Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8

Phiên bản Dịch · 2876 chữ

8.1

Tăng thêm hai chữ “Mười giờ”, Thư Dao nghĩ bọn họ chắc chắn nhớ ước định là 10 giờ?

Khẽ nheo lại tròng mắt đen Lan Kỳ Ngôn có chút kích động, thật chẳng lẽ chính là gần mực thì đen? A, hắn không có nghe sai, tiểu bạch thỏ này nói chuyện thế nào có một chút giống hắn.

Thư Gấm Lệ cùng Thư Nguyên Hồng rõ ràng sợ run thật lâu, bị lời của Thư Dao đem một vẻ mất mặt, hai người lần nữa quay đầu trở lại, Thư Gấm Lệ cười đến dối trá

“Thôi, đường cô làm sao sẽ so đo với việc nhỏ thế này? Ngược lại cháu. . . . . Tiểu Dao, thay đổi không ít!”

Thư Gấm Lệ nghiêng mắt nhìn Thư Dao, nàng không cần phải quá khẩn trương, cái cháu gái này vô dụng chẳng lẽ đổi áo quần sẽ liền bản tính cũng thay đổi ư? Không thể nào, nàng không tin Thư Dao có năng lực này, nhiều lắm là cái luật sư bên người nó chính là khó dây dưa thôi, chỉ cần tuyên bố di chúc cái luật sư đó sẽ rời đi bọn họ đương nhiên có biện pháp đem Thư gia tất cả đoạt lấy.

“Vậy sao?” Thư Dao còn là khéo léo cười

“Này đường cô là cảm thấy Tiểu Dao như trước tốt, hay là hiện tại tốt hơn?”

“Này. . .” Thư Gấm Lệ cứng họng, kỳ quái rõ ràng trước mắt cô cháu gái này giọng điệu nói chuyện cũng … cũng không có cái gì đại biến hóa, nhưng nàng thế nào không hiểu nên trả lời sao đây?

“Đừng nói nhiều bắt đầu tuyên bố di chúc đi!” Thư Nguyên Hồng vung tay lên hắn đối với Thư Dao giả bộ thay đổi cũng không có hứng thú gì, duy nhất có thể nhắc tới hứng thú của hắn chỉ có là di chúc.

“Mọi người ngồi đi.” Thư Dao lễ phép gật đầu một cái, chuyển sang Đinh lão

“Đinh gia gia, kêu người giúp việc dâng trà ọi người.”

“Dạ, tiểu thư.” Đinh lão cười cung kính nói, nội tâm cũng là tự hào, ông nhìn ra được Tiểu Dao mặc dù còn chưa đủ tư cách trở thành người nối nghiệp nhưng bây giờ biến chuyển như vậy vô cùng tốt lắm, thật là đa tạ Lan luật sư !

“Trà cái gì miễn đi.” Thư Nguyên Hồng ở trên ghế ngồi xuống, liếc Lan Kỳ Ngôn một cái kiên nhẫn đều sắp bị dùng hết,

“Cái đó luật sư ủy thác phải không? Nhanh lên một chút tuyên bố di chúc.”

“Bình tĩnh chớ nóng vội.” Quay đầu gọi lại Đinh lão đang chuẩn bị trà , Lan Kỳ Ngôn cánh môi khẽ nhếch

“Đinh quản gia, nếu bọn họ nói không uống trà cũng không cần phải phí tâm, tới đây nghe di chúc đi!”

Lúc này, đám người cũng có chút làm ầm ĩ.

“Thôi đi, kêu lão nô tài đó làm chuyện gì?”

“Là vậy . . . .”

Đinh lão hoàn toàn không thấy lời nói của đám người chẳng qua là ngượng ngùng chà xát tay nhìn Lan Kỳ Ngôn

“Lan luật sư, chuyện di chúc tôi không hiểu, giao cho cậu là được, tôi không nghe cũng được.”

“Vậy không được.. .” Lan Kỳ Ngôn từ túi công văn rút ra một tờ giấy trắng chữ màu đen là bản di chúc chỉ một thoáng để ọi người dừng lại nói chuyện với nhau, ánh mắt tập trung ở trên tay của hắn, tham lam không dứt những vẻ mặt này cơ hồ khiến hắn có cảm giác loại người không thể chờ đợi

“Phần thứ nhất di chúc về ngài Đinh quản gia, ngài không nghe không thể được.”

Đừng nói đám kia mặt không thể tưởng tượng nổi liền Đinh lão cũng không dám tin

“Tôi?”

“Đúng vậy.” Bóng dáng cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi chậm rãi dạo bước đến giữa phòng khách, đảo mắt biến thành luật sư chuyên nghiệp

“Phần thứ nhất di chúc do Thư lão vào một năm trước định ra, ông đem đại trạch Thư gia để lại cho Đinh tiên sinh, phần này là gồm giấy tờ bất động sản Minh Hòa, Đinh tiên sinh là chủ của Thư gia đại trạch thay lời khác mà nói bao gồm cả Thư tiểu thư chỉ có Đinh tiên sinh đồng ý mới có thể tiến vào Thư gia đại trạch.”

“Này quá hoang đường rồi!” Thư Hùng rống:

“Lão thái gia là bệnh hồ đồ đi!”

8.2

Đám người tiếng nghị luận lần nữa nổ tung mà Thư Dao giống như một chút cũng không kinh ngạc, chỉ là đi tới bên người Đinh lão đỡ lão quản gia không thể tin được vui vẻ nói:

“Đinh gia gia, không cần lo lắng, tôi cảm thấy được gia gia quyết định chính xác nhất, chỉ có ông có tư cách nhất ở Thư gia đại trạch, ông ở nơi này sống cả đời, hầu hạ gia gia cả đời không có ai so với ai đáng giá hơn ông có nơi này.”

“Tiểu Dao . . .” Đinh lão trong lúc nhất thời lệ tung hoành, bị Thư Dao dắt díu lấy

“Tôi thật sự không nghĩ tới lão gia, lão gia. . .”

Thư Gấm Lệ một thanh âm nói tiếp lời Thư Nguyên Hồng nhỏ giọng tức giận nói:

“Chúng ta cầnThư gia đại trạch làm gì? Bình tĩnh một chút, phía sau mới quan trọng.”

Thư Nguyên Hồng không nhịn được nhổ một ngụm nướt bọt

“Nhưng cư nhiên để lại cho lão nô tài cũng không để lại cho chúng ta, thật sự quá ghê tởm!”

Tiếp theo Lan Kỳ Ngôn từ túi công văn lấy ra phần di chúc thứ hai, lần nữa tụ tập ánh mắt của mọi người, cơ hồ là không có đình lưu hắn liền cười nhạt tuyên bố:

“Thư lão đem sản nghiệp Thư gia tất cả cổ phần để lại cho người kế thừa hợp pháp là Thư Dao tiểu thư, ông khi còn sống an bài ở công ty không thay đổi, Thư Dao tiểu thư thay thế ông, trở thành chủ sự của Thư gia.”

Trong lúc nhất thời, đám người đều đã chết lặng rồi, Thư Gấm Lệ cùng Thư Nguyên Hồng mặt khó coi xanh mét một hồi lâu, mới lên tiếng:

“Chỉ như vậy?”

“Chỉ như vậy.” Lan Kỳ Ngôn khóe miệng duy trì nụ cười tốt nhất, trong tròng mắt đen làm cho không người nào có thể dò xét ra nhìn có chút hả hê.

“Dự vào! Lời như vậy tao muốn tới nghe di chúc làm gì? Tao không phục!” Thư Nguyên Hồng như muốn bạo Ttẩu xông về phía Lan Kỳ Ngôn.

“Thư Nguyên Hồng tiên sinh, đầu tiên xin biết rõ một chút là mấy người nhất định muốn nghe di chúc, tôi cũng không có ‘ muốn mời ’ mấy người tới nghe; còn nữa ngài có phục hay không không thì có tác dụng gì Thư lão là ở lúc chuyên gia kiểm tra đo lường tình trạng tinh thần bình thường mới định ra di chúc, nguyện vọng của ngài ấy, mấy người không có quyền hỏi tới.”

Ở người bầy lộn xộn thời điểm Thư Gấm Lệ đột nhiên cười, quả nhiên nàng đã sớm biết có thể như vậy nhưng là. . . A, đừng tưởng rằng bọn họ dễ đuổi, cười đến dối trá nhìn tới trước mặt Lan Kỳ Ngôn

“Nếu di chúc tuyên bố xong rồi Lan luật sư, cậu có thể rời đi được rồi?”

Chỉ cần hắn đi, nàng cùng “Cháu gái” hảo hảo hàn huyên một chút, Ha ha ha…!

Nhíu mày Lan Kỳ Ngôn dễ dàng biết được tính toán trong ánh mắt của Thư Gấm Lệ, ý tốt a, nhếch môi

“Tôi rời đi hay không tựa hồ cùng Thư Gấm Lệ ngài hình như không có quan hệ.”

Thư Nguyên Hồng tựa hồ cũng lập tức ý kia, tức giận đối với Lan Kỳ Ngôn nói:

“Đây là chuyện của nhà chúng tôi, cậu có thể đi, chúng tôi muốn nói chuyện cùng cháu gái.”

Lan Kỳ Ngôn quay môi, hắn phát hiện, hắn thật rất không thích cùng người thế này giao thiệp vừa lãng phí hơi sức lại lãng phí đầu óc, đang muốn nói gì lại có một đạo thanh âm nhu hòa cắm vào:

“Xin lỗi, đường cô, đường thúc, Lan luật sư là người gia gia nhờ tới giúp tôi , mấy cô chú không có quyền đuổi anh ấy đi.”

Lan Kỳ Ngôn có nhiều hứng thú quay đầu lại nhìn chủ nhân của thanh âm, Thư Dao đang chậm rãi đi lên trước đã như vậy, hắn cũng vui vẻ xem thành quả một tháng huấn luyện.

“Lão thái gia đi rồi, còn giữ hắn làm gì!” Thư Gấm Lệ chua ngoa mà ra mệnh lệnh:

“Tiểu Dao, đuổi hắn đi.”

Thư Dao khẽ nhéo lông mày giọng nói còn là không cao không thấp:

“Xin lỗi, đường cô, cháu cũng cần Lan luật sư trợ giúp, anh ấy sẽ tiếp tục ở lại Thư gia giúp cháu.”

8.3

Thư Gấm Lệ rốt cuộc phát hiện biến hóa của Thư Dao, nàng lo lắng cao giọng quát lớn:

“Thư Dao, cháu bây giờ gan lớn rồi liền lời cô cô đều không nghe phải không, ta là cô của cháu, ta kêu cháu đuổi hắn đi, mau lên!”

Thư Dao giãy giụa nàng không muốn như vậy, bọn họ lại từng bước từng bước ép sát, cắn cắn môi đỏ mọng Thư Dao yên lặng nhìn Thư Gấm Lệ

“Cháu nghĩ, mình mới là người chủ sự của Thư gia, lưu anh ấy ở hay không là quyết định của cháu, cô chú không có quyền hỏi tới.”

Thư Gấm Lệ trên mặt nhiều son đầy phấn biến sắc tựa hồ tình huống trước mắt cùng dự đoán ngược lại, Thư Dao làm sao sẽ… làm sao có thể dám nói như vậy với mình!

Thư Nguyên Hồng vội vàng tiến lên tựa hồ muốn động thủ, Đinh lão lại mau một bước ngăn ở trước mặt của Thư Dao

“Mời các người lập tức rời nhà khỏi Thư gia, về sau cũng không cần xuất hiện ở đây nữa .”

“Tại sao?”

“Cái lão nô tài này. . .”

“Bằng tôi mới là hợp pháp chủ Thư gia đại trạch!” Đinh lão lặng nhiên nói:

“Mấy người không đi, tôi liền báo cảnh sát! Nói mấy người tự xông vào nhà dân bất hợp pháp.”

“Thật là tiểu nhân đắc chí.” Đám người đi theo Thư Gấm Lệ cùng Thư Nguyên Hồng cũng căm giận mắng, nhưng cũng lòng dạ biết rõ đại thế đã qua, Thư Gấm Lệ ác độc mà nhìn chằm chằm vào Thư Dao biết bây giờ đã không cách nào thay đổi thế cục, nhưng nàng sẽ không cứ như vậy đấy!

Nàng chua ngoa nói: “Được, được lắm cháu gái, cháu được lắm đấy! Vậy thì hi vọng cháu tốt nhất. . . làm ọi người ở công ty thấy, hừ, chúng ta đi!”

“Ha, chúng ta chờ coi.” Thư Nguyên Hồng xúi quẩy nhổ một ngụm nước miếng đi theo Thư Gấm Lệ rời đi, đám người cũng bắt đầu bất mãn nhưng từng người rốt cuộc cũng rời khỏi đại trạch .

Xoa xoa mi tâm rốt cuộc giải quyết, Lan Kỳ Ngôn tựa hồ không có gì bị vừa chuyện mới xảy ra, cười đối với Đinh lão nói:

“Đinh quản gia, có thể ăn cơm sao? Tôi đói bụng.”

“Tốt, tốt.” Đinh lão mặt tâm tình tốt, như cũ đem mình thành người làm Thư gia không có ý thức được mình đã trở thành chủ nhân đại trạch

“Tiểu Dao, cháu buổi sáng cũng chưa ăn, đợi một lát Đinh gia gia làm cho cháu rất nhiều đồ ăn ngon a!”

Nhìn Đinh lão vui vẻ rời đi, hắn mới nhìn vào Thư Dao vẫn đang cứng ngắc

“Cô còn tốt đó chứ?”

Thư Dao bỗng dưng hư mềm hạ bả vai cứng ngắc, nàng nháy mắt sững sờ nhìn hắn

“. . . Tôi mới vừa rồi biểu hiện có được không?”

“Tạm được.” Lan Kỳ Ngôn bĩu môi.

“Cái gì chứ!” Thư Dao không phục

“Tôi biểu hiện được mình rất trấn định, thanh âm cũng không có run!”

“Còn là cùng tiểu miêu một dạng.”

Oán niệm nhìn hắn, Thư Dao thất bại

“Tôi nghĩ, mình vĩnh viễn không đạt tới tiêu chuẩn kia.”

“Vậy thì coi như khiêu chiến tinh thần thôi. . . Thư Dao.” Nói xong, hắn duỗi lưng một cái, tựa hồ tại từ trong lòng tự nói:

“Thật là sáng sớm phí đầu óc .”

Thật lâu, Thư Dao mới phản ứng được, vui mừng hướng về phía bóng lưng hắn gọi:

“Anh kêu tên tôi, này đại biểu anh cảm thấy tôi làm cũng không tệ lắm có đúng không? Tôi biết ngay mà.”

Không quay đầu lại hừ cười một tiếng, Tiểu bạch thỏ này bắt đầu kiêu ngạo tự mãn rồi, không tốt, thật không tốt.

“Cám ơn anh, Lan luật sư!” Hướng bóng lưng biến mất rống lên một tiếng, Thư Dao mới le le cái lưỡi, trên mặt vui vẻ vẻ mặt dần dần hóa thành nụ cười hiền hòa, tự nhiên nhẹ nói:

“Cám ơn anh, Lan Kỳ Ngôn. . .”

8. 4

“Chúng ta phải đi đâu?” Ngồi lên bmw màu bạc, cho đến khi rời khỏi Thư gia đại trạch khá xa, Thư Dao mới nghiêng đầu hỏi ngồi người ngồi cạnh ghế tài xế.

“Thư thị.” Miễn cưỡng liếc Thư Dao một cái, Lan Kỳ Ngôn tươi cười rạng rỡ .

“Hả?” Thư Dao mi tâm của lập tức khổ nhíu lại

“Chúng ta phải đi Tổng công ty?”

“Đúng vậy, rất tò mò đợi a.” Nụ cười sâu hơn, một nam nhân ý xấu lại mặt biểu tình “Tôi biết ngay cô mong đợi thật lâu”.

Ách, nàng mong đợi. . . . Đúng vậy, nàng mong đợi.. . Mong đợi mới có quỷ đi!

Nhìn Thư Dao mặt không che giấu chút bộ dáng áo não nào, Lan Kỳ Ngôn “Quan ái” hỏi:

“Trong khoảng thời gian này, cô không phải là đã cực kì khó hiểu tất cả sản nghiệp dưới cờ Thư gia sao? Tin tưởng sau khi quen thuộc chuyện của công ty, đối với cô mà nói không khó chứ?”

Nói thì nói như thế không sai…, khi hắn áp chính sách xuống nàng nên nhìn cũng nhìn, chỉ là nàng tựa hồ còn không có chuẩn bị tâm tư

“Chúng ta không thể qua một thời gian ngắn đi công ty sao?”

Thư Dao mặt cầu xin mặc dù biết chuyện hắn quyết định bình thường đều không thể phản bác nhưng là nàng còn là ôm hi vọng.

“Dĩ nhiên. . .” Lan Kỳ Ngôn chợt nghiêm nghị ở khi Thư Dao chuẩn bị tiết khí lập tức, lại nhếch miệng cười một tiếng

“Có thể.”

“Hả?”

“Nếu không muốn đi công ty vậy chúng ta đi đánh tennis đi! Nghe nói dưới cờ Thư gia nơi trò chơi vận động rất nổi danh, cô bị ‘ nhốt ’ thời gian lâu như vậy, chúng ta nên đi vận động, vận động nghỉ ngơi một chút!” Lan Kỳ Ngôn cong lên khóe mắt tỏ rõ hắn tựa hồ đối với đánh tennis rất có hứng thú .

Hồi lâu, Thư Dao mới lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, âm lượng đề cao, thở phì phò:

“Lan luật sư, anh ở đây trêu chọc tôi hả?”

Đáng ghét, hắn vừa bắt đầu cũng chưa có tính toán mang nàng đi công ty ư?

“Lời nói không thể nói như vậy, xem cô gần đây tinh thần áp lực lớn như vậy, tôi chỉ là điều chỉnh một cái không khí mà thôi!” Người khác thật đúng là một bộ biểu tình ” Tôi là quan tâm cô”.

Khóe miệng co giật hai cái Thư Dao không nhịn được ở trong miệng lẩm bẩm đôi câu mắng, hắn nhíu mày

“Cô ở đây nói tục sao?”

“Tôi không có!” Thư Dao che giấu cười ha hả

“Tôi là thục nữ, làm sao có thể sẽ nói tục chứ?”

A, còn học được giả bộ ngớ ngẩn để lừa rồi.

Trước kia Thư Dao dĩ nhiên sẽ không, nhưng bởi vì nàng bị hắn mưa dầm thấm đất lâu, tựa hồ rất nhiều chuyện không thể nào trở nên chậc chậc, thật không biết là biến chuyển này có làm người ta lo lắng hay không?

Xoay mặt nhìn về phía ngoài cửa xe, Thư Dao len lén phun cái lưỡi, làm sao làm cái gì đều sẽ bị hắn bắt, oa, thật là đáng sợ!

Bất quá trong chốc lát, Thư Dao đột nhiên xem như là cái gì, quay đầu lại đối với hắn vội vàng nói:

“Sang bên kia ngừng! Chúng ta có thể hay không dừng một cái?”

“Thế nào?”

“Liền xuống, làm ơn chỉ dừng một cái là được rồi!”

Bạn đang đọc Quan Hệ Không Đứng Đắn của Đường Nhã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.