Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Hải Vô Nhai Dị Võ Đạo Thần Công

Tiểu thuyết gốc · 2516 chữ

Lục Tuyệt Vô Bi Hỷ

Thất Tình Vô Ác Hận

Con người sống trên đời mà từ bỏ thất tình lục tuyệt thì còn gì đáng để cho hắn sống đây. Một kẻ mà chỉ trong một đêm, toàn bộ gia tộc bị sát hại, nếm mật nằm gai bao năm cuối cùng cũng đã trả được thù, trái tim của hắn đã không còn hận không còn hỷ.

Tuy nhiên hắn vẫn còn một loại cảm xúc mà hắn không thể nào vượt qua được, đó là nhục nhã. Nhục nhã nhưng không thù hận bởi vì hắn thua là cam tâm, hắn còn lý do gì để thù hận đây.

Đường đường là môn chủ oai danh lừng lẫy của Dị Võ Đạo Bắc Tông Đông Doanh, ôm mộng dương đao lập vạn ở Trung Nguyên. Đáng lẽ ra ý nguyện này có thể thực hiện, nhưng cũng chỉ vì lòng tự tư trong con người đã hủy diệt hắn.

Nhưng đau đớn hơn là hắn đã thua một thanh niên cao thủ chỉ mới chân ướt chân ráo ra giang hồ, không chỉ bại về võ mà hắn còn bại về tâm. Tâm đoạn đao gãy cả tay cũng vỡ nát, hắn thực sự đã thân bại danh liệt.

Vô Hỷ là tên của hắn, đao của hắn tên là Cực Lạc, có thể đưa kẻ địch về bên kia thế giới. Quan điểm đao pháp của Vô Hỷ đó là cuộc sống này vốn là bể khổ, kẻ thất bại dưới đao của hắn chết không phải là điều đáng sợ đau khổ, mà đó là một sự giải thoát về miền tây phương cực lạc, thoát khỏi một kiếp sống khổ ải vô biên.

Tuy quan điểm về đạo dùng đao là thế, từ trước đến nay hắn vẫn tự hào về điều đó. Nhưng đến khi thảm bại thì hắn lại không đủ dũng cảm dùng Cực Lạc Đao để giải thoát chính bản thân khỏi bể khổ này.

Khi ấy hắn mới nhận ra, người chết dưới đao của hắn là do bị hắn ép buộc, hắn chưa từng hiểu qua người sắp chết dưới đao của hắn cảm giác như thế nào. Họ đều sợ hãi đều kinh hoàng chỉ là họ không thể phản kháng, không thể làm chủ được cho sinh mạng nhỏ bé của mình.

Vô Hỷ đã từng thảm bại đau đớn dưới tay của Thần Phong, hắn cảm thấy nhục nhã và đã có lúc muốn tự sát chính dưới Cực Lạc Đao của mình để sớm về miền Cực Lạc. Nhưng cuối cùng hắn lại không dũng cảm để làm điều đó, nói đúng ra là hắn sợ chết. Nghĩa là quan điểm dùng đao đưa người ta thoát khỏi bể khổ để đến miền cực lạc là một mộng tưởng của riêng hắn mà thôi.

Đời là bể khổ là một khái niệm trong phật giáo, vậy thì chỉ cần chết chẳng phải thoát khỏi bể khổ hay sao, nhưng chẳng có ai lại muốn chết để đến miền cực lạc hết. Vô Hỷ nhận ra đó chỉ là yêu ngôn hoặc chúng của đám tăng ni, nhằm đề cao sự vô thượng của giáo lý nhà phật mà thôi.

Cho dù đã thông tỏ nhiều việc nhưng hắn vẫn phải đối diện với hiện thực là hắn đã như chó không nhà khi thảm bại trong tay Thần Phong. Vô Hỷ sau đó còn nghe theo lời Dịch Phong phản bội lại Tuyệt Tâm, nhưng Tuyệt Tâm lại không bị giết, thế là Vô Hỷ lo sợ Tuyệt Tâm sẽ báo thù mình vì tội phản bội. Nên y đã trở về Đông Doanh với cái thân xác tàn phế.

Thân nhân của những kẻ đã từng chết dưới Cực Lạc Đao của hắn, biết Vô Hỷ giờ đây chỉ là một tên phế nhân. Cho nên chúng ngày đêm tìm đến truy sát hắn. Vô Hỷ phải sống trong lo sợ, phải lẩn trốn ở những nơi tối tăm dơ bẩn nhất. Cho dù là rơi vào hoàn cảnh nhục nhã như vậy, hắn vẫn không có quyết tâm tự tay liễu đoạn mạng sống của mình.

Trong những ngày phải chui rúc trốn chạy, Vô Hỷ nhận ra tất cả là bởi vì hắn đã bị Thần Phong phế mất cánh tay cầm đao. Nếu không tàn phế như vậy thì hắn hoàn toàn không phải chịu đứng những thống khổ cay đắng này. Hắn bằng mọi giá phải tìm cách trả thù tên tiểu tử khốn kiếp kia.

May thay một ngày có một người vì mến tài đã tìm đến hắn, y chính là môn chủ của Ẩn Kiếm Lưu Chuẩn Nhân Thiên Ẩn. Chuẩn Nhân làm như vậy hoàn toàn không phải vì lòng tốt, y làm thế để thông qua Vô Hỷ tìm hiểu về võ học của Dị Võ Đạo.

Quả nhiên Vô Hỷ đã không còn cách nào khác, vì muốn tìm chỗ dung thân hắn đã đành phải quy thuận Ẩn Kiếm Lưu. Vô Hỷ được sự giúp sức của Chuẩn Nhân Thiên Ẩn thì công lực đã hồi phục, để báo đáp lại ân nhân, Vô Hỷ đã trở về Dị Võ Đạo tìm kiếm những bí mật liên quan đến Tịch Diệt Chi Đạo.

Chuẩn Nhân sau khi đọc xong bí mật Tịch Diệt Chi Đạo mới hiểu rằng, võ công này vô cùng phức tạp, cần phải có sự tu đạo hai mươi năm, tích lũy Thiên Cực Khí Hải hợp nhất với Tịch Diệt Hung Vong mới tiến cảnh được nên Tịch Diệt Chi Đạo. Chuẩn Nhân Thiên Ẩn hoàn toàn không thể nào bỏ thêm hai mươi năm nữa để khổ luyện môn võ công này được.

Nhờ vào những thông tin quan trọng này mà Chuẩn Nhân Thiên Ẩn cũng đã hiểu ra Tịch Diệt Chi Đạo chính là một đạo để hắn luyện thành Vạn Đạo Sâm La. Chính vì như vậy nên hắn mới âm mưu chiếm đoạt thần công này từ thân thể của Đại Nhật Tông Quả để hoàn thành thần công của mình.

Vô Hỷ vì có biểu hiện tốt nên Chuẩn Nhân Thiên Ẩn đã lưu y lại, sắp xếp một nơi bí ẩn để Vô Hỷ tạm thời lẩn tránh đợi khi nào thương thế lành lặn thì sẽ dùng tới.

Vô Hỷ được Chuẩn Nhân Thiên Ẩn đưa đến Vân Hải Hắc Đảo lánh nạn, cho đến khi Ẩn Kiếm Lưu xảy ra nội chiến thì Vô Hỷ vẫn đang chuyên tâm tu luyện ở nơi bí mật này.

Những ngày này Chuẩn Nhân Thiên Ẩn trước khi rời đi đã nói với hắn, Cực Lạc Đao Pháp của hắn nếu bây giờ chuyển sang tay trái thì không chỉ đao pháp biến hóa khó lường hơn mà toàn bộ sức mạnh tập trung trong cơ thể cũng tụ lại một điểm, vận dụng tối đa được đao kình trong thân. Từ trước đến này Dị Võ Đạo chia thành Nam Tông và Bắc Tông.

Trong đó Bắc Tông sở trường dùng đao còn Nam Tông sở trường dùng khí, nếu như có thể dung hội quán thông đao và khí làm một sẽ tiến đến một cảnh giới đao khí hợp nhất, tiến cảnh nhất định là vô cùng to lớn.

Vô Hỷ nghe xong lời này từ Chuẩn Nhân Thiên Ẩn cũng cho là phải, y hợp nhất đao pháp của bản thân với thần công khí Hải Vô Nhai của Dị Võ Đạo Nam Tông, ngộ ra một bộ võ học mới có tên Cực Lạc Vô Nhai Sát. Với nội khí cuồn cuộn với Khí Hải Vô Nhai thôi động chân khí liên miên bất tuyệt, phối hợp với Cực Lạc Đao pháp đã tiến đến cảnh giới khí đao hợp nhất.

Vô Hỷ ngày hôm nay không biết đã mạnh đến mức nào, nhưng có thể nhìn khí thế là biết hắn mạnh hơn trước rất nhiều.

Thần Phong với Vô Hỷ lại bất ngờ chạm mặt nhau ở Hạ Phụng Chấn phải chăng đây là số mệnh của hai người họ. Thần Phong chỉ cảm thấy Kinh Tịch trên vai cũng phải rung lên, rõ ràng người tới áp lực cực lớn. Chỉ thấy từ bên ngoài cổng thành một luồng hắc hải hùng mạnh phá nát cửa thành mà vào, Thần Phong cảm tưởng như có một cơn sóng thần màu đen đang tràn vào trong qua lỗ cửa thành vừa bị thổi bay.

Hắc hải cuồng liệt phút chốc tràn vào nhấn chìm tất cả, trời đất cũng u ám khi kẻ đó đi tới. Trong trận hắc thủy hung dữ đã có tiếng nói truyền ra.

- Nghĩa tử của Hoàng Ảnh Thần Phong chúng ta lại gặp nhau rồi, hôm nay ta phải đòi món nợ phế tay năm đó với ngươi.

Từ trong trận sóng dữ đen ngòm một gương mặt lãnh lùng cao ngạo hiện ra, Thần Phong phát hiện ra hắn là một gã vô cùng quen thuộc, bởi vì trên mặt hắn có một vết sẹo lớn cắt ngang miệng như đoạn tuyệt mọi bi hỷ trong đời.

Thần Phong cũng không khỏi kinh ngạc thốt lên.

- Vô Hỷ là ngươi!

Thấy thần sắc của đối thủ có chút bất ngờ, Vô Hỷ chỉ nhếch môi một cái, vết sẹo trên môi trái dật dật càng làm hắn trở nên dị dạng.

- Thần Phong! Gặp lại ngươi tự nhiên ta lại cảm thấy rất phấn khích, cánh tay phải bị ngươi phế của ta lại có cảm giác đau đớn như lúc ngươi phá nát nó. Cảm xúc như điện này chạy thẳng lên não của ta, khiến ta đau đớn, nhưng lại khiến ta khoái cảm. Vì điều đó kích phát lòng cầu thắng trong ta. Thần Phong hôm nay ta sẽ không tha cho ngươi.

Trong lúc cảm giác thống khoái lạ thương Vô Hỷ liền đưa tay lên ngang người toàn thân y rung nhẹ, một trận sóng lớn như từ thể nổi tràn ra cường mãnh. Thần Phong nhìn thấy thứ khí vận này rất đỗi quen thuộc, bất giác không kiềm chế được mà thốt lên.

- Khí Hải Vô Nhai.

Vô Hỷ thấy thái độ kinh nghi của Thần Phong lại kẽ đắc ý nói:

- Kinh ngạc lắm phải không. Nhưng nói cho người biết đây không phải là Khi Hải Vô Nhai giống như của ngươi mà là Hắc Hải Vô Nhai thành quả võ học tuyệt cường của Vô Hỷ ta.

Quả nhiên cách vận khí và dáng dấp có hình bóng của Khí Hải Vô Nhai thuộc Dị Võ Đạo Nam Tông nhưng trạng thái của nó hoàn toàn khác. Vô Hỷ vận công một luồng sóng khí màu đen từ thân y tỏa ra, hòa quyện với hắn hải khí vận của hắn giống như một đại Hắc Hải cực lớn muốn nhấn chìm kẻ địch.

Nhìn khí thế của đối phương Thần Phong biết rằng Vô Hỷ lúc này đã đạt cảnh giới khác của Khí Hải Vô Nhai. Trận chiến này sẽ vô cùng khó khăn, có thể đánh bại được Vô Hỷ hay không thì chàng không chắc chắn, chỉ biết là nếu không dốc toàn lực thì ải này khó qua được.

Thần Phong lập tức đề thăng công lực, hải vận lam khí trong Khí Hải Vô Nhai của chàng cũng tuôn ra khỏi cơ thể hình thành một dòng sóng khí màu xanh lam hùng mạnh, khí thế mạnh mẽ hoàn toàn không thua kém Hắc Hải Vô Nhai của Vô Hỷ.

Chỉ thấy trên mặt Vô Hỷ đáng ra không thể có một tia hoan hỷ nào thì lại lộ rõ niềm vui sướng hiện ra.

- Tốt lắm! Thần Phong ngươi đã đạt hóa cảnh trong thần công Khí Hải Vô Nhai của dị võ đạo bọn ta. Như vậy cuộc chiến này sẽ thú vị hơn nữa, ta sẽ dùng Cực Lạc Vô Nhai sát của mình đánh bại ngươi. Đây là cuộc chiến của Bắc Tông và Nam Tông Dị Võ Đạo thật là thống khoái. Khà khà.

Trước sự phấn khích tột cùng của Vô Hỷ thì Thần Phong vẫn giống như núi Lư Sơn trầm mặc bất động, Thần Phong biết rằng muốn chiến thắng được Cực Lạc Vô Nhai sát thì trong lòng phải thật tĩnh lặng. Sóng ngầm đáng sợ hơn sóng động, Khi hải càng lặng thì sự khống chế hải vận càng lớn. Thần Phong thực sự đã chuyên tâm hết sức vào trận chiến này.

Hai luồng khí hải một xanh một đen va chạm vào nhau như biển đen biển trắng xung đột, đúng là kỳ quan hiếm thấy trên đời. Cả hai đã đốc thúc hải khí của mình lên đỉnh điểm, chỉ chờ đợi giây phút cuối cùng khi cực hạn khí vận lên cao nhất sẽ hủy diệt đối phương, để hắn chìm sâu dưới đáy biển vạn kiếp bất siêu sinh.

Nhưng Vô Hỷ lúc này lại chưa vội ra tay, y vẫn còn nhiệm vụ cần phải thực hiện cho Chuẩn Nhân Thiên Ẩn. Vì thế trước khi quyết chiến hắn phải chỉ đạo hành động cho nhiệm vụ quan trọng này.

Hắc hải sóng khí bỗng nhiên động đậy, dưới trùng trùng sóng dữ có 10 vũng xoáy chuyện động, sau đó là mười cao thủ trồi lên, họ chính là Thập Đại Ưng Sát thủ hạ của Vô Hỷ.

- Mười người các ngươi nghe đây, Thần Phong giao cho ta, các ngươi mau vào trong quán mỳ bắt lấy tiểu nữ tóc trắng.

Cả mười cao thủ lập tức ôm quyền nhận lệnh, Vô Hỷ khẽ động hắc hải sóng khí cũng phát huy oái lực hất mười người lên cao vượt qua đầu Thần Phong.

Ngay khi mười cao thủ vượt qua đầu mà Thần Phong vẫn không có dấu hiệu ngăn cản, phải chăng Thần Phong không nhận ra những kẻ này làm thế để bắt Thiên Lam.

Không phải như vậy, mà Thần Phong biết rằng nếu chàng ra tay thì sẽ phải nhận lấy hậu quả khôn lường, cảm giác nguy hiểm đã kìm hãm lòng Thần Phong. Bởi vì chàng đã nghe thấy tiếng nước réo rất lớn phía trước, đồng thời tiếng sóng dữ ào ạt phi thường có lẽ cường chiêu sắp sửa xuất ra.

Thần Phong ngưng thần giới bị trong lòng chỉ biết trông chờ vào một người có thể giúp mình lúc này.

"Hy vọng ông ấy sẽ ra tay"

Thần Phong chỉ kịp nghĩ tới đây thì tiếng sóng nước va đập kinh người, trong thế cao chào của hải khí hắc ám, Vô Hỷ rốt cuộc đã ra tay.

- Thần Phong xem đao thứ nhất của ta Cực Lạc Chảm Thiên Đao trong Cực Lạc Vô Nhai Sát.

(Vị đạo hữu nào muốn coi toàn bộ các chương có thể vào Group Phong Vân Thiên Thu Đại Kiếp nhé)

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.