Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liên tục tiến cấp

Phiên bản Dịch · 2027 chữ

Không giống như các loại thiên tài địa bảo khác dựa vào số năm mà tính toán dược liệu, chỉ cần không bị sử dụng là có thể bảo tồn mãi mãi. Có một số loại thiên tài địa bảo chỉ có thời gian thành thục cố định, nhất là những loại thiên tài địa bảo dạng quả.

Nếu như trong khoảng thời gian chín nhất định, nó không được dùng thì sẽ lập tức rơi rụng, trong nháy mắt Nguyên khí lập tức tan đi, trở thành phàm vật. Nó cùng với những trái cây bình thường cũng không có gì khác nhau.

Vài ngày sau, khi miếng linh quả này sẽ biến thành nước, hóa nhập đại địa, trở thành chất bổ của đất, linh thụ lại tiếp tục một chu trình sinh sôi khác. Lúc ấy, thiên vật đã không còn nữa, bao Nguyên khí bị mất trở nên cực kì lãng phí. Cho nên, đối với rất nhiều linh quả, chỉ có lúc nó vừa mới thành thục hái xuống, liền cho vào hộp ngọc đặc chế mới có thể bảo tồn Nguyên khí không mất.

Linh quả cực kì quý hiếm, cũng là linh dược cao cấp, một nửa là bởi vì là tìm kiếm cũng không dễ, một nửa là bởi vì bồi dưỡng gian nan. Nhưng phần lớn nguyên nhân là do những linh quả này rất khó phát hiện kịp thời để hái đi. Rất nhiều tu luyện giả khi phát hiện ra linh quả, đều trong tình trạng chưa thành thục, chưa thể sử dụng được. Mà có nhiều quả khi phát hiện muộn, đã biến mất không thấy, hoặc là tổn thất nhiều Nguyên khí từ trước, làm cho người ta than tiếc không thôi.

Không thể không nói, vận số của Vân Phong rất tốt, đánh bậy đánh bạ thế nào mà bị Ma Ưng đuổi theo hướng này, gặp phải hang ổ của Sư Hổ, khiến hai con lưỡng bại câu thương. Nhặt được tiện nghi lớn. Không những vậy còn đọat được 4 linh quả đang trong quá trình thành thục mà không có chút cản trở nào.

“Thành thục rồi.” - Nhìn tường đá đối diện, tiểu thụ trên vách treo 4 linh quả trong suốt, không hề có một tí tạp chất nào. Vân Phong hớn hở há mồm, chấn kinh tự nói.

“Làm thế nào để sử dụng đây.” – Vân Phong nghi hoặc tự hỏi.

Mặc dù trong khoảng thời gian vừa rồi, hắn đã đọc khá nhiều sách về thiên tài địa bảo, khoáng vật, dược liệu quý hiếm, nhưng cái tiểu thụ này rất kì lạ. Hắn chưa thấy bất cứ thông tin gì về nó trong đống sách vở kia.

“Gru . . . gru . . .”

Hỏa Sí Điểu nhẹ mổ lên đầu hắn, kêu như van nài rồi hướng về tiểu thụ. Trong ánh mắt Hỏa Sí Điểu, Vân Phong nhận thấy cảm giác cầu xin, dường như nó muốn được ăn linh quả.

Vân Phong không gấp, cũng không hề keo kiệt. Từ trước đến nay, Hỏa Sí Điểu luôn là bạn đồng hành của hắn, tuy tư chất không tốt nhưng lại rất thông tuệ, nghe lời, chính là cánh tay đắc lực. Tất nhiên, đồ tốt cũng sẽ không thiếu phần nó, cho dù sau này nó có ra sao, có yếu kém đi chăng nữa.

“Được rồi, lên lấy đi, ăn bao nhiêu cũng được nhưng đừng cố quá.” – Vân Phong truyền ra một ý niệm, mượn Đồng phiến để câu thông với nó.

Chỉ thấy Hỏa Sí Điểu sung sướng gật đầu rồi lao nhanh về phía tiểu thụ. Cái mỏ vàng lợt thuần thục ngắt lấy một tiểu quả to bằng trứng gà, vội vã trở lại bên cạnh Vân Phong. Mặc dù ngay cả Hỏa Sí Điểu cũng không biết quả cây kia là gì, nhưng dựa vào bản năng sinh tồn của Ma sủng, nó vẫn biết cách sử dụng quả cây này.

Chỉ thấy hai cánh nó huy động, tụ lại vài đốm nhỏ màu trắng và đỏ mà mắt thường có thể thấy được trước người. Trong tích tắc, Vân Phong liền nhận ra, đó là Hỏa nguyên lực và Phong nguyên lực.

Những đốm trắng và đỏ nhẹ nhàng rơi vào linh quả, lớp vỏ trong suốt kia như màng nước, mặc kệ Hỏa nguyên lực, Phong nguyên lực chui vào trong. Sau vài giây, linh quả trong suốt tỏa ra quang mang màu đen chói mắt, khiến Vân Phong phải nhắm ngay mắt lại. Khi hắn mở mắt ra, linh quả đã biến thành một quả màu đỏ nhạt, thập phần bắt mắt.

Hỏa Sí Điểu không lập tức nuốt vào mà đẩy quả đấy về phía Vân Phong, kêu lên réc réc.

“Ngươi muốn ta ăn nó.” – Vân Phong ngạc nhiên hỏi.

Hỏa Sí Điểu gật gật đầu đồng ý.

“Hừm, dường như loại quả này cần Nguyên lực thúc giục mới có thể sử dụng. Nếu Hỏa Sí Điểu đã đưa nó cho ta chắc cũng không hại gì.” – Vân Phong nghĩ ngợi rồi cầm linh quả cho vào mồm cắn.

Linh quả vừa vào miệng, lớp vỏ như nước liền vỡ tan ra. Bên trong quả không có chút thịt quả nào, dường như chúng được tạo nên từ nước. Một hương vị ngọt ngào đậm đà quanh quẩn nơi đầu lưỡi, khiến Vân Phong không kìm được mà nuốt vào. Cảm giác ấm, mát liên tục thay đổi, quẩn quanh trong cơ thể hắn.

Vân Phong không hiểu làm sao thì cảm giác ấm nóng như nước lũ triều dâng, liên tục xuất hiện từ phía bụng. Cỗ Hỏa khí hùng hậu di chuyển từ tiểu phúc lên cánh tay, qua lưng, đến bụng, khiến thân thể Vân Phong run lên nhè nhẹ, môi mấp máy. Cả cơ thể hắn bốc lên một làn khói trắng, mồ hôi vã ra như tắm.

Xung quanh hắn nửa mét, đất ẩm cũng bị hong khô, hoàn toàn không có một chút xíu nước nào. Hỏa nhiệt đến nhanh, đi cũng nhanh, thay vào đó là cảm giác mát mẻ khó nói lên lời.

Hỏa nhiệt đi đến đâu, từng tế bào giống như bị rèn nắn lại, không ngừng bị áp súc, ngay cả nguyên khí bị tế bào cắn nuốt cũng bị chính nhiệt hỏa đồng hóa, biến thành lực lượng của bản thân Vân Phong.

“Hỏa nhiệt này có khả năng đồng hóa nguyên khí.” – Vân Phong sững sờ, cảm nhận lại cơ thể một lần. Lúc sáng nay, Luyện cơ của hắn đạt 85%, Luyện bì 30% nhưng giờ đây, Luyện cơ đã lên được 89%, Luyện bì cũng đã tiến được 45%. Cảm giác “no” sau mỗi lần dùng Nhị Nguyệt Nguyên Đan cũng đã không còn nữa. Chứng tỏ toàn bộ dược lực đã bị hấp thu và đồng hóa.

Nói thì lâu mà chuyện xảy ra rất nhanh, chỉ trong hai phút đồng hồ, toàn bộ dược hiệu của Nhị Nguyệt Nguyên Đan đã bị hấp thu. So với 4 ngày lần trước, thì lần này nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

“Chẳng lẽ nói linh quả này có tác dụng đồng hóa nguyên lực, cường hóa cơ thể. Thế nhưng cũng không đúng lắm, nếu như vậy sao cần Nguyên lực dẫn dắt. Hơn nữa, Sư Hổ không có Nguyên lực, sao có thể dùng linh quả này để tiến giai.” – Vân Phong ngẫm nghĩ, trong tay hắn lại xuất hiện một viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan.

“Dù sao, cũng là chỗ tốt. Tranh thủ thôi.”

Vân Phong không thèm quan tâm nữa, lại phục dụng thêm một viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan vào người. Tốc độ lần này còn nhanh hơn cả lần trước, chỉ trong vòng hơn một phút ngắn ngủi, toàn bộ Nguyên khí trong đan dược đã bị hấp thu, đồng hóa. Trong chớp mắt, sức lực bỏ ra hai tháng khổ tu đã biến thành của mình. Luyện bì trực tiếp tiến đến 58%.

Vân Phong hạnh phúc quá đỗi, lại tiếp tục phục dụng thêm một viên nữa.

Hỏa Sí Điểu đứng cạnh, thấy chủ nhân không có bất kì nguy hiểm gì, thở phào một hơi, thập phần thông linh. Nó tiến lại gần tiểu thụ, ngắt lấy một linh quả rồi tiếp tục truyền vào đó Hỏa nguyên lực và Phong nguyên lực. Đến khi linh quả lại một lần nữa biến thành quả màu đỏ nhạt, Hỏa Sí Điểu ngó ra chủ nhân một cái, chần chừ một lúc rồi tự động đào nội đan của Sư Hổ ra nuốt vào bụng.

Không dừng lại ở đó, nó tiếp tục nuốt vào linh quả đầu tiên.

“Ực” – Cái mỏ vàng nhạt của nó nhẹ ngoạm một miếng linh quả rồi hút vào cái ực. Cơ thể nằm lăn ra đất như một con chim chết, bắt đầu tiêu hóa dược lực. Hỏa diễm trên cánh bốc cháy rực rỡ. Xung quanh cánh kia, nhiệt độ không ngừng tăng cao, còn có gió lốc như có như không quanh quẩn. Gió tạo thế cho lửa, càng thổi càng lớn, càng không thể thu hồi.

Vân Phong vẫn không hề biết chuyện gì xảy ra, hắn vẫn đang chăm chú hấp thụ dược lực. Không có một chút Nguyên khí nào bị hắn lãng phí, toàn bộ đều chuyển hóa thành sức lực bản thân, cường hóa cơ thể. Nhờ nguyên khí tinh thuần từ Nhị Nguyệt Nguyên Đan, một nửa lớp da toàn thân hắn đã có quầng sáng kim sắc mờ mờ lưu chuyển, hơn nữa Vân Phong còn phát hiện lớp da bên trên lại hoàn toàn trơn nhẵn, đàn hồi, rất khó để tạo thành một vết thương trên da.

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 5: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 69%.

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 6: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 78%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 7: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 6%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 8: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 27%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 9: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 45%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 10: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 61%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 11: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 71%. Luyện cốt: 7%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 12: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 75%. Luyện cốt: 21%

Viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan thứ 13: Luyện cơ 89%, Luyện bì: 84%. Luyện tạng: 81%. Luyện cốt: 36%

Đan dược không ngừng cung ứng, nguyên khí không ngừng cải tạo, tốc độ luyện thể của Vân Phong lên nhanh như diều gặp gió. Đến khi chỉ còn lại 7 viên Nhị Nguyệt Nguyên Đan trong bình sứ, dược lực từ linh quả cũng đã hoàn toàn kết thúc. Vân Phong cũng không cảm thấy cảm giác ấm nóng xuất hiện ở trong người nữa.

Hắn cố nuốt viên đan dược thứ 14 vào để cảm nhận, đến khi thấy được cảm giác ăn “no” của các tế bào trong xương cốt vẫn không bị biến mất, hắn mới thở ra một hơi.

“Đã xong rồi sao, thật là nhanh” – Vân Phong tặc lưỡi, thì thầm nói. Cái cảm giác lên cấp như tên bắn đấy quả thực là rất sướng. Nhưng hắn cũng hiểu, cơ duyên như thế này có muốn cũng chẳng cầu được.

Vội vàng xem qua, hắn có thể thấy lớp da cứng chắc mà mịn màng, xương cốt deo dai truyền đến tiếng kêu lách cách, cơ nhục cứng chắc như bị nhét đầy khí, các tế bào đều tươi mới. Trong lỗ chân lông, những vật chất tanh hôi dơ bẩn ứa ra, đó là cặn bã của nhục thân, bị Nguyên khí lấp đầy cơ thể ép ra ngoài. Theo đó, sự mệt mỏi khi chiến đấu với Ma Ưng cũng chậm rãi biến mất.

Bạn đang đọc Phong Quyển Tàn Vân của tkcuathanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.