Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một công đôi việc

Phiên bản Dịch · 2467 chữ

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 802: Một công đôi việc

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

- Ba, mẹ, bọn con về rồi…

Biệt thự số 9 đường Đại Nghĩa, Uyển Hồng Thu vừa vào cửa đã kêu lớn lên, đầy sức sống, có vẻ rất là vui vẻ. Về đến nhà Chánh văn phòng Uyển đoan trang trầm ổn, trở về lại bộ dáng của đứa con nít, thường xuyên làm nũng trước mặt cha mẹ.

Đối với đứa con gái này, vợ chồng Uyển Trung Hưng hiển nhiên là vô cùng yêu thương.

Uyển Trung Hưng đang ngồi ở sô pha xem báo liền đặt tờ báo xuống, gỡ kính lão ra, cười ha hả đáp trả lại một tiếng. Vợ Uyển Trung Hưng là cô Đổng từ nhà bếp ló đầu ra, cười tủm tỉm chào đón con gái, nói:

- Hồng thu và tiểu Hướng đến rồi hả, ngồi với ba con trước đi, đồ ăn sắp xong rồi…

Uyển Hồng Thu đặt mông ngồi xuống sofa. vui cười ôm lấy cổ Uyển Trung Hưng.

Hướng Vân cũng không dám làm càn như vậy, đi đến bên sô pha, cung kính cúi mình chào Uyển Trung Hưng, nói,

- Chào bác Uyển!

Uyển Trung Hưng cười nói:

- Ồ, chỉ huy trưởng Hướng cũng đến rồi, mời ngồi mời ngồi!

Hướng Vân liền hoảng loạn đỏ cả mặt. Anh ta lúc này chính thức là chỉ huy trưởng phụ trách chỉ huy công trình kiến thiết đường cao tốc Ninh Hạo Hạo Dương, cán bộ cấp Trưởng phòng. Tuy nhiên quan hàm này, tất nhiên không thể cùng ủy viên Địa ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Địa ủy đánh đồng. Cha vợ tương lai lấy anh ta ra nói giỡn, chỉ huy trưởng Hướng tự nhiên phải mặt đỏ một chút, bằng không thì có vẻ rất kiêu ngạo tự mãn.

Từ sau khi Hướng Vân và Uyển Hồng Thu chính thức xác định quan hệ yêu đương, biệt thự số 9 đường Đại Nghĩa là thường xuyên lui tới. Uyển Trung Hưng và cô Đổng cũng không phản đối Uyển Hồng Thu và Hướng Vân lui tới. Nghe nói cô Đổng lúc đầu cũng có chút không vui. Dù sao Hướng Vân xuất thân “bần hàn”, cha mẹ đều là cán bộ bình thường, lúc mới đầu cùng Uyển Hồng Thu yêu đương còn là một cán bộ cấp tổ, cấp bậc còn thấp hơn cả Uyển Hồng Thu. Theo cô Đổng thấy, cuộc hôn nhân, có chút không môn đang hộ đối cho lắm, cô Đổng cảm thấy uất ức cho con gái yêu của mình. Vẫn là Uyển Trung Hưng làm thông công tác tư tưởng với người bạn đời. Ông ta cảm thấy, mấu chốt chỉ cần con gái mình thích Hướng Vân là được. Về phần chức vụ, cũng là không cần quá để ý.

Hướng Vân có thể được Lưu Vĩ Hồng nhìn trúng tuyển làm thư ký của mình, luôn có vài phần đạo lý, Hướng Vân khẳng định có tiền đồ bồi dưỡng. Hơn nữa, chỉ cần Hướng Vân thực sự kết hôn cùng Uyển Hồng Thu, rồi thêm một Thái Sơn của ủy viên Địa ủy ở đây, cu là đủ khả năng giúp anh ta một phen. Chức vụ quá cao không dám nói, trước khi về hưu, nghĩ biện pháp đưa Hướng Vân đến vị trí cấp phó huyện vẫn là có vài phần hy vọng. Dù gì thì, cũng không cần bản thân mình ra sức, Lưu Vĩ Hồng đã đề bạt Hướng Vân tới cương vị thực quyền cấp trưởng phòng rồi

Nói cho cùng, đây cũng là nhờ dựa hơi chính Lưu Vĩ Hồng tuổi trẻ. Bằng không giống Hướng Vân loại nít ranh miệng còn hôi sữa, mới 24 - 25 nghĩ tới thực quyền trưởng phòng? Nằm mơ đi!

Bí thư Thị ủy quá trẻ, nên Hướng Vân đợt cán bộ càng trẻ tuổi này, thì không mấy xuất đầu lộ diện

Lưu Vĩ Hồng đã dẫn dụ hầu hết “Bắn lén đâm sau lưng” thay bọn họ

Tính cách Uyển Trung Hưng, kỳ thật là khá hiền hoà, hơn nữa khi ở nhà, lại hoàn toàn không ra vẻ, thường xuyên cùng đám trẻ cởi mở nói cười, trêu đùa cười giỡn. Hướng Vân sau khi đến biệt thự số 9 vài lần, đối với tính cách của vị bề trên này, sớm đã rõ như lòng bàn tay, tự cũng lơ đễnh.

- Ồ, chỉ huy trưởng Hướng, thành người châu Phi rồi hả? Phơi đến đen như than thế?

Hướng Vân mới vừa mới ngồi xuống sofa, Uyển Trung Hưng liền tiếp tục trêu chọc anh ta

Hướng Vân lúc này, sớm đã không còn là hình tượng công tử bột ngày xưa, toàn thân trên dưới, làn da phơi nắng thành màu đồng cổ, trên cánh tay thậm chí còn đang tróc da, mảng đen mảng trắng, nhìn qua có chút nhếch nhác

Không đợi Hướng Vân trả lời, Uyển Hồng Thu liền mân mê cái miệng đỏ au, nói:

- Ba, ba đừng nói nữa. Bí thư Lưu chính là đại địa chủ hung ác, bắt ép số cán bộ cấp dưới này giống như con thỏ, liều mạng chạy về phía trước. Hướng Vân bây giờ hả, suốt ngày ở trên công trường, đã sớm bị phơi nắng đến lột hết mấy lớp da, cứ tiếp tục như vậy, anh ấy sớm muộn gì cũng sẽ biến thành Trương Phi mất thôi

Uyển Trung Hưng bật cười ha ha, nói:

- Trương Phi không có nho nhã như vậy đấy chứ?

Chỉ huy trưởng Hướng bất ngờ không kịp phòng, lúc này thật sự là đỏ hết cả mặt.

Nói ra thì, sức khỏe đồng chí Hướng Vân hơi yếu chút, cùng Trương Phi sức khỏe phi phàm quả là không thể so sánh

Uyển Hồng Thu không thuận theo, lắc lắc thân mình nói:

- Ba, dù sao thì không phải con trai của ba, ba đương nhiên không đau lòng. Ba trước kia, không đối với cán bộ cấp dưới tàn nhẫn như vậy đúng không?

Uyển Trung Hưng cười nói:

- Con rể cũng là nửa con trai mà… tàn nhẫn chút cũng tốt mà. Các con đang còn trẻ, chính là cần rèn luyện cho tốt. Bí thư Lưu quản lý cán bộ theo hình thức, ba giơ hai tay tán thành. Hướng Vân, ăn được đắng trong đáng, mới là chỗ hơn người! Con ngàn vạn lần không thể ở thời khắc mấu chốt bỏ lại dây xích. Con đường này sửa xong rồi, trên lịch sử thị xã Hạo Dương, liền có một vị trí nhỏ cho con. Điểm này, ba cũng là rất bội phục đồng chí Lưu Vĩ Hồng. Hắn quả thật vì Hạo Dương làm ra không ít việc thực tế. Hạo Dương cần cán bộ lãnh đạo như vậy

Uyển Hồng Thu thè lưỡi, nói:

- Ba, đánh giá này rất cao, nếu Bí thư Lưu nghe được, nhất định sẽ rất vui à nha

Uyển Trung Hưng cười cười, không hé răng.

Lưu Vĩ Hồng hiện tại, sợ là không còn lòng dạ nào mà nghe khen ngợi.

Ánh mắt Uyển Hồng Thu lướt qua bàn trà, bỗng nhiên nhẹ nhàng "A" một tiếng, nói:

- Ba, đây là bản in thử của “nhật báo Hạo Dương”, sao ba mang về nhà thế?

Nói xong, Uyển Hồng Thu liền cầm lấy bản in thử kia, lúc đầu, còn tưởng rằng ba đang xem bài báo đã xuất bản

Uyển Trung Hưng là Trưởng ban Tuyên giáo Địa ủy, bản in thử nhật báo Hạo Dương, cần phải do ông ta tự tay phê duyệt, mới có thể đưa bài cho nhà in. Lúc này địa khu Hạo Dương chỉ là một phần báo chí, nhưng địa vị của tiếng nói nhưng báo Đảng là giống nhau, ban Tuyên giáo Địa ủy khẳng định phải nghiêm khắc kiểm định

Bình thường thì, công tác thẩm tra bản in thử, Uyển Trung Hưng sẽ hoàn thành ở văn phòng, nhưng hôm nay lại mang về nhà

Uyển Trung Hưng cười cười, nói:

- Buổi sáng mở cuộc họp, không thời gian thẩm tra, bản in thử này buổi chiều sẽ đưa bài cho nhà in, chỉ có thể mang về nhà xem thôi. Hồng Thu, Hướng Vân, các con cu xem đi, giúp ba góp ý nào

- Hì hì, chúng con nào dám góp ý gì chứ…

Uyển Hồng Thu miệng vui cười, rồi cầm lấy bản in thử chăm chú đọc. Cô trước kia công tác tại ban Tuyên giáo Thị ủy Hạo Dương, đây coi như là nghề chính. Hướng Vân cũng ghé sát vào cùng xem. Uyển Trung Hưng bỗng nhiên để bọn họ xem bản in thử, còn nói “góp ý” gì đó, ở giữa khẳng định có ý nghĩa gì đó.

Chẳng lẽ kỳ báo này sẽ có nội dung mẫn cảm gì đó?

Đầu đề “Nhật báo Hạo Dương”, theo thường lệ là tin tức thời sự, nếu có nội dung mẫn cảm, hẳn là sẽ ở ngay trang chủ chứ? Nhưng Uyển Hồng Thu và Hướng Vân sau khi nhìn kỹ qua, cũng phát hiện manh mối gì, đều là trong quy củ. Uyển Hồng Thu không kìm nổi liếc liếc ông già một cái, Uyển Trung Hưng nâng chén trà lên ngụm trà, sắc mặt sớm khôi phục bình tĩnh, nhìn không ra có gì dị thường. Phỏng chừng là muốn kiểm tra ánh mắt của con gái và con rể

Lần này, Uyển Hồng Thu và Hướng Vân liền có chút khẩn trương, liếc mắt nhìn nhau một cái. Đừng thấy ông bố ngày thường hiền hoà, vào thời điểm này thường rất nghiêm túc.

Nếu là Uyển Hồng Thu và Hướng Vân biểu hiện khiến ông ta thất vọng, thì không thể thiếu cảnh khiển trách đột ngột, tối thiểu cũng sẽ bị ông già cười nhạo một phen.

Bản thứ hai vẫn là không có phát hiện dị thường, nhìn đến bản thứ ba, Hướng Vân và Uyển Hồng Thu đồng thời trong mắt sáng ngời, dường như tìm được "Căn nguyên" vấn đề rồi. Trong đấy có một bài, là kêu gọi toàn xã hội vì Liên Tiểu Mai quyên góp. Đương nhiên, vì bảo đảm sự riêng tư của đương sự, dùng tên giả, tình hình chi tiết có liên quan Liên Tiểu Mai bị thương tổn cũng không miêu tả, trọng điểm chỉ nói là tổn thương tinh thần. Nhưng Hướng Vân và Uyển Hồng Thu dĩ nhiên liếc mắt một cái có thể nhìn ra được, vị đương sự này chính là Liên Tiểu Mai. Vụ án Cửu An kia, hai người bọn họ khẳng định là chú ý gấp đôi. Có liên can tới Lưu Vĩ Hồng mà. Mà Lưu Vĩ Hồng chính là "Lão Đại" của vợ chồng son bọn họ

Ban Tuyên giáo Thị ủy đang vì cứu trợ Liên Tiểu Mai làm hoạt động quyên góp, Hướng Vân và Uyển Hồng Thu đều quyên góp tiền. Chỉ có điều không nghĩ tới sẽ ở trên nhật báo Hạo Dương lại đăng bài báo như vậy. Cách trình bày nội dung bài báo, kêu gọi quyên tiền chỉ là một phương diện, trọng điểm tin tức nằm trên mặt thế lực hoành hành hung ác của lưu manh Cửu An, miêu tả khá là sinh động về cảnh tượng hoành hành của thế lực ác bá ở Cửu An

Dĩ nhiên, cũng là dùng tên giả, chỉ nói là thị xã nào đó, không nói rõ là Cửu An.

Người sáng suốt có ai không hiểu rõ trong lòng?

Mặc dù vợ chồng son cũng cảm thấy Uyển Trung Hưng là nói về bài báo này, tuy nhiên vẫn cẩn thận xem hết nội dung của 4 bản, lúc này mới nhẹ nhàng buông tờ báo xuống, nhìn về phía Uyển Trung Hưng.

- Thế nào, có đề nghị gì?

Uyển Trung Hưng cũng buông chén trà xuống, thản nhiên hỏi

Uyển Hồng Thu liền liếc mắt nhìn Hướng Vân một cái. Tuy rằng bản thân Uyển Hồng Thu là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân, có thể coi là chức vụ rất trọng yếu trong thể chế, nhưng cơ hội ra nặt này, hiển nhiên muốn nhường cho Hướng Vân. Uyển Hồng Thu rất yêu Hướng Vân, hy vọng chồng một ngày kia có thể lên đến vị trí cao, bản thân cam nguyện làm vợ hiền.

Gặp phải chuyện lớn nghiêm chỉnh như vậy, Hướng Vân vẻ tươi cười trên mặt đã sớm biến mất không còn tăm hơi, ngồi nghiêm chỉnh, nói:

- Bác Uyển, nghe nói hai ngày trước, thủ phạm chính Thiệu Minh Chính trong vụ án này đã chết ở bệnh viện Cửu An. Nguyên nhân chết hình như là vết thương cũ tái phát, nội tạng xuất huyết nhiều, không kịp cứu chữa nên đã tử vong

Uyển Trung Hưng trong mắt hiện lên một vẻ tán thưởng

Hướng Vân nói được lời này, chứng minh anh ta đã thấy được nội dung sau lưng bài báo này

Thiệu Minh Chính đột nhiên tử vong, bệnh viện Cửu An xác định vì vết thương cũ tái phát, không thể tránh khỏi có liên can tới hành vi tự sát của Thiệu Minh Chính trong thời gian giam giữ ở cục Công an thị xã Hạo Dương. Đơn giản mà nói, không có hành động tự tiện bắt giữ của cục Công an thị xã Hạo Dương, thì sẽ không sẽ phát sinh sự kiện tự sát của Thiệu Minh Chính. Hiện giờ Thiệu Minh Chính đã chết, làm không tốt sẽ có người nắm lấy mà làm văn.

Thị xã Hạo Dương lúc này muốn làm hoạt động quyên tiền, đúng là hành động trước, đi trước một bước, đem tình trạng trị an tồi tệ của Cửu An công khai ra ngoài. Tuy rằng tình thế trị an Cửu An vô cùng ác liệt, là sự thật mọi người đều biết. Nhưng truyền miệng cùng với chính thức đăng trên báo chí, sức ảnh hưởng hoàn toàn là hai việc khác nhau. Lưu Vĩ Hồng đoạt cơ hội trước, Cửu An còn muốn lấy cái chết Thiệu Minh Chính làm văn, sẽ không còn dễ dàng nữa, nhìn thế nào cũng có chút ý tứ vì chính mình thanh minh trong đó

Bí thư Lưu ra chiêu này, có thể nói là một công đôi việc.

Quả nhiên là thủ đoạn hay, rất cay độc!

Bạn đang đọc Quan Gia của Hãm Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.