Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu là người của tớ

Phiên bản Dịch · 1800 chữ

Lửa nóng ở đầu lưỡi không chút khách khí xông vào trong miệng Đường Miên Miên, bá đạo mà tùy ý quét ngang qua từng ngóc ngách, theo ướt át.

Tuy nụ hôn này nóng bỏng như thế, nhưng ánh mắt của anh thủy chung vẫn lạnh lẽo, đưa mắt nhìn chằm chằm gương mặt của cô càng lúc càng hồng, thậm chí trên chóp mũi còn có vài giọt mồ hôi, tới khi cô sắp không thở nổi nữa anh mới buông môi mỏng khêu gợi của cô ra.

Anh cười tà tứ, ngón tay vân vê làn môi có chút sưng của Đường Miên Miên, lau đi những đường chỉ bạc vì mãnh liệt của hai người mà chảy ra. Anh cúi đầu cười cười:

- Đây xem như là thù lao khi tôi nhặt được của rơi.

------------------------------------------------------------------------------

Đường Miên Miên chợt tỉnh, quay đầu lại mới phát hiện mình đang ngủ ở ngoài cửa. Sờ sờ đầu có chút nặng nề, cảm giác miệng có chút đau đớn. Vì thế Đường Miên Miên đưa tay sờ lên, làm sao lại ...trơn bóng như thế? Hơn nữa còn bị sưng? Lẽ nào bị muỗi cắn sao? Đường Miên Miên lại khuấy khuấy miệng, cảm giác trong miệng còn có mùi vị là lạ, hình như... ngọt ngào, dinh dính không nói rõ, cô nuốt một ngụm nước bọt, Đường Miên Miên chống tay từ từ đứng lên.

"Bịch!" một tiếng, từ trên người rớt xuống một tấm thẻ, Đường Miên Miên khom lưng nhặt lên. Đây chẳng phải là thẻ phòng của mình sao?

Cô vừa tỉnh lại vẫn đang muốn xuống dưới lầu tìm đồ... Lẽ nào tấm thẻ này vẫn luôn trên người của mình? Xem ra mình thật hồ đồ thế mà không biết tấm thẻ vẫn luôn ở trên người mình, lắc đầu thở dài một tiếng, xoay người quẹt thẻ phòng, "Cạch" một tiếng, cửa phòng cuối cùng cũng mở.

Đường Miên Miên thực sự rất mệt mỏi, vì vậy ngã vào giường liền ngủ thiếp đi. Hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, thậm chí đã bị cô liệt vào những ngày đen tối nhất trong cuộc đời.

Mệt mỏi làm cô gặp ác mộng, trong mộng cô thấy Chương Hách Nhiên. Thấy vẻ mặt hắn dịu dàng, vẻ mặt hắn tức giận, vẻ mặt hắn vui mừng, cuối cùng là... vẻ mặt hắn hưởng thụ lúc hắn cùng người phu nữ khác hoan ái để cô đau khổ đứng nhìn.

Lúc Đường Miên Miên tỉnh dậy đã là mười một giờ trưa, lau giọt nước mắt không hiểu sao xuất hiện trên mặt mới miễn cưỡng ngồi dậy. Mười hai giờ phải trả phòng rồi nên cô phải nhanh rời giường.

Tắm một cái, mở túi ra tìm nửa ngày mới phát hiện lúc đi quá vội vàng nên chỉ mang theo hai bộ quần áo, cô bất lực thở dài, dù sao những thứ kia đều là hắn ta cho tiền mua, không có cái nào thật sự là của mình. Lục lọi quần áo ngón tay dừng lại một chút, bởi vì mỗi ngày đều phải giúp mẹ chồng làm việc nhà, bản thân và nhà của Chương Hách Nhiên đều phải quét dọn sạch sẽ, mặc dù không đi làm nhưng cô chưa từng có một ngày rãnh rỗi. Ngón tay hầu như không được nghỉ ngơi, ngón tay trắng nõn thon dài đã dần dần trở nên thô ráp. Cay đắng mang theo ý cười, mẹ chồng thân thể không tốt, mặc dù luôn tỏ thái độ không tốt với cô nhưng Đường Miên Miên biết bà ấy cũng không có ý xấu. Nếu mình đi... liệu bà ấy có một chút luyến tiếc không?

Đường Miên Miên cảm thấy mình thực sự đã nghĩ quá nhiều, bất cứ người nào trong ngôi nhà kia cũng chưa từng coi mình là người một nhà của họ, ngay cả Chương Hách Nhiên... có thể cũng chưa từng thật sự coi trọng cô.

Mặc lại cái áo thun và quần sọt ngày hôm qua rồi nhét đồ cũ vào trong vali, trong lòng Đường Miên Miên đột nhiên nặng nề đứng lên, cô không biết mình nên đi đâu, có thể đi đâu. Mắt bị sưng, trong lòng khó chịu, ban đầu còn tưởng mình đang đắm chìm trong gia đình hạnh phúc, vốn còn hài lòng rằng bản thân sẽ được hạnh phúc về sau... Thế nhưng tất cả đều kết thúc ở trong tích tắc như một cái đẩy cửa, mọi chuyện kết thúc rồi!

- Mình quá ngu ngốc, biết rõ hắn là người sai... Biết rõ đây không phải là duyên phận, mà mình vẫn cứ tiến lên phía trước...

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, Đường Miên Miên lập tức móc điện thoại từ trong túi xách ra, trên màn hình hiện lên hai chữ "Mỹ Lệ" cộng thêm gương mặt xinh đẹp không gì sánh được, vì vậy lập tức nhận điện thoại để bên tai thấp giọng nói:

- Alô, Mỹ Lệ...

- Đường Miên Miên, tớ hỏi cậu... cậu... có phải tối qua cậu đã ly hôn?

Đường Miên Miên sững sờ, cầm điện thoại ra nhìn, đúng là Trình Mỹ Lệ gọi tới. Lẽ nào cô ấy bây giờ mới tỉnh ngủ, nhớ tới chuyện này?

Vì vậy Đường Miên Miên có chút mất tự nhiên lần nữa đưa điện thoại đến bên tai, thản nhiên "Ừ" một tiếng.

Quả nhiên không phải, bên kia điện thoại lập tức truyền đến vô số tiếng chửi bới, có đủ loại lời khó nghe. Đường Miên Miên không nhịn được che lỗ tai lại, hai phút sau lại nghe được Trình Mỹ Lệ bên kia lầm bầm nói:

- Cậu chờ ở đó, tớ tới đón cậu ngay.

Đường Miên Miên gãi đầu một cái, còn chưa kịp "Ừ" một tiếng Mỹ Lệ bên kia đã cúp điện thoại, Đường Miên Miên cầm điện thoại thở dài yếu ớt, còn chưa đứng lên bên ngoài đã vang tiếng gõ cửa "Cốc cốc", có người nói:

- Tiểu thư, chúng tôi muốn dọn phòng, xin hỏi cô có trả phòng không?

Đường Miên Miên "Ờ" một tiếng lập tức đứng lên, kéo vali đeo túi xách ra ngoài.

Ở đại sảnh đợi Trình Mỹ Lệ không đến mười phút đồng hồ, Trình Mỹ Lệ đã vội vàng đi tới.

- Đường Miên Miên, cậu tới đây cho tớ!

Trình Mỹ Lệ đứng ở đại sảnh cũng không để ý hình tượng cao quý bị hao tổn, hai tay chống nạnh phất tay với Đường Miên Miên ý bảo cô đi qua đó. Đường Miên Miên ngoan ngoãn đi tới, co đầu rụt cô vốn tưởng rằng Trình Mỹ Lệ muốn giáo huấn mình... nào ngờ Trình Mỹ Lệ giang hai cánh tay chợt kéo Đường Miên Miên vào trong ngực. Đường Miên Miên vốn thấp hơn Trình Mỹ Lệ nửa cái đầu, lúc này bị ôm vào trong lòng nhất thời có một loại cảm giác tin tưởng không nói rõ.

- Xin lỗi, đêm qua tớ không nên bỏ cậu một mình ở khách sạn! Bây giờ tỉnh táo lại, đến nhà của mình đi.

Đến bây giờ Đường Miên Miên cũng không biết có bạn bè là chuyện vui vẻ hạnh phúc như thế nào, cô gật đầu. Trình Mỹ Lệ tiểu thư như lôi kéo con gái kéo Đường Miên Miên ra ngoài, đến khi trở lại nhà của Trình Mỹ Lệ, Đường Miên Miên tựa hồ còn có chút tỉnh táo.

Trình Mỹ Lệ kéo màn cửa sổ ra, bước tới phòng ngủ liền có một trận tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên, đã thấy một người đàn ông chỉ mặt duy nhất một cái quần đi ra. Tóc hơi dài rối tung nhưng không ảnh hưởng đến gương mặt đẹp trai của anh, lúc này đang trợn tròn mắt nhìn Đường Miên Miên có chút mơ màng, chưa kịp phản ứng phía sau Trình Mỹ Lệ đã ném đồ của anh ra ngoài.

- Mỹ Mỹ!

Người đàn ông nhịn không được nhẹ nói, quay đầu lại trợn mắt nhìn Trình Mỹ Lệ đang vội vàng.

- Anh dọn tới chỗ của bạn anh ở đi, bây giờ người phụ nữ của em muốn ở chỗ này. Thật sự không thích hợp có đàn ông ở đây, anh đi nhanh đi!

Trình Mỹ Lệ vừa thu dọn một bên vừa lải nhải, người luôn chú trọng hình tượng như cô lúc này tóc đã có chút rối. Hơn nữa chắc chắn là sáng sớm ra cửa vội vàng nên chỉ mặc áo thun và quần thể thao thông thường. Chỗ nào còn là Trình Mỹ Lệ tiểu thư? Cô chỉ là cô gái bình thường, vì quan tâm bạn tốt mà không có suy nghĩ cách ăn mặc thôi.

Người đàn ông kia trừng mắt nhìn Đường Miên Miên, dường như có chút tức giận nhưng vẫn ngoan ngoãn mặc đổ của mình vào, xoay người lôi kéo Trình Mỹ Lệ hôn hai cái mới lưu luyến không rời kéo vali của mình đi, lúc đi ngang qua Đường Miên Miên lại đưa hai mắt nhìn, cúi đầu cười một tiếng tuy rằng rất nhỏ nhưng Đường Miên Miên lại nghe thấy rõ ràng:

- Mỹ Mỹ của chúng ta có tấm lòng thật tốt...

Đường Miên Miên cười cười. Vì giúp mình nên mới đuổi anh, trong lòng khó chịu?

Đàn ông, đôi khi không quan trọng bằng tình bạn, giống như cô và Trình Mỹ Lệ từ trung học đã hình thành mối quan hệ sâu sắc. Mười hai năm JQ, có bao nhiêu người đàn ông ghen tị với mối quan hệ của họ?!Nngay cả Đường Miên Miên cũng không nhớ rõ.

- Được rồi! Mau dọn đồ của cậu vào, chúng ta ngủ chung một phòng.

Trình Mỹ Lệ dọn dẹp xong bên trong, mới đi qua lôi vali của Đường Miên Miên muốn mang vào trong phòng. Đường Miên Miên nắm cánh tay của Trình Mỹ Lệ lại, nước mắt lộp bộp rơi xuống.

- Cảm ơn... Mỹ Lệ...

- Khách sáo cái gì?! Đừng quên, cậu là người phụ nữ của tớ. Không cho cậu được một đời hạnh phúc, nhưng tớ cũng cho cậu được một chỗ che mưa che gió. Đây là thời điểm tình chị em của chúng ta phát huy tác dụng, đừng để tớ một chút chuyện cũng không làm được cho cậu.

Trình Mỹ Lệ muốn trêu chọc cho Đường Miên Miên vui vẻ, nhưng không hiểu sao càng nghe càng rơi nước mắt...

-------------

Dịch: Nguyệt

Biên tập: BảoNhi và Thảo My

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 23/4

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật RainyRuan
Lượt thích 4
Lượt đọc 426

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.