Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tê Rần

2051 chữ

“Ye... Ye-chan là hentai!”

Thấy Ye Jian nhìn mình chằm chằm với ánh mắt nóng hừng hực như muốn phun ra lửa, Yuuma nhỏ cảm thấy mắc cỡ tới sắp ngất đi được, gương mặt của cô bé trở nên đỏ như một cục than đang cháy.

“Khục! Tại anh vội quá cho nên... Hơn nữa anh không có ý nghĩ xấu gì với Yuu- chan hết!”

Cái này đương nhiên là nói dối. Không nói dối sao được? Chẳng lẽ nói toẹt ra với con bé là mình đã bị con bé làm cho hưng phấn sao? Coi như cậu không thèm biết xấu hổ thì Yuu-chan cũng biết xấu hổ, không thấy con bé mắc cỡ tới sắp ngất rồi à?

“Buông... Buông em ra đi!”

Yuuma nhỏ nói như vậy, giọng cô bé có phần khẽ run cho thấy sự thẹn thùng, chỉ là, hai cánh tay nhỏ của cô bé thì vẫn níu chặt lấy cổ của Ye Jian không chịu buông ra.

“Không được! Giờ anh mà buông ra là Yuu-chan sẽ chìm xuống đấy. Hay là chờ lên bờ ————”

“Không! Không được! Sẽ... Sẽ bị thấy hết!” Không để cho Ye Jian nói hết câu, Yuuma nhỏ hốt hoảng ngắt lời và lên tiếng phản đối.

Đôi tay nhỏ của cô bé bỗng nhiên dùng sức mà ôm Ye Jian chặt hơn, đôi tròng mắt to tròn màu violet đỏ cũng nhộn nhạo những tia nước óng ánh.

Quá... Quá đáng yêu!

Lúc này, Yuuma nhỏ đáng yêu tới mức khiến Ye Jian cảm thấy trong lòng cũng có chút phát nóng. Cậu âm thầm nuốt nước miếng một cái, sau đó dùng giọng nói không có chút rung động nào để nói với Yuuma nhỏ: “Nếu vậy... Làm sao giờ?”

“Ở... Ở nguyên chỗ này là được rồi. Em tự mình bơi!”

“Vậy sao? Cũng được! Thế nhưng em nhớ phải cẩn thận một chút!”

Xác nhận lại một câu, sau đó thấy Yuuma nhỏ gật gật đầu, Ye Jian mới lưu luyến mà thả lỏng hai tay của mình ra. Yuuma nhỏ thấy Ye Jian đã buông tay ra thì cũng thả lỏng tay và thử tự bơi một mình, thế nhưng...

“Hô ~~~ Tự mình... Ài!? Ah PHỐC PHỐC...!!”

Vừa mới thả Ye Jian ra thì trên mặt của Yuuma nhỏ đã hiện lên vẻ kinh nghi, sau đó cô bé hốt hoảng mà giãy giụa, cả người chìm xuống nước.

Thấy như vậy, Ye Jian giật mình và vươn tay ôm Yuuma nhỏ lại vào trong ngực của mình.

Cảm giác trơn trượt non mềm lại một lần nữa trở về trên người khiến Ye Jian cảm thấy sướng chết, thế nhưng tất nhiên, cậu tuyệt đối sẽ không để lộ.

“Có sao không, Yuu-chan? Không phải mới vừa rồi em bảo là mình biết bơi sao? Sao tự nhiên lại...”

“Ô ô ~~ chân, chân hình như đã bị tê rần rồi.”

Với vẻ mặt mếu máo, Yuuma nhỏ nói ra chân tướng. Cô bé thật không ngờ được là tình huống lại thành ra thế này.

“Tê?”

Chẳng lẽ xúc tu của con ma vật kia còn có chứa độc tố dùng để tê liệt hệ thần kinh? Về chuyện này, Ye Jian thật sự không cảm nhận được gì. Dù sao thì kháng tính của cậu về mọi phương diện thật sự quá mạnh.

Còn về Yuuma nhỏ thì... Chắc cũng chỉ bị tê tạm thời trong một thời gian ngắn thôi. Dù sao thì Yuuma nhỏ cũng là một majo thuần huyết, lượng ma lực bẩm sinh cùng với khế ước mà cô bé đã ký với ác ma chính là lá bùa hộ mệnh tốt nhất đối với cô bé. Nếu như hai thứ này hoàn toàn được kích hoạt, vậy thì loại ma vật cấp thấp như vừa rồi, có tới thêm một ngàn tám trăm con thì cũng chả có ý nghĩa gì hết.

Coi như hiện giờ chúng chưa được kích hoạt thì cũng không tới nỗi không giải quyết được một chút độc tố như thế. Hẳn là Yuuma nhỏ sẽ khỏi nhanh thôi, thế nhưng trước đó...

“Ai ~~, coi bộ hết cách rồi. Xem ra cũng chỉ còn có nước là chúng ta phải ôm nhau luôn như thế này rồi. Em chịu khó chờ chút vậy, chờ tới khi quần áo trên kia đã khô hoặc là chân của Yuu-chan hết tê thì chúng ta sẽ buông ra.”

“Uh, Ân ~.”

Tiếng ậm ừ đồng ý đầy yếu ớt tựa như là tiếng muỗi kêu của Yuuma nhỏ khẽ vang lên, cho thấy sự thẹn thùng của cô bé.

Đôi bàn tay nhỏ bé có chút do dự bất an không biết phải nên để ở đâu, cuối cùng, giống như là đã hạ quyết tâm, cô bé lại một lần nữa ôm chặt lấy cổ của Ye Jian.

“Nhưng... Nhưng mà không được phép nhìn nha! Cũng không được nghĩ chuyện gì đó kỳ quái! Nếu không... Nếu không thì Ye-chan chính là hentai!”

“Cái con bé này...”

Vừa bực mình vừa buồn cười, Ye Jian thuận tay mà vỗ vào cái mông nhỏ trống trơn của Yuuma một cái. ‘PA ~!’

Ngay lập tức, cơ thể nhỏ bé xích lõa của Yuuma nhỏ run lên bần bật. Từ trong cái miệng nhỏ đáng yêu của cô bé, một tiếng ngâm ‘ô ưm ~~’ đầy khó xử chợt vang lên.

“Ye... Ye-chan là hentai! A... Ô ~~~.”

Cả người cong lên tựa như một con rái cá, cô bé duyên dáng mà gọi to lên. Thân thể non nớt và trơn trượt của cô bé nổi lên các vệt hồng hà ngượng ngùng đầy khả ái, và nó khẽ ma sát lên người của Ye JIan

Ọt ọt! Cổ họng của Ye Jian khẽ nhấp nhô, cậu nhịn không được mà nuốt nước miếng một cái. Con bé này, thật là đáng yêu quá mức! Đã vậy còn cứ cọ lên người của cậu như vậy.

Bất tri bất giác, Ye Jian cảm thấy là cơ thể mình cũng bắt đầu có dấu hiệu nóng lên.

“Anh sao có thể là hentai chứ? Yuu-chan không được vu khống anh như thế. Đó chỉ là tại vì em không tin anh cho nên anh mới hơi trừng phạt em tí thôi.”

Nói thì là nói như vậy, thế nhưng mà, ánh mắt nóng rực như muốn đem người ta nuốt sống đó là sao?

“Thế nhưng... Thế nhưng mà cũng không được đánh... Chỗ đó! Mắc cỡ chết người ta rồi!”

“Phải như vậy thì mới tạo được hiệu quả cảnh cáo nha! Dù sao anh không nỡ làm đau Yuu-chan, cho nên cũng chỉ còn cách này rồi. Cho nên, nếu như mai mốt Yuu- chan mà dám chọc anh tức giận, vậy thì đừng trách tại sao anh dám đánh mông của Yuu-chan!”

“Ah ~~? Không được!”

“Nếu không muốn bị đánh, vậy thì phải tin tưởng anh! Tuyệt đối không được chọc anh tức giận, bằng không anh mà giận lên, là đáng sợ vô cùng! Hừ hừ!” Vừa nói, Ye Jian vừa cố gắng làm ra bộ dạng chảnh chọe có chút buồn cười để nói với Yuuma nhỏ.

Quả nhiên, Yuuma nhỏ đã bị Ye Jian chọc cười.

“Phụt ——! Ha ha ha! Ye-chan giận lên trông thật là đáng yêu!”

“Ê! Này! Cái gì mà đáng yêu? Coi như là buồn cười thì cũng được đi! Tại sao lại là đáng yêu! Ai lại dùng từ ‘đáng yêu’ để nói về con trai. Phải là đẹp trai mới đúng!”

“Thế nhưng rất là đáng yêu mà. Đúng rồi, Ye-chan!”

“Hả?”

“Kiss, là gì?”

“What?” Đột nhiên bị Yuuma nhỏ hỏi như vậy, Ye Jian cũng có chút ngạc nhiên. Con bé này hỏi cái chuyện đó để làm gì?

Nhìn chằm chằm vào mắt của Yuuma nhỏ, Ye Jian nhìn thấy có vẻ gì đó khác thường ở bên trong, và điều này khiến cậu càng cảm thấy khó hiểu.

“Kiss? Em hỏi chuyện này làm gì? Kiss tức là miệng đối miệng ———— A...” Ye Jian còn chưa nói xong thì miệng của cậu đã bị cái miệng nhỏ của Yuuma khóa lại.

Bị đánh lén một cách đầy bất ngờ, Ye Jian cảm thấy có chút trở tay không kịp. Chuyện gì xảy ra? Sao tự nhiên con bé này lại trở nên to gan tới như vậy? Không nói không rằng, đột nhiên nhào lên và dùng miệng của mình để bịt miệng cậu lại không cho cậu nói tiếp.

Nụ hôn kéo dài cũng không lâu, có lẽ chỉ chừng hơn một giây, chưa tới hai giây, thì cả hai đã lại tách ra.

Lúc này, sắc mặt của Yuuma nhỏ trở nên đỏ bừng, thế nhưng cô bé lại không cúi đầu như những lần trước mà vẫn dùng đôi mắt trong veo của mình để nhìn chằm chằm vào mắt của Ye Jian.

“Kiss, là như vậy phải không?”

“Chuyện này... Ừ thì cũng, là vậy!”

Miệng há ra mà không biết phải nói gì, Ye Jian xấu hổ. Con bé này cũng lung tung với tùy tiện quá chứ? Rõ ràng thẹn thùng với lại chú ý phương diện kia tới như vậy, sao tự nhiên lại táo bạo tới như thế?

“Cảm giác thật lạ! Lúc ở trên lớp, những bạn học khác cũng đều đang thảo luận về vấn đề này, em cũng từng xem sách, thế nhưng hoàn toàn không hiểu được.”

Ê! Ê! Em mới học tiểu học lớp sáu đi!? Mới lớp sáu đi? Chẳng lẽ học sinh lớp sáu bây giờ đã kinh khủng tới như vậy rồi? Rốt cục thì trường học mà Yuu-chan với hai anh em nhà Akatsuki đang học là trường học kiểu gì? Kinh khủng tới như vậy? Đây là đang chà đạp mầm non của đất nước đấy có biết hay không?

Ye Jian trợn tròn mắt mà gầm thét ở trong lòng.

“Nhưng mà hiện giờ, hơi có chút, có chút... Ừ, vẫn phải thử thêm lần nữa.”

Nói xong, Yuuma nhỏ không hề có chút dây dưa dài dòng nào mà lại đụng môi của mình vào môi của Ye Jian.

Lại một lần nữa lướt qua rồi dừng, Yuuma nhỏ dường như đang cảm nhận lấy dư âm của nụ hôn mà khẽ sờ nhẹ lên môi của mình một cái, gương mặt của cô bé lúc này đã đỏ lắm rồi, đỏ tới tận cùng mang tai.

“Nụ hôn đầu tiên của bé gái là thứ rất quan trọng, không thể tùy tiện như thế, Yuu-chan!”

“Thế nhưng mà, người ta đã đem nó cho Ye-chan rồi. Cho nên không sao!”

“Con bé này...”

Thở dài một cách bất đắc dĩ, cậu biết là vì Yuuma nhỏ mới vừa tìm được ý nghĩa tồn tại của mình nên cô bé hơi có không chờ đợi nổi mà muốn điên cuồng tiếp cận nó, cho nên con bé mới tùy tiện như vậy. Nghĩ vậy, Ye Jian lại thở dài lần nữa, rồi sau đó cậu lập tức dùng sức mà đem Yuuma nhỏ ôm sát vào trong ngực của mình.

Rồi kế đó, trong ánh mắt kinh ngạc của cô bé, cậu lập tức cúi đầu xuống và hôn lên cái miệng nhỏ đang hé ra vì kinh ngạc kia.

Lần này, không có chuyện lướt qua thì dừng.

Nếu con bé đã muốn trải nghiệm cảm giác được kiss là như thế nào, vậy thì cậu sao có thể không chiều ý con bé chứ? Hơn nữa, cậu tuyệt đối sẽ không để lại cảm giác tiếc nuối cho con bé về nụ hôn đầu của mình.

“Ô ô ô ~~~?”

Hơi thở dần trở nên dồn dập. Dưới ánh nắng chói chang của buổi chiều hè, môi của hai người vẫn tiếp tục quấn vào nhau. Ánh mặt trời cứ khẽ dần nghiêng, cho tới khi bắt đầu chuyển sang màu hồng.

Chẳng biết đã qua bao lâu, mãi tới khi một tiếng gọi lớn đầy non nớt vang lên ở phía xa thì nụ hôn của hai người mới kết thúc.

“Ye-nii ~~~~! Yuuma ~~~~~~~!” Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.