Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đổi khóa

Phiên bản Dịch · 1883 chữ

- Đường Miên Miên từ trước tới giờ tớ chưa từng nghi ngờ IQ của cậu, nhưng hôm nay tớ không thể không một lần nữa xem kỹ xem trong đầu cậu rốt cuộc là não hay là đậu phụ nữa!

Cùng với tiếng khẽ gầm giận dữ này, tiếng vang cứ u u dội lại từng đợt trong cầu thang.

- Tớ sai rồi ......

Một tiếng nói yếu đuối mà mềm nhũn bất lực đáp lại tiếng hét tức giận, lại không đủ áp chế.

- Tớ biết có thể lúc ấy cậu bị chuyện bắt gian tại giường kích thích, nhưng mà bỏ nhà ra ngoài lại không mang theo dù là một chút hành lý nào, quan trọng nhất là cậu rõ ràng kết hôn lâu rồi còn không biết đơn ly hôn phải có hai tờ!? Để tớ xem cậu kháng án thế nào, chờ lần nữa quay về làm vợ tên đàn ông ghê tởm kia với cả tiếp tục làm con dâu ngoan của bà mẹ chồng nghiêm khắc đó đi!

Hình như vẫn chưa hết giận, giọng nói ưu nhã nhưng vô cùng tức giận kia không ngừng vang lên. Cô gái bị mắng thì đã hận không thể vùi hết đầu vào trong kẽ đất, trong lòng cũng là chua xót khó chịu, nước mắt chực chờ rơi xuống nhưng lại quật cường cắn thật chặt đôi môi tái nhợt, thậm chí cắn đến bật ra tơ máu nhỏ.

Càng nghĩ càng khó chịu, Đường Miên Miên thật sự ghét cay ghét đắng tính cách này của mình, làm chuyện gì cũng không thành công nổi, luôn luôn lề mà lề mề, kiểu người như mình tột cùng có thể làm được chuyện gì chứ! “Bốp!” Bàn tay hung hăng tự tát một cái lên mặt mình:

- Tớ thật hận bản thân!

Bàn tay lại tiếp tục tát, cô gái vốn đang vô cùng giận dữ ngược lại hết hồn, trừng mắt nhìn cô gái còn thấp hơn mình nửa cái đầu. Trong lòng thấy thật xót xa, cô đang làm cái gì thế này, cơn giận lập tức vì bối rối cùng hối hận mà tiêu tan, thở dài một tiếng, đưa tay xoa xoa khuôn mặt còn bỏng rát kia: 

- Được rồi, tớ vừa nãy ...... xúc động quá thôi, cậu sao lại tự đánh mình!

Xoa vài cái, đôi lông mày thanh tú của Trình Mỹ Lệ lại nhíu chặt, không nghĩ tới cô ấy lại hận tới mức đánh mình thành như vậy, nửa bên gò má đều sưng vù bỏng rát.

- Cậu nói đúng, cậu mắng đều đúng, tớ lại còn không biết đơn ly hôn phải có hai tờ, tớ ngu hết chỗ nói!

Đường Miên Miên lại càng thêm tủi thân, nước mắt quật cường đọng lại ở hốc mắt, sao cũng không chịu rơi xuống, bộ dáng này đủ khiến Trình Mỹ Lệ vốn không có ác ý lại hối hận đến rối tinh rối mù.

- Chị em tốt à ...... lúc này còn có tớ đây, để tớ bày mưu tính kế cho cậu!

Trình Mỹ Lệ cũng không biết an ủi thế nào cho đúng, chỉ có thể một tay ôm Đường Miên Miên vào ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, từng giọt từng giọt nước mắt cuối cùng của Đường Miên Miên cũng rơi, rơi xuống bộ ngực mềm mại ngạo nghễ của Trình Mỹ Lệ, mãi cũng không hết tủi.

Cuối cùng khóc xong, hai người ngồi luôn ở cầu thang, Trình Mỹ Lệ đưa cho Đường Miên Miên hết tờ khăn giấy này lại đến tờ khăn giấy khác, Đường Miên Miên lau nước mũi, lại vuốt vuốt chóp mũi đỏ chót lúc này mới nhìn về phía Trình Mỹ Lệ hỏi: 

- Cậu vừa mới ...... hỏi bọn tớ lúc ký đơn ly hôn có người chứng kiến không hả?

Trình Mỹ Lệ gật nhẹ khẳng định, nếu đoán không sai, tiểu tam kia hẳn là có mặt ở đó, nhưng lại sợ không phải thì khiến Đường Miên Miên xấu hổ mới uyển chuyển hỏi như vậy.

- Có...... kia ......người phụ nữ tên Tình Tình kia cũng ở đó ......

- Tình Tình?

Trình Mỹ Lệ nhíu chặt lông mày.

- Ừ, chính là niềm vui mới của anh ta. Lúc tớ về nhà, bọn họ ngay tại ...... Ách ...... tớ nhìn thấy, cho nên ngồi ở trên ghế salon chờ một lúc bọn họ mới ra ngoài.

Đường Miên Miên vuốt cái mũi đo đỏ tiếp tục nói:

- Sau đó bọn họ đưa đơn ly hôn ra, tớ lúc ấy cố giả bộ trấn định, thật ra tớ biết lúc tớ ký tên tay run đến mức nào. Cho nên lúc đó mới quên mất đơn ly hôn phải có hai tờ, tớ cũng phải cầm theo một tờ.

- Theo lý mà nói, nếu như có tiểu tam ở đó thì cô ta sẽ không để sót kiểu sơ sẩy này! Cậu thử nghĩ xem, có sai xót gì không? Ví dụ như ở dưới có hai tờ giấy, đó cũng là hai tờ, nhưng cậu quên cầm thôi?

Đường Miên Miên nhíu cậu nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng lắc đầu: 

- Tớ không biết ...... tớ vốn là ......  không để ý......

Trình Mỹ Lệ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, dùng sức hít thở sâu mấy hơi, đưa tay vỗ vai Đường Miên Miên trịnh trọng nói: 

- Nếu cậu thật sự muốn đi làm, về sau những chuyện thế này phải để ý kĩ vào, tớ thấy cậu trời sinh có tướng chịu thiệt thòi đấy! Đi thôi, chúng ta về nhà, sáng mai lén về nhà cậu thử tìm đơn ly hôn, nếu như tìm được, chỉ cần trong tay có đơn thuận ly hôn, mọi chuyện đều dễ dàng hơn nhiều!

Đường Miên Miên nhìn bộ dạng bình tĩnh tìm đối sách của Trình Mỹ Lệ, rốt cục cũng thở dài một hơi, chẳng biết vì sao lại đột nhiên không còn sợ hãi, luống cuống, giống như sự mờ mịt trước đó cuối cùng cũng có phương hướng.

Tính đi tính lại, vậy mà cô với Chương Hách Nhiên vẫn là vợ chồng.

Trong lòng Đường Miên Miên chỉ cảm thấy quái dị, còn vấn đề cô yêu hay không yêu Chương Hách Nhiên đã không quan trọng nữa, khi mà bạn ghét một người đàn ông, sự ghét bỏ đó sẽ càng ngày càng nhiều lên, đến cuối cùng thậm chí biến thành ghê tởm, cho dù hắn ta ưu tú, xuất sắc nhưng trong mắt bạn hắn ta chỉ ghê tởm, buồn nôn ......!

Cô đã từng coi Chương Hách Nhiên là bến đỗ của cuộc đời mình, dù sao giữa hai người có quá nhiều kí ức tốt đẹp, cho dù mấy hôm nay vô số lần nằm mơ thấy khi xưa đó, cô cũng khóc mà tỉnh, nếu như không có ngày đó, nếu như hắn không vượt quá giới hạn, nếu như cô không trông thấy biểu cảm vô cùng hưởng thụ khi rong ruổi trên thân người phụ nữ khác đó, nếu như ...... hắn không vô sỉ ôm lấy những người phụ nữ khác phách lối đứng trước mặt mình, nếu như đây không phải giường của bọn họ….. Cô đã tự hỏi bản thân vô số lần, vậy mà đáp án đều giống nhau: Có lẽ sẽ không đi đến bước này.

Nhưng mà tất cả đều đã muộn, những cái nếu như đó, hắn vẫn làm. Mà còn làm hết cho cô xem, gộp lại đúng một lần làm cô tổn thương tan nát, chẳng còn có sức đi níu kéo, đi cứu vãn gì nữa, tổn thương trong tim, vào lúc ký tên ly hôn đã dời sông lấp biển.

Bình tĩnh nhìn cổng nhà trước mắt, trong tay nắm chiếc chìa khoá đã canh giữ cánh cửa nơi cô ở hai năm trời.

Hít một hơi thật sâu, tay run run tra chìa khóa, Trình Mỹ Lệ đứng sau không nhịn được nhìn đông nhìn tây vẫn không quên thúc giục: 

- Nhanh lên một chút.

- Chìa khoá hình như không vào được ...... Có phải là khoá bị đổi rồi không?

Đường Miên Miên thoáng quay đầu lại nhìn Trình Mỹ Lệ, Trình Mỹ Lệ không nhịn được chửi mắng: 

- Mẹ kiếp, đúng là thể loại đàn ông bủn xỉn hẹp hòi, lại còn đổi khoá ...... Sợ ai trộm đồ của hắn à ...... tớ XX tổ tông mười tám đời nhà hắn!

Đường Miên Miên gấp rối rít hô to, nhưng chìa khoá đúng là cắm không vừa lỗ khóa, xem ra khóa thật sự bị đổi rồi.

Trình Mỹ Lệ cố nén giọng lại, nhưng vẫn không nhịn được hung hăng đá lên cửa: 

- Tớ nhổ vào! Chị đây xin nghỉ làm một ngày, bây giờ lại bị cái cửa này cản lại!

- Mỹ Lệ ......

Đường Miên Miên sợ quấy rầy tới hàng xóm chung quanh, lập tức kéo Trình Mỹ Lệ lại, mà đúng lúc này, trong phòng đột nhiên truyền ra một tiếng thanh âm cao vút:

- Ai?

Trình Mỹ Lệ lập tức quay đầu nhìn Đường Miên Miên, vẻ mặt khó tả: 

- Cái thể loại này còn đem đàn bà về nhà cậu? Đã dám làm như vậy còn không muốn ly hôn với cậu!? Tớ nhổ vào, hôm nay tới đây, tớ sẽ xé nát mặt con hồ ly tinh đó!

Trình Mỹ Lệ cắn răng nghiến lợi nhào tới cửa, đập cửa hét lên: 

- Mở cửa! Nhanh mở cửa ra cho chúng tôi!

Trong lòng Đường Miên Miên lúc này cũng là đau đớn thất vọng, cô nghĩ là, lúc hắn đang hối hận chuyện ly hôn, chí ít có một nửa là thật tình, thế nhưng ...... bây giờ xem ra, chẳng qua là hắn đang diễn thôi. Cô mới rời nhà ba ngày, hắn đã đem tiểu tam vào nhà, mà bọn họ hiện tại ...... còn chưa tính là ly hôn hoàn toàn.

Cánh cửa trước mắt mở ra, gương mặt xuất hiện ở cửa ra vào đúng là gương mặt trong đầu, người phụ nữ tên Tình Tình kia.

- Là cô?

Người phụ nữ ngũ quan tinh tế lúc nhìn thấy Đường Miên Miên mắt chợt loé sáng, Trình Mỹ Lệ lại không khách khí như vậy, giơ tay “Bốp!” một tiếng vang vọng cả tầng lầu , thậm chí đã có người ló đầu ra ngoài xem xét, Trình Mỹ Lệ yêu mị xoa xoa bàn tay đẹp đẽ của mình, cười nhạt: 

- Đây là câu mà tiểu tam như cô nên hỏi à? Chẳng lẽ cô không rõ được cô ấy mới là nữ chủ nhân của cái nhà này sao!? Mà cô, vốn nên đi chỗ nào, thì hiện tại cút về đó cho tôi!

- Ba......

Đường Miên Miên lại biến sắc, kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông và người phụ nữ sắc mặt trắng bệch đang ngồi trong phòng, Trình Mỹ Lệ nghe câu nói này mới ngẩng đầu nhìn lại, sắc mặt có chút quái dị, dù sao ...... ba của Chương Hách Nhiên đối xử Đường Miên Miên cũng không tệ lắm!

--------

Dịch: Oh

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/4

**

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật BảoNhi
Lượt thích 3
Lượt đọc 274

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.