hải ở Trung Quốc, Paris của Pháp, Tokyo của Nhật bản, London của nước Anh. Và mục tiêu của chúng ta lần này là một thành phố thủ đô của đất nước nằm tại Châu Âu, phía Tây Bắc của quần đảo Anh quốc, được vây quanh bởi năm vùng biển là biển Bắc, eo biển Anh Quốc, biển Celtic, biển Ai-len và Đại Tây Dương ——thành phố London của Anh Quốc.

Trong ma đô ngàn năm này, tồn tại một tổ chức có ý nghĩa đặc thù —— Hội Trí Giả. Nếu như muốn nói về nguồn gốc sinh ra của tổ chức này, vậy thì không thể không nói đến một vấn đề rất lớn của thế giới hiện nay, không, nên nói là vấn đề lớn vẫn luôn tồn tại từ xưa đến giờ: Cuộc chiến giữa 『 thần 』 và 『 Ma Vương 』.

Thần linh, sinh ra từ trong những thần thoại được nhân loại sáng tác. Thế nhưng nếu thần linh không tuân theo luân lý vốn có, thoát ra khỏi thần thoại và giáng xuống thế gian, sau lại bàng hoàng nơi trần thế vì mất phương hướng, những kẻ đó sẽ được gọi là các『 Heretic God – Dị Thần 』. Khi đó, bọn họ sẽ là hiện thân của tai họa nơi trần gian, vì những quyền năng bị mất kiểm soát do họ mang đến. Thần biển xuất hiện sẽ tạo ra biển gầm, mưa giông, hồng thủy. Thần lửa xuất hiện sẽ tạo ra hạn hán, hỏa hoạn. Thần đất xuất hiện sẽ tạo ra động đất, núi lở v... V... Những thần linh vốn được sinh ra và được thờ phụng vì có chức trách giữ gìn và bảo vệ thế giới, nay lại trở thành những tai họa khôn cùng, vì thế những vị thần đó được gọi là những 『 Heretic God 』.

Ma vương, tên gọi được lấy từ trong kinh thánh, mang ý nghĩa là kẻ đối nghịch với thần. Danh hiệu ‘Ma Vương’ là danh hào vĩ đại nhưng đáng sợ được trao cho những người đã dùng năng lực của chính mình để ‘Diệt Thần’, các Campione – Diệt Thần Sư.

Campione, những kẻ vốn chỉ là những nhân loại bình thường, nhưng vì cơ duyên, trí tuệ, dũng khí, thực lực mà có thể tiêu diệt các Heretic God xuất hiện nơi phàm trần, và cướp lấy rồi sử dụng những quyền năng chí cao của vị thần mình vừa giết, để chi phối nhân loại trên khắp mặt đất này.

Campione là vua, vì có thể tiêu diệt thần linh và cướp lấy những quyền năng của các vị thần bị tiêu diệt.

Campione là chúa tể, vì có thể sử dụng những quyền năng cấm kị để chi phối nhân loại nơi mặt đất.

Campione là ma quỷ, vì không người thường nào có thể chống lại những quyền năng cấm kị họ sở hữu.

Campione còn được gọi là con riêng của Epimetheus, nhân loại tối cường, cũng là ma vương trần thế. Thần và Ma Vương, là những kẻ tồn tại trên đỉnh của thế gian, không ai có thể chống lại. Tuy nhiên, trong ranh giới giữa họ và người thường, cũng vẫn có những người vượt qua được rào cản tự nhiên và đạt được sức mạnh phi phàm như những pháp sư, ma nữ, kỵ sĩ, tăng lữ, đạo sĩ, chú thuật sư, miko... Đó là những người sinh ra vì đủ mọi lý do: Vì để cho những vùng đất mình cư ngụ có thể từ trong tay của thần và ma vương kéo dài hơi tàn, vì phụng sự cho các vị vua sinh ra và cai trị nơi mình sống, để thờ phụng các vị thần linh, cũng có thể chỉ vì muốn mạnh lên, muốn xâm lược và chinh phục các quốc gia khác, phá hủy và chiếm đoạt các nền văn minh khác v... V...

Hầu như ở bất cứ quốc gia nào cũng đều có những tổ chức như vậy tồn tại song hành trong bóng tối như Liên Minh Ảo Thuật Sư, Sở Nghiên Cứu Những Sự Kiện Thần Bí... Ở London cũng tồn tại một tổ chức như vậy, đó là Hội Trí Giả, chỉ là tính chất của tổ chức này có chút đặc biệt, nếu miễn cưỡng phải cho ra một định nghĩa thì đây chỉ đơn thuần là đoàn thể tạo ra do một nhóm những người hiểu chuyện tụ tập lại cùng nhau mà thôi.

Đây chỉ là một vòng tròn được tạo ra để trao đổi tình báo giữa những người liên quan rất sâu đến ma thuật như áo thuật sư, học giả thần bí, tiến sĩ yêu tinh, hime-miko, witch... Hoặc như những người kém chuyên nghiệp hơn những người trước một chút như sơ học giả, người nghiên cứu lang thang, cha sứ, mục sư, tăng lữ, pháp sư, thần quan, nghệ thuật gia, quý tộc, vương tộc... Nói đơn giản đây là một tổ chức chỉ cần có liên quan đến sự thần bí, có một chút bản lĩnh như năng lực hoặc tài phú, và có chung một chí hướng tìm tòi nghiên cứu về điều gì đó, thì đều có thể trở thành thành viên, mục tiêu cũng đơn thuần là trao đổi thông tin tri thức và tình báo với nhau khi cần.

Theo thời gian dần trôi, cái tên Hội Trí Giả của tổ chức này cũng dần trở thành sự thực khi sự cơ trí, lượng kiến thức được tổ chức này chứa đựng càng ngày càng sâu, càng lúc càng nhiều, và theo lẽ dĩ nhiên là tầm ảnh hưởng cũng càng ngày càng lớn. Cho đến ngày hôm nay, Hội Trí Giả vẫn giữ được tôn chỉ tinh hoa ban đầu của mình là đẩy mạnh và viện trợ cho những ý tưởng nghiên cứu về ma pháp cùng thần bí học, cũng như là thu thập tình báo về Heretic God và Campione để có thể tìm ra đối sách kịp thời cùng hợp lý để tránh các tai nạn khủng khiếp do hai đối tượng này mang đến. Chỉ là tới lúc này thì tầm cỡ của nó đã lớn hơn rất nhiều, và giờ thì trụ sở chính của nó được đặt ở GreenWich của thành phố London.

Alice • Louise • Oph • Nefal là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Thân là thiên kim của công tước Goddodin, lại sở hữu một lượng linh lực chí thượng của một Hime-miko khiến người khác tôn xưng là White Hime-miko, hay thường được gọi là ‘công chúa Alice’, đã vậy còn được đề cử làm chủ tịch của Hội Trí Giả khi chỉ mới 16 tuổi, Alice thật sự là một công chúa điện hạ đúng nghĩa trên đất London này.

Lúc này, vị công chúa điện hạ tôn quý sở hữu mái tóc dài gợn sóng màu bạch kim tỏa ra sự quý phái không gì sánh kịp dưới ánh ban mai, dung nhan diễm lệ khiến cho thần linh phải tán thán đang nở rộ một nụ cười nhẹ nhàng, vóc dáng xinh đẹp và nhu mì khiến cho tất cả các quý phu nhân đều phải hâm mộ ước thầm, toàn thân đều đang tỏa ra sự hoa mỹ đầy thong dong đi kèm nho nhã, đang rất sung sướng tắm nắng trong vườn nhà mình.

Không! Không đúng! Nếu chỉ nói tắm nắng không là không chính xác, phải nói rằng công chúa điện hạ đang vừa tắm nắng, vừa hưởng thụ lấy sự phục vụ đặc biệt khác mà có thể nói là ở trên đất London, thậm chí toàn thế giới này, chỉ có cô mới được phép hưởng thụ, dù không nhiều. Địa điểm là một tòa dinh thự có vóc dáng của một lâu đài cổ được đặt trong một góc của khu nhà ở cấp cao Hamstead của thành phố London. Ở trong tòa dinh thự xa hoa bốn tầng với đình đài lầu các tráng lệ được bao bọc bởi một khu vườn có khuôn viên rộng lớn mà chỉ có thể tiến vào khi nhận được sự cho phép của Công Chúa Điện Hạ này, vị công chúa có tên là Alice lại đang dùng tư thế rất không công chúa là nằm sấp vào trên chiếc ghế đặc chế, cả người nhũn nhùn nhụt, híp mắt thở dài để tận hưởng sự phục vụ hiếm có của mình.

[ tr cua t “... Ô ~~~ cảm giác thoải mái này ~~~ tôi thật sự ~~ ô ~~~ hô ~~~ không thể không dâng lên lời ca ngợi ngài, thưa Ken • Trời Giáng • Toàn Quay Lén tước sĩ. ~~~ ô ~~~~ Bàn tay ngài lúc này ~~~ đã ~~~ ô ~~~ vượt ra ngoài ~~~ phạm trù nhân loại ~~~ ô ~~~~!”

“Thật sao? Thế nhưng tại sao lời ca ngợi của cô vẫn luôn khiến cho người ta khó chịu thế nhỉ, công chúa điện hạ? Nếu cô bỏ đi cái xưng hô ngớ ngẩn mà cô thêm vào sau cái tên vĩ đại của tôi thì tôi sẽ rất vui vẻ đấy, thưa Alice • Độc Lưỡi • Phúc Hắc công chúa!”

“Đừng phàn nàn với tôi ~~~~ ô ~~~~! Tôi không muốn ~~ ô mô ~~~~ bị một người có hành động chẳng lịch lãm chút nào ~~~~ ô ~~~~~ như ngài dạy bảo đâu, thưa đại nhân Ken • Itsuka • Chẳng Tôn Trọng Phụ Nữ ~~~~~ ô ~~~~ đừng bóp mạnh vậy ~~ ô ~~ đau tôi ~~~ ô ~~~~”

“Nếu đau thì đừng có tiếp tục rên rỉ với cái giọng khiến cho người ta muốn phạm tội đó đi, thưa Alice • Louise • Toàn Thân Mềm Nhũn công chúa! Cô mà còn thế nữa thì đừng trách tôi đùa giỡn cô!”

“~~~ ôi ~~~~ ơ ~~~~! Nếu ngài thực sự muốn làm như thế ~ ơ ~~~~ thì một cô gái yếu đuối như tôi cũng đành phải ~ ô ~~~~~ khuất phục thôi! Thế nhưng ra tay với ~ ơ ~~~ ân nhân đã cứu mạng mình như vậy ~ ô ~~~~ ngài không sợ danh hào của mình sẽ khóc thầm sao, Ken-sama?” Vẫn không hề có chút ý thức tự bảo vệ nào, công chúa Alice vẫn cười hì hì, miệng vẫn rên rỉ những âm thanh vô cùng dụ hoặc và ‘thiện ý’ nhắc nhở Itsuka Ken.

“Cắt...! Lại như vậy! Tôi nói cho cô biết, đây sẽ là lần cuối cùng tôi massage cho cô, trên đời này còn chưa từng có ai được tôi massage quá ba lần. Lần sau cô có dùng chuyện xảy ra lần trước để uy hiếp tôi thì vậy thôi. Đúng là... Coi bộ là vì tôi quá dễ nói chuyện nên cô mới được nước làm tới. Nếu tôi mà còn dễ tính như vậy nữa thì chưa biết chừng cô còn được đằng chân lân đằng đầu như thế nào. Có vẻ như tôi phải suy xét một cách nghiêm túc về việc có nên học cách làm việc của Kuroshira-chan một chút hay không.”

“Kuro... Shira-chan?” Không biết là vì cố ý, hay là vì thật sự cảm thấy hứng thú với danh hiệu vừa nghe được này, công chúa Alice tò mò lặp lại một lần, tóm lại là khéo léo lách qua vấn đề Itsuka Ken đang nói.

“Không có gì! Đúng là... Bị một cô công chúa ốm yếu, xấu bụng, ác ngôn, quyền lực như cô nhặt được rồi thu lưu, coi như là tôi xui tận mạng.”

“Ngài đang nói về ai đó ~~!”

“... Nói tóm lại, tôi nghe nói là dường như Kuroshira-chan lại đi gây chuyện ở đâu đó nữa rồi đúng không?”

“Cho nên tôi bảo, Kuroshira-chan trong miệng ngài là chỉ... Ô? Ngài sẽ không nói với tôi đó là biệt hiệu ngài muốn tặng riêng cho hoàng tử đen xấu xa của chúng ta chứ?” Dường như hiểu được điều gì, đôi tròng mắt long lanh như hai viên đá quý của công chúa Alice chợt mở ra và liếc về phía người nam nhân đang đứng bên cạnh.

“Đương nhiên là cái tên đó, trừ cậu ta thì cô nghĩ còn ai xứng với cái biệt danh đó nữa đây?”

“Ô! Trên đời này, ngài nhất định là người đầu tiên dám lấy biệt hiệu dùng để chọc quê như thế cho một 『 Ma Vương 』 còn tại thế!”

“Đừng có giả bộ để xỏ xiên tôi, cô cho rằng thái độ của cô dành cho cậu ta tốt hơn tôi sao, Alice • Độc Lưỡi • Phúc Hắc công chúa? Hơn nữa chỉ cần giết Dị Thần là có thể trở thành Ma Vương, từ khi nào danh hiệu Ma Vương trở nên rẻ tiền như vậy rồi?”

“Ô? Ngài lại định khơi gợi trí tò mò của tôi lên cao nhất sau đó dùng độc kế 『 bỏ mặc 』 để hành hạ tôi một cách tàn nhẫn nữa sao?

“Ồ? Có sao?”

“Vì thế tôi mới nói ngài là một người không hiểu cách để yêu thương và tôn trọng phụ nữ, Toàn Quay Lén tước sĩ đại nhân!” Công chúa Alice vừa nói vừa phồng đôi má đáng yêu của mình lên để bày tỏ sự bất mãn.

“Nè! Nè! Nhìn lén nghĩa là sao? Tôi nhìn lén cô khi nào? Rõ ràng là tôi nhìn một cách quang minh chính đại ngay trước con mắt của cô, sao lại bảo là tôi nhìn lén? Hơn nữa cô nghĩ đó là lỗi của ai? Cô tắm mà không chịu đóng cửa rồi giờ đổ lỗi cho tôi sao?!”

“Thế nhưng, chẳng lẽ ngài cho rằng tôi làm điều đó trong nơi ở tư nhân của tôi, nơi không có sự cho phép của tôi thì không ai được vào là sai sao? Trong khi đó người đột nhiên xuất hiện ở đó khi chưa có sự cho phép của tôi là ngài, đã vậy còn làm chuyện như thế với người ta...”

“Ngừng!!! Có chừng có mực cho tôi một chút đi, công chúa điện hạ! Phần còn lại cô cứ giữ lại trong đầu cô mà tiếp tục tự mình tưởng tượng đi thôi!”

“Hừ ~~~~” Biết là vì mình nên chuyện mới trở nên thế này, công chúa Alice quyết định giữ im lặng. Nói thật lòng, vào lúc bình thường, cô không phải là một cô gái quá đáng và thích châm chọc người khác, thế nhưng mỗi khi cô đối mặt với thiếu niên thần bí bỗng nhiên xông vào cuộc sống của cô mà chẳng có chút dấu hiệu nào này, cô chợt đánh mất sự bình tĩnh và thong dong mà cô vẫn luôn tuân thủ trong nhịp điệu sinh hoạt. Tựa như lần thứ nhất cô gặp phải thiếu niên —— 845 Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.