Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Náo loạn trung tâm thương mại

Phiên bản Dịch · 1906 chữ

Mà ngay lúc này, đột nhiên “Binh” một tiếng vang thật lớn, “A!” hai tiếng thét chói mẹi, giá áo vốn sắp xếp ngay ngắn đột nhiên ngã trên mặt đất, toàn bộ quần áo nổi tiếng và quý giá đều rơi tán loạn trên mặt đất, hai vị phu nhân giờ phút này đang ngồi trên đống quần áo, muốn bao nhiêu nhếch nhác thì có bấy nhiêu nhếch nhác.

Mà nhân viên trong cửa hàng đều ngạc nhiên khi nhìn thấy chuyện này, ngay cả Đường Miên Miên cũng... Ngây người.

Trình Mỹ Lệ đứng đó không xa, lại có thể đẩy đến chỗ giá áo trưng bày, khóe môi nhếch lên ý cười khinh miệt, cúi đầu nhìn hai người ngồi trên mặt đất lúc này đã hoàn toàn mất hết hình tượng phu nhân.

- Cô... cô... Đường Miên Miên, cô giao du với những người quá đáng như vậy sao?!

Bà Chương bị giật mình, ngồi dưới đất không có hình tượng rống to.

Đường Miên Miên ho khan một tiếng, sắc mặt có chút ửng hồng, không phải bởi vì xấu hổ, mà là bởi vì có người bạn như vậy, thực sự quá hạnh phúc.

Trình Mỹ Lệ giương cổ xinh đẹp lên, ý bảo Đường Miên Miên:

- Tớ chỉ có thể giúp cậu đến đây, còn lại cậu tự mình đi làm.

Đường Miên Miên nặng nề gật đầu, hít một hơi đi tới trước mặt Chương phu nhân, kéo váy ưu nhã ngồi xổm xuống, mà lúc này xung quanh đã có một vòng lớn người bao vây xem náo nhiệt, trong đó một đôi mắt đen thâm thúy.

Chủ nhân đôi mắt đó là người đàn ông ôm một đứa bé gái đáng yêu đang ngủ, tuy rằng cô bé ghé vào vai người đàn ông chảy nước miếng, nhưng anh lại không hiện lên vẻ nhếch nhácchút nào, trái lại bởi vì vẻ bề ngoài lạnh lùng anh tuấn ôm một cô bé nõn nà hồng hào dễ thương như thế mà có thêm vài phần mềm mại ấm áp, người xung quanh cũng không khỏi đưa nắt nhìn anh mấy lần.

Đường Miên Miên lúc này đã thuyết phục được trái tim mình đừng sợ hãi, xinh đẹp cười:

- Bà Chương, tôi nhắc nhở bà, mấy năm nay tôi ở nhà các người không phải là người làm, mà là con dâu của bà.

Lời vừa nói ra, cô gái bên cạnh Chương phu nhân ban đầu biểu cảm tức giận biến thành kinh ngạc, ngạc nhiên đưa hai mắt nhìn Đường Miên Miên lại nhìn Chương phu nhân:

- Bà nói dối tôi...?

- Mẹ...

Chương phu nhân nhất thời thẹn quá thành giận, hơn nữa trước mặt nhiều người như vậy mà Đường Miên Miên chết tiệt không chỉ không kéo bà dậy mà còn ngồi xổm xuống vũ nhục bà, bà, nhất định làm cho cô đẹp mặt!

- A, thật ra cũng không cần. Lẽ nào con trai bà không nói cho bà biết sao? Tôi đã đá con trai bà rồi! Haha.

Nói xong câu đó, Đường Miên Miên còn không biết lòng mình đã vui sướng đến cỡ nào, hóa ra làm con dâu ác độc chính là thoải mái như vậy. Nhìn mẹ chồng ngày thường lúc nào cũng vênh váo tự đắc mà bây giờ vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người, ý cười trên mặt Đường Miên Miên sâu hơn:

- Còn nữa, ngày hôm nay tôi không phải dùng tiền của con trai bà, một phân tiền cũng không. Tiền của hắn... Tôi không thèm!

Trình Mỹ Lệ không nhịn được huýt sao một tiếng vang dội, trong lòng Đường Miên Miên cũng vui vẻ, cảm thấy không cần nói nhiều nữa, mẹ của Chương Hách Nhiên cũng đã hiểu, vừa đứng lên đã thấy có hai người chen vào cửa, không nghĩ rằng nhanh như vậy lại thấy.

Nét mặt Đường Miên Miên không nhịn được có một tia xấu hổ, nhìn người kia vọt tới:

- Mẹ!

- Hách Nhiên, con mau cách xa người đàn bà điên này, cô ta ăn nói khùng điên, cô ta còn ức hiếp mẹ! Con trai...

Chương phu nhân vừa thấy được Chương Hách Nhiên lập tức khóc, như một người mẹ chồng bị ủy khuất, mà cô quả nhiên trở thành người vợ ác độc.

- Đường Miên Miên, cô...

Chương Hách Nhiên quay đầu trừng Đường Miên Miên, không nghĩ tới cô lại làm những chuyện 'quá đáng' như vậy với mẹ của mình, sắc mặt liền khó coi, khuôn mặt dễ nhìn bây giờ như chìm vào hầm chứa băng đá, không còn vẻ mặt nho nhã ôn hòa để cô say mê.

- Người phụ nữ không đẻ được này nói đã đá con, nói cho mẹ biết, đây không phải là thật, con trai, không phải...

Bà làm sao cho phép con trai ưu tú của mình bị người vứt bỏ? Quả thật là sỉ nhục!

Vẻ mặt Chương Hách Nhiên biến đổi, sắc mặt Đường Miên Miên cũng trở nên trắng vài phần, lúc này xung quanh các loại ánh mắt đều bắn qua, Đường Miên Miên rốt cục cảm thấy mệt mỏi. Đột nhiên mệt mỏi quá, vật lộn như vậy là vì cái gì? Chỉ là vì mặt mũi và tự tôn? Hay là vì trái tim còn quyến luyến hắn không thôi?

Nhưng Chương Hách Nhiên cũng không phản bác lời mẹ mình nói, thầm chấp nhận hắn bị cô đá, thầm chấp nhận những gì mẹ anh nói là đúng.

Một người phụ nữ không sinh được...

Trình Mỹ Lệ đi nhanh qua kéo cổ tay Đường Miên Miên:

- Thực sự là chuyện hay độc nhất vô nhị, trong miệng phu nhân giàu có lại phun ra những câu thô tục đó, còn có khuôn mặt chân thật ác độc, hà khắc con dâu. Tôi trái lại rất có hứng thú, cuộc hôn nhân này kết thúc, đến cuối cùng là lỗi tại ai?

Trình Mỹ Lệ cười mê hoặc lòng người, vỗ tay một cái, một người đàn ông trẻ tuổi cầm máy chụp hình từ trong đám người đi ra.

Chương Hách Nhiên lập tức trừng Đường Miên Miên, Đường Miên Miên tỏ ý mình cũng rất vô tội, cô cái gì cũng không biết.

Vẻ mặt Chương phu nhân thay đổi hoàn toàn:

- Cô --

Trời ạ, không phải từ lúc mình gặp Đường Miên Miên đã bị quay lại?

- Mỹ Mỹ...

Người đàn ông giơ máy chụp hình lên đi qua ôm eo thon của Trình Mỹ Lệ, hai người nhất thời tình tứ, mập mờ.

Đường Miên Miên nhận ra người này, buổi sáng hôm qua vì cho Đường Miên Miên ở trong nhà mà người đàn ông này bị đuổi ra ngoài, chỉ là hôm nay hắn thoạt nhìn thật trẻ tuổi, đồng phục mặc trên người không biết là ở đâu, thậm chí còn mang một cái túi trên lưng.

- Hách Nhiên, mẹ, chúng mẹ trở về...

Chương phu nhân cầm tay con trai, rốt cuộc ý thức được tình hình bây giờ bất lợi với bọn họ, phải lập tức đi ra ngoài, Chương Hách Nhiên cũng không muốn làm lớn chuyện, huống hồ cũng không có gì rắc rối, chỉ có thể bị mẹ của mình dắt ra ngoài, vừa đi được hai bước lại dừng lại, bước chân hướng về phía Đường Miên Miên.

- Cô...

Chương Hách Nhiên có chút do dự, Đường Miên Miên không hề muốn thấy anh, bởi vì mỗi một lần gặp anh trái tim cô lại rỉ máu.

- Nếu như không có chuyện gì, chúng ta đi.

Trình Mỹ Lệ muốn bảo vệ Đường Miên Miên thật tốt, tay lôi kéo Đường Miên Miên muốn đi, Chương Hách Nhiên lại vươn tay giữ chặt cổ tay Đường Miên Miên, Đường Miên Miên giống như bị bỏng nhảy dựng lên:

- Anh buông tay!

Cô hoàn toàn xuất phát từ hoảng sợ la to, khiến cho mọi người giật nảy mình.

Trên mặt Chương Hách Nhiên chợt lóe đau thương rồi lại nhanh chóng khôi phục lạnh lùng.

- Sáng sớm ngày mai về nhà một chuyến, có một số việc cần xử lý.

- Tôi không cảm thấy chúng ta còn có chuyện gì cần xử lý!

Đường Miên Miên hít một hơi thật sâu, nghiêng người quay đi, ngay cả một ánh nhìn cũng không muốn cho người đàn ông này.

- Về chuyện ly hôn... nếu như cô muốn tay trắng rời đi, thì trở lại!

Chương Hách Nhiên cũng tức giận, nhìn Đường Miên Miên thấp giọng quát, sau đó mới dứt khoát rời đi, Đường Miên Miên hô hấp nặng nề, nước mắt quật cường không rơi xuống, cô mới không cần trở lại... Không, hiện tại nơi đó không phải là nhà của cô, cô làm sao có thể dùng từ ‘trở lại’?

Hình ảnh Đường Miên Miên đứng đó nhất thời có chút yếu ớt và đơn độc, Chương phu nhân quay đầu lại liếc nhìn Đường Miên Miên, ngẩng đầu lên mới hỏi Chương Hách Nhiên một câu:

-Con thật là ly hôn với nó?

- Mẹ, nói cho cùng người vẫn luôn không thích cô ấy không phải sao?

Chương Hách Nhiên lập tức buông lỏng tay Chương phu nhân ra, sự bực bội hiện ra hết ở đáy mắt.

- Con nói cho mẹ biết, các con ly hôn, rốt cuộc là ai nói trước?

Chương phu nhân nhẹ giọng nói, bà thật sự vô cùng cố chấp vấn đề này.

Chương Hách Nhiên thấy ánh mắt cố chấp của bà, chợt lóe bi thương lại bị Chương phu nhân thấy được, nhưng Chương Hách Nhiên cũng trả lời:

- Cô ấy.

Chương phu nhân không rõ thất vọng hay vui vẻ, cười như không cười:

- Được, mẹ tin con, con trai!

Đường Miên Miên lảo đảo chạy ra khỏi trung tâm thương mại, Trình Mỹ Lệ nhất thời không chú ý, đã không thấy bóng dáng Đường Miên Miên.

- Đường Miên Miên!

Điện thoại và ví tiền của Đường Miên Miên đều ở trong tay cô, cô ấy chạy như thế rồi làm sao quay về? Phụ nữ thất tình chạy khắp nơi mới là đáng sợ nhất!

- Mỹ Mỹ em đừng có gấp, anh giúp em tìm.

Người đàn ông luôn ôm eo nhỏ của Trình Mỹ Lệ vừa cười nịnh nọt vừa thu máy ảnh vào.

- Tìm cái rắm!

Trình Mỹ Lệ tức giận, quay đầu trừng mắt nhìn người đàn ông kia quát to:

- Còn không trở lại đi học! Bây giờ là giờ nào còn chạy ra ngoài, nếu em không gặp được anh, anh vẫn không thành thật?

- Được, được, được...

Người đàn ông lập tức bị hiện ra bộ mặt thật... người đàn ông lập tức dơ tay đầu hàng, xoay người ngoan ngoãn chuẩn bị rời đi, ban đầu còn muốn hôn Mỹ Mỹ một cái, lại gặp nhiều khó khăn!

Trình Mỹ Lệ đang tìm Đường Miên Miên khắp nơi, làm gì có tâm tình quan tâm người khác.

Nhưng lúc này Đường Miên Miên đã hết đường lui. Phía trước có chó ngao Tây Tạng!

*Ngoài lề*

Chương sau nam chính lại xuất hiện, oh yeah!

----------

Dịch: Nguyệt

Biên tập: BảoNhi và Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 23/4

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật BảoNhi
Lượt thích 4
Lượt đọc 322

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.